Chương 22 - Kết thúc: Ra mắt 5 họ (Kim Chaeyoung) (4)
Hôm nay rảnh rỗi nên Mingyu quyết định hộ tống nàng công chúa nhà mình đi mua sắm một hôm. Cậu bâng quơ hỏi. "Bé, em còn nhớ thầy Jeon không?"
Phải mất ba tiếng đồng hồ Mingyu mới có đủ can đảm để thốt ra câu này. Hồi sáng Mingyu đã định nói rồi nhưng nhìn Chaeyoung hào hứng huyên thuyên về buổi triển lãm cá nhân sắp tới, cậu chỉ im lặng ngồi nghe vì không muốn ngắt lời cô. Ăn xong xuôi, Chaeyoung ghé vào mấy tiệm quần áo rồi thử đồ xoành xoạch nên Mingyu cũng không có cơ hội ngỏ lời nốt.
"Tất nhiên là nhớ!" Chaeyong hào hứng nói. "Em yêu thầy Jeon lắm luôn. Bên ban tự nhiên thì em thích thầy Jeon nhất đó. Em đã rất mong là lên lớp 10 thầy sẽ dạy em mà ai ngờ thầy chuyển công tác mất tiêu." Cô nghiêng đầu. "Mà sao anh hỏi vậy? Anh gặp lại thầy à?"
"Tựa tựa thế." Mingyu lẩm bẩm rồi dút tay vào túi quần. Trong nhà này, chắc chỉ có mỗi Chaeyoung là có thể tiếp nhận tin tức cậu đang hẹn hò với Wonwoo thôi. Dễ tính như cô mà không chấp nhận thì chẳng có hi vọng vào về việc ba mẹ Kim sẽ chấp nhận cả. Vậy nên Mingyu phải thử nói với Chaeyoung trước rồi mới tìm cách hợp lí để nói với ba mẹ sau. Nếu cậu có thể khiến Chaeyoung đứng về phía mình thì việc Wonwoo ra mắt với ba mẹ Kim cũng sẽ là sớm muộn.
Chaeyoung ừ hử, mang chút nghi vấn.
Mingyu thở hắt, tạo ra một làn hơi mỏng trong tiết trời se lạnh tháng 10. "Anh tin em được không?"
Chaeyoung đáp ngay tắp lự. "Tất nhiên."
"Những gì anh sắp nói ra... Em đừng kể cho ai nghe nhé. Ba, mẹ, Nayeon hay bóng gió trên instagram đều không được."
"Má ơi. Thầy Jeon có chuyện gì mà nghe thần bí vậy anh?"
"Thì em cứ hứa là không nói với ai trước đi, Nayeon cũng không được luôn." Mingyu lặp lại, không ai hiểu rõ Chaeyoung bằng cậu đâu. Cô rất hay làm lộ bí mật của người khác, dù không có ý xấu gì, chỉ là do cô nàng quá đam mê với bộ môn "tám" chuyện thôi- Đặc biệt là "tám" với Nayeon. Hai cô gái này luôn kể cho nhau nghe về mọi thứ.
"Em thề!" Chaeyoung nghiêm trang nói rồi đặt tay lên ngực.
Dù Chaeyoung đã hứa nhưng Mingyu vẫn ái ngại không dám nói ra. Bí mật này cứ thế níu lấy đầu lưỡi cậu khiến bầu không khí im lặng trong vài phút.
"Anh làm em sợ đó nha." Chaeyoung nhíu mày. "Bộ anh giết thầy hả? Hay là anh yêu thầy?"
"Ờm." Mingyu ấp úng. "Có một ý đúng đấy."
Chaeyoung đứng như chết lặng một hồi sau đó tròn mắt vồ vào người anh trai. "Anh đang đùa em hả?"
"Không... Chắc chắn là một ý đúng đấy..."
"Vãi l luôn." Cô thốt lên. "Nếu giết thầy thì hơi khó tin nhưng mà yêu thầy thì cũng ảo ma vãi..." Dứt lời, cô thì thầm với Mingyu. "Chắc là anh không giết thầy Jeon đâu ha...?"
Mingyu bật cười khùng khục. "Ai mà nỡ giết tâm can bảo bối của mình chứ?"
"Anh yêu thầy Jeon à!" Chaeyoung hét lên khiến Mingyu cúi đầu, ngượng ngùng cười. "Ừ."
Chaeyoung vỗ tay, rồi lại vỗ tay thêm vài lần nữa. Cô ôm mặt nói: "Cái quái gì vậy, Mingyu!"
Trong giây lát, lồng ngực Mingyu run lên vì sợ hãi. Sau đó cậu mới nhận ra là Chaeyoung ôm mặt vì cười quá nhiều, chứ không phải vì đang khóc. Cậu thở phào nhẹ nhõm rồi bước tiếp, thật tuyệt khi có thể nói điều này với một thành viên trong gia đình, hòn đá áp lực đè nặng lên vai Mingyu cũng dần dà tan biến.
