23. Muốn em thế nào cũng không đủ 19-21
[Trịnh Sơ Trạch x Nhược Nhược]
"Ha ha ha... Bắt được anh rồi"
Tiếng cười khanh khách của tiểu cô nương theo ổ chăn truyền đến, Nhược Nhược thoáng kéo chăn xuống, lộ ra một cái đầu nho nhỏ tóc hỗn độn, một đôi chân nhỏ không kiêng nể gì cứ như vậy xoa đến xoa đi trên mặt nam nhân. Hai chân thiếu nữ trắng nõn khêu lên dục vọng của nam nhân một cách dễ dàng. Trịnh Sơ Trạch cảm thấy bụng dưới có phần nóng lên, trên mặt thần sắc không thể nào dễ coi.
"Anh... Anh như thế nào không nói lời nào? Tức giận à?"
Nhược Nhược thấy vẻ mặt hắn xanh mét, không khỏi có chút chột dạ, đem chân thu trở về, lại không ngờ hai chân bị bàn tay to mạnh của hắn bắt lấy không thể động đậy.
[...] Rốt cục, Trịnh Sơ Trạch ngừng động tác, ngay lúc Nhược Nhược nhẹ nhàng thở ra, chuẩn bị thu chân lại, lại bỗng nhiên cảm giác ngón chân bị một vật gì đó ẩm ướt nóng nóng bao vây, một vật thể mềm mại đang khiêu khích cô.
"Anh... A..."
Nhược Nhược trong miệng tràn ra rên rỉ, đồng thời cũng sợ ngây người, anh của cô thế nhưng đem ngón chân nàng ngậm trong miệng, hơn nữa lại còn mút mát. Cảm giác tê dại nháy mắt theo mũi chân lên đỉnh đầu, làm cho cô kìm lòng không đậu, vặn vẹo muốn đứng dậy.
"Ha a... Chán ghét anh quá..."
Cô nhẹ thở gấp.
"Như vậy... như vậy Nhược Nhược lại muốn a..."
Nam nhân lời lẽ triền miên mà lại ôn nhu, nụ hôn nóng ẩm ướt theo mũi chân, lên gang bàn chân, lan lên mắt cá chân, lại lặng lẽ trèo lên cẳng chân cùng đùi trong, tiểu cô nương mẫn cảm thân thể bị khiêu kích đến run nhè nhẹ. Cô cảm thấy thật khó nhẫn nại, thật khô nóng. Anh của cô rất xấu rồi, biết rõ hiện tại căn bản là không thể, vì sao còn muốn như vậy khiêu khích cô!
[...] Nghe tiểu cô nương mái tóc mùi thơm ngát, nam căn lâu chưa phát tiết nhất thời sưng đứng lên, Trịnh Sơ Trạch âu yếm ôm thiên hạ vào lòng, hô hấp dần dần nặng nề, nóng lên:
"Canh giữ ở cửa? Chờ anh trở lại làm cái gì?"
Anh một bên thì thào nhớ kỹ, bàn tay to một bên duỗi đến hai chân của tiểu cô nương, tiếp đó trên mặt biểu tình trở nên kinh hỉ, bởi vị phía trong quần lót mỏng manh mềm mềm, vật kê ở phía trong thật dày không thấy.
Nhược Nhược còn đang ở trong lòng anh trai đỏ mặt nghĩ nên như thế nào trả lời, giây tiếp theo liền bỗng nhiên bị chặn ngang ôm lấy. Trịnh Sơ Trạch ôm nàng thẳng tắp hướng phòng ngủ mà đi, cửa phòng trộm phía sau phanh một tiếng đóng lại.
Loại chuyện này đã muốn thành thói quen, Nhược Nhược cũng không có nhăn nhó, rất tự nhiên mà nâng tay vòng ở bả vai nam nhân, chỉ là trong miệng còn thăm dò nói:
"Anh trai... Cơm còn để ở trên bàn..."
Thật là cô nương ngốc! Lúc này trong đầu anh đâu còn nghĩ được đến chuyện khác? Trịnh Sơ Trạch đi vào trong phòng ngủ đem tiểu cô nương đặt ở trên giường, sau đó khẩn cấp đem thân thể đè ép lên, thân hình nặng của anh đem thân thể xinh xắn của cô gái áp vào trong nệm mềm mềm:
"Không vội, ăn em trước."
