Go to bed
Jin chỉ có thời hạn nửa tiếng để ở một mình trong phòng khách sạn, đọc tiếp một cuốn tiểu thuyết mà anh đã bắt đầu đọc trước khi cả nhóm có chuyến lưu diễn, và trước khi không gian yên tĩnh của anh hoàn.toàn.chấm.hết. Jin đã đọc đi đọc lại đoạn này 3 lần rồi, nhưng anh vẫn không thể hiểu được ý nghĩa ẩn chứa bên trong là gì chỉ vì tiếng nhạc phiền phức từ điện thoại của anh mà Jungkook đang mượn để chơi game. Từ lúc Jungkook bước vào, mới có 5 phút trôi qua. Cậu bị Namjoon ném ra khỏi căn phòng chung với Jimin và Taehyung, Namjoon đã lấy quyền hạn của leader ra và tống khứ Jungkook để anh có thể đi ngủ trong.yên.lặng. Thật không may, vì Jin không thể làm giống vậy nên anh đành phải chung phòng với Jungkook tối nay.
Có một lí do giải thích vì sao họ lại gọi Jungkook là con thỏ năng lượng của Bangtan. Dường như Jungkook chỉ có đúng 2 chế độ: bật hoặc tắt. Dạo gần đây, cậu thậm chí còn không thể chuyển sang chế độ tắt. Một điều kì diệu nào đó đã diễn ra trong tour diễn này, đẩy nguồn năng lượng của Jungkook lên tới mức cậu có thể nhảy qua mái nhà. Khi mà mọi người gần như đã cạn kiệt sức lực, chạy trên làn khói xám dẫn tới đêm concert cuối cùng sắp diễn ra, thì chỉ một mình Jungkook, cậu gần như trở thành một siêu tốc độ.
Hôm nay là một ngày tồi tệ, hơn bình thường. Những hoạt động tràn trề sinh lực của concert sắp tới khiến Jungkook còn dư thừa năng lượng hơn cả trước, cậu làm phiền mọi thành viên mà mình có thể tìm được. Jin thậm chí còn không thể mắng cậu vì điện thoại của anh đang nằm trong tay Jungkook, cậu thì đang làm trò con bò để livestream với các fan. Hiện giờ hai người đang chỉ có một mình trong phòng khách sạn, vậy mà tại sao Jungkook không thể ngồi xuống và nghỉ ngơi được chứ!?
Đến lúc này, Jin đã nhắc Jungkook đi ngủ 3 lần rồi, nhưng có lẽ không hiệu quả cho lắm. Khi anh bực tức gào lên đến lần thứ 4, ít nhất thì Jungkook cũng đã tắt nhạc. Nhưng cơn buồn ngủ vẫn còn cách xa cậu lắm, còn khuya.
"Hyung," cậu rên lên như một chú mèo nhỏ, leo lên người Jin và bĩu môi nhìn xuống anh như một em bé đáng yêu. "Em không mệt."
"Em thậm chí còn không thèm cố gắng đi ngủ," Jin lầm bầm, nhưng anh đã đặt cuốn sách của mình lên kệ trên đầu giường, Jin đoán thầm Jungkook sẽ không để cho mình có một khoảng thời gian riêng tư nào đâu.
"Chơi với em đi," Jungkook nói, ngón tay lần theo đường may trên áo sơ mi của Jin rồi trượt dần xuống dưới. Trên mặt Jungkook xuất hiện một nụ cười, chỉ thoáng qua thôi nhưng Jin có thể nói dối rằng cái cảm giác khi Jungkook ngồi lên hông anh không hề khiến Jin bận tậm, ngón tay cậu vẽ vẽ lên trên cơ bụng của anh. Đã khá lâu rồi kể từ khi hai người dành thời gian cho nhau.
Cho đến khi Jungkook cọ hông mình xuống, Jin chính thức đầu hàng. Hôm nay là một trong vài đêm hiếm hoi mà họ có thể ở cùng nhau trước khi trở về kí túc xá. Jin có lẽ không phải là một vũ công điêu luyện nhất thế giới nhưng với một số trường hợp nhất định, anh thật sự biết cách để di chuyển cơ thể mình, và nó chỉ mất đúng một động tác nhanh gọn trước khi Jungkook đang nằm dưới anh trên giường, đôi mắt long lanh nhìn anh chăm chú.
