93. Song hướng mê luyến 12-19
[Tần Tu x Tô Ánh Hàm]
Tô Ánh Hàm không ở trong phòng.
Tần Tu nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng đem ánh mắt đặt ở trên cửa phòng tắm.
Anh chậm rãi bước qua đó, tra chìa khóa vào ổ, xoay tròn.
"A!"
Tô Ánh Hàm vốn đang ngồi trong bồn tắm, thân mình trần trụi, hai tay ôm lấy đầu gối, ở trong nước cuộn tròn thành một đống nho nhỏ, cô như thể không nghĩ tới việc Tần Tu sẽ xông vào, con ngươi xinh đẹp hiện lên sự hoảng sợ, sau đó liền vội vàng với lấy chiếc khăn tắm bên cạnh, bao lấy thân thể rồi đứng lên.
"Anh, anh sao lại vào đây?"
Khuôn mặt nhỏ của Tô Ánh Hàm trắng bệch, như là thật sự chịu kinh hách.
Tần Tu rất có hứng thú nhìn những đường cong lả lướt trên người cô, sau đó nói:
"Tô tiểu thư, đừng quên, đây là nhà tôi."
"Vậy anh đừng lại đây..."
Tô Ánh Hàm liên tục lui về phía sau, phần lưng trắng nõn đặt trên nền gạch men sứ lạnh lẽo.
[...] Ánh mắt Tần Tu trở nên thâm trầm, bước tới chỗ Tô Ánh Hàm.
Tô Ánh Hàm vẫn còn đang run rẩy, ý thức được Tần Tu đi tới, cô vội vàng nhặt lên chiếc khăn tắm ướt đẫm che lại thân mình. Nhưng Tần Tu đã nắm lấy một góc khăn, dùng sức kéo, hoàn toàn cướp lấy chiếc khăn tắm đáng thương, sau đó ném đi.
"Đừng..."
Tô Ánh Hàm cắn môi lắc đầu, thân mình run rẩy lợi hại hơn. Tần Tu mặc kệ thanh âm đáng thương của cô, anh ôm cô từ trong nước lên, đặt lên sô pha, sau đó lại cầm một chiếc khăn tắm mới sạch sẽ khoác lên người Tô Ánh Hàm. Cô lúc này không còn run rẩy nữa, nhưng khuôn mặt nhỏ vẫn trắng bệch.
[...] Đúng lúc đó một đạo sấm sét nữa lại hiện lên, cô gái nhỏ bị dọa giật mình, gắt gao nắm lấy cổ tay của anh, đầu vú cũng theo đó mà lộ ra ngoài không khí.
Vì thế Tần Tu liền vô cùng tự nhiên mà vươn tay ra, chạm đến chỗ trắng trẻo non mềm nào đó. Tô Ánh Hàm đẩy anh:
"Đừng, anh đừng đụng vào tôi..."
Tần Tu mặc kệ lời phản kháng của cô, anh từ từ ngồi xổm xuống, cắn cắn đầu vú hồng hào đang đứng thẳng của Tô Ánh Hàm.
"A..."
Quả nhiên lại nghe được âm thanh rên rỉ ngọt ngào quen thuộc. Ánh mắt Tần Tu càng tối đi. Anh há miệng ngậm lấy bầu vú to của cô, sau đó dùng tay sờ xuống giữa hai chân Tô Ánh Hàm. Tô Ánh Hàm kẹp chặt chân lại.
"Đừng, Tần Tu, tôi không cần..."
"Không phải rất sợ sấm sét sao?"
"Tôi..."
"Đêm nay tôi bồi em ngủ."
Theo lý thuyết Tần Tu đã mở miệng nói thế rồi, Tô Ánh Hàm chỉ cần đáp ứng là xong, ngay lập tức cô sẽ được như ước nguyện.
Nhưng Tô Ánh Hàm vẫn cự tuyệt. Bởi vì cô cảm thấy không đủ.
[...] Dáng người cực phẩm này, còn thêm gương mặt soái khí, cho dù anh bị yếu sinh lý, vài giây đã bắn đi chăng nữa, Tô Ánh Hàm chỉ cần ngắm anh thôi cũng có thể lên cao trào rồi, càng khỏi nói đến chỗ dưới háng của anh rõ ràng cộm lên một đống rất kinh người.
Côn thịt lớn như vậy, khi cắm vào nhất định sướng chết đi được, mà tiểu huyệt cô dâm đãng, chắc chắn có thể ăn trọn căn cự vật này.
Một lần không đủ. Một lần tuyệt đối không đủ.
Cho dù còn chưa nếm thử, nhưng Tô Ánh Hàm biết rõ, tiểu huyệt của cô tuyệt đối sẽ không thỏa mãn được chỉ với một lần lấp đầy, cô muốn nhiều hơn nữa, muốn Tần Tu rất nhiều lần rất nhiều lần cắm vào kịch liệt thao cô.
Vậy nên việc hiện tại Tô Ánh Hàm nên làm không phải là thuận theo sự nhất thời hứng khởi của Tần Tu, mà là khơi mào dục vọng của Tần Tu đối với cô, thứ dục vọng đó càng nhiều, hứng thú của anh với cô càng lâu dài.
[...] Tô Ánh Hàm theo bản năng mà muốn đẩy tay Tần Tu ra tránh né thân mật, nhưng đêm nay bởi vì chịu quá nhiều kinh hách, thân mình không vững, bước chân mềm nhũn, cô cứ như thế ngả vào trên người Tần Tu.
Tần Tu không tiếp được cô. Anh trơ mắt nhìn thiếu nữ đang trượt xuống dọc theo thân thể mình, khuôn mặt ấm áp như có như không dán lên chỗ cực nóng dưới thân anh.
Tô Ánh Hàm: "!!!"
Thật lớn! Thật nóng! Không hổ là người đàn ông cô coi trọng, căn ngoạn ý này thật sự là vô cùng trác tuyệt, lúc này còn chưa cứng mà đã khỏe mạnh thế này rồi, vậy nếu nó cứng lên hoàn toàn thì phải lợi hại đến mức nào đây??
Trước đó cô té ngã đúng là cố ý, nhưng mặt dán lên dương vật to lớn của Tần Tu, thật sự hoàn toàn là ngoài ý muốn.
Tô Ánh Hàm rung động trong lòng.
Thật muốn sờ, thật muốn liếm, thật muốn làm cái dương vật này cứng lên, sau đó nhét vào tiểu huyệt ngứa ngáy dưới thân.
Nhưng mà còn chưa được a. Vì thế Tô Ánh Hàm chỉ có thể ủy khuất mà đẩy Tần Tu ra, ngồi phịch trên mặt đất, xấu hổ giận dữ đến đỏ cả mặt:
"Anh, anh sao lại không mặc quần lót chứ!?"