Nụ hôn nóng bỏng dừng ở đôi môi phấn nộn cùng cần cổ của thiếu nữ, nam nhân một bàn tay chống đỡ thân thể của chính mình, tay kia duỗi đến phía dưới, một phen kéo quần lót bằng vải bông của cô, ngón tay trực tiếp kìm trên hoa huyệt sớm trơn ướt không chịu nổi, ở bên ngoài khi nhẹ khi nặng xoa nắn. Môi lưỡi anh cũng đi theo một đường xuống phía dưới, đi vào bộ ngực sữa trắng nõn của thiếu nữ, nhẹ nhàng đẩy ra áo ngủ, miệng mạnh mẽ ngậm một viên anh đào hồng, dùng lực hút trọn một hơi, giống như một lữ hành đi trên sa mạc đã khát thật lâu.
"A..."
Tiếng thở gấp khó nhịn vang lên, cô gái nằm ở dưới thân nam nhân không ngừng vặn vẹo, cảm giác tê dại toan ngứa tràn ngập toàn thân. Cô cũng đã mấy ngày không được yêu thương qua, trong thời gian chờ đợi anh trai tiểu huyệt cũng đã chảy nước thành sông, hiện tại ở trên bị như vậy khiêu khích, tức thời liền cầu xin tha thứ nói:
"Anh trai... không cần xoa... Ân... A... Nhược Nhược muốn được nhồi... Anh trai nhanh cho em..."
Trịnh Sơ Trạch nghẹn đến muốn nổ tung, thời điểm này cũng không có tinh lực đi đùa tiểu cô nương, nghe âm thanh của cô, liền dùng động tác nhanh nhất kéo thắt lưng mình ra, lấy ra nam căn sưng đến nổi lên gân xanh, đỉnh tại phía ngoài của âm thần trơn ướt xinh xắn.
Dương cụ thô to cùng âm huyệt đói khát giống như có lực hút nam châm, chỉ cọ cọ hai cái liền kết hợp làm một thể. Bị huyệt thịt vừa nóng vừa khẩn trương chặt chẽ bao vây trụ, Trịnh Sơ Trạch sảng khoái thở dài, vài ngày không được làm tiểu huyệt thật sự mẫn cảm, dương cụ của nam nhân vừa mới cắm vào một cái, Nhược Nhược liền nhịn không được kêu lên tiếng. Tiếp tục dương cụ kia lại một tấc hướng đỉnh tiến, cuối cùng nhập thẳng hoa tâm chỗ sâu nhất, khiến cô nâng mông lên, ôm chặt lấy người nam nhân, ô ô kêu lên.
"A... Ân... Ân... Anh trai làm cho... Tiểu huyệt... Thật thoải mái... Aaa... Không... A..."
Nụ hôn cùng động tác dưới hạ thân chỉ ôn nhu một lát, tiếp sau đó liền biến thành mưa rền gió dữ. Hung ác va chạm khiến Nhược Nhược kêu đến mất hồn, thân thể tuyết trắng dần dần hồng lên một màu dục vọng.
Nhìn bộ dáng thiên hạ dưới thân dâm đãng động lòng người, Trịnh Sơ Trạch càng co rút thêm mãnh liệt, đem tiểu huyệt của cô gái làm đến phốc phốc rung động. Bị côn thịt thật lớn xỏ xuyên khoái cảm vô cùng mãnh liệt, Nhược Nhược mới vài cái đã bị đưa lên đỉnh núi cao trào. Cảm nhận được âm đạo co rút nhưng nam nhân không có nửa khắc dừng lại, vẫn đang ưỡn thắt lưng liều mạng cắm đút.
Cao trào liên tục làm cho người ta khó có thể chịu đựng được, dâm thủy bị làm, ra như sữa đặc đã muốn chảy tới khăn trải giường. Hạ thân nam nhân tinh tráng hung hăng đâm đụng nơi riêng tư của tiểu cô nương, đâm khiến cho cô cả người vô lực, chỉ có thể tùy ý anh làm.
"Nhược Nhược... Ân... Nhược Nhược của anh..."
