89. Bệ hạ, không thể! 21-24
[Quý Thịnh x Nhiễm Diên]
Trời quang trăng sáng, Quý Thịnh lại không nghĩ đem thời gian tốt đẹp lãng phí ở mấy việc vụn vặt, ôm chặt lấy eo Nhiễm Diên, môi mỏng nhẹ mổ hôn lên cổ ngọc trắng nõn sau tai nàng, Nhiễm Diên mẫn cảm bị hắn làm cho vừa nóng lại ngứa, nhẹ động thân suy nghĩ muốn né tránh.
"Đại vương, không thể......"
[...] Thanh âm nhu đề giây lát đã bị hắn nuốt mất, lưỡi nóng thô ráp ngựa quen đường cũ xông vào trong miệng nhỏ của nàng, ở đó là một mảnh thơm mềm trằn trọc quấn quýt, lúc hôn hắn luôn bá đạo mà xâm nhập, Nhiễm Diên bất ngờ bị tập kích không khỏi giãy giụa, tay nhỏ vung loạn xô đẩy đầu vai hắn, lại không có đến nửa phần lực kháng cự.
"Ngô ngô!"
Hắn trực tiếp chế trụ gáy nàng, lực độ càng thêm cuồng nhiệt đánh úp, lưỡi hắn quấn lấy lưỡi nhỏ kiều mềm bất lực của nàng, hung hăng liếm mút, hơi có một tia chỉ bạc phân bố, rất nhanh sẽ liền bị hắn đoạt lấy.
Toàn bộ khoang miệng đều bị hắn hôn lộng đến long trời lở đất, Nhiễm Diên cố nén cảm giác lưỡi nhức mỏi, ở lúc hắn ý đồ đem đầu lưỡi vói vào yết hầu nàng, liền thở hổn hển dùng sức đẩy hắn ra.
"Sao vậy, sợ hãi bị người khác nhìn thấy?"
Quý Thịnh trầm giọng cười, mắt đen nghiêm nghị nói không nên lời tà tứ, bắt lấy cằm dưới tinh tế của Nhiễm Diên hướng về phía mình, nhìn con ngươi ướt nước dầm dề của nàng, ngón cái nhẹ nhàng chậm chạp vuốt ve lên cánh môi nàng sưng đỏ, môi nhi kiều nộn như hoa anh đào, bị hắn hôn mút càng trở nên đẹp đẽ.
Mặt hắn dựa vào rất gần, tim Nhiễm Diên đập có chút nhanh, hơi thở nhẹ nhàng nhìn hắn bỗng nhiên nguy hiểm, cẳng chân cùng bụng dưới mơ hồ nhũn ra.
"Không, không phải, hiện tại vẫn còn là, ban ngày sao."
"Phải không?"
Ánh mắt Quý Thịnh tìm tòi nghiên cứu quá mức sắc bén, tận đến khi Nhiễm Diên bị hắn nhìn đến sởn cả tóc gáy, hắn bỗng đem ngón trỏ cắm vào trong miệng nàng, cạy ra môi anh đào đang khép của nàng, ôn thanh nói:
"Ban ngày thì như thế nào?"
[...] "Ngoan, đem miệng mở ra chút."
Lòng bàn tay hơi lạnh dán vào hàm răng, mạnh mẽ tham nhập vào miệng nhỏ ướt mềm, khi thì quấn lấy lưỡi trơn, khi thì vuốt ve hàm trên của nàng, cuối cùng, hắn thế nhưng dùng ngón tay ở miệng nàng thọc vào rút ra, biên độ tựa như lúc hoan ái thường ngày.
Nhiễm Diên chỉ cảm thấy thẹn thùng không thôi, nề hà việc hắn kiềm chế cằm, động tác thọc vào rút ra kia không nhanh không chậm, đối diện với Quý Thịnh mắt đen hung ác mỉm cười, nàng cảm thấy chính mình giống như đã bị hắn lột sạch cưỡng gian.
"Ngô...."
Thuỷ dịch trong suốt nhè nhẹ không chịu khống chế theo khoé miệng đỏ thắm chưa từng khép lại tràn ra, lướt qua má đào, lan tràn đến cần cổ tuyết trắng.