Cho dù là không mặc quần lót đi, nhưng vừa nãy cả người cô đều dán lên, tại sao anh còn không thuận thế bẻ miệng cô ra, nhét dương vật vào a? Thô bạo một chút cũng được mà, cô thích.
Khuôn mặt hồng hồng của cô gái nhỏ kết hợp với ánh đèn pin le lói, thật sự tạo ra một loại không khí kiều diễm ái muội. Càng không nói đến vừa rồi cô còn chủ động dán lên dương vật của anh.
[...] "Lúc tôi ngủ chưa bao giờ mặc quần lót."
Rất tốt nha, cô thích thói quen này đó, về sau buổi tối cô cũng có thể không mặc quần lót, hai người cảm giác vừa tới một cái liền trực tiếp làm tình luôn. Nhưng ngoài miệng Tô Ánh Hàm lại nói:
"Anh, anh lưu manh..."
Tần Tu xốc cô lên:
"Tôi lưu manh? Vậy vừa rồi là ai cố ý té ngã nhào tới chỗ dương vật tôi?"
Tô Ánh Hàm vừa xấu hổ vừa giận dữ, lực giãy giụa cũng bắt đầu trở nên lớn hơn:
"Anh không cần phải bôi nhọ tôi, tôi rõ ràng không cố ý..."
Ô ô ô, thanh âm của Tần Tu khi nói hai tiếng dương vật cũng thật gợi cảm a. Tần Tu không thèm để ý tới chút giãy giụa mỏng manh đó của Tô Ánh Hàm, anh chặn ngang cô bế lên, mang về phòng mình.
"Đừng..."
[...] Rốt cuộc cũng đi qua hết hành lang mà về tới phòng Tần Tu, Tô Ánh Hàm bị anh đặt lên trên giường.
[...] Tần Tu không trả lời, chỉ kéo Tô Ánh Hàm - người đang gắt gao nắm chăn qua, sau đó lại túm chân cô, đem thân mình đang cuộn tròn của cô duỗi thẳng.
"A..."
Thật thô bạo! Cô rất thích!
[...] Lời còn chưa nói xong thì ngoài trời lại rơi xuống một đạo sấm sét, Tô Ánh Hàm không khỏi cảm thán ông trời thật sự đang giúp cô, vì thế nắm chặt cơ hội trời cho này, cô run lên, xoay người bắt lấy cánh tay Tần Tu đang để bên người. Cô gái nhỏ thoạt nhìn như là thật sự bị dọa sợ rồi.
Tô Ánh Hàm nhắm chặt mắt, lông mi chấn động, hai vú cũng run lên, mà cánh tay Tần Tu bị cô bắt lấy, vừa lúc như có như không mà bị cô ấn vào ngực. Tròn tròn, mềm mại, lại kiều nộn làm người khác muốn liếm láp thưởng thức.
"Tô Ánh Hàm."
Tần Tu kêu tên cô, cả người cũng bởi vì động tác của Tô Ánh Hàm mà ngã xuống trên người cô.
"Thật xin lỗi..."
Sau khi phản ứng lại, Tô Ánh Hàm lại định đẩy Tần Tu ra, nhưng Tần Tu đã nửa ôm cô vào trong ngực, còn kéo xuống áo ngủ khó khăn lắm mới che đậy được thân mình của cô, dùng bàn tay to rộng bao lại một bên vú.
"A... Đừng..."
Tần Tu dùng hai ngón tay kẹp lấy đầu vú phấn nộn, hướng lên trên lôi kéo.
"Ân... A..."
"Kêu dễ nghe như vậy."
Tần Tu lên giường, kéo Tô Ánh Hàm qua, dương vật cứng rắn hướng đến giữa hai chân cô cắm xuống.
"Có đôi khi tôi thật sự hoài nghi, em là vô tình do không có ý thức ở phương diện này, hay là nói, em cái gì cũng hiểu, chỉ là cố ý muốn câu dẫn tôi?"
"Tôi không... A..."
Tô Ánh Hàm vốn còn muốn cãi lại một chút. Nhưng mà khi quy đầu cực nóng bỏng xẹt qua hoa môi cô tiến thẳng đến miệng huyệt, cô chỉ cảm thấy từ xương nhảy lên một cổ điện giật tê dại, đại não trở nên trống rỗng, không thể nói lấy được một câu hoàn chỉnh.
"Tô tiểu thư, em lại ướt."
Sau khi Tần Tu bình tĩnh nói xong lời này, dương vật to lớn chuyển vòng cọ xát miệng huyệt, đột nhiên dùng sức đẩy vào. Hơn phân nửa quy đầu đều đâm vào huyệt xử nữ mềm mại ướt át của cô.
Tô Ánh Hàm khóc. Đau khóc.
Tuy rằng Tần Tu mới đi vào hơn phân nửa quy đầu, nhưng cô cảm thấy như thể miệng huyệt bị xé rách vậy.
"Không cần, tôi không cần..."
Sao lại đau như vậy chứ, không giống với trong tưởng tượng của cô một chút nào.
"Ô ô ô ô..."
"Đừng khóc, thả lỏng."
Tô Ánh Hàm thật chặt. Cái lỗ nhỏ chật hẹp gắt gao bọc lấy quy đầu của anh, khiến anh vừa đau vừa sướng, một bước khó đi.
"Ô... Oa!"
Tô Ánh Hàm khóc càng lợi hại hơn nữa, nước mắt lạch cạch rơi xuống, ướt đẫm cả khuôn mặt nhỏ.
"Đừng, tôi từ bỏ, Tần Tu, anh rút ra đi, cầu xin anh rút ra đi..."
Tần Tu: "..."
Tần Tu bị cô khóc đến không còn cách nào khác, chỉ có thể ấn bắp đùi cô, chậm rãi đem phân nửa quy đầu đã hoàn toàn đâm vào rút ra ngoài.
Tô Ánh Hàm không đau nữa, âm thanh khụt khịt cũng tạm ngừng, nhưng sau khi cơn đau chậm rãi qua đi, tầm mắt lại bỗng nhiên nhận ra đỉnh quy đầu hung ác nham hiểm.
Tô Ánh Hàm giật mình một cái. Cô đang làm gì vậy? Không phải cô muốn đại dương vật của Tần Tu sao? Sao lúc này lại bởi vì một chút đau đớn mà lùi bước? Tần Tu sẽ không vì vậy tức giận mà không thèm thao cô nữa đi?
Vì thế dưới sự hoảng loạn, Tô Ánh Hàm đã quên mất vở kịch của chính mình, cô trực tiếp duỗi tay bắt lấy dương vật to lớn của Tần Tu.
"Thật xin lỗi, anh đừng nóng giận..."
