Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

9. Hầu gia, đợi đã! 17-20

[Khương Dực x Dung Hoa]

Hắn cũng muốn nhìn xem, rốt cuộc Thái Hậu đang muốn làm trò gì!

Hắn băng xuyên qua trung đường, tiến vào hoa lâu.

[...] Vừa đến cửa, một mùi hương quen thuộc xông vào mũi. Cửa vừa đẩy ra, lông mày Khương Dực nhíu lại.

Hắn nghe thấy hơi thở yếu ớt, tiếng rên rỉ, đó là tiếng của nữ nhân mang theo âm điệu động tình.

Khương Dực cười lạnh, đã hiểu tại sao tối nay Nghị Quận vương nhất định bắt hắn phải uống Phi Tiên rượu gì đó.

Hắn không lùi mà tiến tới, tò mò muốn nhìn xem rốt cuộc Thái Hậu an bài mỹ nhân nào cho hắn.

Vén tầng tầng màn lụa lên, tiếng kêu càng lúc càng rõ ràng.

Trong lòng Khương Dực càng lúc càng khó tả, đến khi bức màn lụa cuối cùng được vén lên, nhìn thấy hình ảnh bên trong chiếc giường có bốn cột trụ và được phủ màn lụa mỏng kia, hắn chấn động.

"Phu nhân?!"

Thái Hậu không có lừa hắn, đúng là Dung Hoa chờ ở chỗ này.

Chỉ là bộ dạng Dung Hoa bây giờ...

Lúc này Dung Hoa nửa dựa nửa nằm trên giường, trâm cài tóc tai hỗn độn, váy kéo lên hơn nữa, son phấn trôi gần hết, nhưng vẫn không làm nàng kém xinh đẹp chýt nào. Dưới ánh đèn mông lung, ngược lại còn khiến nàng có một nét quyến rũ lạ thường, khắc hẳn vẻ đoan trang diễm lệ cứng nhắc ngày thường.

Chỉ như vậy thì đâu có gì để nói. Mấu chốt là...

Đôi mắt nàng khéo hờ, sắc mặt ửng hồng, bàn tay ôm lấy một bên đẫy đà của mình, tay khác ở giữa hai chân lay động.

Ánh mắt Khương Dực sâu thẳm, không bước tới nữa.

[...] Trong mắt Khương Dực loé lên nét nghiêm nghị, hắn cực kì không thích loại cảm giác này, cả chuyện riêng nhà hắn cũng bị người ta tính toán dùm.

Nhưng hôm nay hắn sẽ không xoay người rời đi, bằng không, Hoàng Thượng biết được nhất định sẽ bất mãn với hắn.

Hơn nữa, với một Dung Hoa hằng ngày đoan chính, hắn đâu dễ gì thấy được một màn ướt át như thế này.

Khương Dực nhìn không chớp mắt.

Toàn thân Dung Hoa khô nóng, yếm sớm đã bị nàng tự kéo xuống, lúc này lộ ra nửa bên bộ ngực trắng thanh tú xinh xắn căng phồng, bàn tay non mềm của nàng phủ lên trên đó, nhẹ nhàng xoa nắn. Nhưng cái bánh bao trắng kia quá lớn, bàn tay nhỏ bé căn bản không thể ôm hết được được, nụ mai hồng hồng xinh đẹp từ giữa các ngón tay của nàng lộ ra, như thể đang muốn được người thương yêu.

Lại nhìn xuống thân dưới, yết hầu Khương Dực trượt xuống, nhịn không được nuốt nước miếng.

Đại khái là... nàng bị dục vọng giày vò thê thảm, vừa khóc vừa rê rỉ, váy lụa mềm mại tung bay bị kéo lên, tiết khố cũng bị kéo xuống, hai cái đùi thon trắng dang ra, có thể nhìn thấy u hoa giữa hai chân.

Màu đỏ tươi của váy lụa làm nổi bật đôi chân thon dài trắng nõn sáng bóng như ngọc của nàng.

Nàng không khắc chế được tham muốn của rượu thuốc, hai chân dang rộng, cánh hoa bị mở ra, ngón tay trăng trắng nhẹ nhàng ẩn hiện ra vào nơi giữa hai chân, một bãi thủy dịch chảy xuống, khiến nơi giữa hai chân nàng biến thành một mảng lầy lội.