Jungkook dùng tay ôm lấy phía sau cổ Jin, kéo anh xuống và hôn anh với tất cả năng lượng đã tồn tại bên trong cả ngày hôm nay. Sự mệt mỏi trước đó của Jin như bị đánh bay đi mất khi đầu lưỡi của Jungkook trượt vào bên trong khoang miệng, thậm chí ngay cả khi Jin buộc phải hôn Jungkook với tốc độ mà cậu không hề ưa thích, chậm rãi, chỉ để khiến cậu bé của anh bình tĩnh lại một chút.
Tư thế giữa hai người đã thay đổi một chút, một chân của Jin chen vào giữa hai bắp đùi Jungkook, đầu gối anh ép chặt lấy đáy quần của cậu, nơi mà Jin có thể cảm nhận được rằng nó đang cương lên. Cảm giác thoải mái lan toả khiến Jungkook rên lên như một con thỏ nhỏ tuyệt vọng đang bị thương trong miệng Jin, khi mà cả hai vẫn đang hôn nhau. Tay Jungkook lần mò tìm đường trên cúc áo sơ mi của Jin, cố gắng kéo chiếc áo ra cho đến khi anh dừng tay và tự cởi nó ra. Jungkook cũng nhanh chóng cởi bỏ quần áo của chính mình, khi hai người loã thể ngã xuống nệm, Jin có thể nhận thấy từng múi cơ của Jungkook đang căng lên, không khí dần nóng lên trong nụ hôn chậm rãi của cả hai. Ngay cả khi Jin đang trải dài từng nụ hôn xuống dưới ngực của Jungkook, anh vẫn đè chặt cậu dưới thân, một tay giữ lấy hông, tay còn lại ôm lấy đùi cậu.
"Jin, chết tiệt," Jungkook hét lên khi răng của Jin cạ vào đầu vú mình, cơ thể khẽ co giật trước động tác của anh.
Jin ngẩng đầu lên với vẻ nghiêm nghị (hiếm có). "Sao cơ?"
"Hyung, em xin lỗi, Jin-hyung." Giọng Jungkook gần như hụt hơi, cậu nhìn anh bằng ánh mắt cầu xin sự tha thứ.
"Ngoan lắm," Jin thì thầm, cúi xuống và nhấn một nụ hôn vào đầu vú của Jungkook. Jungkook luôn luôn rất mẫn cảm với nơi này, càng nhạy cảm hơn khi Jin mút nó và đưa tay chơi đùa với bên còn lại.
Jin đã giữ chặt cơ thể của Jungkook tại chỗ, nhưng hai cánh tay của cậu bé vẫn còn tự do. Chúng vuốt ve làn da trên cơ thể Jin, chạy qua mái tóc của anh, cứ sờ loạn như vậy cho đến khi dừng lại trên bờ vai rộng. Giống như cố gắng níu lấy sợi dây sinh mệnh của mình vậy, cái cách mà móng tay Jungkook đang găm sâu vào da thịt của Jin.
Dần dần, Jin đã trượt xuống đủ thấp để bờ môi căng mọng của anh ở ngay trên cậu nhóc của Jungkook, trong khi cậu trai nhỏ hơn run rẩy thở dốc bên dưới Jin. Jungkook thì thào gì đó dưới tiếng thở của mình nhưng Jin lại không thể nghe được.
"Em phải nói to hơn Jungkook, anh không nghe thấy gì đâu."
Jungkook bật ra một tiếng thở nặng nề, tông giọng run rẩy hệt như cơ thể cậu lúc này. "Hyung, làm ơn, em cần anh, chết ti-"
Câu nói của Jungkook bị ngắt đứt, rơi vào trong một mớ hỗn loạn rời rạc khi Jin đặt một nụ hôn lên đầu khấc của cậu. Cậu nhóc đáng thương này rỉ nước như đang khóc, Jin quyết định sẽ ban lòng trắc ẩn của mình cho Jungkook, ngậm lấy phần đầu vật cương cứng kia vào miệng để vị mặn kia tan ra nơi đầu lưỡi, trước khi cúi thấp xuống và đưa toàn bộ chiều dài vào trong miệng cho đến khi mũi anh chạm vào bụng Jungkook.
