96. Song hướng mê luyến 40-43, 44-45
[Tần Tu x Tô Ánh Hàm]
Nhưng ngay sau khi cô nói xong, Tần Tu lại đột nhiên túm chặt cổ tay của cô, thần sắc hỉ nộ khó phân biệt. Tô Ánh Hàm không khỏi có chút khẩn trương:
"Sao, sao vậy?"
"Lên xe."
Sau khi nói xong, anh đẩy Tô Ánh Hàm vào trong xe, chính mình cũng đi lên, khởi động động cơ, phóng xe đi. Tô Ánh Hàm ngốc ngốc.
Cho đến khi xe dừng lại, cô bị Tần Tu kéo vào tòa nhà, cả người có cảm giác như lọt vào trong sương mù.
"Chúng ta đang đi đâu?"
Tần Tu không trả lời mà kéo cô vào thang máy. Mãi đến khi lên tầng cao nhất, bị Tần Tu kéo vào văn phòng, cô mới nhận ra Tần Tu đem cô đến công ty.
[...] Tần Tu đột nhiên mở miệng: "Cởi quần áo ra."
Tô Ánh Hàm: "Cái, cái gì?"
Tần Tu nới lỏng cà vạt bằng một tay, tháo cúc áo sơmi, gõ tay lên mặt bàn, nói với Tô Ánh Hàm:
"Cởi quần áo, lại đây ngồi."
Phía dưới của Tô Ánh Hàm càng ướt hơn. Lúc này cô chỉ hận không thể cởi sạch quần áo ngay lập tức, sau đó trực tiếp ngồi lên dương vật to lớn của Tần Tu, nhưng ngoài miệng, Tô Ánh Hàm vẫn muốn quật cường một chút:
"Không... Tôi không cởi..."
Biểu tình thẹn thùng, giọng nói run rẩy, miệng nói không cởi, hai chân lại cứ cọ xát vào nhau.
Tần Tu híp mắt. Ánh mắt nóng rực của Tần Tu quét qua người cô gái nhỏ, hai giây sau, người đàn ông nói:
"Em muốn tôi cởi cho em?"
Tô Ánh Hàm đứng yên tại chỗ, trong chốc lát, cô thấy xấu hổ và giận dữ đan xen, nhưng cuối cùng, Tô Ánh Hàm vẫn cởi quần áo ra.
Đầu tiên là váy, sau đó là quần bảo hộ, cuối cùng khi chỉ còn lại quần lót cùng nội y, cô gái nhỏ cắn môi, nước mắt lưng tròng hỏi:
"Để như vậy thôi không được sao?"
"Không được, tiếp tục."
Tô Ánh Hàm cắn răng nhắm mắt lại, sau đó duỗi tay ra phía sau cởi khóa nội y. Đôi thỏ lớn trắng nõn mượt mà cứ như vậy đập vào mắt Tần Tu. Tần Tu khàn giọng nói:
"Lại đây."
"Còn quần lót..."
"Tôi sẽ cởi cho em."
Tô Ánh Hàm bỏ áo ngực lên xấp quần áo mình mới cởi ra, sau đó bước từng bước nhỏ tới chỗ Tần Tu, còn chưa tới bên người Tần Tu, anh đã túm cổ tay cô kéo qua.
"A..."
Tần Tu ôm lấy bầu ngực của Tô Ánh Hàm, vùi đầu liếm mút một bên vú.
"Không, không được..."
Ngực bị liếm mút, đầu lưỡi Tần Tu xoay một vòng quanh quầng vú của cô, như có như không cắn lấy núm vú, thỉnh thoảng còn ngậm cả một mảng thịt lớn vào trong miệng, mút liếm không ngừng.
"A... Aa..."
Bị ăn vú thật sướng nha. Tô Ánh Hàm không thể không ngồi ngồi lên đùi Tần Tu, phối hợp với anh lắc lắc thân thể, đưa vú của mình vào trong miệng anh. Một bên vú bị Tần Tu ăn thật sướng, bên còn lại bị Tần Tu dùng tay vuốt ve cũng vậy.