Chaeyoung chạy theo rồi choàng tay mình qua tay Mingyu. Cô hỏi cậu dồn dập, "Anh yêu thầy Jeon từ khi nào vậy? Thầy Jeon có biết không? Uầy, trên người anh có tin tức tố của omega luôn nè. Khoan, đó là tin tức tố của thầy Jeon hả? Trời ơi, thầy Jeon là omega á?" Cô reo lên. "Trả lời em đi, em tò mò muốn chết rồi nè!"
Mingyu cười cười. "Em đúng là nhiều chuyện số một."
"Nói cho em biết đi mà, anh hai~" Chaeyoung năn nỉ ỉ ôi.
"Ừm, thầy Jeon có biết là anh thích thầy ấy. Thực ra thì anh và thầy đang hẹn hò." Mingyu tự hào khoe. "Tầm 9 tháng rồi."
"9 tháng! Mà giờ anh mới nói cho em hả?"
"Ờm..." Mingyu phân bua. "Thì cũng phải lựa thời điểm thích hợp chứ."
"Ầy, plot nghe như kiểu phim tình cảm ấy: Một chàng vận động viên nổi tiếng crush một anh giáo viên cấp 3 trầm tính nhưng hiền lành."
Mingyu cười cười, đảo mắt.
"Vậy thầy Jeon là omega đúng không?"
"Ừ, đúng."
"Chậc." Chaeyoung thắc mắc. "Đó giờ em nghĩ thầy Jeon là beta á. Chắc thầy thích giữ bí mật chuyện giới tính phụ nhỉ..."
"Không đâu. Sau khi rời Pointe Pledis thì anh ấy không dùng thuốc ức chế nữa."
Chaeyoung khựng lại, im lặng ngẫm nghĩ nhưng Mingyu vẫn tiếp tục đi, làm cô phải ý ới chạy theo sau.
"C-Chờ em với." Chaeyoung nói. "Thế hồi cấp 3 anh với thầy Jeon quen chưa? Hồi đó anh hay ở lại nhờ thầy Jeon giảng bài vật lí mà đúng không? Nhờ ơn anh mà em phải đi ké xe chị Nayeon mấy tháng trời."
Mingyu cũng kể lại sơ sơ, như những gì cậu đã kể cho Seungcheol và Junhui nghe trước đó nhưng Chaeyoung có chút không tin, cô hỏi thêm. "Anh đã quen thầy Jeon sau khi chia tay chị Momo đúng không? Em nghi lắm. Em còn biết là anh hay nghe điện thoại và lén ra ngoài vào ban đêm nữa kìa. Trước đây, anh hẹn hò với ai đều mang về nhà hết còn thầy Jeon thì không vì thầy là giáo viên của anh chứ gì?"
Càng nói, Chaeyoung càng hăng hái. Cô tin những gì mình suy luận ra là đúng, khiến hai vành tai Mingyu đỏ rực bóng bừng.
"Nói nhỏ chút coi!" Cậu rít lên khi thấy một người phụ nữ đi ngang qua hai anh em rồi bày ra vẻ mặt như bị sang chấn tâm lí.
Chaeyoung nheo mắt nhìn Mingyu rồi vui mừng tuyên bố, "Em nói đúng rồi chứ gì!"
Mingyu bực bội cáu lên. "Đúng là con nhỏ phiền phức!"
"Ờ, nhưng mà em nói đâu có sai đâu đúng không?"
Mingyu miễn cưỡng thừa nhận, "Đúng."
"Đm anh ơi là anh ơi, sao anh gan quá vậy?" Chaeyoung nói. "Đó là bất hợp pháp đó, nếu hai người bị phát hiện thì thầy Jeon chỉ có nước ngồi tù mọt gông."
Hồi cấp 3, Mingyu cũng đã từng tự hỏi giáo viên ngủ với học sinh thì có bị ngồi tù không? Dù cậu đã đến tuổi thành niên nhưng không thể phủ nhận rằng nếu bị phát hiện, đời thầy Jeon đến đây là chấm hết. Thế là Mingyu kể toàn bộ câu chuyện cho Chaeyoung nghe.
Chaeyoung gật đầu, tiếp nhận câu chuyện này một cách dễ dàng.
Mingyu ngập ngừng hỏi, "Em có thấy như vậy là kì kì không?"
Chaeyoung ậm ừ, dùng ngón trỏ gõ vào cằm. "À, cũng chút chút, thật bất ngờ khi anh trai em lại hẹn hò với giáo viên cũ của ảnh. Đây là chuyện lạ đó, đặc biệt là khi hai người còn làm tình với nhau khi anh mới 17 nữa... Nếu là em hồi 14, chắc em sốc lắm, nhưng bây giờ..." Cô dừng lại rồi nói tiếp. "Em không biết nữa, dù đã qua nhiều năm nhưng ai người vẫn bên nhau. Với lại em cũng không nghĩ là thầy Jeon cố ý gạ gẫm anh hay gì cả, anh bây giờ cũng lớn rồi, nên là..." Cô nhún vai, sau đó giơ ngón cái. "Em sẽ ủng hộ hai người!"
Mingyu vui vẻ khịt mũi.
"Mà anh định nói cho ba mẹ biết chưa?"
