Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13. Thiên sứ trầm luân 24-27

[Mộ Dung Hàn x Mục Tiếu Lan]

Nhìn người phụ nữ nhật trong video rồi làm theo giống người đó, áo váy lộn xộn, áo ngoài được cởi hết cúc, áo lót được lột ra vứt dưới chân ghế, hai bầu vú đẫy đà săn chắc đung đưa theo từng hơi thở của cô gái, dưới hạ thân váy đã vén quá bụng, ngón tay thon dài tinh tế vén bụi rậm, dùng ngón trỏ cùng ngón cái tách hai cánh hoa ở cửa huyệt, cơ thể mẫn cảm được điều giáo trong mấy ngày qua theo phản xạ có điều kiện tiết ra dịch thể trong suốt, dâm thủy chảy ra theo từ hoa huyệt qua hai cánh hoa, theo ngón tay chảy ra ngoài.

Theo sự hướng dẫn của video ngón tay Mục Tiếu Lan liên tiếp ra vào nơi u huyệt mọng nước, đâm vào rút ra, cọ xát tường thịt bên trong. Dần dần sự ma sát sinh ra khoái cảm, đánh thẳng vào đại não cô, khiến lý trí dần bay xa thay vào là bản năng khát cầu tình dục mãnh liệt, từ một ngón tay không đủ Mục Tiếu Lan tăng dần thêm hai ngón, rồi ba ngón, theo số ngón tay tăng dần, tốc độ ra vào trong cơ thể càng ngày càng tăng. Vừa tự an ủi hạ thân, vừa phát ra những tiếng rên rỉ đầy gợi tình.

"A.... Ư.... Ưm.... Aa.... Ha......!"

Bên trên cơ thể, bàn tay còn lại đang tự ôm lấy một bên bầu vú co dãn đẫy đà, ra sức xoa, nắn, bóp, kéo, thi thoảng ngón trỏ cùng ngón cái lại kẹp lấy núm vú đã cương cứng sưng to như hạt đậu mà vân vê, niết, kéo khiến nó càng sưng đỏ hơn. Vì bầu vú bị niết bóp, núm vú liên tục rỉ sữa, xuống cơ thể thấm đẫm chiếc váy còn trên cơ thể, thi thoảng còn có tia sữa bắn ra ngoài. Cảnh tượng dâm mỹ khiến người ngoài nhìn vào phải phun máu mũi, nhiệt huyết sôi trào, nổi lên thú tính.

Mục Tiếu Lan chỉ cảm thấy cơ thể bản thân càng ngày càng mẫn cảm, bản thân mới chỉ khiêu khích một chút ở những nơi mẫn cảm thôi mà cơ thể cô đã nổi lên phản ứng, thèm muốn, khao khát được giữ lấy, muốn được làm tình một cách mãnh liệt.

Cơ thể theo bản năng đòi hỏi ngày càng nhiều, bàn tay đang tích cực ra vào hoa huyệt đột nhiên rút ra, run rẩy cầm lấy chiếc dương cụ giả to lớn như cánh tay của người đàn ông trưởng thành, vừa dài, thô to, trên bề mặt có nhiều đường gân lồi lõm, đặt nó vào cửa vào của hoa huyệt, từ từ đẩy nó tiến sâu vào cơ thể. 

"Ưm..... A..... Thoải mái quá..... A.....!"

Cúi đầu xuống, tầm mắt Mục Tiếu Lan có thể thấy rõ ràng dâm huyệt của mình đang nuốt dần, nuốt dần cự vật to lớn kia, hai cánh hoa run rẩy, mấp máy, nhưng đang sung sướng ăn được mỹ vị gì đó, tốc độ ăn càng lúc càng nhanh, dâm thủy theo nơi kết hợp tràn ra, làm ướt hết cây gậy, cùng bàn tay cầm nó. 

"A!" 

Tiếng thở dài đầy thỏa mãn phát ra từ cánh môi xinh đẹp sau khi chiếc dương cụ giả đã đâm lút cán vào cơ thể, Mục Tiếu Lan có thể cảm nhận được cái miệng nhỏ bên dưới của mình cắn chặt lấy chiếc gậy, vách tường thịt ra sức chèn ép nó, như thể cây dương cụ đã đâm trúng điểm G của cô, khiến cơ thể cô như bị kích thích, thỏa mãn rên lên đầy sung sướng, sau một lúc khoái cảm qua đi thay thế vào lại là sự ngứa ngáy, khó chịu, muốn được ma sát.

Nghĩ là làm, Mục Tiếu Lan bây giờ chỉ còn lại bản năng nguyên thủy, đâu còn có lý trí lúc tỉnh táo được, cô nắm lấy dương cụ giả, ra sức đâm vào, rút ra, giằng co, ma sát, xoáy sâu nó trong âm đạo để thỏa mãn cơn thèm muốn tình dục của mình.

Bên trong căn phòng chỉ còn tiếng rên rỉ, thở dốc đầy gợi tình cùng tiếng nước phát ra "chậc chậc chậc" đầy dâm mỹ nơi kết hợp do sự ra vào giữa dương cụ giả và hoa huyệt phát ra từ video và từ cảnh thật của Mục Tiếu Lan, có điều, cái sau còn lớn hơn cái trước.