Tay Tần Tu rất lớn, rất có lực đạo, tuy rằng Tần Tu không thể hoàn toàn bọc lấy bộ ngực to lớn của cô, nhưng anh lại biết cách đùa bỡn kích thích chúng.
"Ân... Aa..."
Tần Tu cắn thật mạnh núm vú của Tô Ánh Hàm, sau đó day day điểm đỏ hồng kia trong miệng, thô suyễn nói:
"Rên lên."
Tô Ánh Hàm không quan tâm gì nữa, kêu lên:
"A... Thật sướng... Aa... Ô ô... Rất thích... Bên này cũng muốn... Bên này... A... A..."
Tần Tu thỏa mãn cô. Anh liên tục đổi bên vú mà liếm mút. Lúc hút bên này sẽ dùng tay xoa nắn bên kia, lúc hút bên kia sẽ dùng tay xoa nắn bên này, tóm lại là mặc kệ lúc nào, hai bên vú của Tô Ánh Hàm cũng bị anh đùa bỡn, không có lấy một khắc dừng lại.
"Ô... Anh trai hút thật giỏi... Anh trai làm Hàm Hàm thật sướng..."
"Chịu không nổi nữa, chậm một chút nha..."
"Không được... A... A!"
Tô Ánh Hàm không biết người khác có giống như cô không, chỉ là bị hút vú, không hề có kích thích nào khác mà đã trực tiếp đạt cao trào.
Núm vú cô cứng lên, bầu ngực vừa lớn vừa trắng run run trong không khí, lưng sụp xuống, cổ ngửa ra sau, hoa huyệt cao trào phun nước.
Tần Tu cũng có chút kinh ngạc.
Anh ngắm nhìn dáng vẻ thoải mái của Tô Ánh Hàm khi lên đỉnh, sau đó chạm vào núm vú đỏ hồng của cô, hỏi:
"Phun nước rồi?"
Tô Ánh Hàm tê liệt ngã vào trong ngực Tần Tu, trừ bỏ rên rỉ ra thì không thể thốt lên bất kì lời nào.
Tần Tu cho cô thời gian thích ứng. Chờ sau khi cô dần dần tỉnh táo, Tần Tu liền đẩy máy tính ra, ôm cô đặt trên bàn làm việc.
Tô Ánh Hàm lại đỏ mặt. Nơi này vốn là chỗ Tần Tu làm việc, thế nhưng hiện tại lại dùng để làm chuyện hoang đường dâm loạn cùng cô...
"Tự mình ôm chân đi. "
Tô Ánh Hàm ủy khuất đáng thương nói:
"Tôi không..."
Tần Tu liền tự mình động tay bày ra tư thế cho Tô Ánh Hàm, để cô đối mặt với anh, hai tay ôm đùi, tách hoa huyệt ra cho anh xem. Mặt Tô Ánh Hàm càng nóng hơn:
"Đừng như vậy được không?"
Tư thế này có chút xấy hổ.
"Không thể."
Sau đó anh lại ngồi vào ghế, cầm lấy một cây bút máy, cách quần lót dùng nắp bút chạm vào âm đế của Tô Ánh Hàm.
"Ân..."
Tô Ánh Hàm không thể không phát ra tiếng thở dốc.
Tần Tu giương mắt nhìn về phía cô, đầu tiên cầm bút máy đảo quanh âm đế, sau đó theo hình dạng hoàn mỹ của hoa phụ quét một đường xuống phía dưới, trực tiếp thọc hơn một nửa cây bút máy vào tiểu huyệt của cô.
"A..."
Quần lót của cô còn chưa cởi, Tần Tu thọc vào như thế, không thể nghi ngờ, anh cũng đem quần lót của cô đâm vào luôn.