Nhưng mà, lúc này nàng đang ham muốn cuộn trào mãnh liệt, chỉ vẹn vẹn như vậy làm sao mà đủ?

Ngón tay Dung Hoa co rút hai cái, gãi không tới chỗ ngứa, bật khóc. Huhu, thật sự rất khó chịu, đành phải lại tiếp tục ra vào ngón tay, an ủi mình.

Nàng không biết rằng cảnh tượng nàng tự an ủi này đang in hoàn toàn vào trong mắt của người khác.

Dung Hoa hối hận cực kỳ.

Nàng thật sự không ngờ rằng Thái Hậu nói 'chuẩn bị xong' lại là như thế này.

[...] Toàn thân nàng nóng lên từng cơn, bất tri bất giác ngã nhào trên giường, khó chịu cọ cọ cơ thể.

Đến lúc này làm sao Khương Dực không biết canh trợ thai kia có vấn đề chứ! [...]

Thân thể nàng càng ngày càng nóng, càng lúc càng hư không, mơ mơ màng màng tự an ủi mình, đáng tiếc không thoả mãn được bao nhiêu.

Lần đầu tiên nàng khát vọng Khương Dực đến thế. Nàng rất muốn cây gậy to của hắn có thể cắm vào trong cơ thể nàng một chút.

Nàng không biết, Khương Dực mà nàng khát vọng, lúc này đang nhìn nàng chằm chằm.

Hai chân nàng dang rộng đối diện tầm mắt Khương Dực, vừa tầm mắt hắn có thể nhìn rõ quanh cảnh giữa hai chân nàng.

Trải qua một đêm nghỉ ngơi, u hoa kia của nàng đã đỡ hơn không ít. Hoa môi mở ra, cánh thưa thớt, nhuỵ hoa bên trong hoàn toàn lộ ra ngoài, xinh đẹp xoáy vào trong đáy mắt người khác.

Sâu trong u hoa cất chứa hoa huyệt non mềm, ướt át. Cửa huyệt mấp máy, liên tục phun mật hoa ra.

Ngón tay của nàng thụt vào trong, bị huyệt thịt gắt gao bao bọc, trằn trọc mút lấy. Nhưng những ngón tay của nàng quá nhỏ, hơn nữa ở góc độ này không thể đút vào sâu bên trong, căn bản không an ủi được nàng.

Dung Hoa khóc nấc lên.

Thật là ngốc... Khương Dực thở dài.

Nữ nhân này đúng là ngốc nghếch mà, ngay cả tự an ủi cũng không biết. Nàng cắm như thế chỉ vào được hai đốt tay, làm sao có thể thoả mãn được chứ? Chi bằng an ủi phần hoa châu ở giữa hoa môi như thế có tốt hơn không. Hoa châu của nàng cực kỳ mẫn cảm, tuy rằng không thể cực khoái, nhưng vẫn có thể cho nàng nhiều khoái cảm hơn, không đến nổi phải khó chịu như vậy.

"Đồ ngốc!"

Dung Hoa nghe được tiếng của nam nhân, mơ màng mở mắt ra nhìn xem.

Khương Dực thấy nàng hai mắt đẫm lệ mông lung, dáng vẻ uất ức đáng thương, làm tim hắn như bị ai đó nhéo một cái.

Hắn đi đến bên giường ngồi xuống.

Một hồi lâu Dung Hoa mới phản ứng được.

"Khương Dực!"

Giọng nói nàng run rẩy, có chút kinh hỉ, muốn bổ nhào vào người hắn. Nàng không nằm mơ đấy chứ?

"Đừng nhúc nhích."

Khương Dực đè nàng xuống, một cánh tay kia cầm bàn tay lúc nãy tự an ủi của nàng. Giữa hai chân nàng đều là hoa dịch, trên tay cũng ướt dầm dề.

Khương Dực ngửi được mùi hoan ái, hơi thở có chút dồn dập, vật giữa hai chân hắn lập tức cứng cáp đứng thẳng.

Cho dù không có rượu kia, nhìn thấy một màn ướt át thế này cũng đủ khiến hắn động tình.

Khương Dực kiềm chế xúc động trong lòng, đặt tay nàng lên hoa châu, dùng sức ấn xuống một cái.