[...] Thời điểm Mộ Dung Hàn bước vào phòng, Mục Tiếu Lan toàn thân ướt đẫm, mật dịch chảy ra sau lần cao trào trước làm tấm thảm dưới thân ướt đẫm. Răng ngọc cắn chặt để kiềm nén tiếng rên rỉ, chiếc váy ngủ màu đen nửa kín nửa hở bị vén cao lên ngang bụng, bởi vì vừa rồi vừa tự phát tiết bằng thủ dâm xong, cơ thể đều nổi lên sắc hồng, đường cong cơ thể phập phồng lên xuống vì thở dốc , vài cọng tóc đen nhánh dán lên đôi môi đỏ mọng.

[...] Mục Tiếu Lan mở ra đôi mắt ngập nước, ngơ ngác nhìn Mộ Dung Hàn, chưa kịp nói một lời đã phát ra tiếng rên rỉ, hai chân gắt gao ma sát hạ thân giữa hai chân đã vô cùng niêm ngấy, nhục bổng giả đã bị rút ra để một bên sau khi cô lên đỉnh. Bây giờ cơ thể lại thấy trống rỗng tới cực điểm, khát cầu tình dục còn hơn lúc trước. Mộ Dung Hàn nhìn cảnh tượng này liền rõ ràng rằng Mục Tiếu Lan trúng xuân dược, mà xuân dược này lại được hắn bôi trên dương cụ giả sai quản gia mang tới, hắn không nghĩ rằng Mục Tiếu Lan lại nghe lời học hành chăm chỉ ngay ngày hôm nay.

Một bàn tay mềm mại xinh đẹp bắt lấy tay Mộ Dung Hàn, kề sát khuôn mặt ẩm ướt, nói: 

"Thật là khó chịu, Hàn, ta chịu không nổi... Nóng.... Nóng quá...." 

Nói rồi dùng hết sức kéo hắn lại rồi dán lên người Mộ Dung Hàn cọ cọ. Bàn tay còn lại khẽ trêu chọc yếu hầu hắn, hắn cúi đầu ở bên tai cô kiềm chế thanh âm hỏi: 

"Muốn ta giúp em thế nào, hửm ?" 

"A... Ân... Ta.... Ta muốn.... Ư...." 

Đôi môi mang theo hơi thở nóng bỏng khẽ khiêu khích vành tai mẫn cảm, vài cọng râu mới mọc ma sát lên vành tai non nớt, khiến Mục Tiếu Lan run rẩy càng lợi hại hơn.

[...] Toàn thân nóng đến khó chịu, cơ thể thèm muốn tới bứt rứt, tác dụng của xuân dược phát huy triệt để, làm lý trí còn sót trong đầu Mục Tiếu Lan bị đánh bại bởi dục vọng mãnh liệt, gian nan nói ra lựa chọn của mình. 

"A.... Ư.... Cầu... Cầu.... ngươi.... Hàn cho ta...." 

"Được, đấy là do em chọn đó ha, haha..."

Nói xong liền lấy đoạn vải trắng đem hai tay cô buộc vào nhau, cột vào đầu giường. Sau đó cột đùi phải vào một bên chân giường khác, rồi lấy ra một đoạn vải trắng, từ từ tiến vào chính giữa hai chân cô, cúi sát người cô, rồi bịt hai mắt lại. Lụa trắng trước mắt là bán trong suốt, ở dưới ánh đèn sáng rực rỡ chỉ có thể nhìn thấy một hình dáng.

Mục Tiếu Lan mông lung nghĩ, hắn sẽ làm gì cô, chỉ dùng nhục bổng hung hăng sáp tiểu huyệt, hay là dùng chiếc lưỡi điêu luyện an ủi cơn khát da thịt cô, hay là, giống dĩ vãng chà đạp cái miệng nhỏ nhắn của bản thân... Cô thực sự rất muốn, dục vọng càng ngày càng tăng, đem mọi lý trí dều đốt thành tro bụi, trở nên càng lúc càng dâm đãng, sẵn sàng rên rỉ, cầu xin Mộ Dung Hàn làm mình.

"Hàn..." 

Cô lấy cái lưỡi liếm đôi môi khô cạn, nũng nịu rên rỉ.

"Mau một ít đi..." 

Thanh âm nam tính do đè nén dục vọng không nhanh không chậm từ dưới thân truyền đến. 

"Tiểu Lan a, muốn ta nhanh mau chút, hửm? Thế thì phải nghe lời ta a, không thì... Ha hả...."

Nói rồi hắn lấy tay banh rộng hai chân cô ra, sau đó lấy tay ép một chân cô sát vào bộ ngực sữa cao ngất, khiến tiểu huyệt hướng thẳng lên trên.

"Ngô..." 

Một cái gì đó lạnh lẽo đột nhiên ở tiểu huyệt chạm một chút, làm cho Mục Tiếu Lan nhịn không được cao giọng rên rỉ.

"A..... Ân... A... Ưm...." 