"Không... Không cần..."
Quần lót của Tô Ánh Hàm vốn dĩ đã ướt nhẹp vì dâm thủy, lúc này cạ vào tiểu huyệt, cảm giác thật sự vô cùng kỳ quái.
"Không thoải mái sao?"
Tô Ánh Hàm nước mắt lưng tròng mà cắn môi:
"Không thoải mái, rất khó chịu..."
Tần Tu từ bên cạnh quần lót vói bút máy vào, hướng lên trên đâm một cái, đẩy ra quần lót vốn đang được nhét vào tiểu huyệt.
Thế này càng khó chịu hơn... Đồ vật vốn đang được kẹp chặt đột nhiên bị kéo ra ngoài, tiểu huyệt trở nên cực kỳ trống rỗng, cô thật sự chịu không nổi... Vì vậy Tô Ánh Hàm lại kêu không cần.
"Không cần?"
Tần Tu vẫn như cũ cách quần lót dùng bút máy chơi tiểu huyệt của Tô Ánh Hàm, lúc sâu lúc nông đâm bút máy cùng quần lót vào trong, sau đó lại nói:
"Tiểu huyệt của em cơ khát đến mức đâm bút máy vào liền cắn chặt không bỏ, đây gọi là không cần?"
Tô Ánh Hàm khóc nức nở nói:
"Đừng khi dễ tôi nữa..."
Cô chịu không nổi khi bị chơi như vậy, quả thực so với việc một đêm bị thao bảy lần còn tra tấn hơn.
"Ô ô ô..."
Tô Ánh Hàm bị bút máy chơi đến phát khóc. Tần Tu thấy cô khóc thật thì buông bút xuống, đứng dậy kéo quần lót của cô ra.
Đều là dâm dịch.
Quả thực so với trong tưởng tượng của anh còn nhiều hơn, quần lót bị kéo xuống, dâm dịch ngay lập tức dọc theo hoa huyệt đang co rút mấp máy chảy xuống bàn việc.
"Sao lại dâm thành thế này rồi?"
Tần Tu cười khẽ một tiếng, sau đó ôm mông cô kéo ra bên ngoài bàn làm việc, cúi đầu ngậm lấy lỗ nhỏ chứa đầy mật dịch của cô.
"A..."
Bị Tần Tu lôi kéo như vậy, nửa cái mông của cô đều treo lơ lửng trên không, sợ bị ngã xuống nên Tô Ánh Hàm không duy trì tư thế hai tay ôm chân được nữa, cô thuận thế gác đôi chân dài lên cổ Tần Tu.
Ngay lúc này, Tần Tu lại dán miệng vào hoa huyệt của cô hút mạnh một cái. Tô Ánh Hàm nháy mắt sướng tới mức hét thất thanh.
"A..."
Thật thoải mái. Bị một người đàn ông hút dâm thủy sao lại sướng đến vậy chứ. Tô Ánh Hàm sướng đến mức hai chân run rẩy.
Cảm giác bị đàn ông hút dâm thủy quá thoải mái, cô còn chưa kịp cảm nhận cơn khoái cảm này một cách cẩn thận, Tần Tu đã đưa lưỡi lên trên, liếm láp khắp hoa huyệt của cô.
Thật sướng! Chiếc lưỡi thô dày chơi đùa từng tấc thịt, hoa phụ bị liếm mở, môi âm hộ tự động tách ra hai bên, hạt đậu nhỏ cũng bị Tần Tu dùng răng ngậm lấy, lúc nặng lúc nhẹ ma sát vuốt ve.
"Ân... Tần Tu... Đừng... A... ô..."
Nhưng điều đó còn chưa phải quá đáng nhất. Sau khi Tần Tu thưởng thức no nê tiểu huyệt của cô, uống sạch toàn bộ dâm dịch, anh liền cắn lấy âm đế mẫn cảm nhất yếu ớt.