Quý Thịnh tựa sát vào, vươn đầu lưỡi ở cần cổ mềm mịn liếm láp một chút, Nhiễm Diên tức khắc rùng mình, muốn phun ngón tay hắn ra, lại bị hắn giữ chặt, cảm thụ rõ ràng được môi lưỡi hắn như lửa nóng ở trên cổ, gò má chậm rãi hôn mút như thế nào, cái cảm giác quỷ dị tinh tế này, biến thái cực kỳ.
"Không, muốn...."
"A Diên như vậy thật đáng yêu."
Hắn hôn môi nàng, cổ nàng, đã là hưng phấn đến không thể kiềm chế được, máu nóng sôi sục kêu gào, hắn gấp gáp rút ra ngón tay ướt át, ôm Nhiễm Diên đã thở dốc mềm nhũn lên.
"Nàng không muốn ở bên ngoài, vậy trở về thôi."
[...] Quý Thịnh vẫn chưa đi về hướng nội điện, lại ôm thẳng nàng đến trước bàn trang điểm thật lớn, trên đài trang to rộng để đầy vật phẩm trang sức rực rỡ muôn màu, bị hắn vung tay lên mạnh mẽ đánh rớt trên mặt đất.
"A! Ngươi....."
Nhiễm Diên bị hắn trực tiếp đặt ở trên đài trang, trong tiếng kinh hô của nàng, nam nhân tản ra lệ khí nguy hiểm đã nghiêng thân tới.
Nhiễm Diên khó khăn lắm mới trụ vững một tay ở trên đài trang, một tay chống lại lồng ngực không ngừng tới gần của Quý Thịnh, phía sau là mặt kính thuỷ tinh bát bảo thật lớn, xiêm y có chút mỏng, còn chưa dựa người qua, đã cảm thấy một cỗ lạnh lẽo truyền đến phía sau lưng.
"Đừng, vẫn là ở trên giường đi!"
Môi mỏng của Quý Thịnh hướng về phía trước câu dẫn, mắt đen như ưng thâm trầm thoáng lướt qua tia cuồng tứ nhè nhẹ, nắm lấy eo liễu khẽ run của Nhiễm Diên, không nhanh không chậm liền kéo cạp váy nàng ra, thân mình hắn chen vào đứng giữa hai chân nàng, động tác bá đạo đến cực điểm.
"Không đi, nơi này cũng có một phen thú vị khác."
Dứt lời, liền hôn lên má đào nhiễm một tầng đỏ thắm của Nhiễm Diên.
Biến thái! Nhiễm Diên vừa tức lại vừa bất đắc dĩ, trên eo xiêm váy trong khoảnh khắc liền hỗn độn, áo khoác trượt xuống đầu vai, còn chưa kịp đẩy ra, Quý Thịnh đã áp lên, môi mỏng của hắn lướt theo đường cong duyên dáng, hướng đến vai ngọc nhẵn mịn của nàng hôn lên.
Cơ thể ngọc ngà hơi lạnh, môi nóng thân mật dao động ở xương quai xanh, âu yếm từng tấc từng tấc da thịt, đầu lưỡi ướt át bỗng nhiên liếm mạnh, làm Nhiễm Diên cắn môi nhỏ giọng nhẹ ngâm.
"Ngô...."
Một tiếng rên rỉ yêu kiều khe khẽ như mèo nhỏ động dục này, rơi vào trong tai Quý Thịnh, vốn là tâm đã cuồng nhiệt nhất thời trở nên xôn xao, những nụ hôn lúc mới đầu dần dần chuyển thành gặm cắn mút lộng, da thịt non mịn lưu luyến giữa môi răng, mỹ diệu đến mức làm hắn điên cuồng.
"Nhẹ, nhẹ chút...."
Khi nửa ngực nhũ trần trụi bị hắn cắn hút, Nhiễm Diên kiều suyễn chống lại trán hắn, trái tim không ngừng đập mạnh đang bị một cỗ tê dại kỳ dị xâm chiếm, làm nàng vô thức chủ động đem nơi non mềm trước ngực càng thêm để sát vào miệng nam nhân.