"A!"

Dung Hoa đón nhận kích thích, kêu một tiếng.

"Vân vê nơi này hiểu không?"

Giọng nói Khương Dực như cố giữ vững tinh thần.

Tay Dung Hoa theo sự hướng dẫn của hắn nhẹ nhàng xoa nắn hoa châu, cuối cùng nàng cũng hiểu được nơi này là chỗ có thể giúp nàng được an ủi một chút, bắt đầu tự mình xoa nắn.

Hoa châu của nàng vô cùng mẫn cảm, hơn nữa tự nàng biết làm thế nào cho bản thân thoải mái, nàng xoa xoa, dần dần mê muội, khẽ rên rỉ, cứ tiếp tục tự chơi đùa mình.

"Ưm... A... Aa...."

Tròng mắt Khương Dực nhìn nàng toé lửa. Nàng tự chà đạp hoa châu của mình, dâm dịch tiết ra càng dữ dội, cửa huyệt co giật đóng mở, hé miệng ra như gấp gáp ham muốn ngậm gì đó vào.

Khương Dực nhìn một hồi, bỗng cởi một bên khuyên tai bằng ngọc xuống.

Hôm nay khuyên tai hắn dùng là loại kê huyết thạch to bằng trứng bồ câu, được mài bóng loáng nhẵn mịn.

Hắn nhét kê huyết thạch vào trong cửa huyệt đang đóng mở của Dung Hoa, nhìn nó khẽ hút hút, rồi liền mút chặt lấy kê huyết thạch không nhả.

Hoa huyệt ướt đẫm nóng hổi của Dung Hoa bị kê huyết thạch truyền đến cơn mát lạnh, nàng thoải mái run rẩy, động tác xoa hoa châu càng nhanh hơn.

Nàng càng vân vê hoa châu, cửa huyệt càng nhận lấy kích thích, càng thêm đói khát, dĩ nhiên cũng hút kê huyết thạch vài trong.

Khương Dực nhìn thấy liền trợn mắt.

Hoa huyệt của phu nhân nhà hắn đúng là cực phẩm, lực hút mạnh đến mất hồn. Thật sự là một danh khí.

Mắt thấy kê huyết thạch bị miệng nhỏ bên dưới của nàng sắp ăn vào hoàn toàn, tiếp tục đang bị hút vào trong, Khương Dực lôi nó ra, kê huyết thạch bị tách rời khỏi huyệt thịt, mang theo một bãi dâm dịch.

Dung Hoa khóc nấc lên, cực kì bất mãn. Nàng vừa mới cảm thấy thoải mái một chút, sao hắn lại rút đi nữa rồi.

"Cho ta, cho ta!"

Dung Hoa cũng không vân vê hoa châu kia nữa, một phát bắt được tay hắn.

"Khương Dực, nhanh cho ta! Ta muốn! "

"Nàng muốn cái gì?"

Khương Dực không chút đếm xỉa rút kê huyết thạch ra, một bàn tay bị nàng cầm lấy, một bàn tay khác leo vào trong bắp đùi non mịn của nàng.

"Muốn... Muốn ngươi..."

Chính nàng vân vê hoa châu, sao lại không có thoải mái bằng Khương Dực làm cho nàng? Càng không bằng cảm giác được côn thịt to của hắn cắm vào.

"Muốn ta thế nào? Nói!"

Mắt Khương Dực nhìn dâm huyệt ướt đẫm của nàng, giọng điệu lại tỉnh táo đến đáng sợ.

"Muốn ngươi... Muốn ngươi tiến vào..."

Dung Hoa khóc thê thảm hơn.

"Tiến vào nơi nào?"

Khương Dực vẫn không buông tha nàng, lòng bàn tay mỗi khi vừa đụng đến đùi non liền rời đi, làm cho nàng hư không không thôi.

"Tiến vào... Tiến vào...."

Tiêu cự trong mắt Dung Hoa đều đã tan rã.

Khương Dực chậm rãi nói:

"Là tiến vào huyệt của nàng sao?"

"Phải..."

Dung Hoa lập tức theo tiếng.

"Lặp lại lần nữa."

Lúc này, bất luận hắn nói cái gì, Dung Hoa đều nghe theo, dục vọng đã nuốt sạch lý trí của nàng.