Chỗ đó làm sao chịu được tra tấn như vậy? Tô Ánh Hàm bị cắn phát khóc, giọng điệu cũng lên cao:
"A! Không thể... Không thể... A... A..."
Tô Ánh Hàm thật sự vừa đau lại vừa sướng. Cảm giác đau không nhẹ không nặng, nhưng lại sướng đến tận xương. Âm đế vốn là bộ phận sinh dục dễ dàng đạt được cực khoái nhất, lúc này bị Tần Tu dâm loạn gặm cắn, Tô Ánh Hàm rất nhanh đã lên đỉnh.
Tiểu huyệt của cô đạt cao trào, phun ra một bãi nước lớn.
Nhưng mà lúc này, Tần Tu không để dâm thủy của Tô Ánh Hàm chảy lên trên bàn nữa, bàn tay to của anh nắm chặt, nâng mông Tô Ánh Hàm lên, sau đó lại vùi đầu vào giữa hai chân Tô Ánh Hàm một lần nữa.
Mật dịch trào ra đều chảy vào trong miệng Tần Tu, ngay cả chất lỏng dính trên đùi Tô Ánh Hàm cũng bị đầu lưỡi của Tần Tu liếm đi, toàn bộ nuốt vào trong bụng.
Quá kích thích.
Tô Ánh Hàm sướng cả nửa ngày mới lấy lại tinh thần từ trong khoái cảm. Kết quả vừa quay đầu lại liền nhìn thấy ly cà phê vừa nãy cô pha đã đổ hơn phân nửa ra ngoài.
Cô có chút xấu hổ, vì thế tay vội chân loạn đứng dậy lấy khăn giấy lau chùi. Cũng không biết hình ảnh trần truồng ghé sát bàn này của cô kích thích Tần Tu chỗ nào, anh ôm cô từ trên bàn xuống, trực tiếp đặt cô trên mặt đất, kéo đầu cô về phía người anh.
"Ưm..."
Thật lớn! Dương vật Tần Tu vẫn luôn lớn như vậy!
Tuy rằng cảm giác hít thở không thông không được thoải mái cho lắm, nhưng mà... động tác này, tư thế này, Tần Tu muốn cô khẩu giao cho anh sao?
Tô Ánh Hàm ngay lập tức phấn khích. Cô rất muốn.
Miệng nhỏ phía dưới đã nếm qua hương vị của cái dương vật to lớn này rồi, nhưng mà miệng nhỏ phía trên còn chưa có ăn qua nha. Vai diễn của cô khiến cô không thể nào chủ động đi khẩu giao cho Tần Tu được, nhưng nếu Tần Tu có ý này, sau đó cô thuận nước đẩy thuyền thì...
Hiện tại chính là cơ hội. Vậy nên Tô Ánh Hàm điều chỉnh góc độ, điều chỉnh biểu tình, dùng phương thức bản thân cảm thấy đẹp nhất ngẩng đầu nhìn về phía Tần Tu, bộ dáng mười phần đáng thương vô tội:
"Anh muốn làm gì?"
"Em không biết?"
Tô Ánh Hàm mờ mịt lắc lắc đầu. Tần Tu liền cười.
Tô Ánh Hàm bị anh cười đến mức hai lỗ tai nóng lên, đồng thời lại có chút hối hận, làm sao bây giờ a, đừng bảo là sau khi cô nói như vậy thì Tần Tu không cần cô khẩu giao nữa đi?
Nhưng Tần Tu cũng không có ý dừng lại, anh ấn đầu Tô Ánh Hàm vào hạ thân mình, tuy cách hai tầng vải dệt, nhưng Tô Ánh Hàm vẫn như cũ cảm nhận được sức nóng của thứ to lớn ẩn giấu dưới đó. Sau đó Tô Ánh Hàm nghe thấy Tần Tu nói:
"Không biết cũng không sao, tôi dạy cho em."