Thật sự vô cùng xin lỗi, em không nên khóc dữ như vậy. Em hẳn là phải chịu đựng đau đớn để anh tiến vào, dù sao nghe nói lần đầu tiên luôn rất đau, đợi đau xong rồi sẽ sướng thôi. Nhưng mà đang nói được một nửa thì Tô Ánh Hàm sực nhớ ra vở kịch của chính mình, thế là cô lại vội vội vàng vàng buông tay.
[...] Tiếng cười kia mang theo cảm xúc, nhưng Tô Ánh Hàm không phân biệt được đó là vui mừng hay tức giận, cô chỉ cảm thấy Tần Tu mơn trớn cằm cô trong bóng tối, sau đó lôi kéo tay cô bao trùm lên thứ gắng gượng kia.
Thật lớn, cứng quá...
Tô Ánh Hàm lại lần nữa tâm thần điên đảo, mà lúc này, Tần Tu lại kêu tên đầy đủ của cô:
"Tô Ánh Hàm, em thật ra là do Tần Nhiên phái tới tra tấn tôi đúng không?"
"Không... Ưm!"
Tần Tu hôn cô. Môi mỏng ngậm lấy cánh môi xinh đẹp no đủ của cô, cắn, nghiền nát, liên tục mút vào, sau đó lại cường thế cạy khớp hàm của cô ra, xen đầu lưỡi vào đấu tranh anh dũng.
"A... Ưm..."
Cảm giác của Tô Ánh Hàm rất nhanh đã đến một lần nữa. Hôn môi với Tần Tu thật sự thoải mái chết đi được.
"Ân..."
Cùng lúc, tay cô cũng không nhàn rỗi, bị Tần Tu lôi kéo đến chỗ cự vật thô tráng mà an ủi vuốt ve.
"Ưm..."
Cô sờ được rồi nha, dương vật to lớn của Tần Tu so với cô tưởng tượng còn cứng còn lớn hơn, tuy rằng ở trong đêm tối nên nhìn không rõ, nhưng xúc cảm khi sờ lên lại rất tốt đẹp, làm người khác nhộn nhạo.
Thật thô thật thô thật thô, còn rất dài rất dài rất dài.
Quy đầu cũng thực no đủ, hơi cong, rất thích hợp để đâm sâu vào cổ họng, cũng thích hợp thao lộng hoa huyệt mẫn cảm.
"Ưm..."
Tận đến lúc sắp bị hôn tắt thở, Tần Tu mới buông cô ra, mà lúc này, phía dưới hoa huyệt Tô Ánh Hàm đã là một mảnh lầy lội một.
"Bây giờ cho tôi thao sao?"
Hô hấp của Tần Tu dồn dập, ngón tay dời anh về phía âm đế của Tô Ánh Hàm.
"Không, không cho..."
Thanh âm của cô gái nhỏ vô cùng mềm mại, mang theo tiếng khóc nức nở, làm gì có lấy một chút ý cự tuyệt, rõ ràng là đang câu dẫn anh.
Vì thế Tần Tu vừa nói vừa nhấn một cái lên âm đế của cô:
"Không cho sẽ cưỡng gian em."
Tô Ánh Hàm càng ướt. Ô ô ô.... Mau tới. Mau tới cưỡng gian cô. Cái lỗ nhỏ của cô rất ướt, rất ngứa, rất muốn bị dương vật to lớn của Tần Tu hung hăng cưỡng gian. Nhưng ngoài miệng vẫn phải làm một lần giãy giụa cuối cùng:
"Không thể, không thể...Tôi là vị hôn thê của em trai anh..."
Tần Tu dời ngón tay về phía miệng huyệt ướt đẫm, lông mày nhướng lên:
"Thao vị hôn thê của em trai không phải là càng sướng hơn sao."
Ô ô ô.... Đúng, đặc biệt sướng, mau tới, mau tới thao cô.
Dương vật to lớn của Tần Tu lại một lần nữa phóng tới miệng huyệt của Tô Ánh Hàm. Cô bỗng giật mình một cái.
Không đúng. Không thể tới nhanh như thế được, vẫn là nên làm bước dạo đầu thật tốt, bằng không sẽ đau giống vừa rồi.
"Đừng..."
Tô Ánh Hàm gập chân. Tần Tu nắm dương vật lặp đi lặp lại vuốt ve hoa môi của cô, thanh âm khàn khàn:
"Đến nước này rồi, em cảm thấy cự tuyệt còn có tác dụng sao?"
Cô không phải đang cự tuyệt, cô chỉ là muốn nói:
"Tôi, tôi sợ đau... Anh có thể nhẹ một chút hay không..."
Động tác của Tần Tu ngưng trệ. Nguồn điện của biệt thự đã bị hư hỏng, trong phòng lúc này tối đen, anh nhìn không rõ thần sắc và vẻ mặt của Tô Ánh Hàm.
Nhưng anh có thể cảm nhận được phía dưới Tô Ánh Hàm là cái miệng nhỏ cơ khát, có thể cảm nhận được huyệt khẩu lúc đóng lúc mở ra sức cùng phối hợp co rút liếm mút dương vật của anh.
Tần Tu đột nhiên cười. Anh nâng cằm Tô Ánh Hàm lên, lòng bàn tay cọ qua cánh môi cô, dùng giọng nói âm trầm nói với cô:
"Em quả nhiên là đến để câu dẫn tôi đúng không?"
"Không... Ưm..."
Tần Tu lại lần nữa hôn cô, chỉ là lần này anh hôn từng cái một, rất triền miên, cũng rất dồn dập.
"Ân, anh đừng... Anh đừng khi dễ tôi... Tần Tu... Đừng..."
Trực tiếp đâm vào được không? Dâm dịch của cô cũng chảy đủ nhiều rồi, hiện tại có thể trực tiếp thao, cô không sợ đau còn không được sao?
"A!"
Tần Tu vỗ vỗ mông Tô Ánh Hàm, bẻ hai chân cô ra, nói:
"Không muốn đau thì tự mình nới rộng."
[...] Còn chưa đợi Tô Ánh Hàm suy nghĩ cẩn thận xong, Tần Tu đã cầm lấy tay cô, ngậm cùng lúc ba ngón tay vào trong miệng.
"A..."
Này cũng quá xấu hổ đi, quá kích thích. Nhưng thứ càng kích thích hơn còn ở phía sau, sau khi Tần Tu liếm ướt ngón tay cô xong, anh liền nắm tay cô hướng đến hoa huyệt chính mình, cắm vào.
"Đừng, đừng mà..."
Tô Ánh Hàm cảm thấy xấu hổ đến mức khóc thành tiếng.
[...] "Ô ô..."
Tần Tu cứ như vậy nắm tay cô cắm vào tiểu huyệt, chờ ba ngón tay đều thuận lợi thọc vào rút ra rồi, Tần Tu liền bỏ thêm một ngón tay của chính mình vào, cùng Tô Ánh Hàm tiếp tục động tác.