Nàng vẫn là biết xấu hổ, nhưng nơi giữa hai chân hư không vô cùng, nàng tranh chiến một chút, rốt cuộc không chịu đựng nỗi, chỉ còn cách vừa khóc vừa nói.

"Muốn ngươi... Tiến vào huyệt của ta..."

"Muốn nơi nào của ta tiến vào huyệt của nàng?"

"Nơi... Nơi..."

Ánh mắt Khương Dực sâu hút, hắn cũng sắp nhịn không nỗi nữa, hướng dẫn nàng:

"Nói, muốn côn thịt ta cắm vào huyệt của nàng."

"Ta..."

"Nói mau!"

Khương Dực đã không nhịn được đem bàn tay của nàng đặt lại vào hoa huyệt, hắn cảm thấy đũng quần hắn đã sắp nứt vỡ.

Trong cơ thể, hoả dục từng đợt rồi lại từng đợt cuộn trào, Dung Hoa thật sự nhịn không được rồi, cam chịu kêu khóc nói:

"Muốn côn thịt ngươi cắm vào huyệt của ta."

Ánh mắt Khương Dực càng sâu thăm thẳm, nặng nề nói:

"Cầu xin ta chơi nàng!"

"Xin... Xin..."

Dung Hoa run rẩy, thật sự không kháng cự được hoả dục đang thiêu đốt cơ thể, hai mắt nhắm lại:

"Xin ngươi chơi ta!"

Cơ mặt Khương Dực căng chặt, đưa tay tới eo mình, cởi bỏ thắt lưng, miệng chậm rãi nói:

"Nếu phu nhân đã yêu cầu, làm sao bản Hầu có thể từ chối nàng được?"

Lời vừa dứt, Khương Dực kéo khố của mình xuống, dục long thô to lập tức chỉa vào cửa huyệt đang chảy nước ồ ạt của nàng, dùng sức cắm vào.

"Aaaaaaa!!!"

Dung Hoa thét to một tiếng.

Lần này, tiểu huyệt của nàng không được mở rộng từ trước, bị vật to lớn của Khương Dực thô bạo đâm chọc, khiến tiểu huyệt của nàng căng đến vừa trướng vừa nhức.

Khương Dực mặc kệ, huyệt của nàng chảy nhiều nước như vậy, lại mút rất chặt, làm sao hắn có thể bỏ qua. Hắn lập tức động eo, hung hăng cắm vào.

Hắn đứng bên giường, để hai chân Dung Hoa vòng trên eo hắn, lại ôm lấy nàng. Thô lỗ kéo y phục trước ngực nàng, một bên hôn sâu ngăn chặn miệng nhỏ của nàng, một bên nắn bóp bầu ngực đẫy đà đang lắc lư bên dưới.

Dung Hoa vốn đã đến cực hạn, Khương Dực vừa vọt vào lại trực tiếp cắm xuống tới tận cùng, đâm thẳng vào hoa tâm của nàng, huyệt thịt lập tức bắt đầu co thắt. Hắn không ngừng rút ra cắm vào hoa huyệt của nàng một giây nào, mỗi cái đều chọc thẳng vào hoa tâm của nàng, Dung Hoa vừa đau vừa tê dại, lập tức bị hắn làm đến cao trào.

"A... A... A... Ưm... Nhanh... Sướng... A... Ah..."

Huyệt thịt điên cuồng co rút, hai mắt Dung Hoa mơ màng, toàn thân co quắp. Còn Khương Dực cũng thở hồng hộc, ra sức không ngừng nghỉ trên người nàng.

[...] "Khương Dực nhanh cho ta, ta muốn..."

Giọng nói quen thuộc lại có phần không quen thuộc, không được nhã nhặn như bình thường, lại có chút kiều mị, có thể nghe ra âm ngân như tiếng đàn du dương...

[...] "Nàng muốn gì?"

"Muốn ngươi... Muốn ngươi..."

[...] "Phu nhân, nàng kẹp như vậy là muốn cắn đứt bản Hầu sao?"

Giọng nói của Khương Dực rõ ràng là vô cùng tỉnh táo không hề giống với chất giọng đầy sắc tình như ngày thường.

"Không... Ta không phải..."