Nói xong, Tần Tu tự mình kéo khóa quần xuống, phóng thích vật khổng lồ nóng bỏng của mình ra.
"Ưm..."
Dương vật lớn bật ra, lập tức đập vào mặt Tô Ánh Hàm, có chút đau, cô theo bản năng nhắm mắt lại.
"Mở mắt ra, nhìn."
Nhìn, đương nhiên muốn nhìn rồi, đây là lần đầu tiên cô có cơ hội quan sát dương vật của Tần Tu ở khoảng cách gần như vậy.
Tô Ánh Hàm khẩn trương hít một hơi thật sâu, sau đó mới mở mắt ra.
Phản ứng đầu tiên chính là thật lớn a...
Tô Ánh Hàm đỏ mặt nhìn vật khổng lồ trước mắt, màu sắc không tối lắm, nhưng gân xanh phía trên lại chằng chịt, trông rất dữ tợn, quy đầu cũng rất lớn, trách không được mỗi lần đâm vào đều khó khăn như vậy...
"Thích sao?"
Tần Tu nắm côn thịt vỗ vỗ vào mặt Tô Ánh Hàm. Tô Ánh Hàm tiếp tục khẩu thị tâm phi:
"Mới không thích..."
Kết quả của việc khẩu thị tâm phi chính là bị Tần Tu niết miệng, hung hăng cắm dương vật to lớn vào.
"Ưm... Khụ khụ..."
Tô Ánh Hàm ngay lập tức bị cắm đến chảy nước mắt, thấy cô thật sự chịu không nổi, Tần Tu mới rút dương vật ra, lại lần nữa giữ lấy mặt và miệng cô, cuối cùng dùng quy đầu quét nhẹ qua cánh môi hồng hào, nói:
"Liếm cho tốt, không được dùng răng."
Tô Ánh Hàm sắp không chịu đựng được nữa.
Tần Tu vừa mới đột ngột cắm dương vật vào miệng cô, tuy về mặt sinh lý cô khá là khó chịu, nhưng trong lòng lại thấy rất sướng.
Tại sao lại như vậy a? Ở trước mặt Tần Tu cô cứ dâm đãng như vậy sao?
Tuy rằng trong lòng đang bang bang nhảy loạn, nhưng Tô Ánh Hàm vẫn cầm lấy dương vật Tần Tu, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp quy đầu no đủ.
Tần Tu tức khắc rên lên thành tiếng. Thoải mái vậy sao?
Tiếng rên rỉ của Tần Tu dường như là một loại cổ vũ, Tô Ánh Hàm nắm lấy dương vật nhẹ nhàng loát động, đồng thời càng liếm mạnh hơn.
Đầu tiên là liếm láp gốc rễ, sau đó lại ngậm lấy quy đầu, cuối cùng vừa liếm mã mắt vừa giương mắt nhìn về phía Tần Tu.
Tần Tu ngay lập tức chịu không nổi, anh đè ót cô lại, nhét dương vật vào trong miệng cô.
"Ưm..."
Sao nhanh như vậy đã cắm vào rồi?
Lúc trước vì muốn khẩu giao cho Tần Tu, Tô Ánh Hàm đã cố ý lên mạng tìm hiểu, hai quả trứng cô còn chưa liếm, chất lỏng trong tuyến tiền liệt cô cũng chưa mút ra, sao Tần Tu lại trực tiếp cắm vào rồi?
Thứ tự này không đúng.
Cơ mà như thế này cũng thật sướng, tuy rằng miệng bị căng đến tràn đầy, ê ẩm, nhưng trong lòng cô lại có cảm giác thỏa mãn không nói nên lời...
"A... Ưm..."
Tần Tu cũng sướng tới mức da đầu tê dại. Miệng nhỏ phía trên của Tô Ánh Hàm cũng dễ cắm như tiểu huyệt phía dưới của cô, nước rất nhiều, đầu lưỡi lại mềm, lúc đâm vào đầu lưỡi còn chuyển động hầu hạ quy đầu của anh...