"Ưm... Anh Tần Tu, cầu xin anh đừng như vậy...Em từ bỏ..."
Phía dưới của cô rất ngứa, tiểu huyệt bị chính ngón tay của cô thọc mở, cô không muốn ngón tay, cô muốn đại dương vật.
"A!"
Tần Tu rốt cuộc cũng buông tay cô ra, chờ sau khi ngón tay rút ra, anh lập tức đỡ dương vật thô cứng của mình để vào trên miệng huyệt Tô Ánh Hàm.
"Không, không cần..."
Theo âm thanh rên rỉ kiều suyễn của cô gái, dương vật người đàn ông cũng chậm rãi đi vào hoàn toàn.
Lúc này đây, huyệt đạo thật mềm, thật ướt, tuy rằng vẫn khẩn trương như cũ, lại không giống lúc nãy một bước khó đi.
Vì thế Tần Tu một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, thọc mở trùng điệp mị thịt, trực tiếp đâm thủng màng trinh của Tô Ánh Hàm, đưa dương vật đến chỗ sâu nhất bên trong huyệt đạo của cô.
"A..."
Tô Ánh Hàm lại bị đau khóc, tuy rằng cảm giác bị dương vật to lớn lấp đầy rất phong phú, rất thỏa mãn, nhưng mà Tần Tu quá lớn...
Cô đau quá. Tô Ánh Hàm ủy khuất mà khóc lên, ngón tay vẽ ra một đường thật dài ở sau tấm lưng to lớn của Tần Tu.
"Ô ô...Tôi từ bỏ..."
"Không thể không cần."
Lúc này đây Tần Tu không mềm lòng nữa, anh chờ Tô Ánh Hàm hơi thích ứng, liền ôm cả người cô vào trong ngực, từ chính diện hung hăng mà thao cô.
"Ân... A..."
Nhất thời, trong phòng tất cả đều là âm thanh làm tình dâm mĩ cùng tiếng rên rỉ kiều mị của nữ hài.
Tô Ánh Hàm là trời sinh thích hợp bị đàn ông thao.
Lúc này mới lần đầu tiên bị làm, tiểu huyệt của cô đã tự động biết liếm mút dương vật, thời điểm Tần Tu đem nguyên cây côn thịt cắm vào, mị thịt trong huyệt dịu dàng bao bọc lấy anh, rồi khi Tần Tu kéo dương vật ra bên ngoài, mị thịt lại liều mạng dây dưa giữ lại, vô cùng dâm đãng.
"A..."
Tần Tu bắt đầu cảm nhận được lạc thú, càng làm càng nhanh, càng thao càng mạnh mẽ, Tô Ánh Hàm không chịu nổi mà cắn ngón tay xin tha:
"Từ bỏ, ngô... Tôi từ bỏ..."
Tần Tu sao lại có thể như vậy a? Cô mới khai bao, vẫn là lần đầu tiên a, Tần Tu lại hoàn toàn không thương tiếc cô chút nào, chỉ biết lấy dương vật to lớn, vừa thô vừa cứng liên tục đâm cô.
Ô ô ô, cô một chút cũng không thấy sướng, chỉ cảm thấy đau quá a.
"Cầu xin anh, cầu xin anh... A..."
Nước mắt Tô Ánh Hàm xoạch xoạch rơi xuống nhưng tiết tấu của Tần Tu vẫn hoàn toàn không chịu chậm lại, như cũ thao thật nhanh thật mạnh mẽ.
Tô Ánh Hàm thật sự chịu không nổi, liền nhân lúc Tần Tu đang ôm cô thao lộng, cắn một ngụm lên đầu vai anh.
Tần Tu cuối cùng cũng chịu ngừng lại. Căn dương vật càng lúc càng lớn kia hướng bên trong đẩy một cái, ngừng ở sâu bên trong hoa huyệt của Tô Ánh Hàm.
"Ô... Ô ô..."
Tô Ánh Hàm khóc cực kỳ ủy khuất. [...] Tô Ánh Hàm khóc thút tha thút thít:
"Không phải, không phải rất đau, mà là đặc biệt đau..."
Tần Tu bắt tay cô đặt lên trên đầu, sau đó chỉnh lại góc độ, thong thả thọc vào rút ra một chút:
"Như thế này thì sao?"
"Ân..."
Tiếng rên rỉ ngọt nị của Tô Ánh Hàm một lần nữa bật ra. Lần vừa rồi, quả nhiên không giống với lần trước. Không còn đau đớn nữa, ngược lại từ sâu bên trong lại sinh ra một cỗ cảm giác tê tê dại dại.
[...] "Tôi là nói... Ô... Anh đừng khi dễ tôi... Anh rút ra đi a... Aa..."
Tần Tu trực tiếp làm lơ những lời khẩu thị tâm phi của cô, bắt đầu thử dùng biên độ nhỏ thọc vào rút ra. Góc độ vừa nãy, khi quy đầu cọ qua vị trí kia, hoa huyệt có một chút biến hóa.
"Ân... A!"
"Không... Aa..."
"Từ bỏ... Không cần..."
Lúc này đây rên rỉ không phải ngọt nị quá mức rồi sao, Tô Ánh Hàm rõ ràng khẩu thị tâm phi!
Tiểu huyệt của Tô Ánh Hàm thật mềm, thật chặt, lại rất non rất tinh tế, Tần Tu chịu đựng xúc động muốn nhanh chóng thao lộng cô, từ từ biến đổi góc độ cùng vị trí để tìm điểm mẫn cảm của Tô Ánh Hàm, rốt cuộc ở lần thử tiếp theo, Tần Tu tìm được, anh đâm vào làm ngón chân cô cuộn lại, lưng cong lên, tiếng rên rỉ thoáng chốc cất cao.
"Chính là nơi này sao?"
"A... Aa!"
Âm thanh rên rỉ kiều suyễn dâm đãng của cô đã chứng minh mọi thứ.
Vì thế Tần Tu liền nắm lấy eo cô, lại một lần nữa đẩy nhanh tốc độ, mãnh liệt công chiếm.
Tần Tu xác thực đã tìm đúng chỗ. Lúc Tần Tu đỉnh côn thịt tới đó, Tô Ánh Hàm mới biết được, nguyên lai âm đạo phụ nữ thật sự có điểm G.
Có thể là bởi vì Tần Tu tìm đúng điểm G rồi, cũng có thể là do tiểu huyệt Tô Ánh Hàm đã hoàn toàn thích ứng kích cỡ của anh, hơn nữa tiểu huyệt còn tràn ra thêm một cỗ thủy dịch, Tô Ánh Hàm rốt cuộc nếm được một chút cảm giác tính ái vui sướng, tiếng rên rỉ cũng càng ngày càng kiều mị.