Dung Hoa yếu ớt nói, lại bị Khương Dực thúc mạnh vào một cái, sợ hãi cầu xin:

"Nhẹ... Nhẹ một chút... Nơi đó không chịu được.... A... A... Đau..."

"Chẳng lẽ không sướng sao?"

...

Không biết Khương Dực làm cái gì, tiếng kêu của Dung Hoa đột nhiên cao ngất trời, vừa khóc vừa cầu xin.

[...] Trong vòng nửa canh giờ này, Khương Dực không dừng một khắc nào, đưa Dung Hoa lên cao trào mấy lần, cuối cùng sảng khoái phóng tinh hoa.

[...] Khương Dực ôm Dung Hoa nằm trên giường, liếc mắt nhìn cửa sau một cái.

[...] Hắn phủ chăn lên thân thể trần truồng của hai người. Vừa rồi Dung Hoa bị hắn ôm, hai chân quấn ngang hông hắn, tay ôm cổ hắn, bị làm ở tư thế lơ lửng này thật lâu, cực kỳ hao tổn sức lực. Hơn nữa, hôm trước cũng giằng co suốt cả đêm, bây giờ đã mệt đến mức rã rời, mơ màng ngủ thiếp đi.

Mặc dù Khương Dực không hoàn toàn thoả mãn, nhưng hắn cũng không muốn ép nàng nữa. Nơi giữa hai chân của Dung Hoa đang cần bôi thuốc, thể lực lại tiêu hao nhiều. Mấy ngày nay cứ phải giao thiệp yến tiệc, hắn không muốn lại giày vò nàng.

Có điều vuốt ve thân thể mềm mại trơn ướt trong lòng, vật hung mãnh giữa hai chân hắn lại nhanh chóng cứng lên, rục rịch ngóc đầu dậy.

Hắn quên mất đêm nay đã uống rượu tráng dương của Nghi Quận vương.

"Không thể làm được nữa..."

Khương Dực tự lẩm bẩm.

Hắn không thích phải khắc chế mình. Hắn đối với Dung Hoa luôn có ham muốn mãnh liệt, ngày nào cũng muốn làm vài lần. Nhưng Dung Hoa vốn không có võ công, chỉ là một nữ tử yếu đuối. Mặc dù sức khoẻ nàng không tệ, nhưng cũng không chịu nổi hắn gây sức ép như thế.

Muốn bản thân được thoả mãn tận cùng thì...

Ừm, tốt nhất là phải cải thiện thể chất của nàng sao cho có thể thích nghi với loại chuyện tiêu hao nhiều thể lực này. Còn nữa, tiểu huyệt nàng quá non, phải bảo dưỡng thật tốt, một lọ thuốc kia xem ra còn chưa đủ.

Khương Dực còn đang suy nghĩ, thân thể mềm mại trong lòng hắn lại vặn vẹo, không nằm yên. Dung Hoa mơ mơ màng màng vươn tay, ôm lấy hắn cọ cọ.

Nhiệt độ cơ thể nhanh chóng tăng lên, động tác không an phận của nàng cho hắn biết, thuốc nàng uống phải lại đang phát huy tác dụng.

Khương Dực xốc chăn mỏng lên, tách hai chân của nàng ra, nhìn chăm chú vào giữa hai chân nàng.

Vừa rồi cắm rất mạnh, tiểu huyệt hồng hồng, có chút sưng.

Hắn cúi người nhặt áo mình lên, lấy trong túi một cái bình nhỏ, dích ra môtn chút bột phấn...

Dung Hoa uốn éo, chủ động mở ra hai chân, muốn hắn dây dưa với nàng.

Khương Dực vừa bực mình vừa buồn cười, hắn đè hai chân của nàng lại, làm cho nàng an phận một chút, rồi đưa ngón tay vào trong hoa huyệt, từng chút từng chút xoa bột phấn vào bên trong.

Bột phấn nhanh chóng hoà tan với hoa dịch nàng tiết ra. Dung Hoa thoải mái thở dài.

Khương Dực lật hoa môi của nàng, tìm lấy hoa châu nhẹ nhàng vân vê.

Lúc đầu, Dung Hoa còn thoải mái kêu hừ hừ, nhưng nàng nhanh chóng không thoả mãn.