Mắt đẹp mê ly trở nên mờ mịt, tuỳ ý để Quý Thịnh giở trò đốt lửa, khí tức hắn trầm thấp vững vàng, đầu lưỡi quét qua quầng vú hồng nhạt, bên tai tràn đầy tiếng Nhiễm Diên mềm mềm mại mại nhẹ ngâm, hắn cười khẽ đem tay tham nhập vào váy nàng.
"A Diên ngoan, thay ta cởi bỏ đai lưng."
Hắn dùng thanh âm dễ nghe mê hoặc nàng đã đình trệ.
"Ô a!"
Toàn bộ bàn tay to cực nóng áp lên chân tâm nàng, nhẹ nhàng chậm chạp ma nghiền mảnh thịt mẫn cảm nhất của nữ nhân, Nhiễm Diên run rẩy vươn tay, vương bào ngọc đái cũng mở không nổi, nàng hiện tại tay nhỏ khí lực như bông căn bản là cởi không được, ngược lại càng giải càng loạn.
"Không vội, làm từ từ."
Hôn tới mức trên lông mi nhỏ dài của nàng rung động một giọt nước mắt trong suốt, hắn ôn thanh dẫn đường cho nàng, rất nhiều lần bị tay nhỏ của nàng không kết cấu loạn đụng vào vật đang dâng trào giữa háng, kích thích Quý Thịnh thiếu chút nữa hoá thân thành thú, may mà nàng đúng lúc đem ngọc đái cởi bỏ, hắn cuối cùng cũng không nhịn nổi bắt lấy tay nàng ấn lên cự long chính mình.
Cách tầng tầng áo gấm, Nhiễm Diên đều có thể cảm nhận được dương vật cứng rắn phía dưới có bao nhiêu hung mãnh, vừa to lại thô, làm cho người ta cực kỳ sợ hãi.
"A Diên đỏ mặt? Xoa xoa nó, nó chính là của nàng."
Càng xoa đồ vật kia càng trở nên cứng rắn, dung mạo mỹ lệ tựa phù dung hiện ra hai rặng mây đỏ, bộ dáng kiều khiếp chọc người yêu thương, thở dốc hỗn hợp với mị ngâm, váy sam rườm rà cùng quảng bào từng kiện từng kiện bị ném tới trên mặt đất.Lúc đó Nhiễm Diên đã nằm ngửa ở trên đài trang, ngọc thể ngang dọc đẹp không sao tả xiết, tú chân bên phải bị Quý Thịnh ép ở trên đầu vai, khi cự bổng thô nóng xông vào hoa huyệt phấn nộn, nàng đột nhiên hét lên một tiếng.
"A!"
Hoa kính nhỏ xinh còn chưa phải quá ướt át, đau rát nhất thời từ dưới thân đánh úp lại, mới vừa rồi còn khô nóng hưng phấn, lúc này Nhiễm Diên lại nhịn không được ngẩng đầu, nước mắt lưng tròng nhìn nơi riêng tư hai người đã liên kết.
"Đau! Mau rút ra đi!"
Nàng không thoải mái, Quý Thịnh cũng không cảm nhận được nhiều sảng khoái, cho dù hoan ái qua mấy lần, hoa huyệt Nhiễm Diên vẫn cực kỳ chặt chẽ như cũ, mị thịt non nớt xoắn chặt quy đầu đến không tiến cũng chẳng lui nổi, co bóp làm hơi thở hắn dần dần hỗn loạn.
"Chân nàng lại mở ra một chút, cắm vào được thì sẽ tốt hơn."
Hắn duỗi tay đẩy ra môi âm hộ hồng phấn, bởi vì dương vật xâm nhập, không ít thịt non bị chen vào lỗ nhỏ, chỉ thấy huyệt thịt theo bản năng co bóp, quy đầu của hắn hướng vào trong đâm tới gặp phải cản trở xưa nay chưa từng có.
Quy đầu hình nấm như đông cứng, để ở huyệt khẩu cảm giác thực không ổn, chậm chạp chen vào huyệt đạo nhưng không lọt, huyệt tâm lại bốc lên cỗ nhiệt tức kỳ dị, Nhiễm Diên hít sâu một hơi, cảm thấy cực thẹn nhắc nhở:
"Xoa, xoa xoa nơi đó."