"Ân... A... Chậm một chút, chậm một chút..."
Tần Tu thô suyễn thả chậm tốc độ, Tô Ánh Hàm bắt đầu bắt lấy lưng Tần Tu, bất mãn hừ hừ:
"Không cần... Tôi từ bỏ..."
Nhưng ngữ khí kia lại không giống không cần, mà như là dục cầu bất mãn, ghét bỏ anh quá chậm.
Vì thế Tần Tu liền thử làm càng sâu càng nhanh, quả nhiên Tô Ánh Hàm thoải mái lắc lư rên rỉ, còn phối hợp mà vặn eo nghênh đón anh.
Tần Tu nhìn cô gái dưới thân rõ ràng đang trầm mê với tình dục, ánh mắt càng ngày càng thâm trầm, lực đạo thao cô cũng tăng lên.
"Ngô... A... Không cần.... Không cần mạnh như vậy..."
Tần Tu thanh âm khàn khàn, côn thịt như lửa nóng lại một lần nữa đâm đến đỉnh:
"Tôi thấy em có vẻ rất thích mới đúng."
Thích, đương nhiên là thích. Nhưng vấn đề là tiểu huyệt cô rất tê, rất ngứa, giống như là đã tới điểm tới hạn, chỉ kém một chút nữa thôi là có thể trèo lên đám mây vui sướng nhất rồi.
"Đừng cắn chặt như vậy."
Lực ép trong hoa huyệt trở nên lớn hơn, Tần Tu cũng bị cô cắn đến hút một ngụm khí lạnh.
"Ngô... A... Tôi lại... Tôi lại không khống chế được... A..."
Tô Ánh Hàm dâm đãng mà lắc mông, kẹp căn đại dương vật kia thật chặt, sau khi tiểu huyệt dùng sức một hút một cái, cô bỗng nhiên cảm giác được sâu trong huyệt nhỏ truyền đến một cỗ ấm áp.
"Ngô..."
Tô Ánh Hàm cắn ngón tay, biểu tình ngốc ngốc mà nhìn Tần Tu.
Vậy là... Bắn, bắn? Nhưng mà, mới bao lâu a, có phải hơi nhanh không?
Biểu tình của Tần Tu rõ ràng cũng rất khó xem, anh nhìn Tô Ánh Hàm còn đang ở dưới thân vô tội cắn ngón tay, liền một phen kéo tay cô ra, vô cùng hung hãn mà cúi xuống hôn cô.
"A... Ngô..."
Làm gì mà hung dữ như vậy chứ? Tuy rằng có hơi nhanh, nhưng là cũng đã thao vài phút, đâu phải vài giây liền bắn đâu. Hơn nữa, chủ yếu căn ngoạn ý này của Tần Tu đủ lớn đủ cứng, vừa nãy cũng làm cô cảm nhận được cảm giác không tồi. Vậy là được rồi.
[...] Tô Ánh Hàm nhìn hình ảnh này không hiểu sao lại thấy đau lòng, cô vỗ nhẹ vào sau lưng anh trấn an:
"Không có việc gì."
Tần Tu ngẩng đầu, ánh mắt thâm thúy lại nguy hiểm:
"Em nói cái gì?"
Tô Ánh Hàm nuốt nuốt nước miếng. [...] Tô Ánh Hàm lại sửa miệng, nức nở thút tha thút thít ủy ủy khuất khuất:
"Tôi là nói, không có việc gì, anh Tần Nhiên biết tôi là bị buộc bất đắc dĩ, anh ấy nhất định sẽ tha thứ cho tôi..."
Tần Tu cười lạnh một tiếng. Sau đó Tô Ánh Hàm liền cảm giác được căn dương vật đang chôn trong tiểu huyệt của mình một lần nữa cứng lên.
Tô Ánh Hàm: "!!!"
Tuy rằng Tần Tu bắn mau, nhưng mà tốc độ cứng lên của anh cũng thật nhanh a!
"Bị buộc bất đắc dĩ?"
Tiểu huyệt của Tô Ánh Hàm còn đang ướt đẫm vì thủy dịch của chính mình cùng tinh dịch Tần Tu mới bắn, Tần Tu cứ thế dễ dàng hướng vào trong đâm vào.
"Ngô... A..."
Tần Tu đem hai chân Tô Ánh Hàm gác lên vai, sau đó cầm lấy gối đầu lót xuống eo cô, thanh âm lạnh lùng:
"Cái dáng vẻ này của em chỗ nào là bị buộc bất đắc dĩ?"
"A..."
Tô Ánh Hàm định trả lời, nhưng dương vật to lớn của Tần Tu đã hoàn toàn cứng lên, đem cô căng đến tràn đầy, tư thế hai chân bị đặt trên vai đàn ông khiến lực nhấp vào quá lớn, quy đầu lại chọc tới điểm dâm đãng của cô, ngoại trừ liên tục rên rỉ, Tô Ánh Hàm không thể thốt thêm lời nào khác.
Thật sướng a ô ô ô.
Tần Tu so với vừa rồi còn thao mãnh liệt hơn, cô bị Tần Tu thao thật thoải mái. Tần Tu đúng là thiên phú dị bẩm. Tuy rằng lần đầu tiên anh bắn hơi nhanh một chút, bất quá sau khi cứng lại rồi thì kiên trì thật lâu.
Hệ thống điện của biệt thự đã được khôi phục, trong phòng tràn đầy ánh sáng, Tô Ánh Hàm cao trào một lần rồi lại một lần, Tần Tu vẫn chưa bắn lần thứ hai.
Bị thao chính diện, nằm nghiêng thao, thao từ phía sau, các loại tư thế đều thử một lần, đến nỗi Tô Ánh Hàm bị anh làm đến khóc.
"Từ bỏ..."
Lần này cô thật sự là từ bỏ. Nhưng Tần Tu không nói lời nào, chỉ vùi đầu làm. Sau đó, Tô Ánh Hàm đã bị làm đến ngất xỉu.
Chờ ngày hôm sau tỉnh lại, mặt trời đã lên rất cao, Tô Ánh Hàm mơ mơ màng màng mở mắt, phát hiện mình đang nằm trên một khuỷu tay ấm áp.
"Ngô?"
[...] Trái tim Tô Ánh Hàm đập thình thịch, cô đang muốn vươn tay sờ sờ người đàn ông gần ngay trước mắt thì bỗng nhiên cảm giác được một thứ cực nóng, nóng bỏng, quen thuộc đang nằm giữa hai chân mình.
Là đại dương vật.
Tần Tu ngày hôm qua làm nhiều như vậy còn chưa đủ sao? Như thế nào lại cứng lên rồi? Dục vọng của anh cũng quá mạnh đi?
