Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

bonus #3: mornings.

Jihoon lờ mờ mở mắt và ngáp. những tia nắng lọt qua rèm cửa chui vào phòng cậu, làm cậu bỗng nhớ về căn phòng cũ của cậu ở quán café của Seokmin. Căn phòng hoàn toàn màu nâu với cái tủ âm tường, Soonyoung thì đang ngồi đó, đọc sách ngoài ban công. Soonyoung định quay lại, nhưng anh chớp mắt, rồi mọi nội thất bằng gỗ kia đều biến mất.

Nhưng may mắn thay Soonyoung vẫn đang ở bên cạnh cậu trên chiếc giường cậu.

Ơ mà, chờ đã...

SOONYOUNG ĐANG CÁI GÌ CƠ?

Soonyoung cười nham nhở khi anh thấy Jihoon đang nhìn mình. " Chào buổi sáng, Jiji! làm sao em có thể ngủ..."

"TRỘM. CÓ TRỘM TRONG NHÀ TÔI!" Jihoon hét lên và theo phản xạ, cậu đẩy anh xuống giường. hôm nay có vẻ có một khởi đầu không được tốt rồi. Soonyoung rên rỉ, bĩu môi nhìn Jihoon: " đồ xấu tính!"

" cái gì? làm... làm sao mà anh vào được đây? đừng bao giờ hù em như thế nữa. em sẽ đau tim mất." Jihoon thở hổn hển, tay ôm ngực để bình tĩnh lại nhịp thở của mình. Đây là tên bạn trai ngốc nghếch của cậu, nhưng cũng may anh là bạn trai cậu. họ đã hẹn hò được vài tuần rồi - chắc cũng tầm được 3 tuần. cũng may là Jihoon cũng đã dần quen rồi. Jihoon thường không quen với những cái chạm ngẫu nhiên hay bất ngờ - đây là những hành động thường thấy của Soonyoung. Nên Soonyoung có một kế hoạch là sẽ giúp cậu thoải mái hơn.

"Bởi vì hôm nay là một ngày cực kì đặc biệt." Soonyoung cười toe toét, tay theo điệu nhạc jazz rồi mở toanh rèm cửa. việc này khiến Jihoon kêu rít lên như ma cà rồng " không! nắng. chói quá đi." cậu đau khổ khóc rồi trốn dưới lớp chăn "ai cho anh vào nhà vậy?"

" không ai cả. anh tự trèo vào qua cửa sổ." Soonyoung nói như thể nó rất là bình thường và bị Jihoon vỗ một cái vào trán. " em.sống.trong.một.căn.hộ.đấy"

" họ có thang mà"

"Soonyoung, nghiêm túc đi. Em không biết làm gì với anh cả."

" Anh cho em một danh sách. Em có thể ôm anh, hôn anh, nắm tay anh, âu yếm anh, gọi anh bằng những cái tên dễ thương."

"Soonyoung, em đã làm những việc này rồi."

" không phải là như những ngày bình thường. anh là bạn trai em đó, vậy mà em chả thương anh gì cả." Soonyoung cằn nhằn khi anh ôm cậu từ phía sau, và Jihoon không thể nhịn cười dù cậu không nên làm thế "nhìn anh giống một chú cún bự lắm đó" Jihoon lầm bầm. ánh mắt cậu chợt lia tới cái li màu xanh "này, cái đó là..."

Đôi tai cún vô hình của Soonyoung vểnh lên :" anh có mua cho em một li vanilla Macchiato. giờ thì uống đi trước khi em trở nên gắt gỏng đi my baby uji woooji!" Soonyoung nói, nhéo má Jihoon một cái rồi nhảy tót lên giường ngồi cạnh cậu. Jihoon chép môi, phồng má lên rồi lấy cái li ở trên cái bàn phía đầu giường. " oh, cái này của wanna drink đúng không? cái quán mà mấy nay em hay đi ấy. làm sao anh biết em thích vị này?"

"Anh hỏi Daniel thôi" anh hào hứng nói lần nữa, và lại lần nữa Jihoon tự hỏi làm sao mà anh có thể có nhiều năng lượng vậy cơ chứ? tuy nhiên, hành động của anh thành công trong việc khiến Jihoon trở nên ngại ngùng, vậy nên cậu quay mặt đi để anh không thể thấy khuôn mặt đỏ bừng của cậu. " cảm ơn anh"

" không có chi. giờ thì em nhanh đi tắm đi"

"nah"

"Jihoon"

"naaaaaaah"

"Jihoon!"