"Ngoan, đừng lộn xộn, ta uy em uống rượu ngon a..."

Vừa dứt lời, hoa huyệt đã bị một cái gì đó lạnh lẽo cắm vào.

"A.... Cái.... Cái đó là cái gì?" 

Xúc cảm lạnh lẽo xa lạ làm cho cả người Mục Tiếu Lan cả người run run một chút, ánh mắt bị che đi, mọi cảm quan đều mẫn cảm hơn, đặc biệt là xúc giác, cô cảm nhận được từ nơi tiểu huyệt tiếp xúc và hàm chứa một vật giống ngón tay, xúc tua lạnh kẽo, dọc theo dâm huyệt hướng vào phía trong đẩy mạnh xuống. Là cái bầu ngọc... Cái bầu lúc trước Mộ Dung Hàn cầm vào, một mùi hương nồng đậm của rượu tỏa ra xung quanh, càng kích thích ham muốn trong cơ thể.

Mục Tiếu Lan ngơ ngác, hạ thân cô đang... đang bị một cái bầu rượu đùa bỡn sao? Đầu óc oanh một tiếng, quá đáng, vì sao có thể dùng thứ này... Ban đầu mới vừa vào tiểu huyệt, mặt sau cũng chậm rãi phồng lên.

"A...." 

Miệng bầu cùng thân bầu tiếp xúc địa phương thật thô.

"A.... Ân.... Không được! Quá thô....."

"Phải không?" 

Mộ Dung Hàn dừng lại một lúc, không biết suy nghĩ gì, hắn đem hạ thân cô hướng thẳng lên cao, đối diện với trần nhà, sau đó bầu rượu bị ấn mạnh xuống một cái, Mục Tiếu Lan thét chói tai. Nơi thô nhất của miệng bầu rượu bị xỏ xuyên qua dâm huyệt, chất lỏng lạnh lẽo bắt đầu thong thả trút xuống hoa huyệt, hương rượu nhất thời tràn ngập bốn phía trong không khí. Dục hỏa vốn đã muốn hỏa thiêu bản thân giờ đây đánh sâu hơn vào thân thể khiến Mục Tiếu Lan run run.

"Quá chậm."

Hắn xoát một phen cầm lấy bên đùi còn lại, đem cả hai chân đều gập lên tận ngực.

"A.... Đừng! Nhẹ.... Nhẹ.... Ư... chút... Hỏng.... Hỏng mất..... A!" 

Toàn thân trần trụi, hai tay bị trói buộc ở đỉnh giường, ánh mắt cũng bị che kín, hai chân mở rộng thật lớn trên thân, tiểu huyệt bị nâng lên cao, bị một cái bầu rượu thật lớn cắm vào mà miệng bầu rượu đã nằm thật sâu trong hoa huyệt, thong thả đổ rượu vào trong cơ thể Mục Tiếu Lan.

Đột nhiên, hắn lấy bàn tay to đè bụng cô lại, xoay tròn làm nổi lên bầu rượu. Miệng bầu rượu hơi hơi khum tròn, mỗi một lần xoay tròn, thật giống như lấy hai ngón tay dùng sức đè nén nội vách tường, rượu lại phun ào ào, trêu trọc tận sâu trong hoa huyệt. Dịch lỏng đặc hơn cả rượu chảy qua hoa huyệt, tận cùng bên trong bị chống đỡ đén cự hạn, chà chà xát xát sinh đau.

Mục Tiếu Lan muốn thoát khỏi đối đãi tàn khốc như thế, muốn giãy ra khỏi hai tay người đàn ông phía trên mình, nhưng càng dãy dụa càng làm sự ma sát nhiều hơn, lớn hơn, đau hơn. Cô đau đớn kêu lên. 

"Đừng, xin xin anh..... A..... Bụng ăn thật no.... Em... Em muốn đi...." 

"Muốn đi cái gì?" 

"Muốn đi tiểu a.... Em muốn đi tiểu...." 

Rượu lạnh lẽo không ngừng chảy xuôi vào bụng, làm cho bụng trướng đến đòi mạng, có loại cảm giác không khống chế được.

Tấm lụa che mắt được tháo ra, đột nhiên nhìn thấy ánh sáng làm cho Mục Tiếu Lan cơ hồ chói mắt, sau khi tầm mắt cô được khôi phục điều đầu tiên nhìn thấy chính là bụng nhỏ nhếch lên cao, phía sau bị một bàn tay to điều khiển bầu rượu bằng ngọc không ngừng chèn ép. Hai đùi bị ép sát tới tận ngực, bởi vì ma ngứa đau đớn trong cơ thể mũi chân vô tội run lẩy bẩy. Nhìn thấy bản thân bày ra tư thế đáng xấu hổ tới cực điểm đã đánh mạnh vào đầu Mục Tiếu Lan, làm toàn thân cô xoát cái đỏ bừng như tôm luộc, hạ thân lại vô thức tiết càng nhiều dâm thủy, co rút, mấp máy siết chặt lấy bầu rượu. Hắn đem bầu rượu thong thả kéo lên, chất lỏng lạnh lẽo dần dần lấp đầy huyệt đạo của cô, từ trong ra ngoài.

