Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Bữa tiệc

Seung Hyun bẻ lái theo đường vào nhà Dae Sung rồi tắt máy ở chỗ quy định đỗ xe. Dae Sung trông có vẻ giàu hơn Seung Hyun, hoặc là do nhà có điều kiện, đó cũng là lý do anh ta có lối sống khá phóng khoáng, không cần phải nói, nó bao gồm cả việc sống trong một căn nhà có tầm nhìn bao lấy khu vực hồ lớn nhất thành phố. Ji Yong lại phải thốt lên ngạc nhiên một lần nữa, như lúc cậu gặp Seung Hyun.

"Này." Seung Hyun gọi khiến Ji Yong giật mình, quay sang nhìn hắn. "Ổn chứ?"

"À, ừm." Ji Yong hơi ngượng ngùng. "Tôi chỉ vừa cảm thấy.....một khoảnh khắc đẹp khác thôi. Anh biết mà, quan điểm vật chất khác nhau."

"Ha, Tôi cũng đoán ra được chuyện đó." Seung Hyun tháo dây an toàn và rút chìa khóa ra.

"Ư-Ưm...anh ta tốt không? B-Bạn anh ấy?" Ji Yong nhỏ giọng hỏi, có chút rụt rè. Seung Hyun quay sang, ngay lập tức liền bắt gặp sự sợ hãi trong mắt Ji Yong.

"Tất nhiên rồi." Seung Hyun nhìn cậu bằng ánh mắt chân thành. "Cậu ta rất tốt. Nếu không thì tôi đã không đưa cậu đến đây đâu."

"Okay." Ji Yong ngại ngùng. "Tôi không có ý xúc phạm anh hay anh ấy, nó chỉ là....có rất nhiều người nói với tôi họ là người tốt, nhưng sau đó...họ đối xử với tôi không tốt chút nào..." Ji Yong cúi đầu, tầm mắt ghim chặt xuống chân.

"Này." Seung Hyun nhẹ giọng, đặt tay lên đầu gối Ji Yong. Ji Yong bất chợt cảm nhận được rung động của bản thân, cậu có cảm giác như cái đụng chạm của Seung Hyun len lỏi bên dưới da và thấm sâu vào từng tĩnh mạch trong người cậu. "Tôi sẽ không để cậu rơi vào bất kì tình huống nào, bất kì đâu và bất kì ai có thể tổn thương cậu. Tôi biết đã từng rất nhiều người đã chà đạp cậu, khiến cậu gục ngã trong khoảng thời gian cậu đã trải qua trước kia, nhưng tôi hứa tôi sẽ không phải là người tiếp theo, được chứ."

Ji Yong chớp mắt, cố gắng để không khóc. Có gì đó trong lời nói của Seung Hyun khiến cậu cảm thấy rằng cậu có thể tin tưởng người này, cái gì đó khiến cậu cảm thấy rất an toàn khi ở bên cạnh anh, mặc dù anh cũng chỉ là một con người hoàn toàn xa lạ.

"Đi thôi." Seung Hyun rút tay lại, khẽ thở dài. "Chúng ta nên vào trong trước khi cậu ta lại réo điện thoại." Tinh thần Ji Yong rơi trở lại Trái Đất, cậu gật đầu, xoay người tháo dây an toàn. Seung Hyun khóa xe lại, một âm thanh ngắn phát ra từ cửa xe.

Ji Yong lùi lại vài bước phía sau Seung Hyun khi hai người đến trước cửa nhà Dae Sung. Seung Hyun có thể nghe thấy tiếng bước chân của thằng nhóc, nhưng anh vẫn khẽ đưa mắt nhìn để đảm bảo thằng nhóc vẫn ở đấy.

Cánh cửa mở ra, hai người bước vào trong, cả hai bị choáng ngợp bởi đám đông. Ji Yong nhích sát tới gần Seung Hyun khi hắn rẽ lối giữa khu vực hỗn độn toàn người lạ, sẽ an toàn hơn khi quyết định theo sát hắn. Seung Hyun lọt vào tầm mắt Dae Sung, tiếp tục hướng về phía anh, vẫn không quên thỉnh thoảng đưa mắt kiểm tra Ji Yong ở phía sau.

"Hey, mày tới rồi." Dae Sung cười nhìn Seung Hyun.

"Tao đã nói là tao sẽ tới mà!" Seung Hyun dừng chân.

"Tất nhiên, tao luôn nghĩ mày muốn chọc tao mỗi lần tao hỏi mày." Dae Sung nói khiến Seung Hyun buồn cười. "Thấy chưa? Tao đã bảo là tao rất nổi tiếng mà." Dae Sung ném mắt sang phòng khách.

"Ờ." Seung Hyun giở giọng điệu châm chọc. "Cũng được. Nhưng mà tao đảm bảo hầu hết bọn họ tới đây chỉ vì có rượu miễn phí thôi."

"Sao cũng được." Dae Sung cười khẩy. "Kiểu gì mày cũng không chịu chấp nhận là tao nổi tiếng." Seung Hyun chỉ cười và đảo mắt để đáp trả. Bất ngờ, hắn nhìn ra sau vai và nhìn thấy Ji Yong bị bỏ quên đang ngại ngùng đứng phía sau.

"À phải rồi." Anh bước lùi sang một bên, đặt tay ra sau lưng Ji Yong và đẩy cậu ra phía trước. "Dae Sung, đây là GD. Cậu nhóc mà tao đã kể với mày đó."

"Đây rồi." Dae Sung đặt tầm mắt lên Ji Yong đang rụt rè nấp phía sau. "Tôi là Dae Sung."