Thầm cảm tạ cái kẹp chặt mà Jin đã đem lại cho Jungkook, anh đã thành công giữ cho Jungkook thoát khỏi sự ồn ào của chính mình. Những câu nói với nội dung không thể hiểu được của Jungkook đã được thay bằng thanh âm rên rỉ thổn thức, Jin mút nó theo nhịp độ của riêng mình, cái lưỡi điêu luyện liếm dọc theo từng đường gân trên cậu nhóc mỗi khi anh lên xuống đầu mình. Jin liếc nhìn lên người phía trên mình, nở một nụ cười khi thấy Jungkook đang cận kề với cơn cực khoái, tay siết chặt lấy tấm chăn bên dưới và khuôn mặt động tình nhăn lại trong khoái cảm.
Jin dừng lại, và ngay lập tức, Jungkook khó chịu phản đối. "Đừng mà, làm ơn đi, em đã rất gần rồi," cậu rên rỉ.
"Anh có thể làm tình với em chứ, Jungkook?" Jin hỏi, ngả người xuống để anh có thể hôn lên cổ cậu trai nhỏ hơn. Jungkook nhanh chóng gật đầu, Jin bắt cậu nằm yên trên giường trong khi anh đứng dậy với lấy chai dầu bôi trơn từ vali hành lý của mình. "Muốn anh chuẩn bị cho em luôn không?"
"Không cần đâu, em có thể tự mình làm được," Jungkook nói, ngay lập tức vươn tay ra nắm lấy chai dầu bôi trơn mà Jin để cạnh mép giường.
"Thôi được," Jin đáp. Anh vuốt một tay xuống bắp đùi mềm mại của Jungkook khi cậu đang dang rộng hai chân trên giường, duỗi dài người ra. "Miễn là em thực hiện đúng cách, đừng vội vàng."
Jungkook gật đầu, nhưng Jin lại nói tiếp với Jungkook rằng cậu có thể bị thương nhiều hơn nếu cứ tự mình mở rộng nhanh thế này. Không đủ thời gian để chờ đợi mình cảm thấy sẵn sàng, lắc lư cơ thể tràn ngập ham muốn trên hai cánh tay và đầu gối, Jungkook đành phải cầu xin Jin.
"Anh không muốn em bị thương, Jungkook," Jin nói, lờ đi tiếng rên rỉ của Jungkook và trượt ngón tay mình vào kẽ mông cậu, nhẹ nhành ấn chúng vào sâu bên trong Jungkook. "Thư giãn nào, thả lỏng cơ thể em ra."
Phải mất gần một phút trước khi Jin có thể nhét thêm vào một ngón tay khác, anh cố tránh đi tuyến tiền liệt của Jungkook, không phải vì muốn trêu chọc cậu mà anh biết Jungkook sẽ càng căng thẳng hơn nếu anh làm vậy thôi.
"Hyung," Jungkook nức nở, giọng cậu bị bóp nghẹt vì cố gắng úp mặt xuống dưới gối. Hông cậu run rẩy dưới tay của Jin và dường như, Jungkook không thể giữ im lặng được nữa.
Khi sự siết chặt bao quanh ngón tay của Jin giảm dần và trở nên mềm mại co dãn, báo hiệu rằng Jungkook sẽ không bị thương, Jin đẩy mạnh dương vật của mình vào trong cậu. Anh nhấn nó vào lỗ nhỏ của Jungkook, trượt vào bên trong một cách dễ dàng, Jungkook bị kéo lùi lại cho đến khi hông của Jin va chạm với hai cánh mông căng tròn của cậu.
Jungkook la hét vào gối, siết tay lại. "Hyung, động đi. Chơi chết em đi, làm ơn."