"Kẹp lấy."

Mộ Dung Hàn ra lệnh, Mục Tiếu Lan vô thức siết chặt lấy hoa huyệt để không làm chất lỏng rơi ra ngoài theo lời hắn nói, rồi lại nghe hắn nói: 

"A, còn lại một ít. Bằng không đổ hết vào sau luôn nhé." 

Một bàn tay nhẹ nhàng vỗ về cúc huyệt vì sợ hãi hơi hơi khép chặt, dẫn tới một trận ma ngứa toàn thân.

Hắn đẩy mạnh dần, miệng bầu rượu bắt đầu di chuyển xuống tàn phá cúc huyệt. Phía trước huyệt bị đổ đầy dung dịch rượu nóng rực, mặt sau cúc huyệt cũng tràn đầy. Rượu chảy chậm rãi từ trong miệng bầu rượu ra, mang theo xúc cảm khác lạ. Mộ Dung Hàn ép cô giữ chặt hai chân ép sát ngực, bởi sự đối đãi tà ác này, thân thể cô bắt đầu một chút chậm rãi co rúm.

Xuân dược trong cơ thể càng lúc càng phát tác mãnh liệt, kết hợp với rượu mạnh trong cơ thể càng khiến cho cơ thể khát cầu tới mức khó chịu, khiến Mục Tiếu Lan như được nung trong lửa địa ngục vậy. Toàn thân cô nóng đến lợi hại, hoa huyệt chặt dâm dịch cùng rượu mạnh đến căng cứng, lại còn không được giải thoát, chỉ có thể tạm thời giải tỏa bằng sự cọ xát nơi cúc huyệt.

"A.... Ưm.... A.... Ng.... Ngô...." 

Không còn khả năng nói rõ từng chữ nào cả, bản thân Mục Tiếu Lan chỉ có thể rên rỉ trong cả sự khoái lạc cùng khó chịu.

"Giữ chặt rượu trong cả hai nơi!" 

Sau khi thấy đùa bỡn chán cả hoa huyệt cùng cúc huyệt, Mộ Dung Hàn rút bầu rượu ra, kèm theo lời ra lệnh cho Mục Tiếu Lan. Sau đó hắn chuyển hướng tới hai bầu vú bị lãng quên lúc trước.

Hạ hai chân Mục Tiếu Lan xuống, hai bầu vú bị hai đùi chèn ép tới đỏ ửng, Mộ Dung Hàn từ bên cạnh bàn cầm lên hai quả bóng đỏ tròn, to như bóng bàn, mỗi quả lắp vào hai bên núm vú Mục Tiếu Lan.

"Á! Đừng.... A.... Đau!"

Mục Tiếu Lan nức nở, cô cảm thấy đầu vú đột nhiên đau nhói như kim châm, đau đớn như đầu vú bị châm thủng. Khi cơn nhức nhối qua đi, hắn lại dùng hai tay bóp chặt lấy hai bầu vú, núm vú bị ép căng đên nhô lên thì lại bị đầu nhọn như kim châm trong quả bóng châm vào đầu vú, cơn đau đớn lại đến, cứ thế hắn nắn bóp bộ ngực theo sở thích của bản thân, thi thoảng cầm luôn quả bóng, bóp chặt lại.

Bên dưới bị ép giữ chặt rượu, hạ thể nóng rát không chịu nổi, bên trên đầu vú bị kim châm đến cương cứng rồi rớm máu. Bị tra tấn cả trên lẫn dưới, làm cô đau đớn như chết đi sống lại, cả người như bị vớt từ nước ra ướt sũng, nhưng từ đau đớn, cơ thể cô dần dần sinh ra khoái cảm, càng ngày càng khát cầu mãnh liệt, Mục Tiếu Lan không thể tin, cô đã dâm đãng tới mức này rồi sao? Bị tra tấn tới mức này mà còn có khoái cảm, còn khát cầu, còn muốn người thao!! Nhưng tia lý trí này mới xuất hiện không bao lâu thì đã bị thủy triều của đau đớn cùng ham muốn đánh bay đi xa, chỉ còn lại bản năng nguyên thủy.

Tra tấn chán chê, Mộ Dung Hàn nhìn cô. 

"Tiểu dâm đãng! Muốn bên dưới giải thoát không? Muốn thì cầu ta đi nào!!"

"Hàn.... Cầu.... A..... Ư....m.... Cầu ngươi...... A.... Giải thoát bên dưới.... cho... ta..... Ngô...." 

Cắn răng nói cho rõ từng từ một, chưa nói hết hai chân Mục Tiếu Lan đã bị tách ra thật mạnh, hắn chui đầu vào chính giữa hai chân cô, dùng miệng mút thật mạnh, chiếc lưỡi xảo quyệt càng làm cho tiểu huyệt dâm mỹ thêm chặt chẽ, bụng đầy rượu cùng dâm thủy muốn xuất ra mà không thể, không ngừng đè ép xoay tròn trong huyệt nhỏ, làm Mục Tiếu Lan đạt tới cao trào. Cúc huyệt bên dưới cũng mấp máy, rượu từ khe hở rỉ ra, làm ướt đẫm cả mông cùng đệm dưới mông.