"Anh cũng định..." Mingyu nói. "Em nghĩ là ba mẹ chịu không?"
Chaeyoung mím môi. "Em không biết nữa. Em nghĩ là tuỳ mẹ á, mẹ mà chịu thì ba không có ý kiến gì đâu."
"Ừ." Mingyu gật đầu.
"Theo em thì anh nên chọn lọc ý để nói thôi. Đừng nói anh đã quen thầy Jeon từ hồi cấp 3 vì ba mẹ sẽ nghĩ là thầy dụ dỗ anh hoặc là thầy lẳng lơ á..."
"Lẳng lơ?"
"Ừm, ý em là, thầy Jeon là người lớn rồi. Lí ra thầy phải tạo khoảng cách với anh mới phải." Chaeyoung giải thích. "Thầy đã ở bên anh lúc anh rut phải không?"
Mingyu ngoáy mũi hòng che đi sự xấu hổ. "À. Ừ."
Má ơi, sao nhỏ em ngớ ngẩn của cậu lớn lên lại thông minh thần kì thế nhỉ? Hay là do cậu giấu không kĩ vậy trời?
"Em không có ý xúc phạm thầy Jeon đâu nhưng thầy ấy cũng gan vl. Lí ra thầy không nên như vậy mới phải."
Ngay lập tức, Mingyu bênh Wonwoo như bản năng: "Là anh gọi thầy đến."
"Thế thì do anh rồi. Anh ngố ghê. Anh biết mẹ tụi mình như thế nào mà, mẹ mà biết anh trải qua kì rut với thầy Jeon... Em mới nghĩ thôi mà rợn người."
Mingyu thở dài thườn thượt. "Ừ, đó là điều anh sợ đấy."
Chaeyoung khúc khích cười, vừa đi vừa nhảy chân sáo.
"Gì nữa?" Mingyu chột dạ.
"Anh đã chi 3000 đô thuê khách sạn để ấy ấy với thầy Jeon nhỉ, xấu hổ quá đi mất."
"Im!" Mingyu xấu hổ. "Thì chi tiền cho vợ mình là bình thường mà!"
Chaeyoung phá lên cười. "Ờ, ờ, anh nói gì chả đúng."
"Em thích nghĩ sao thì nghĩ." Mingyu càu nhàu. "Chỉ cần cho anh lời khuyên là được."
"Rồi, rồi... Không đùa nữa. Anh không nên nói thầy Jeon là giáo viên cấp 3 của anh đâu, anh nói thầy Jeon là giáo viên thôi được rồi. Với lại nói là mới hẹn hò được vài tháng thôi, cũng đúng mà chứ đâu phải nói dối gì đâu."
"Anh tính vậy... Nhưng anh cũng không muốn giấu mẹ xíu nào..." Mingyu nói thêm. "Ờ, ờm- Anh còn muốn kết hôn với Wonwoo nữa kìa."
Chaeyoung thở gấp. "...Anh rất nghiêm túc với thầy Jeon nhỉ."
"Ừ, thể nào mẹ cũng biết thôi."
Hai anh em vừa đi vừa bàn luận, tìm ra một số cách giúp Mingyu nói sự thật này cho mẹ nghe. Chắc là phải mất một thời gian dài thì ba mẹ Mingyu mới có thể chấp nhận được việc Wonwoo từng là giáo viên vật lí thời cấp 3 của cậu. Đối với gia đình họ Kim, danh tiếng là tất cả- Đặc biệt là mẹ- Vậy nên cậu và Chaeyoung không được làm gì ảnh hưởng đến danh tiếng gia đình mình cả. Ai đời công tử alpha trội nhà họ Kim, con trai cưng của chủ tịch lại đi lấy một giáo viên omega đã dạy mình thời trung học? Đây nhất định sẽ trở thành câu chuyện mua vui trong giới thượng lưu.
"Chắc là anh nên làm Wonwoo có thai trước." Mingyu nửa đùa nửa thật. "Như vậy thì mẹ không phản đối được nữa."
"Mẹ sẽ giết anh luôn đấy." Chaeyoung cười.
-///-
Seungcheol ở chap ra mắt trước kiểu: "Chú giấu kĩ quá anh không biết gì." =))))))))))
Cậu Kim khiêm tốn quá nên mình cũng quên mất bạn ý là con nhà giàu nứt đố đổ vách luôn ấy =)))) Chi ~75tr cho 3 đêm thì thật sự rich ạ nma chi cho vợ iu thì đáng nhỉ =)))))))))))))))))
Chỉ còn 1 ải cuối cùng nữa là tạm biệt áo bông nhỏ và thầy Jeon rùi nha các tình iu 😭 Bồi hồi quá mng mới hôm nào đi event sinh nhật anh Nu còn pub 2 cái extra ăn mừng mà nay sắp hoàn fic rồi ý 😭
Chắc là sẽ nhớ em và thầy lắm đây... 😭
Nếu mng muốn mình dịch fic nào thì có thể rcm qua inb của acc fb mà mình ghim nhé. Tiêu chí của mình là Meanie + có H 😳
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com