Nàng là nữ nhân, tự nhiên sẽ rõ ràng địa phương nào có thể khiến nàng mau chóng ướt át lên.
Tiểu âm đế giấu dưới lớp lông mao thưa thớt, có chút thức tỉnh Quý Thịnh vội dùng ngón tay đi chơi đùa vỗ về, hạt thịt non mềm mại mẫn cảm kia mới vê vài cái liền cứng lên.
"Ân.... A.... Xoa chậm..."
Khoái cảm khô nóng tê dại nhanh chóng nổ tung ở chỗ sâu trong hoa tâm, Nhiễm Diên khó chịu vặn vẹo vòng eo, cũng không biết có phải ảo giác không, nàng thế nhưng rõ ràng cảm giác được trong hoa kính có mật thuỷ tiết ra, còn không đợi phân biệt, quy đầu kẹt ở huyệt khẩu liền hướng phía trong đâm tới.
"Thật trướng, ngươi cắm vào chậm một chút ~"
"Ướt rồi?"
Dứt lời, Quý Thịnh liền thay đổi đa dạng phương thức đi khiêu khích tiểu trân châu cứng rắn, phát hiện Nhiễm Diên càng run lợi hại, hắn càng thêm đưa đẩy dễ dàng, hoa thịt kiều nộn ướt nóng, cự vật thô to giống như xâm nhập vào một nụ hoa, sinh mãnh thẳng tiến đảo lộng tới tận nhuỵ hoa.
"A!"
Dần dần hoa hồ trở nên mềm nóng ướt át đến không thể tưởng tượng nổi, xoa nắn tuyết đồn no đủ của Nhiễm Diên, Quý Thịnh luôn hướng đến chỗ sâu bên trong lấp đầy, thịt non co dãn tầng tầng cắn hút, côn thịt cứng rắn hung hăng đâm lộng một cái, từ bốn phương tám hướng liền tiết ra cỗ cỗ mật dịch.
"Bên trong A Diên cắm vào liền chảy nước, nghe được không?"Nhiễm Diên quanh thân căng chặt nằm trên đài, nửa người dưới cơ hồ là ở trong không trung treo bên hông Quý Thịnh, toàn bộ trọng tâm dồn vào dương vật, thằng nhãi này còn cố ý ma nghiền nàng, dùng phương thức ba nông một sâu chậm rãi đâm cắm quấy lộng ở huyệt đạo.
Khi quy đầu hình nấm từ hoa khẩu vọt vào, đỉnh đến một nửa, thình lình liền rút trở về, mào gà cực kỳ trùng hợp xẻo cọ lên điểm G thịt mềm mẫn cảm, chỉ nghe Nhiễm Diên hít một hơi kiều suyễn, tiếng nước ướt át lại càng thêm rõ ràng.
Cự bổng trở về chỗ cũ, dừng lại ngắn ngủi giây lát, lại chậm rãi cắm vào, căng ra mị thịt chặt chẽ đẫm nước, liên tục dùng động tác giống như vừa rồi, khi đỉnh đến nửa đường, lại rút ra ngoài.
"Ngô!"
Nhiễm Diên cắn môi rên rỉ, nội tâm xao động đang bị từng luồng nhiệt tức kỳ quái cấp bách bao phủ, cự long thô to kia rõ ràng đã lấp đầy một nửa, đột nhiên rút ra, hoa thịt chặt chẽ thế nhưng trở nên hư không co rút lên.
Đáng sợ nhất chính là, mới vừa rồi còn bị quy đầu hắn hung hăng đâm lộng hoa tâm, lúc này thật lâu cũng chờ không tới được lần cắm mạnh, đã trở nên tô ngứa vô cùng.
Còn không đợi nàng bất mãn, ôm lấy mông nàng Quý Thịnh bỗng nhiên đâm thật mạnh một cái, cự bổng cường tráng dị thường hung hăng đỉnh tiến vào, đâm Nhiễm Diên có chút hoảng loạn, môi nhỏ đỏ thắm hấp tấp tiêm hô.