Mục Tiếu Lan kẹp chặt lấy đầu Mộ Dung Hàn, tay nắm chặt tóc hắn, thân thể vì đến cao trào mà run run, ngay cả ngón chân cũng quận tròn lại.

Bỗng nhiên, hắn vân vê đùa giỡn hạt trân châu, cô vì quá kích thích mà không thể ức chế thanh âm rên rỉ thỏa mãn, hai tay đem chân nâng lên, khiến toàn bộ hạ thân nâng lên cao, đầu lưỡi Mộ Dung Hàn thuận thế xâm nhập sâu trong dâm huyệt.

"Chậc chậc...." 

Đầu lưỡi quấy mật dịch, đầu tiên là há mồm nuốt trọn, sau là mút vào chụt chụt, thanh âm dâm mỹ làm cho dục vọng trong cơ thể Mục Tiếu Lan lại ngẩng đầu, theo bản năng phối hợp nhịp nhàng cới động tác của hắn. Mỗi lần lại một lần đem hoa huyệt nâng cao hơn nữa, hướng về phía trước,làm cho đầu lưỡi càn quét sâu hơn, trọn vẹn hơn. Hỗn hợp rượu trong hoa huyệt cuối cùng đều bị Mộ Dung Hàn hút khô, Mục Tiếu Lan run rẩy buông thõng hai tay, vô lực hạ người nằm xuống.

Tiểu huyệt bắt đầu cay nóng, đau xót, nhưng cảm giác trống rỗng càng ngày càng tăng, như đọc được suy nghĩ của cô Mộ Dung Hàn cười tà mị, nói: 

"Muốn được thao tới vậy rồi sao? Tiểu tao hóa ! không cần vội, lát nữa sẽ thỏa mãn em, ha hả."

Nói xong, hắn lôi cô dậy, đi tới trước tường gương, đem hai tay cô trói lại rồi treo vào một chiếc dây xích treo lơ lửng từ trần nhà xuống, bắt Mục Tiếu Lan xoay người đối diện gương. Trước gương, Mục Tiếu Lan hai tay bị treo lên, người bị ép đồ về phía gương, hai chân chạm đất bị ép dạng ra thật rộng, cả người trần trụi không mảnh vải che thân, trên hai bầu ngực to lớn co hai quả bóng đỏ chót gắn lên trên núm vú, tóc tai xõa ra, dính trên cơ thể cùng khuôn mặt, mặt đỏ hồng, hai mắt mờ sương, cặp môi sưng đỏ, cả người Mục Tiếu Lan đều toát ra hơi thở dâm mỹ, khiêu gợi đến tột cùng.

Người đàn ông phía sau cô thì cả người trần trụi, một tay giữ chặt eo cô, tay còn lại đặt trước nơi tư mật của cô, nhìn kĩ có thể thấy hai ngón tay của người đàn ông lúc ẩn lúc hiện, ra ra vào vào bên trong u huyệt rậm rạp. Miệng hắn ngậm lấy vành tai non mịn của cô, nhẹ nhàng day nhai, dọc theo cần cổ xinh đẹp, liếm duyệt, cắn mút khiến một bên đỏ ửng.

Phía trước, Mục Tiếu Lan rên rỉ, đôi môi đỏ mọng khi mở khi đóng khó khăn nói ra từng chữ. 

"A.... Đừng.... Đừng.... Xin anh.... Ngô.... Tôi không chịu nổi.... Xin... Xin anh! Hàn! Á! Thao.... A.... Thao tôi đi....!"

Theo từng ngón tay ra vào cơ thể, sự khó chịu trống rỗng trong cơ thể Mục Tiếu Lan càng lúc càng rõ ràng, trong vô thức nói ra mong muốn của cơ thể.

Như không muốn thỏa mãn cô, người đằng sau lại rút ngón tay ra khỏi tiểu huyệt lúc này đã ướt đẫm dâm thủy, lấy bàn tay đó đi xoa xoa đùi trong của cô, rồi thi thoảng nắn bóp cặp mông tròn trịa xinh đẹp đằng sau. Mỗi nơi bàn tay đi qua lại càng như lửa đổ thêm dầu vào ngọn lửa trong cơ thể Mục Tiếu Lan, ép cô khó chịu tới phát khóc, cô nức nở cầu xin Mộ Dung Hàn 

"Ư.... A.... Cho.... Cho... em..... Xin... anh!"

Như không nghe thấy lời cầu xin của Mục Tiếu Lan, Mộ Dung Hàn buông cơ thể cô ra, đi đến một góc nhà, đẩy chiếc bàn có bánh xe lại gần cô, từ ngăn kéo, lấy ra chiếc roi da, nhẹ nhàng vung lên, lực đạo mạnh mẽ, quất thẳng vào tấm lưng trần trắng noãn xinh đẹp của Mục Tiếu Lan.

"Á!" 