Âm thanh của nam nhân khàn khàn mà ôn nhu, nhưng động tác dưới hạ thể cùng âm thanh hoàn toàn tương phản, rất hung ác. Thắt lưng anh dường như không biết mệt mỏi, côn thịt dữ tợn không ngừng ra vào trong khe thịt mềm mại của cô gái. Nhược Nhược bị làm đến ánh mắt tan rã, cái miệng đỏ sẫm khẽ nhếch, khóe môi nhếch lên nước bọt trong suốt. Tiểu huyệt hứng lên bị côn thịt giã, bị đè ép ra chất lỏng, đã muốn biến thành màu trắng đục ngầu. Trịnh Sơ Trạch đã ở trong cơ thể nàng bắn hai lần tinh dịch, nhưng động tác lại vẫn không có dừng lại.
Đây là cảm giác cô thích nhất, tiểu huyệt chứa tinh dịch của anh, lại vẫn bị nhục bổng của anh cắm đút, tràn đầy cảm giác bị chinh phục.
Hai thân thể dây dưa, tình dục khiến cho mồ hôi tiết ra, da thịt trở nên dính ngấy. Tiếng kêu dẫm đãng của Nhược Nhược từ cao vút trở nên vô lực, hạ thân lại còn đang đuổi theo côn thịt của nam nhân, tìm kiếm càng nhiều khoái cảm.
"Anh trai... làm em... Không cần... ngừng... A... Côn thịt của anh trai... A... Tuyệt quá... A..."
"Thật dâm đãng."
Trịnh Sơ Trạch một bên tiếp tục dùng sức ưỡn động hạ thân, một bên cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ dâm đãng, sau một lát lại buông ra, hai người đều thở dốc một trận.
"Vì sao, vì sao anh chính là làm em không đủ? Em thật là dâm đãng... Ô..."
"A... anh trai... Anh trai không cần đủ. Chỉ cần không đủ thì luôn luôn làm Nhược Nhược đi... Ân... Nha... Nhược Nhược nghĩ vĩnh viễn bị anh trai làm... Bị côn thịt lớn của anh trai làm cả đời... A..."
Trịnh Sơ Trạch nghe tiểu cô nương nói vậy, thở gấp, thắt lưng và mông tăng nhanh tốc độ. Nam căn kiên cố vững vàng liều mạng chống đối chỗ sâu nhất dâm huyệt, mãnh rút cuồng cắm. Nguyên bản Nhược Nhược đã muốn xụi lơ tại giường nhất thời bị làm đến cong lưng, hai tay nhỏ gấp gáp bắt lấy cánh tay của nam nhân, âm thanh bị đâm rên rỉ đứt quãng, trong xoang mũi ẩn ẩn mang theo khóc nức nở. Anh hiểu rõ đây là điềm báo nàng sắp tiến đến cao trào, liền một khắc cũng không ngừng liên tục mãnh đút, một lần so với một lần đút đến càng sâu càng mạnh. Thiếu nữ đã bị làm cho thất hồn lạc phách, hạ thân lại còn kích thích hùa theo anh, lỗ nhỏ đói khát bao mút cực đại dương vật muốn tới đỉnh khoái cảm.
Rốt cục vào lúc anh cắm đút đến trăm lần, Nhược Nhược thét chói tai đến cao trào, âm đạo kịch liệt co rút lại co rút, nhường anh cũng nhịn không được lại một lần nữa đem tinh dịch bắn vào lỗ nhỏ của cô.
Bắn tinh xong nam nhân ghé vào trên người cô gái, hai người đều thở dốc, nhớ về dư vị tuyệt vời của cao trào vừa rồi. Cố tình lúc này, một cỗ nước từ bụng dâng lên. Trịnh Sơ Trạch hiểu rõ Nhược Nhược mỗi lần sau cao trào đều thích anh ở lại bên trong lâu một chốc, anh chính mình đương nhiên rất muốn còn như vậy cùng tiểu cô nương tiếp tục, nhưng cố tình cơn buồn xả nước này lại đến vừa vội, Trịnh Sơ Trạch bất đắc dĩ chỉ có thể khởi động thân thể, đem dương cụ rút ra.
"Nhược Nhược, anh đi toilet..."
Dương cụ rút ra đến một nửa, Nhược Nhược hai chân lại cuốn lấy thắt lưng anh kéo vào trong, dương cụ vừa rút ra còn chưa hoàn toàn mềm lại liền đâm đi vào.