"Không đủ, vẫn muốn..."

"Muốn cái gì?"

Khương Dực thờ ơ hỏi.

"Muốn... Dùng sức một chút..."

Ánh mắt Khương Dực thay đổi, hai ngón tay bóp chặt hoa châu của nàng, dùng sức vân vê cho nó cứng lên:

"Như vầy phải không?"

"A..."

Dung Hoa thấy đau nhoi nhói, cơn đau này lại mang theo một cơn khoái cảm kì lạ, làm cho nàng lưu luyến.

"Khương Dực, Khương Dực..."

Nàng không biết phải kêu làm sao.

Trước mắt hắn nàng luôn giữ lễ nghĩa gọi hắn là Hầu gia. Ngay cả tiếng phu quân cho thân mật một chút nàng cũng chưa từng gọi qua, huống hồ gì là kêu tên hắn.

Nhưng lúc này, Khương Dực nghe thấy tên của mình từ đôi môi hồng mềm mại của nàng, sống lưng như có luồng điện chạy qua, cực kì adễ chịu.

Yêu tinh này! Chỉ kêu tên của hắn thôi đã có thể khiến hắn có phản ứng rồi.

Khương Dực vừa mạnh mẽ chơi đùa hoa châu của nàng, vừa dùng một ngón tay khác đụng đến hoa huyệt, cắm vào.

"A... A... A...."

Trong huyệt thịt trào ra một đợt hoa dịch, thấm ướt tay hắn, khiến cho ngón tay ra vào phát ra tiếng 'chụt chụt'.

Cắm một hồi, không biết đến khi nào, Khương Dực đột nhiên dừng lại. Hắn nhìn chằm chằm u hoa của nàng, nhìn eo nàng uốn éo, chủ động mút vào nhả ra ngón tay của hắn.

"A... A... Ưm... Ưm... "

Tiếng rên rỉ mềm mại đáng yêu của nữ tử từ trong hoa lâu truyền ra, tung bay trong gió.

[...] Trong Đông viên quả thật kích tình không ngủ.

Cộng dụng của thuốc quá mạnh, lần đầu tiên Khương Dực thấy Dung Hoa chủ động đến vậy.

Ngón tay hắn bất động, Dung Hoa không nhẫn nại được, bèn phải chủ động nâng hạ thân lên, nhẹ nhàng khuấy động.

Trên ngón tay hắn dính đầy mật dịch của Dung Hoa, mắt hắn nhìn nàng nhún nhún cặp mông, ngập ngừng nuốt lấy ngón tay hắn từng chút.

Nhún lên nhún xuống thật sự rất mệt mỏi, Dung Hoa khẩn thiết cầu xin:

"Khương Dực... Ta... Khó chịu lắm... "

"Khó chịu?"

Giọng nói Khương Dực có chút khàn khàn, trêu đùa:

"Bản Hầu thấy nàng rất vui vẻ mà!"

Dung Hoa khó chịu, uốn éo.

Khương Dực đùa bỡn nàng một chút, chà sát hạt châu:

"Thế nào? Ngón tay không đủ sao?"

Dung Hoa chủ động nâng bộ ngực trắng ngọc lên, ôm cổ hắn, chà ngực mình vào người hắn:

"Rất khó chịu mà..."

Chưa từng thấy dáng vẻ quyến rũ mê hoặc như thế này của nàng, chất giọng Khương Dực trầm hẳn:

"Vẫn muốn ta cắm nàng đúng không?"

Dung Hoa thở hừ hừ, cặp nhũ trơn nhẵn mềm mại đè ép vào da thịt hắn. Chúng căng đầy, đẫy đà khiến bắp thịt hắn căng thẳng. Khi luồng thịt mềm đó lướt qua điểm đỏ trước ngực hắn, Khương Dực nheo mắt lại, cảm thấy sau lưng có một luồng điện chạy qua, côn thịt lập tức nhảy dựng lên, khí thể ngẩng cao đầu.

Khương Dực vuốt ve tấm lưng bóng loáng của nàng, trầm giọng nói:

"Muốn ta làm thì xoay người lại đi, nâng mông lên!"

Bây giờ Dung Hoa làm gì còn lý trí mà biết xấu hổ nữa chứ! Nàng ngoan ngoãn xoay người nằm quỳ xuống. Khương Dực vỗ mông tròn của nàng mấy phát, khiến toàn thân nàng run lên.