"A...."
Va chạm này khiến tâm thần nàng đại loạn, mị thịt thuỷ nộn hư không trước sau điên cuồng hấp thụ lấy đại bổng nóng cháy, mật nội sâu kín tham lam cắn nuốt nguyên cây cự vật, cảm xúc cứng rắn cùng gân xanh dữ tợn, quả thực làm người mê loạn.
"Không, không cần rút, rút ra đi...."
Mắt đẹp như nước hồ thu long lanh mê người, nhận thấy dương vật khảm nhập ở chỗ sâu trong thân thể có xu thế lui ra, nàng vội vàng chống hai đùi ngọc vô lực câu quấn lấy eo Quý Thịnh, lắp bắp yêu kiều rên rỉ.
"Bộ dáng này của A Diên thật là dâm đãng."
Lòng bàn tay hắn thon dài vuốt lên mị thịt đỏ thắm đang cắn hút thân gậy, mặt trên xâm nhiễm một tầng mật dịch trong suốt, đầu ngón tay dính dâm thuỷ trơn ướt nhẹ vê, Quý Thịnh nhịn không được đem ngón tay để sát vào môi mỏng chính mình, vươn đầu lưỡi sắc tình liếm láp.
Vấn đề là hắn lớn lên tuấn mỹ vô cùng, làm ra cử chỉ như vậy, không những không hạ lưu, ngược lại đẹp mắt đến mức khiến Nhiễm Diên có chút ngây người.
"Dâm dịch A Diên cũng thật ngọt..."
"Ngươi, ngươi...... Ngươi bình thường chút! Ô.... A...."
Nàng tức muốn hộc máu, giọng nói còn không rõ ràng, hắn liền thẳng eo đâm vào thật mạnh, côn thịt lớn để ở mật động tức khắc thọc vào rút ra, huyệt thịt bọc thân gậy oánh nhuận nhiều nước, bị đại bổng ma xát đỉnh lộng, từng luồng cảm giác sảng khoái tê dại tức khắc truyền khắp toàn thân.
"Ân ân.... Lại, lại nhanh chút.... Thực đầy, thực thoải mái...."
Xúc cảm trướng mãn xưa nay chưa từng có, đâm đến trong lòng nàng cũng phải ê ẩm, đại quy đầu đảo lộng ở nhuỵ hoa, lực độ thao đánh xảo quyệt làm nàng cả người đều phát run.
So với vài lần hoan ái phía trước, lúc này đây Nhiễm Diên đã nếm tới tình dục tự nhiên ướt át vô cùng, Quý Thịnh hơi híp mắt nhìn dương vật một lần lại một lần cắm vào trong cơ thể nàng, cự bổng sắc tím thô tráng cùng nộn huyệt hồng phấn phiếm đỏ, sinh ra sự tương phản đánh sâu vào thị giác.
"Tiểu dâm nhi, hiện tại đã biết được tư vị của đại bổng rồi sao, chân nhỏ lại nâng lên chút vòng lấy."
Đại chưởng cầm giữ kiều mông, Quý thịnh một bên sảng khoái đỉnh lộng, một bên bắt lấy nhũ phong nhẵn mịn lắc lư không ngừng trước ngực Nhiễm Diên, hai luồng thịt non kiều mềm bị hắn chà đạp, niết nhũ thịt ửng đỏ một mảnh, thật đáng thương.
"A a....."
Lực đạo thô lỗ lại vừa lúc trung hoà vú nộn vì tình dục mà phát trướng, Nhiễm Diên thở dốc dâm mị, mi liễu như yên cau chặt, eo thon bị Quý Thịnh đâm đến tê mỏi, lại một chút cũng không ảnh hưởng đến khoái cảm đột kích.
Sự kết hợp nguyên thuỷ nhất đánh sâu vào, nam nhân đâm lộng tàn nhẫn trướng mãn, mãnh thao nữ thể kiều mềm ở trên đài trang đong đưa lay động, tiếng nước ướt át vang dội có tiết tấu truyền khắp tẩm điện, hỗn tạp thanh âm dâm hô kiều mị đứt quãng, thật sự là làm người huyết mạch phun trào.