" kệ em đi" Jihoon nói khi cậu uống một ngụm Macchiato trong yên bình. Soonyoung hiểu nó như một lời thách thức. vậy nên sau khi Jihoon vừa đặt cái li xuống, anh đè người nhỏ hơn xuống và... cù cậu, khiến cậu lắp bắp và cười như phủ nhận lại ý định trước đó của cậu, rồi cả hai vật lộn trên giường. Jihoon có rất nhiều máu nhột, thế nên Soonyoung cứ nhắm vào điểm yếu này của cậu mỗi khi có cơ hội.

"Soonyoung, Soonyoung! dừng lại...em... ahahaha." Jihoon cười khúc khích với nụ cười tươi nhất trên mặt và cố hất tay anh ra khỏi cậu, nhưng dù gì thì anh vẫn là người khoẻ hơn. họ ngã nhào nên Jihoon nằm trên anh, nhưng anh lại đẩy cậu xuống nên cậu lại nằm dưới thay cho anh.

Họ ngừng cười vì Soonyoung dừng lại, chỉ nhìn chằm chằm vào Jihoon vì cậu thật đẹp khi cười. Jihoon cũng ngừng đánh anh, vì cậu đang bận lưu giữ lại hình ảnh khuôn mặt anh được chiếu sáng bởi ánh mặt trời, và anh thật đẹp.

" Này!" Soonyoung thở hổn hển vì đứt hơi. "

" huh?" Jihoon cũng hổn hển, một nụ cười nhẹ xuất hiện trên gương mặt cậu.

"anh có thể hôn em được không?"

" hell, được"

Rồi Soonyoung dựa vào cậu, đôi mắt cậu tự động khép lại, đôi tay vòng qua phía sau cổ anh.

"Jihoon, anh có một cuộc hẹn với ... chuyện quái gì đang diễn ra thế?!" Yoongi nói to, cực kì bối rồi vì cậu em trai 16 tuổi của anh đang bị một người lạ mặt mà anh không hề biết đè xuống giường. anh chộp lấy cái lọ hoa và cầm nó như quả bóng rổ. "Cậu là ai và cậu đang làm cái quái gì với em trai tôi?"

"H... hyung!" Cậu đẩy Soonyoung xuống và lo lắng trả lời. "Um... anh... không thấy gì hết ."

" tại sao em không kể với anh, Jihoon?" Yoongi nói với ánh nhìn buồn bã rồi từ từ đặt lọ hoa xuống.

"hyung... em.."

"LÀ EM NẰM DƯỚI CƠ CHỨ? HAI CHÚNG TA, TẠI SAO CHỈ TOÀN NHỮNG NGƯỜI NẰM DƯỚI TRONG CĂN NHÀ NÀY CHỨ?!" Yoongi hét lên, Soonyoung khịt khịt mũi còn mặt Jihoon thì dần chuyển sang màu đỏ. "H..hyung! Không đúng. Em đâu có nằm dưới."

Cái khịt mũi của Soonyoung lại chuyển sang thành một tiếng ho to. và Jihoon đang kiềm với toàn bộ sức lực để không ném anh ra ngoài cửa sổ. cậu lầm bầm, vì không biết làm gì nên cậu chạy thẳng vào phòng tắm. Soonyoung vẫn còn tủm tỉm cười khi cậu chốt cửa phòng tắm lại. mặt cậu đang nóng ran, cậu lầm bầm về thứ gì đó rồi nhanh chóng cởi đồ.

Cánh cửa phòng tắm đã đóng lại, Soonyoung mới nhớ ra Yoongi vẫn còn ở trong phòng. chỉ còn hai người họ. bây giờ trông anh như là người đáng sợ nhất thế giới vì biểu cảm trên khuôn mặt anh đang cực kì nghiêm trọng. anh nở một nụ cười nhẹ. mái tóc đen và cặp kính khiến anh có khí chất đe doạ. vậy nên Soonyoung ngồi thẳng lưng, có vẻ hơi ngửa ra sau một tí khi Yoongi khoan tay trước ngực đi tới chỗ cậu.