Khi chiếc roi chạm vào cơ thể, sự đau đớn của xé rách da thịt lại xâm lấn, Mục Tiếu Lan biết bản thân có phản kháng cũng vô ích, theo từng lần quất vào cơ thê, cô đau đến chết lặng, không còn khí lực thét lên nữa, chỉ muốn ngất đi nhưng dường như thứ thuốc hắn cho vào cơ thể cô khiến cô không thể ngất đi được.

Không biết qua bao lâu, lưng, mông, chân bị quất tới rướm máu, trong đau đớn cơ thể Mục Tiếu Lan lại càng làm nổi bật lên sự trống rỗng, càng lúc lại càng muốn bị thao, hạ thể dâm dịch chảy ra càng lúc càng nhiều.

Roi trên tay ngừng quất, Mộ Dung Hàn nhìn hạ thể cô nở nụ cười như có như không, nói: 

"Bây giờ ta thỏa mãn em đây tiểu tao hóa."

Cô nuốt nước bọt trong miệng, tuyệt vọng nhắm hai mắt lại. Tại thân thể sau khi bị tra tấn vô số lần, lại còn muốn bị hắn đùa bỡn, thật quá nực cười.

Người đàn ông không nói thêm lời nào nữa, lại gần cô từ phía sau, tách đôi chân đang run rẩy ra thật rộng, chen vào. Thứ gì đó vừa nóng ấm vừa cưng cứng, xoa xoa mật dịch đóa hoa. Thân mình mẫn cảm cảm nhận được hơi thở nam tính, kêu gào sôi trào. Tiểu huyệt không chịu sự khống chế, mở rồi lại đóng, giống như nữ nhân tối dâm đãng, không ngừng phun ra một lượng lớn mật dịch, như mời gọi đại nhục bổng xâm phạm. Mục Tiếu Lan đã không quản được cơ thể, tùy ý nó làm ra phản ứng vô cùng dâm đãng.

Đại bổng để ở miệng hoa huyệt, hướng vào phía trong lách vào. Không biết là vì tiết ra nhiều mật dịch hay là thân mình bị dính phải xuân dược mãnh liệt trong thời gian lâu, nhục bổng thô to chỉ cần hai ba lần hạ xuống đã phù một tiếng thuận lợi sáp nhập huyệt đạo, không cần khó khăn như mấy lần trước.

Tê dại từ hạ thân xuyên thấu thân thể, ở bên trong cơ thể cô! Mục Tiếu Lan ngẩng cao đầu, đến cao trào tuyệt vời. Giống như có vô số pháo hoa, đồng thời bùng nổ trong ý nghĩ, trong thân thể. Người phía sau đẩy mạnh một cái, toàn bộ nam căn to lớn hơn hẳn chiếc dương cụ giả lúc trước đã đâm lút cán vào trong cơ thể Mục Tiếu Lan, lập tức bá một tiếng, không thể chịu đựng được tàn nhẫn đau đớn hung hăng xỏ xuyên qua thân thể.

Đột nhiên sau lưng bị người giữ chặt, đau đớn còn bén nhọn hơn lúc bị quất roi ập tới, cô phát ra âm thanh sắc nhọn chói tai, mặc dù có Mộ Dung Hàn đè lại, cô vẫn đau đớn tới run rẩy, không đứng vững. Hắn, chà sát muối lên tấm lưng trần của ta. 

"Ngoan, không nên cử động!"

"A! Đau... Đau quá.... Buông... Buông ra....!"

Mục Tiếu Lan khóc hô, vặn vẹo thân thể, muốn tránh thoát, trốn tránh cảm giác giống như bị thiêu cháy. Đau quá, thật sự đau quá, cả sau lưng và mông như bị kim châm thăm hỏi như vố số đinh nhỏ không ngừng tán xuống. Mộ Dung Hàn đè chặt cô lại từ phía sau, rồi đưa tay còn lại nắm lấy trân châu vì trúng xuân dược mà sung huyết.

"Cảm thụ ta, cảm thụ nơi này..."

Ngón tay lại không nhẹ không nặng khẽ nhéo nơi đó, một cỗ tình triều theo động tác ấy từ dưới lan tràn khắp mọi nơi.

"Ngô..." 

Ở chỗ sâu trong cơn tình dục, trong nháy mắt Mục Tiếu Lan đến thiên đường, nhưng ngay sau đó lại chịu nỗi đau đớn kéo vào địa ngục. 

"Đau..."

Mộ Dung Hàn lại tăng lực ở đầu ngón tay, đồng thời hung hăng đâm nhục bổng tiến nhập hoa huyệt từ phía sau. "Ba" một tiếng đem ý niệm của cô quay trở về, thân thể từ hư không lại một lần nữa bị đại bổng nhồi chặt, một cảm xúc thỏa mãn khác thường nhất thời tràn đầy toàn bộ thân thể.

Ngay sau đó lại là địa ngục đau đớn, nhưng người đàn ông phía sau không chờ cô kịp hô đau, lập tức lấy bàn tay to cùng nam căn dẫn đường cho cỗ tình triều trong thân thể Mục Tiếu Lan. Một hồi đau thấu xương, một hồi mất hồn phách, thân mình không ngừng di chuyển giữa địa ngục và thiên đường, đối đãi biến thái đem ý niệm của Mục Tiếu Lan xé rách giống như ruột bông rách nát tán loạn.

