Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Anh biết gió đến từ đâu - Cửu Nguyệt Hi

Nhân vật chính: Bành Dã, Trình Ca

1." Lần đầu tiên anh động lòng với em... là hướng Bắc. "

2." Quá khứ của em không cần giải thích cho anh. Tương lai của em, anh để cho em giải thích. "

3." Trình Ca, tôi có thể quỳ gối trước kẻ thù để bảo vệ em. Nhưng tôi sẽ không quỳ gối trước em. "

4." Tình yêu xác định như vậy, cả đời chỉ có một lần."

5."Chúng ta không phải thánh nhân, chúng ta sẽ phạm sai lầm. Nhưng cái sai trước đây của chúng ta là làm cho cuộc sống sau này càng tốt hơn."

6."Bành Dã, nếu như ngày nào đó anh không từ mà biệt, em sẽ tha thứ cho anh, em sẽ giống như hôm nay, đi về phía trước không quay đầu lại.
Nhưng Bành Dã, xin anh hãy cố gắng thêm một chút, hãy cố gắng thêm một chút nữa, kết cục của chúng ta không nên là như vậy."

7."Nếu như anh mệt lắm rồi, không chống đỡ nổi nữa, thì anh cứ đi đi. Không sao đâu, em không giận. Không sao đâu. Nhưng mà Bành Dã, em vẫn hi vọng anh cố gắng thêm một chút nữa có được không? Hãy cố gắng thêm một chút nữa. Bành Dã, kết cục của chúng ta không nên là như vậy."

8."Anh chỉ muốn như thế, cả đời như thế, nhìn cô ngang ngược, nhìn cô tùy hứng. Chờ cô tùy hứng sống hết một đời, anh thu thập cô xong rồi sẽ đi theo cô.
Đây mới là kế hoạch của anh."

9."Chẳng qua là câu ấy, lỡ như ngày nào đó không từ mà biệt, phải tha thứ cho anh, phải đi về phía trước không quay đầu lại."

10."Con muốn chết ở phía sau cô ấy. Con luôn cố gắng. Con đã cố gắng hết sức, nhưng sự việc lại phát triển không giống như con nghĩ."

11."Nỗi sợ hãi và hối hận đối với cái chết, chẳng qua là không cam lòng để cô lại bơ vơ một mình."

12."Không cần cô dịu dàng, không cần cô tính khí tốt, tính nết tốt. Anh chỉ muốn cưng chìu cô, để cô mãi mãi tùy hứng như tuổi mười bốn. Cô hất xăng, anh thu dọn cho cô, cô muốn đánh người, anh đưa giày cho cô, cô cầm dao phay, anh khóa của cho cô."

13.""Trình Ca."

"Hửm?"

"Tạm thời anh không có tiền mua nhẫn."

"Em biết."

"Anh nhất định phải giải quyết Cáo Đen."

"Em biết."

"Em chờ thêm một chút nữa."

Ba câu, Trình Ca đã nghe ra đầu mối. Cô hơi mím môi, nhưng cũng không đưa những lời này lên bàn nói.

Cô nói: "Em biết."

Nói xong rồi lại lạnh nhạt chế giễu anh: "Anh vẫn dám nói."

Bành Dã nhìn cô một cái, cười cười: "Ở Thượng Hải, em sẽ gặp được rất nhiều đàn ông, họ có thể cho em rất nhiều thứ, em sẽ phát hiện thứ anh có thể cho ít hơn một số người. Nhưng thứ họ có thể cho đều là thứ em đã có. Thứ anh có thể cho lại là thứ em không thể thiếu. Em sẽ không tìm được người tốt hơn anh. Em cũng đừng nghĩ việc buông tay."

Trình Ca liếc mắt nhìn anh một cái, mấy phút, vẫn nói: "Không ít rồi."

Anh đã cho một thế giới, đã cho tất cả của anh. "

14."Nguyên nhân chính là con người không đủ kiên định, mới muốn tìm kiếm an ủi từ những thứ kiên định hơn. Bởi vì, thứ có linh tính nhất là con người, thứ có tính vô định nhất, cũng là con người."

15."Có đôi khi, tôi cảm thấy dù ngày mai anh ấy không còn nữa ông trời cũng đối đãi tôi quá dịu dàng."

16. "Lạnh không? Bành Dã, em tha thứ cho anh. Không sao đâu Bành Dã, em không giận. Em biết anh không muốn. Anh đi đi, em không sao. Em sẽ không đến Thanh Hải thăm anh nữa."

17."Nếu phải định nghĩa yêu là gì?

Thì yêu chính là cho người yêu áo giáp, lại để lộ điểm yếu của mình. Mềm yếu đến mức hồ đồ. "

18." Thế gian muôn ngàn lối, nhưng anh sẽ sớm chiều đi bên em."

19."Người phụ nữ này, từ trước đến nay đều không nhiệt tình, thậm chí có chút lạnh nhạt, nhưng đôi tay dịu dàng nhất một lần nữa kéo anh ra khỏi sương mù dày đặc."

20. "Trình Ca, nếu như có ngày anh không từ mà biệt, em phải tha thứ cho anh không thể đồng hành cùng em. Đi theo anh, đó là em không tha thứ; tha thứ, thì xin em hãy đi về phía trước."

21."Con người luôn có một loại niềm tin, không tùy tiện, không khoe khoang nhưng bạn vừa nhắc đến, tôi liền đỏ cả hốc mắt"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com