Jin biết rất rõ tông giọng này của Jungkook, chỉ xuất hiện khi cậu không thể kiềm chế được bản thân. Anh ước chừng rằng đã đến lúc trao cho Jungkook những gì cậu cần, dáng vẻ cầu xin ngoan ngoãn kia thật động tình làm sao. Tốc độ đưa đẩy của Jin rất nhanh và mạnh khiến Jungkook nhanh chóng ngã sụp xuống bên dưới anh. Âm thanh của tiếng rên rỉ cao dần lên theo mỗi cú đẩy, Jin luồn ngón tay vào trong tóc Jungkook để giữ cho khuôn mặt cậu áp sát xuống gối. Hai người không ở trong kí túc xá khi mà những thành viên khác có thể dễ dàng nghe lén, nhưng nếu Jungkook cứ hét to thế này thì không ổn vì họ không hề biết người ở phòng bên cạnh là ai.
Hầu hết mọi nơi mọi lúc, Jin đều tỏ ra khá dịu dàng, nhưng lúc cần anh dịu dàng thật sự thì lại khá khó khăn. Và hiện giờ, Jin biết Jungkook đang cần anh, năng lượng tuyệt vời đó vẫn chạy dọc trong cơ thể của cậu trai nhỏ hơn khi cậu lùi hông lại với hai bắp đùi run rẩy để từng lần va chạm với Jin trở nên gần sát hơn. Các khớp ngón tay của Jungkook trắng bệch lại, đủ để hiểu rằng cậu đã siết lấy tấm chăn bên dưới mạnh tới mức nào.
Cùng với nước mắt, Jungkook liên tục rên lên những tiếng 'Hyung', cùng với những lời cầu xin và thì thầm không rõ nghĩa vang lên vụn vỡ trên chiếc gối trắng. Cho đến khi Jin nắm chặt tay bao quanh cậu nhóc của Jungkook khiến anh nghe thấy một tiếng nức nở đau đớn vuột ra khỏi khoé môi cậu. Mỗi lần Jin làm tình với Jungkook, anh có thể cảm nhận được cậu bé Maknae dần đến tới cực hạn vào lúc nào, Jin tập trung vào việc ngăn lại cơn cực khoái của mình đến khi anh thấy tiếng nghẹn ngào của Jungkook vang lên đồng nghĩa với việc giới hạn trong cơ thể cậu đã lên tới đỉnh điểm.
Jungkook luôn luôn la lớn mỗi khi đến, nhưng đêm nay còn nhiều hơn bao giờ hết. Lưng cậu cong lại, hông đưa đẩy thất thường với dương vật của Jin, cánh tay run rẩy co giật khi cậu hoàn toàn chìm vào cơn cực khoái. Vách tường nóng ấm siết chặt lấy Jin đẩy anh đến gần tới giới hạn, phóng ra bên trong Jungkook với một tiếng rên trầm thấp.
Khi anh rút ra, Jungkook ngay lập tức đổ sập xuống giường. Jin vuốt ve hai cánh mông của cậu rồi xoa xoa lên lưng, như thể muốn nói với cậu rằng anh sẽ quay trở lại ngay, trước khi đứng dậy và lấy khăn tắm ra từ phòng vệ sinh. Anh lau dọn cơ thể Jungkook sạch sẽ bằng chiếc khăn kia, lau hết những vệt dầu bôi trơn cùng tinh dịch còn sót lại trước khi làm tương tự như vậy với mình. Sau khi cả hai đều đã sạch sẽ, anh bế Jungkook sang bên cạnh, nhẹ nhàng đặt cậu lên giường. Gần như trước khi cơ thể kịp chạm tới ga giường, Jungkook kéo Jin xuống nằm cạnh mình. Năng lượng của cậu dường như đã hoàn toàn cạn kiệt, cậu níu lấy tay Jin và cuộn mình nằm sát bên anh. Mí mắt của Jungkook rất nặng, có thể sụp xuống bất cứ lúc nào, nhưng chừng nào cậu còn đủ tỉnh táo để mở mắt, Jungkook vẫn hướng ánh mắt về phía Jin.
"Cảm ơn anh, hyung," cậu thì thầm, chìm dần vào giấc ngủ ngay sau đó.
End
mình chết rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com