"A Diên của ta! Thật muốn cứ như vậy làm chết nàng..."
Quý Thịnh bỗng nhiên cúi người hôn lên môi Nhiễm Diên, hạ thân thao lộng với tốc độ nhanh hơn, hai quả trứng cầu mang hơi lạnh không ngừng chụp đánh ở đáy chậu, côn thịt thô to liên tiếp cắm sâu.
"Ô ô!"
Nhiễm Diên bị hắn hung hăng đâm cắm như vậy cảm thấy trước mắt nở hoa, thất thanh lãng kêu đều bị hắn cường thế nuốt vào trong miệng, đại lưỡi quấn lấy đầu lưỡi nhỏ run rẩy liếm hút, âm mũi nức nở bất lực cùng tiếng nước róc rách phối thành một khúc nhạc diệu mỹ.
Đó là thanh âm đủ để cho nam nhân điên cuồng.
Nước bọt không kịp nuốt xuốn từ khoé môi hai người đang hôn nồng nhiệt trào ra, trong tiếng bạch bạch thọc vào rút ra, côn thịt mãnh thao đến tẫn căn đảo nhập vào huyệt khẩu ướt dầm dề khiến dâm thuỷ loạn bắn, rơi lên đài trang và sàn đá cẩm thạch, trên quần áo hai người tuỳ ý vứt bỏ đều là vệt nước tích lại.
Giờ khắc này, Nhiễm Diên đã phân không rõ chính mình thân ở nơi nào, trọng điểm toàn thân đều tụ ở động tác của cự long nơi hoa huyệt, huyệt thịt mẫn cảm, cổ tử cung co rút, bụng nhỏ phẳng lặng cũng run lên, sở hữu khoái cảm cùng hy vọng toàn bộ đều là từ trên người người nam nhân này giao cho nàng.
Nụ hôn bá đạo khiến người hít thở không thông rốt cuộc kết thúc, còn chưa hết thở dốc Nhiễm Diên đã lại hét lên, khoang miệng nóng rát tất cả đều là hương vị của Quý Thịnh, má đào đỏ thắm còn quanh quẩn hơi thở tà tứ thuộc về hắn, hỗn loạn.
"Đại Vương..... Thịnh...... A a!"
Một tay chế trụ eo thon của Nhiễm Diên, Quý Thịnh nhấp môi thao thẳng đến cổ tử cung, cái miệng kia so với hoa kính còn muốn nhỏ hẹp hơn vài phần, nhưng hắn muốn bắn đầy nàng nhất định phải đi qua cửa này.
"Thanh âm A Diên thật dễ nghe, tiếp tục kêu, đợi chút Bổn Vương liền đem nơi này bắn đầy, được không?"
Côn thịt ma xát thật mạnh lên huyệt thịt nóng ướt non mịn, lực hấp thụ cường đại làm cự long càng lúc càng cứng rắn to trướng, biên độ đỉnh vào cổ tử cung bỗng nhiên gian nan hơn.
"Bắn, bắn đầy....."
Tưởng tượng đến rất nhanh sẽ bị nhiệt dịch thuộc về nam nhân xung kích, thanh âm Nhiễm Diên yêu kiều rên rỉ trở nên dồn dập lên, cao trào như dời non lấp biển sắp xảy ra.
Biên độ giao hợp đáng sợ kích thích, làm Nhiễm Diên không chờ đến lúc tinh dịch phun ra, liền đi trước cao trào, sung sướng thực cốt trí mạng làm nàng giống như lâm vào sương mù tìm không thấy lối ra, cong lên eo nhỏ thướt tha, theo bản năng thất thanh vui thích dâm hô, cự bổng như cũ đảo lộng ở chỗ sâu trong bụng nhỏ, càng lúc càng nhanh.
"A a......"
Hoa kính sâu thẳm bị dương vật cường tráng xâm chiếm tràn đầy, mỗi một tấc mị thịt đều tiết dâm thuỷ, côn thịt ma xát thật mạnh, lớp lớp thịt non kịch liệt co bóp cắn hút, đại quy đầu mạnh mẽ cạo vào vách tường hoa huyệt, dùng chiều dài đâm khảm tới nơi sâu nhất hợp lại, làm Quý Thịnh cũng sướng đến cực hạn.