Há to miệng thở dốc, đầu óc ong ong kêu gào, cái trán bỗng nhiên giống như bị người dùng vật cứng nện vào! Vang. Vừa mới bắt đầu đau đớn luôn chiếm thượng phong, nhưng sau đó, cảm thụ mất hồn càng ngày càng mãnh liệt. Tiểu huyệt bị đại nhục bổng ma sát sưng đỏ không chịu nổi, vừa đau đớn lại vui sướng, nó không chịu khống chế gắt gao hấp chặt lấy nhục bổng, phối hợp nó sáp nhập hé ra hợp lại.

"Nga... Yêu tinh, lúc này còn kẹp chặt như vậy, là muốn chỉnh chết ta có phải hay không!"

"Không, không... A... Không phải...."

Hữu khí vô lực phản bác lại lời nói dâm loạn dùng để kích thích càng nhiều cảm giác xấu xa, đồng thời dẫn dắt cơn tình triêu sâu hơn trong thân thể cô của người đàn ông. Hắn trầm thấp rên rỉ, rút ra chọc vào càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mãnh liệt, thậm chí có thể cảm nhận được, hoa huyệt hàm chứa kia căn thô to gì đó trở nên càng cứng rắn càng nóng rực, đem mềm mại hoa huyệt đạt đến cực hạn, ma sát cao thấp trong vách tường thịt mềm mại đến giống như sắp chảy máu, giống như muốn thiêu cháy.

"Ba ba". Âm thanh dâm mỹ từ nơi va chạm của da thịt không ngừng vang lên trong phòng, có chút mật dịch rơi xuống trên người cô và hắn, lại theo mồ hôi ẩm ướt thân thể niêm ngấy chảy xuống. Thân mình mềm nhuyễn giống như tan chảy, bàn tay to của người đàn ông bắt lấy eo nhỏ của cô, hung hăng ôm chặt lấy rồi mạnh mẽ sáp nhập hoa huyệt, đồng thời gầm nhẹ phun ra một cỗ chất lỏng nóng rực vào sâu trong tử cung. Cô đang muốn lớn tiếng rên rỉ, hắn đột nhiên dùng ngón cái trêu trọc trân châu bị sưng phù.

"A.... Nha.... A.... A... A......" 

Đến! Đầu óc oanh một cái, toàn pháo hoa, thế nhưng lại một lần nữa bị đùa bỡn đến cao trào! Toàn thân đều gắt gao banh trụ, hạ thân chảy ra một lượng lớn chất lỏng.

Ra, chưa từng ra nhiều như thế, phun mãnh liệt như thế, thế nhưng dưới sự hành hạ biến thái của Mộ Dung Hàn, vô sỉ tiết ra. Chất lỏng đậm đặc phun lên nhục bổng của hắn, đem dâm huyệt nhỏ hẹp hút chặt hơn, thậm chí còn một chút rớt xuống dọc thân nam căn, theo huyệt khẩu căng thẳng chảy ra. 

"Ngậm!" 

Bàn tay to ba một tiếng đánh lên cánh mông, tiểu huyệt hung hăng co rút lại.

Nhục bổng lại biến cứng rắn hơn trước một vòng, ra sức chèn ép tiểu huyệt tràn đầy tinh dịch trộn lẫn dâm thủy. 

"Muốn... Muốn đi ra..."

Cơ hồ kéo dài hơi tàn để thốt lên vài lời, ai ngờ lại đổi lấy sự hành hạ hơn. Hạ thân càng ngày càng trướng, Mục Tiếu Lan dùng hết toàn lực ngẩng đầu nhìn về phía trước, lập tức liền bị hình ảnh trong gương dọa ngây người, tiểu huyệt sưng đỏ không chịu nổi gắt gao cắn nuốt nhục bổng thô to. Thân đại bổng cơ hồ đem hai cánh hoa nhỏ vô tội banh thẳng, mà người phía sau thế nhưng lại lấy ngón tay nâng nhục bổng cùng với trứng gà quả lớn quả nhỏ, hướng tiểu huyệt sớm đã chống đỡ đến cực hạn chen chúc.

"Không... Sẽ rách mất.... A...."

Cao trào dư vị còn chưa hết, liền bởi vì hạ thân lớn hơn nữa càng không thể chịu nổi lần nữa liền co rút lại, hình ảnh trước mắt quá mức dâm đãng, đem thần trí Mục Tiếu Lan hoàn toàn đánh tan. Ánh mắt nhìn chằm chằm cảnh tượng dâm đãng, trong miệng mật dịch không chịu khống chế chảy xuôi xuống. Muốn chết, cũng sắp rách... Tinh hoàn đã muốn tiến nhập, nhục bổng chạm đến tận cùng tử cung.

"A....A...."

Toàn thân co rút một chút, mật dịch trong miệng tiểu huyệt chảy xuống phát ra thanh âm, càng thêm mãnh liệt chảy xuống dưới.

"Dâm đãng, thích bị ngược!"