Tần Tu không muốn nhẫn nại nữa, anh đứng lên, kéo thẳng cơ thể đang quỳ của Tô Ánh Hàm, sau đó giữ lấy ót cô đâm thật mạnh vào trong.
Quá đầy... Cũng quá mãnh liệt...
Ban đầu Tô Ánh Hàm còn có thể cảm nhận được sự thỏa mãn trong lòng, nhưng khi quy đầu của Tần Tu đâm vào cổ họng cô, cô cũng chịu không nổi.
"Ưm ưm..."
Cảm giác buồn nôn cùng xúc động muốn nôn khan khiến Tô Ánh Hàm không chịu đựng nổi, nhưng cổ họng lại liên tục co rút hệt như miệng tử cung khiến người đàn ông không kiềm chế được muốn tìm tòi đến tột cùng dục vọng, vì thế Tần Tu đâm vào cổ họng cô một cái, hai cái, ba cái...
Tô Ánh Hàm bị đâm đến nước mắt lưng tròng, nước mắt sinh lý không khống chế được rơi xuống dưới, cô có chút hối hận và sợ hãi. Nhưng lúc này miệng lại bị dương vật to lớn của Tần Tu nhét đầy, dù muốn xin tha cô cũng không có cách nào mở lời được.
"Ưm!"
Tần Tu vẫn thao lộng không ngừng. Côn thịt dữ dội như vậy, mãnh liệt như vậy, trực tiếp đỉnh vào cổ họng Tô Ánh Hàm.
Trong phút chốc, trước mắt Tô Ánh Hàm hiện lên một màn trắng xóa, kích thích to lớn khiến đầu óc cô trống rỗng, ngoại trừ dương vật to lớn đang cắm trong miệng ra, cô không thể cảm nhận được bất cứ thứ gì khác.
Mãi đến khi Tần Tu chịu không nổi yết hầu đè ép mà trực tiếp bắn vào, rút dương vật ra ngoài một lúc lâu, Tô Ánh Hàm mới phản ứng lại được, cô bị đâm vào cổ họng.
Cô không chỉ khẩu giao cho Tần Tu, còn để Tần Tu cắm côn thịt vào cổ họng, thậm chí tinh dịch của Tần Tu cũng trực tiếp bắn vào.
Tô Ánh Hàm ho một lúc lâu, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn đỏ bừng, khắp nơi đều là nước mắt. Thật đáng sợ.
Cô sẵn sàng liếm côn thịt cho Tần Tu, cũng nguyện ý ngậm lấy quy đầu của anh, nhưng mà loại việc côn thịt đâm sâu vào cổ họng này, cô thật sự không muốn nghĩ tới lần thứ hai...
Lúc Tần Tu đút vào cổ họng Tô Ánh Hàm, cô cảm thấy mình như bị xỏ xuyên qua, trong lúc nhất thời không rõ đó rốt cuộc là thống khổ hay khoái cảm...
Tóm lại rất khó chịu, cô không muốn thử thêm lần nào nữa.
[...] "Rất khó chịu?"
Tần Tu dùng lòng bàn tay chạm chạm đôi môi đỏ dính đầy bọt nước của Tô Ánh Hàm, lấy khăn giấy cho cô.
Tô Ánh Hàm thật sự rất muốn mắng người. Có khó chịu không, Tần Tu không tự tưởng tượng được sao?
Dương vật anh vốn thô dày, còn thọc vào cổ họng cô như thế, vậy nên giờ cổ họng cô chỉ cảm thấy nóng rát.
Khó chịu, cực kì khó chịu.
Cô muốn khóc, muốn mắng Tần Tu nhưng lại không thể thốt nên lời, cổ họng đau đến nỗi cô không muốn nói chuyện.
Tô Ánh Hàm không thèm để ý đến anh nữa.