Tim Tô Ánh Hàm đập càng nhanh hơn, mặt cũng trở nên đỏ ửng. Ngẫm lại thể nghiệm tính ái ngày hôm qua, xác thật không tồi.
[...] Chỉ là... Tại sao lại mặc quần lót cho cô chứ?
Nếu không mặc quần lót, lúc côn thịt của Tần Tu "chào cờ" sẽ ngay lập tức gãi đúng chỗ ngứa mà chọc thẳng vào tiểu huyệt của mình rồi...
Tần Tu sau khi cứng lên rồi, phát hiện quy đầu đang đỉnh vào huyệt khẩu, nói không chừng sẽ tiến vào tiếp tục làm luôn...
Tô Ánh Hàm giật giật, đem chân đặt lên người Tần Tu, dùng hoa môi chính mình cách một chiếc quần lót cọ xát dương vật to lớn.
Ngô... Lại muốn ướt.
Tuy rằng phía dưới còn đau, không cần nhìn cũng biết đang sưng lên, nhưng mà cô không sợ đau, cô còn muốn Tần Tu tiếp tục thao cô cơ.
Ân... Quy đầu Tần Tu cứng quá a.
Nhớ lại cảm giác khi căn ngoạn ý này chôn sâu trong tiểu huyệt mình, Tô Ánh Hàm lại ướt.
Muốn, rất muốn. Rất muốn đại dương vật lại thao cô một hồi a.
dương vật được hoa môi của cô vuốt ve giống như càng ngày càng cứng, càng ngày càng nóng bỏng, Tô Ánh Hàm không khống chế được mà rên rỉ một tiếng, sau đó lại đưa tay duỗi xuống dưới thân.
Trộm sờ quy đầu cực đại to lớn một chút, sau đó...
Tô Ánh Hàm đẩy ra quần lót chính mình, khiến cho quy đầu to lớn trực tiếp chọc vào miệng huyệt đang chảy đầy dâm dịch.
Ô ô ô. Thật thoải mái.
Căn ngoạn ý cứng rắn cứ như vậy thẳng tắp chọc vào lớp thịt mềm của cô, khiến cô thoải mái vô cùng, thân thể lại nghĩ tới cảm giác ngày hôm qua lúc mình ăn vào dương vật to lớn.
Thật sướng. Muốn rên. Thật muốn cưỡi lên căn đại dương vật này, dâm đãng mà vặn eo.
Mà đúng lúc này, Tần Tu giật giật mày, tựa hồ là muốn tỉnh lại. Tô Ánh Hàm không chút nghĩ ngợi liền nhắm lại mắt, giả bộ ngủ.
Tần Tu quả nhiên tỉnh, anh đầu tiên là cảm giác được dưới thân tràn đầy xúc cảm mềm mại, theo bản năng hướng vào trong chọc một cái, sau đó mới mở bừng mắt.
"Ngô..."
Tô Ánh Hàm cũng ở ngay lúc này xoa xoa mắt, làm bộ làm tịch tỉnh lại.
"Anh..."
Tô Ánh Hàm như là phát hiện tình huống dưới thân, mặt cô đỏ lên, ủy khuất muốn khóc:
"Anh như thế nào như vậy a? Ngày hôm qua khi dễ tôi còn chưa đủ, hôm nay... Ngô... Tôi vừa mới tỉnh, anh lại tiếp tục khi dễ..."
Tần Tu nhíu nhíu mày, quy đầu dưới thân lại không lưu tình chút nào, ấn vòng eo Tô Ánh Hàm, hướng đến chỗ huyệt khẩu thọc thật mạnh.
"A..."
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một đạo âm thanh quen thuộc:
"Anh, Hàm Hàm, hai người đang ở đây sao?"
[...] Dù sao tiểu huyệt của cô cũng bị thao sưng lên rồi, hiện tại còn hơi đau đau, hôm nay đành thôi vậy, cô không cần làm nữa. Vì thế Tô Ánh Hàm giãy giụa muốn lui về phía sau, bắt đầu diễn kịch.
"Anh Tần Nhiên tới, Tần Tu, anh buông tôi ra..."
Tần Tu bóp eo Tô Ánh Hàm, đôi mắt thâm thúy sáng lên. Bên ngoài Tần Nhiên còn đang gõ cửa.
[...] "Buông ra?"
Tần Tu bởi vì vừa mới tỉnh ngủ, thanh âm còn khàn khàn, thật sự gợi cảm đến câu hồn người.
"Cho dù hiện tại tôi buông em ra, em muốn như vậy đi gặp Tần Nhiên sao?"
Tô Ánh Hàm bị thanh âm kia câu dẫn đến mềm cả chân, biên độ giãy cũng nhỏ xuống:
"Tôi... A!"
Tần Tu kéo quần lót cô xuống, sau đó đem cô bế lên.
"Không cần, không cần..."
Tần Tu cười lạnh:
"Nếu em muốn em trai tôi nghe thấy thì cứ tiếp tục kêu."
[...] "Ngô..."
Cho nên Tô Ánh Hàm nhập diễn thực mau, cô trực tiếp cắn cắn ngón tay, bày ra bộ dáng ủy khuất đáng thương bị cưỡng bách.
Tần Tu từ sau lưng ôm lấy cô bằng tư thế bế em bé cực xấu hổ, sau khi mang cô tới cửa rồi, Tần Tu liền tách chân cô ra, bức bách cô dùng huyệt khẩu đối diện với cửa.
Ngoài cửa Tần Nhiên đang đứng.
"Không cần..."
[...] "Không..."
Khóe mắt Tô Ánh Hàm phiếm hồng, thấp giọng khụt khịt:
"Không cần..."
Tần Tu đem dương vật cương cứng đưa đến miệng huyệt cô từ phía sau, một bên dùng quy đầu vuốt ve, bên còn lại bình tĩnh mà nói chuyện:
"Không phải muốn gặp Tần Nhiên sao? Giờ tôi liền mở cửa, để hắn nhìn thấy bộ dáng hiện tại của em, thế nào?"
"Không..."
Tô Ánh Hàm khóc lóc giãy giụa:
"Cầu xin anh... Cầu xin anh đừng như vậy..."
Bởi vị hôn phu đang ở ngoài cửa, Tô Ánh Hàm không dám phát ra âm thanh quá lớn, cô chỉ có thể nức nở xoắn thân thể giống như một con thú nhỏ bị thương, mà nương theo từng động tác vặn vẹo của cô, miệng huyệt hôm qua bị Tần Tu làm sưng lên lại một lần nữa chảy ra mật dịch, đem cự vật đang gắng gượng của anh làm cho trơn bóng.
Tần Tu nặng nề hô hấp.