Mộ Dung Hàn đem thắt lưng cô kháp đến xanh tím, nhục bổng phía dưới một cái tinh hoàn thật lớn, thế nhưng cắn nuốt toàn bộ.

Không... Không có khả năng, Mục Tiếu Lan nghĩ, tiểu huyệt nhỏ hẹp như vậy ngay cả nhét một đại dương vật đều đã rất khó khăn, huống chi là loại nam căn to lớn đáng sợ của Mộ Dung Hàn, mà vì sao sau khi chứa một cây gậy thô như vậy, còn chứa nổi tinh hoàn lớn nhỏ.... Huống chi, tràn đầy bên trong là tinh dịch và dâm thủy... Nơi đó, nơi đó sẽ vỡ ra mất! Tuy không thể sờ được nhưng Mục Tiếu Lan có cảm giác, bụng nhỏ cao cao phồng lên, thật giống như, đang mang bầu.

Địa phương đó bị bàn tay to lớn đè mạnh đau muốn đòi mạng. Là bụng nhỏ chống lại đến sinh đau! Bên trong một dòng nước mãnh liệt xoay chuyển trong bụng, chạm đến nơi tận cùng thân thể cô.

"Nha.... A..... Ưm....Ư....." 

Mục Tiếu Lan cả kinh kêu lên, lại một lần nữa lên thiên đường. Cô kinh sợ, vì sao mỗi lần đến cao trào chính là lúc bị lăng ngược, cô cắn môi nức nở, thân thể giống như dây cung bị kéo căng.

"Thực thích đúng không? Ta làm những điều em luôn mong muốn đúng không?"

Hắn nắm lấy eo nhỏ có vài vết ứ xanh tím, dùng sức tiến vào. Bị cao trào xâm nhập đến vô lực, cảm nhận được áp bức mãnh liệt từ phía sau, sẽ không, không... không có khả năng... Trong lúc đó nơi hạ thể Mục Tiếu Lan, Mộ Dung Hàn nâng lên một khỏa đại hoàn khác, hướng về phía gương tà mị cười.

"Không..." 

Mục Tiếu Lan nhìn Mộ Dung Hàn, sợ hãi nói: 

"Không được... Đừng.... Sẽ rách mất..."

"Ồ! Tiểu yêu tinh, em vừa mới lên cao trào khi bị nhét vào đúng không? A! Mục Tiếu Lan em thật dâm đãng, không phải thích nhất bị nhồi vào sao?"

"Không, không phải....."

Cô là bị bắt ép... hay chính cô là kẻ dâm đãng thật... 

"A.... A..... Ư...."

Hắn lại dùng sức chen chúc! Tiểu huyệt bị kéo căng tới cực hạn vừa đau lại vừa thoải mái, lại một lần chậm rãi tiếp nhận thêm cự vật lớn hơn nữa.

Trân châu bị ma sát do tinh hoàn còn lại bị nhét vào trong tiểu huyệt. Cơn tình triều một kích rồi một kích đánh vào thân thể Mục Tiếu Lan, trong đầu một mảnh trắng xóa tiếp theo là pháo hoa lại ầm ầm, cô lại một lần nữa lên đỉnh, toàn thân co giật, hoa huyệt co rút, cắn chặt các thứ nhét bên trong, dâm thủy lại một lần nữa phun ra mạnh liệt, róc rách chảy dọc theo hai chân chảy xuống thảm.

"A! Hừ!'' 

Mộ Dung Hàn rên lên một tiếng, cảm nhận được hoa huyệt siết chặt nam căn cùng hai khỏa tinh hoàn của mình như muốn bẻ gãy, khiến hắn suýt nữa thì tước vũ khí đầu hàng, ổn định một lúc sau, Mộ Dung Hàn dùng bàn tay đặt ở eo cô nhéo mạnh lên quả bóng màu đỏ trên núm vú, khiến những cái gai bên trong đâm vào đầu vú khiến Mục Tiếu Lan đau đớn, kéo cô từ trong cao trào trở về hiện thực.

Hắn nói bên tai cô: 

"Em thấy chưa, dâm đãng, tao hóa tới mức này rồi a! Cái miệng này tham lam tới vậy a! Nhìn xem xem."

Vừa nói vừa ép đầu cô quay thẳng vào gương, nhìn hình ảnh bản thân bị người đàn ông phía sau lăng ngược - hai tay bị treo trên đỉnh đầu, người nghiêng về phía trước, hai chân bị ép dạng ra tới cực điểm, bên dưới có thể nhìn thấy nơi kết hợp của hai người, một cách rõ ràng, bụng hơi hơi nhô cao, phía trên hai bầu vú bị hai bàn tay to lớn nắn bóp, phía đầu vú có hai quả bóng đỏ ngậm lấy, một quả còn bị hai ngón tay người đàn ông bóp đến méo mó, hắn ghé vào trên vai cô nhìn cô qua gương nở nụ cười tà mị nhưng với Mục Tiếu Lan thì đó lại là tín hiệu đáng sợ, tín hiệu cho chuyện xảy ra tiếp theo còn đáng sợ hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com