Dục hoả thiêu đốt đến đỉnh điểm, đài trang bằng gỗ khắc hoa bị đâm kẽo kẹt rung động, nam nhân đáng sợ ngoài dự kiến, vẫn luôn mãnh liệt thao lộng không ngừng, Nhiễm Diên ôm bụng nhỏ bắt đầu điên cuồng kêu khóc.
"Lại, lại muốn tới! Đừng, đừng cắm.... Ô ô!"
Mắt đẹp phiếm hồng đẫm nước, thân mình mảnh mai bị Quý Thịnh đâm trước sau lay động, vai lưng trắng nõn loã lồ kề sát mặt kính thuỷ tinh bát bảo, khô nóng bốc lên được giảm bớt, vô lực nâng lên hai chân mềm mại bỗng nhiên run rẩy một trận, nàng lại tiết thân.
"Ô a....."
Khi côn thịt cắm vào nguyên cây rút ra, một cỗ nhiệt dịch lớn liền phun tới trên mặt đất, đôi mắt Quý Thịnh phiếm tinh quang càng thêm nóng rực, bóp chặt eo Nhiễm Diên, không cho nàng bất luận cơ hội thở dốc nào, đỉnh nhập thật mạnh, thao đánh.
"Dâm nhi, ta muốn nhìn xem nàng còn có thể chảy ra bao nhiêu nước nữa..."
Thanh âm hắn vui vẻ mang theo một tia tình dục hỗn loạn, Nhiễm Diên bị hắn nâng nửa ngồi dựng lên, khó khăn lắm nhìn về địa phương nơi hai người giao hợp, dương cụ to lớn dị thường nhanh chóng liên tục đâm vào mật huyệt, mỗi một lần đều đỉnh đến chỗ sâu nhất, làm nàng vừa đau lại sảng.
Chân tâm kiều nộn đáng thương, bị xương hông của nam nhân phanh phanh va chạm, cảm giác nhức mỏi khiến nàng theo bản năng đem hai chân chống mở càng rộng, tiện cho hắn tiến vào.
"Thật, thật sự không được..... Ngươi nhanh lên... Ngô.... Nhanh lên!"
Thanh âm nàng khóc lóc đều bị hắn đâm phát run, ngọc dung tựa như hoa đào tháng ba giờ đã trở nên nhu nhược vô cùng, trong tiếng nước dâm mị, Nhiễm Diên thừa nhận thao lộng, có loại ảo giác mãnh liệt là sắp bị làm đến chết.
Quý Thịnh thở gấp, bỗng nhiên túm lấy hai nhân đã nhũn ra của nàng đè lên mặt bàn, ôm chặt lấy thân thể nàng thẳng lưng cắm mạnh mấy chục phát, ở trong tiếng tiêm thanh kêu khóc của Nhiễm Diên, cuối cùng cũng bắn cho nàng.
"A!! Thật nóng....."
Thanh âm nàng đã trở nên khàn khàn vô lực, giống như mèo nhỏ rên nhẹ, môi anh đào nhả khí như lan, Quý Thịnh lại bắt đầu triền miên hôn sâu.
Hắn quả thực yêu nàng cực kỳ, môi nàng, ngực nàng, mật huyệt nàng.... Hết thảy mọi thứ thuộc về Nhiễm Diên, đều làm hắn có loại mạc danh yêu thích đến điên cuồng.
"Thật muốn ăn sống nàng, A Diên của ta...."
Nhiễm Diên thừa nhận tinh dịch bắn đầy, hãy còn choáng váng bởi nụ hôn nồng nhiệt, đã bị một câu hung ác nham hiểm này của hắn doạ cho giật mình.
[...] Trận hoan ái này vẫn luôn liên tục triền miên đến sau giờ ngọ, nếu không phải tiền triều có việc, khả năng Quý Thịnh cũng sẽ không buông Nhiễm Diên ra, nam nhân thoả mãn để cung nhân hầu hạ thay vương bào, có thâm ý khác nhìn giường lớn sau rèm lụa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com