Hoa môi của cô gái nhỏ thật mềm, dương vật của anh chọc lên, vừa giống như chọc vào cây kẹo bông gòn mềm mại xinh đẹp nhất, lại có cảm giác như thể đụng vào đậu hủ non mềm mới làm, nước dịch ấm áp từ bên trong chảy ra, tưới một chút lên mã mắt, tất cả sự tốt đẹp đêm qua đều hiện lên trong óc anh.
Vì thế Tần Tu không chút nghĩ ngợi liền đem dương vật thọc vào cái miệng nhỏ nào đó.
"Ân..."
Tô Ánh Hàm lại đau.
Tần Tu quả nhiên là tên biến thái, bước dạo đầu cũng chưa thèm làm, cứ như vậy trực tiếp thọc tiến vào, tuy rằng tiểu huyệt của cô đã ăn qua dương vật, không phải là huyệt xử nữ giống như hôm qua nữa, nhưng rốt cuộc chưa đủ kinh nghiệm, vẫn còn thực khẩn thực non nớt...
"Ô..."
Bên ngoài Tần Nhiên còn đang gõ cửa, ấy thế nhưng côn thịt lớn của Tần Tu lại cường thế mà thọc mở hoa huyệt nhu mị khẩn trương của cô, như cũ đâm vào chỗ sâu nhất.
"Anh?"
Bên ngoài Tần Nhiên lại gõ gõ cửa, nhưng bởi vì bên trong không có người đáp lại, hắn liền oán giận bỏ đi.
Tô Ánh Hàm lúc này đây mới dám khóc thành tiếng.
"Không cần... A... Tôi từ bỏ, Tần Tu... Cầu xin anh... Cầu xin anh rút ra đi... A..."
Tần Tu để cô xuống đất, dương vật không có rút ra, cự vật cương cứng vẫn đang đĩnh vào âm đạo Tô Ánh Hàm, bị vách động gắt gao mà liếm mút.
"Buông ra... Ngô..."
Tô Ánh Hàm bị Tần Tu đẩy đến trên cửa, dương vật chôn trong tiểu huyệt cũng theo sát biên độ của cô mà hướng về phía trước, hung hăng đâm đến đỉnh đầu, lại một lần chọc vào điểm mẫn cảm.
Tô Ánh Hàm chợt cất tiếng thét chói tai, ngẩng cằm đón nhận từng động tác của anh, mà Tần Tu một chút cũng không ngừng lại, cũng không có lấy một điểm thương tiếc nào, cứ như vậy nâng một chân cô lên treo ở cánh tay, từ phía sau nặng nề thao lộng.
Bang! Bang! Bang!
"Ngô... không cần... Ngô..."
"Sao lại cắn chặt như vậy?"
"Ngô... A..."
"Thủy dịch cũng không nhiều như hôm qua."
Đây đều là bởi vì anh chưa thèm nới rộng ra cho tôi đó a tên vương bát đản. Nhưng mà Tần Tu không có tự mình hiểu lấy điều này, anh còn đang hỏi:
"Là bởi vì Tần Nhiên tới sao?"
"Ô ô..."
Tô Ánh Hàm đau nói không nên lời.
Tần Tu cứ dùng lực đạo như vậy thao trong chốc lát, cho đến khi không nghe được âm thanh rên rỉ ngọt nị mà mình muốn anh mới ngừng lại, xoay mặt Tô Ánh Hàm qua.
"Em cứ không tình nguyện như vậy?"
Tô Ánh Hàm cắn môi, nức nở nói:
"Đau..."
Tần Tu sửng sốt.
Khớp hàm Tô Ánh Hàm căng thẳng, cô cố gắng ngăn lại xúc động muốn trợn trắng mắt trừng anh, lại lần nữa nhu nhược đáng thương mở miệng:
"Tần Tu, tôi... Tôi thật sự đau quá..."
Lông mày Tần Tu nhăn lại, nhéo khuôn mặt nhỏ của cô quan sát nửa ngày, rốt cuộc vẫn là rút ra dương vật, đem cô ôm trở về trên giường.
Tô Ánh Hàm cắn ngón tay nhìn anh.
Tần Tu cũng đĩnh dương vật, không nói chuyện.
Hơi thở lặng im chảy xuôi trong không khí, Tô Ánh Hàm không biết Tần Tu đang suy nghĩ cái gì, chỉ cảm thấy có chút xấu hổ nho nhỏ.
"Anh..."
Cuối cùng vẫn là Tô Ánh Hàm mở miệng trước:
"Anh không muốn nói gì thì để tôi đi ra ngoài... A..."
Lời còn chưa nói xong thì đã biến thành tiếng rên rỉ, bởi vì Tần Tu đã quỳ một gối ở mép giường, đem chân cô mở rộng ra, sau đó lôi kéo.
"Anh... Ngô..."
Đầu lưỡi Tần Tu lại một lần nữa liếm láp hoa hạch cô, ngón tay từng cái từng cái một tham nhập huyệt đạo ướt át.
Lúc này Tô Ánh Hàm tuy rằng lại kêu không cần, nhưng thanh âm xác thật trở nên ngọt ngào không ít.
Tần Tu liền không ngừng cố gắng, một bên liếm láp âm đế cô một bên gia tăng ngón tay nới rộng, rốt cuộc nới rộng xong, tiểu huyệt cũng đủ đã trơn ướt, Tần Tu nắm lấy vật thô to dưới háng, lại một lần nữa đem quy đầu đặt ở miệng huyệt của Tô Ánh Hàm.
[...] Tần Tu tiếp nhận di động, đồng thời lại đem chân Tô Ánh Hàm kéo qua, ấn cô dưới thân mình điều chỉnh tư thế. Tần Tu mở loa lên, thanh âm Tần Nhiên từ đầu bên kia di động truyền đến:
"Anh?"
Tô Ánh Hàm: "!!!"
"Có việc gì thế?"
Như là không thấy được vẻ hoảng sợ trên mặt Tô Ánh Hàm, Tần Tu một bên trả lời điện thoại, một bên đem quy đầu chậm rãi đưa vào huyệt đạo cô.
"Ngô..."
Lại bị lấp đầy. Lúc này bởi vì đã làm đầy đủ bước dạo đầu, tuy rằng tiểu huyệt có điểm sưng, nhưng Tô Ánh Hàm vẫn cảm thấy thực no căng, thực thoải mái.
Cô muốn rên lên, nhưng lại không thể kêu thành tiếng, bởi vì Tần Tu đang nói chuyện điện thoại cùng Tần Nhiên, lúc rên rỉ cô chỉ có thể dùng tay gắt gao mà che miệng lại.
"Ngô..."
Này không khỏi cũng quá kích thích đi! Tuy rằng Tô Ánh Hàm cũng không sợ Tần Nhiên biết, nhưng mà việc Tần Tu một bên gọi điện thoại một bên thao cô chuyện này cũng đủ làm người ta thẹn thùng.