"Cậu hẳn là Soonyoung." Anh nói nhỏ bằng chất giọng khàn khàn của mình khiến Soonyoung rợn người. chắc đến cuối cuộc trò chuyện là cậu lìa đời luôn quá. Nhưng chẳng biết đâu ra cậu lại có đủ can đảm để trả lời anh, dù với giọng nói run rẩy. " dạ vâng. còn anh là anh trai em ấy, phải không?"

" không chỉ là một người anh trai, mà còn như một người bố. tôi biết con đường chông gai mà cậu đã vượt qua để bước vào trái tim của Jihoon. tôi ngưỡng mộ cậu ở việc đó vì nó chứng minh rằng cậu yêu Jihoon rất nhiều. nên tôi đồng ý cho cậu hẹn hò với thằng bé, vì nó cũng vui khi ở bên cạnh cậu, nhưng.. VỚI MỘT SỐ ĐIỀU KIỆN" anh ấy lên giọng ở câu nói cuối cùng và Soonyoung suýt thì vỡ tim mất.

Anh đếm các ngón tay của mình " không được sex trong nhà. không rượu bia. không club hay bar. Không lừa dối. không được bỏ Jihoon lại phía sau. Jihoon là gia đình duy nhất mà tôi có và đối với tôi, em ấy là điều quý giá nhất trên cuộc đời này. Vì vậy nếu cậu mà có suy nghĩ làm tổn thương em ấy, tôi sẽ truy ra cậu, cắt bi của cậu và treo nó lên tường. rõ chưa?" anh kết thúc lời nói bằng một nụ cười, nhưng Soonyoung sợ hãi đến nỗi hồn phách đã bay đi đâu mất. "D... dạ!"

"okay, một cuộc nói chuyện thật tốt. nhớ luôn làm Jihoon hạnh phúc đấy." Yoongi thỏ thẻ ngọt ngào vừa lúc Jihoon ra khỏi phòng tắm với chỉ chiếc khăn tắm quấn quanh thắt lưng, đôi chân mày chợt nhíu lại khi cậu thấy anh trai cậu đang cười còn bạn trai cậu thì như mất hồn mất vía. " um, có chuyện gì vậy?"

" bọn anh đã có một buổi nói chuyện nho nhỏ. không có gì đặc biệt đâu." Yoongi nói, rồi tiến lại vò mái tóc của Jihoon "anh có một cuộc hẹn và anh sắp phải đi rồi. cẩn thận mỗi khi hai đứa ra ngoài đó!" anh nói nhỏ rồi rời phòng, bỏ lại Soonyoung đang chôn mặt vào khuôn ngực trần của Jihoon. Anh khẽ thở dài.

"Anh ấy đã nói chuyện với anh, đúng không?"

"Anh ấy đã doạ anh một trận" Soonyoung thở dài, và nó khiến Jihoon lặng lẽ cười. cậu khẽ hôn lên trán anh: "anh ấy như là ông em đấy, nhưng anh ấy không có ý gì xấu đâu."

"Anh ấy bảo anh ấy sẽ cắt bi anh đó Jihoon! Anh.ấy.sẽ.cắt.bi.anh.đó"

" nhưng đâu có nghĩa anh bắt buột phải bắt đầu chuyện này"

Soonyoung đẩy cậu ra rồi nhìn cậu bằng ánh nhìn không vui chút nào " nếu anh không bị bắt buộc phải bắt đầu thì tuần trước em đã làm ...

" im đi, IM ĐI IM ĐI IM ĐI" Jihoon gào lên và lấy tay bịt miệng Soonyoung lại, khiến cho người lớn hơn cười rộn rã và không lâu sau đó Jihoon cũng bỏ cuộc và cười lớn cùng anh. Yoongi quan sát họ qua khe cửa ở phía ngoài, mỉm cười nhẹ nhỏm. cuối cùng thì Jihoon đã tìm ra một người có thể khiến em ấy cười vui như thế một lần nữa.

Yoongi cũng cần một người có thể khiến anh cười như thế nữa bên cạnh anh.

Vậy nên anh quay lưng lại và bước xuống hành lang, chỉnh lại cà vạt và nhấc điện thoại lên.

"Park Jimin? Anh đang trên đường tới đây."


END BONUS 3

#Spac

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com