"Đã bảo nâng mông lên không nghe sao? Hạ thấp eo xuống!"

Dung Hoa chỉ còn cách làm theo lời hắn.

"Tách tiểu huyệt kia ra, nó chặt như vậy làm sao ta vào trong được?"

Dung Hoa lầm bầm mấy tiếng, làm cách nào cũng không đúng. Cuối cùng đành phải nhờ Khương Dực 'tốt bụng' dạy nàng, đặt đầu nàng ghé vào gối mềm, hai tay vươn ra sau, tách hai phần mông thịt ra.

Khương Dực hít sâu một hơi.

Đúng là yêu tinh đoạt mạng hắn mà!

Mông thịt trắng muốt bị chính tay nàng tách ra, huyệt mềm đỏ tươi ẩn bên trong dần xuất hiện, ướt át và mềm mại, cửa huyệt co thắt giống như cái miệng nhỏ ham ăn. Chất dịch vừa rồi hắn bắn vào vẫn còn chưa chảy ra hết, thỉnh thoảng nhỏ xuống, trông dâm đãng vô cùng.

Khương Dực vươn tay, ánh mắt vô tình lướt qua đoá hoa cúc của nàng. Màu sắc của nó hồng phấn, chặt chẽ vô cùng, nhìn là biết chưa từng được ai khai phá.

Hắn dán phân thân của mình lên cúc huyệt của nàng. Dung Hoa "A" lên một tiếng, có chút bối rối.

"Đừng nhúc nhích!"

Khương Dực quát khẽ, ngăn động tác thối lui của nàng.

Dung Hoa không dám động đậy, từ từ cảm nhận sự xoan nắn nhẹ nhàng của hắn ở phía sau.

Khương Dực không dùng nhiều sức, thậm chí có thể nói là dịu dàng xoa nắn, Dung Hoa liền mất cảnh giác, bắt đầu rên rỉ theo tần suất rung động của hắn.

Thật là kì quặc! Rõ ràng tiểu huyệt bị ngứa ngáy không phải là tiểu huyệt này, nhưng khi Khương Dực xoa xoa, nàng lại cảm thấy thoải mái cách kì lạ.

Chờ đến khi Dung Hoa hoàn toàn thả lỏng, Khương Dực xoay người phủ trên lưng nàng, quy đầu ở trước cửa huyệt của nàng dùng sức một chút chui vào trong.

"A... Aaaaaa... Ư..."

Dung Hoa ngửa đầu kêu ra tiếng, bị cắm đến vừa đau vừa sảng khoái.

Lúc đầu Khương Dực vào một cách chậm rãi, sau đó dần dần gia tăng tốc độ. Mỗi lần hắn cắm vào, Dung Hoa lại kêu một tiếng.

Khương Dực cắm càng lúc càng nhanh, đến mức va thật mạnh vào mông nàng như cưỡi ngựa. Hắn cảm thấy mình có phần mất khống chế. Nghi Quận vương kia ăn chơi rất có nghề, rượu Phi Tiên của hắn quả nhiên có công hiệu rất mạnh.

Hơn nữa, mỹ nhân dươi thân hắn lại là một báu vật cực phẩm, mỗi lần hắn chạm vào hoa tâm nàng, miệng huyệt lại hút mạnh xuống, khiến hắn sướng muốn bay lên trời.

[...] Càng làm càng kịch liệt, âm thanh truyền đến ngày một rõ. [...] Âm thanh dâm đãng trong hoa lâu cứ vang vọng cho đến nửa đêm.

Lúc đầu, Dung Hoa còn chủ động, đến khi rượu Phi Tiên mà Khương Dực uống phát huy công dụng, hắn liền dính lấy nàng không rời.

Cho đến khi trời phía Đông dần sáng, những tiếng động khuê phòng bên trong mới dừng hẳn.

Dung Hoa ngủ mê mang cả ngày, mãi đến hoàng hôn mới tỉnh.

Nàng mở mắt ra, vừa nhúc nhích tay chân, lại tê mỏi đến phải kêu lên. Mà vừa kêu lại bị âm thanh khàn đặc của mình làm hoảng sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com