"Ngô..."
Tần Nhiên còn đang ở trong điện thoại hỏi:
"Anh đang ở trong phòng sao? Hàm Hàm đâu rồi? Sao em không thấy cô ấy?"
Tần Tu cảm giác được hoa huyệt vốn đang khẩn trương lại lần nữa buộc chặt, ánh mắt anh buồn bã, tăng thêm lực thọc nhập vào hoa huyệt.
"Ân... Ngô..."
Tiến vào.
Huyệt thịt nhu mị rốt cuộc không thắng nổi cự vật thô to cứng rắn xâm lấn, chỉ nghe 'phụt' một tiếng, nguyên cây côn thịt của Tần Tu đã đưa vào trong huyệt đạo Tô Ánh Hàm.
Tần Nhiên tựa hồ nghe được điểm không thích hợp, nghi hoặc mà kêu một tiếng:
"Anh?"
Tần Tu hộc ra một hơi, chậm rãi thọc vào rút ra đồng thời trả lời Tần Nhiên:
"Tô tiểu thư đi ra ngoài tập thể dục buổi sáng."
[...] Anh chỉ biết rằng tiểu huyệt Tô Ánh Hàm thực khẩn, bên trong mị thịt thực mềm, liên tục mấp máy co rụt liếm mút dương vật to lớn của anh.
Anh sướng đến mức da đầu tê dại.
Mà Tô Ánh Hàm càng chịu không nổi.
Dương vật to lớn căng huyệt đạo của cô đến tràn đầy, vách động bị an ủi, huyệt thịt bị cọ xát, quy đầu no đủ mượt mà vừa lúc chọc vào điểm mẫn cảm của cô, mã mắt cũng chạm vào điểm G...
"Ngô..."
Cô rất muốn kêu, rất muốn gọi, cũng rất muốn rên rỉ. Nhưng mà không được. Không đủ.
[...] Dâm huyệt phía dưới còn chưa ăn đủ căn côn thịt dưới háng của Tần Tu đâu, cô lần này muốn, lần sau muốn, sau lần sau vẫn còn muốn.
Tần Tu đem dương vật hướng bên trong đẩy một cái, sau đó nắm một bên vú của cô, ngăn chặn tiếng rên kiều suyễn sắp vọt ra đến môi của Tô Ánh Hàm.
[...] "Ngô..."
Tần Nhiên lại kêu một tiếng: "Anh?"
Tần Tu bắt lấy vú Tô Ánh Hàm, đáy mắt đã là đỏ bừng một mảnh.
"Việc của Tô tiểu thư, chờ cô ấy trở lại tự cậu đi hỏi cô ấy đi."
"Cái gì? Alo? Alo?!"
Tần Nhiên cúp điện thoại.
"Ô ô..."
Tô Ánh Hàm rốt cuộc khóc lên, cô ủy ủy khuất khuất mà lên án:
"Anh sao lại như vậy chứ! Lỡ như, lỡ như bị anh Tần Nhiên biết chúng ta như vậy... Vậy làm sao bây giờ a... Ngô..."
Đến đây thì Tô Ánh Hàm không thể tiếp tục biểu diễn nữa, bởi vì Tần Tu lại một lần nữa chặn miệng cô.
"Ân..."
Dương vật to lớn chôn trong hoa huyệt phảng phất lại to thêm một vòng, tràn đầy trướng trướng như là muốn đem huyệt đạo của cô căng hư.
"Không... Ngô..."
Tần Tu vừa bắt lấy vú cô vừa tăng lớn lực đạo thao lộng, dương vật thô cứng ở tiểu huyệt thọc vào rút ra, lặp đi lặp lại mà lấp đầy cô, lặp đi lặp lại mà cọ xát điểm mẫn cảm.
"Ngô..."
Bang! Bang! Bang!
"A..."
Tiếng rên rỉ của Tô Ánh Hàm đều bị Tần Tu lấp kín, Tần Tu lấy đầu lưỡi thao miệng phía trên của cô, lại lấy dương vật điên cuồng mà thao tiểu huyệt phía dưới.
"Ngô..."
Càng lúc càng nhanh. Càng ngày càng mạnh.
Tiếng bạch bạch đứt quãng biến thành liên tục 'bạch bạch bạch' không ngừng, lực đạo thọc vào rút ra quá mức kịch liệt khiến Tô Ánh Hàm cảm thấy hoa huyệt phía dưới trở nên tê dại.
"Ân..."
Không được. Cô sắp không được rồi.
Bất quá mới một buổi tối, Tần Tu như thế nào liền tiến bộ nhanh như vậy nha? Đại dương vật thao thật sướng, cô phải bị đại dương vật thao lên đỉnh!
"Ngô... A..."
Muốn lên đỉnh! Cô muốn lên đỉnh! Cô phải bị đại dương vật thao đến cao trào nha!
"A..."
Tô Ánh Hàm cong eo ưỡn lên, huyệt đạo run rẩy, mị thịt bên trong run run cắn chặt côn thịt lớn của Tần Tu.
Mà Tần Tu cũng không có nhẫn nại, môi anh đi xuống cắn lấy đầu vú hồng nộn đang cứng lên vì kích thích của Tô Ánh Hàm, ngay lúc hoa huyệt cao trào khẩn trương cắn mút côn thịt, liền đem tinh dịch bắn vào sâu trong tiểu huyệt của cô.
Sướng muốn chết!
Tô Ánh Hàm nằm ở trên giường, thật lâu sau vẫn không thể lấy lại tinh thần, Tần Tu không có ôm cô đi tắm rửa, ngược lại cứ như vậy mặc quần lót vào cho cô, yêu cầu cô hàm chứa tinh dịch của anh.
Hòa hoãn qua đi Tô Ánh Hàm giãy giụa:
"Không cần..."
"Mặc vào."
Tần Tu đem người túm đến trong lòng ngực, lấy quần áo mặc từng cái từng cái một cho Tô Ánh Hàm. Tô Ánh Hàm phản kháng, anh liền uy hiếp:
"Em là muốn tôi vạch tiểu huyệt của em ra cho Tần Nhiên thấy thứ mà tôi bắn vào?"
[...] "Ô ô... Vốn dĩ... Vốn dĩ lần đầu tiên là muốn để lại cho anh Tần Nhiên, kết quả hiện tại..."
Tần Tu không để cô nói xong, cũng không biết tính tình khó ở từ nơi nào tới, liền lột quần lót cô ra thao lộng tiểu huyệt một lần nữa.
Cuối cùng tinh dịch tự nhiên là lưu tại huyệt đạo của Tô Ánh Hàm. Tần Tu còn biến thái không cho cô rửa sạch, muốn cô mang theo tinh dịch đi gặp Tần Nhiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com