"Rất vui được gặp anh." Ji Yong cúi đầu cười ngại. "Ưm, ngại quá, nhưng anh có thể cho tôi hỏi nhà vệ sinh ở đâu không?"

"Nó ở ngay tầng trên thôi, phòng thứ hai bên trái." Dae Sung chỉ về phía cái thang xoắn ở góc phòng.

"Cảm ơn anh." Ji Yong gật nhẹ đầu.

"Dễ thương đó." Dae Sung bắt đầu bình phẩm, mắt nhìn về phía Ji Yong chạy đi. "Tao đang nghĩ liệu mày có thể cho tao "mượn" em ấy một đêm được."

"Ha ha." Seung Hyun cười mỉa mai, cảm thấy lời phán xét của Dae Sung không vui chút nào. "Nếu mày dám làm bất cứ thứ gì với thằng nhóc thì tao không ngại giết mày đâu. Tao không quan tâm tới chuyện mày là bạn tao đâu."

"Biết biết." Dae Sung có chút bất ngờ khi thấy Seung Hyun xù lông. "Cái thằng này, mày không biết thế nào là hài hước hả. Hơn nữa, có phải mày sẽ ở với nó cả đời đâu, chỉ là một người lướt ngang cuộc đời nó thôi."

"Tao biết, nhưng mà vậy thì sao chứ..." Seung Hyun khẽ thở dài. "Thằng nhóc đã trải qua khá nhiều chuyện xấu trước kia, nên tao muốn trong khoảng thời gian nó ở với tao, nó sẽ cảm thấy an toàn và được bảo vệ."

"Chuyện đó cũng giúp ích được gì đâu chứ?" Dae Sung thắc mắc, khẽ đưa đẩy ly rượu trpng tay. "Nó cũng chỉ ở với mày khoảng một tuần thôi." Seung Hyun thở dài, chớp mắt nhìn về phía Ji Yong khi nãy. "Trừ khi là nó chưa biết chuyện đó?" Dae Sung nghi ngờ. "Mày đã nói với thằng nhóc mày là thám tử và nó chỉ là một phần của nhiệm vụ chưa?"

"Tao thậm chí còn chưa nhắc đến bất cứ thứ gì liên quan đến chuyện đó." Seung Hyun nhìn Dae Sung.

"Trời má!" Dae Sung không thể tin vào tai mình. "Vậy mày đã nói gì với nó? Mày đã ngủ với nó thiệt hả?"

"Không, không có, tao chưa ngủ với nó, okay." Seung Hyun nói. "Tao chỉ nói là tao đang cố giúp nó, nhưng về thực sự mà nói thì....thằng nhóc có lẽ đã hiểu sai ý của tao rồi."

"Sao mày không nói với nó?" Dae Sung kêu trời.

"Tại...tao không muốn làm nó sợ." Seung Hyun khiến Dae Sung đảo mắt bất lực. "Không tao nghiêm túc đó Dae. Mày phải thấy cái lúc thằng nhóc bất ngờ khi tao đối xử lịch sự với nó và lúc nó há hốc mồm khi thấy nhà của tao thôi đâu. Thằng nhóc không hề có một cuộc sống dễ dàng trước kia, và tao luôn có thể thấy được điều đó mỗi khi tao nhìn nó. "

"Thằng nhóc không lựa chọn cuộc sống này và cũng không hề muốn bị những lão già nua, gớm ghiếc ngoài kia sử dụng cơ thể mình để thỏa mãn nhu cầu cá nhân của họ đâu. Nếu tao nói với thằng nhóc tao sẽ phải tống nó vào tù vì một tội lỗi mà nó không hề được lựa chọn khi thực hiện, nó sẽ nhìn tao với ánh mắt gì chứ?"

"Vậy lừa gạt nó thì tốt cho hình tượng của mày hả?" Dae Sung đáp trả, Seung Hyun lại ngao ngán. "Mày nói đúng, thằng nhóc sẽ rất sợ hãi khi mày nói với nó sự thật ngay từ đầu, nhưng hãy thử tưởng tượng xem thằng nhóc sẽ ra sao, cảm thấy bị phản bội như thế nào khi phát hiện ra mày nói dối."

"Thì....thì tao chỉ cần giải thích với nó...vậy thôi..." Seung Hyun cố bao biện, vẫn cảm thấy tội lỗi.

"Seung Hyun, tao cảm nhận được thằng nhóc gắn bó với mày. Thằng nhóc đã đặt rất nhiều niềm tin vào mày, nó thậm chí còn cảm thấy an toàn khi ở bên cạnh mày. Mày nghĩ mày có thể giải thích với nó lý do thực sự mà mày chọn nó?" Dae Sung nói. Seung Hyun nhìn Dae Sung, bất ngờ trông thấy Ji Yong đã trở ra và đang đi tới phía họ.

"Mày không được nói bất cứ thứ gì cho thằng nhóc, nghe chưa?" Seung Hyun thì thầm với Dae Sung. Dae Sung nghiêng đầu nhìn Seung Hyun, nhướng mắt thách thức. "Dae Sung, làm ơn đi. Tao hứa là sẽ nói với nó mà." Seung Hyun hạ mình van xin.

"Được rồi, được rồi." Dae Sung trấn an tinh thần thằng bạn. "Sau này đừng có mà chạy tới khóc lóc với tao khi mày làm hỏng chuyện đấy." Seung Hyun thở dài, cố cư xử thật tự nhiên khi Ji Yong trở lại bên cạnh.

"Cậu ổn chứ?" Seung Hyun xoay người sang phía cậu, một nụ cười nhẹ thay thế trên mặt.

"Ừm." Ji Yong gật đầu, cũng cười lại với hắn.

"Tốt." Seung Hyun nói. "Tốt."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com