"Đừng đi..."
Nhược Nhược đỏ mặt, tay nhỏ bé cũng quấn lên cổ anh.
"Tê... Đừng nhúc nhích, em mà không buông ra anh sẽ không kiềm được xả vào tiểu huyệt của em đấy."
"A..."
Nghe thấy lời này Nhược Nhược thế nhưng lại phát ra một tiếng rên rỉ, mặt càng trở hồng.
"Vậy anh đi vào tiểu huyệt của em đi..."
Trịnh Sơ Trạch ngẩn người, kế tiếp biểu tình trên mặt có phần phức tạp, vừa hưng phấn vừa bất đắc dĩ. Không nghĩ tới tiểu cô nương của anh lại dâm đãng tới như vậy, thế nhưng nghe những lời này anh lại nổi lên phản ứng, cái này là không làm không được.
Trịnh Sơ Trạch thở dài, liền để nguyên tư thế hạ thể vẫn gắn vào nhau của hai người, một tay duỗi đến sau lưng Nhược Nhược, một tay đỡ mông cô, đem thân thể mềm mại của cô ôm lên, hướng nhà vệ sinh đi đến.
Nhược Nhược tự giác dùng hai chân kẹp chặt thắt lưng cường tráng của anh, tùy ý anh vừa đi vừa dùng nam căn đã trướng đại lên nghiền nát hoa tâm cô. Đến nhà vệ sinh, Trịnh Sơ Trạch một tay ôm cô, tay kia kéo qua khăn tắm kê lên trên bồn rửa tay rộng lớn bằng đá cẩm thạch, sau đó đem cô thả lên trên. Nhược Nhược ngồi trên khăn tắm thật dày, hai chân mở ra thật rộng, ôm lấy cổ của nam nhân, đem mông của mình đưa đẩy, một đôi mị nhãn mông lung nhìn nam nhân của mình. Trịnh Sơ Trạch thầm mắng một câu "Dâm đãng", liền cầm thắt lưng của cô, lại bắt đầu làm.
"A... Anh trai... Ân..."
Tiểu huyệt vừa bị bắn vào ba lượt, trơn ướt đến rối tinh rối mù, nhưng sau khi bị làm, nhận đến kích thích mà âm đạo chặt chẽ vẫn làm cho anh cảm giác sảng khoái vô cùng. Nam căn giống bị ngâm trong nước ấm, chỉ cần mỗi lần nặng nề mà hướng vào trong đụng một lần, liền cảm giác được tiểu huyệt co rút một lần.
Bảo bối Nhược Nhược của anh thật đúng là một cái tai họa.
Tiểu huyệt dâm loạn phun ra nuốt vào côn thịt của nam nhân, hỗn hợp yêu dịch cùng tinh dịch chảy ra đầy trên đùi hai người. Nhược Nhược thỏa mãn nức nở, ưỡn ngực, đem núm vú dán trên người anh ma sát. Lại làm nửa giờ, Trịnh Sơ Trạch mạnh mẽ đem dương vật đỉnh đến chỗ sâu nhất của cô, dương cụ đột nhiên nhảy, tinh hoa phun trào ra.
Nhược Nhược bị anh ôm, thở hổn hển mấy hơi, nghĩ muốn tựa vào trong lòng anh, thân thể nâng lên một ít, Trịnh Sơ Trạch lại bỗng nhiên ôm chặt cô, không cho đứng dậy.
Tiếp tục, một cỗ nóng nóng chất lỏng đột nhiên phun vào trong cơ thể, lần này độ mạnh phun ra rõ ràng mạnh hơn rất nhiều so với bắn tinh vừa xong, Nhược Nhược bị bắn nhanh đến cả người run run, tiểu huyệt vừa mới qua cao trào lại một trận co rút. Nhưng chất lỏng lại cuồn cuộn không ngừng mà bắn vào hoa tâm của cô, thật lâu không ngừng!
"A... Anh trai đi ở bên trong..."
Nhược Nhược ôm Trịnh Sơ Trạch, trong ánh mắt nhiễm một chút mỏi mệt nhưng hưng phấn thần sắc.
"Anh trai tại tiểu huyệt Nhược Nhược đi vào... Muốn bị bắn chết... A a... Thật thích... A..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com