Nhưng Tần Tu cũng không ngừng động tác chỉ vì cô phớt lờ anh, anh vặn cằm Tô Ánh Hàm lại tiếp tục đút nước cho cô, đồng thời dương vật dưới thân cũng xâm nhập vào tiểu huyệt phía dưới của Tô Ánh Hàm một lần nữa.
"Ưm!"
Làm gì vậy? Tô Ánh Hàm thiếu chút nữa bị sặc chết.
Lần này cô còn chưa có phản ứng gì, Tần Tu lại bắt đầu rồi? Dương vật của anh không cần từ từ hồi phục sao?
Nhưng mà sự thật chứng minh, Tần Tu không cần phải chờ đợi gì cả, côn thịt của anh so với vừa rồi thậm chí còn cứng hơn, quy đầu đầy gân xanh còn nặng nề xẹt qua từng điểm mẫn cảm của cô.
"A..."
Tô Ánh Hàm miễn cưỡng nuốt nước trong miệng xuống, đôi tay trắng như phấn đập mạnh vào ngực Tần Tu, cô khóc lóc nói:
"Anh sao lại như thế chứ?"
Tần Tu thẳng lưng đâm vào cái lỗ mịn màng ướt át của cô, không trả lời mà hỏi lại:
"Tôi như thế nào?"
Đương nhiên là vừa đâm vào cổ họng cô, bây giờ lại tiếp tục làm a... Sao có thể như vậy được chứ?
Nhưng Tô Ánh Hàm vốn không thể đổ lỗi cho người khác, muốn trách chỉ có trách cô đã nhìn trúng Tần Tu, trách cô dâm thủy quá nhiều, cho nên giờ phút này cô chỉ có thể bị Tần Tu lăn qua lộn lại thao lộng, cho nên giờ phút này dương vật Tần Tu mới có thể cắm vào dễ như trở bàn tay.
"Thả lỏng."
Tần Tu buông ly nước xuống, vỗ vỗ mông vểnh của cô.
"Tôi không muốn."
Nói xong còn cố ý co rút âm đạo lại. Tuy rằng bị Tần Tu thao là do cô tự làm tự chịu, nhưng Tần Tu dựa vào cái gì mà khi dễ cô không kiêng nể như vậy chứ? Cô cũng muốn bắt nạt lại anh.
Quả nhiên, sau khi cô kẹp chặt tiểu nộn bức, Tần Tu liền phát ra âm thanh không biết là thống khổ hay sung sướng.
Tô Ánh Hàm cảm thấy cực kì khoan khái, cực kì dễ chịu, đang có chút đắc ý, muốn dùng lại trò cũ, đã bị Tần Tu bế lên, ấn vào bàn làm việc.
Tô Ánh Hàm không rảnh nghĩ tới việc kẹp chặt hay không kẹp chặt nữa, cô theo bản năng hốt hoảng, dùng thanh âm khàn khàn do vừa mới bị côn thịt đâm sâu vào cổ họng nói với anh:
"Anh làm gì vậy??"
Sau đó, Tô Ánh Hàm bị Tần Tu đâm thật mạnh vào từ phía sau, gây ra một trận thao lộng mãnh liệt tựa như mưa rền gió dữ.
"Không cần..."
Tô Ánh Hàm nhanh chóng không chịu nổi. Sao Tần Tu lại có thể như vậy a? Anh chơi xấu.
Tần Tu nhanh chóng thao lộng tiểu huyệt Tô Ánh Hàm với tốc độ cao, nhiều lần còn xẹt qua điểm mẫn cảm của Tô Ánh Hàm. Tô Ánh Hàm bị làm sướng cực kỳ, lỗ nhỏ không thể kẹp chặt lấy anh như trước nữa, chỉ có thể thuận theo động tác điên cuồng của dương vật mà co rút cùng thả lỏng, nhu thuận dán vào dương vật to lớn, cùng anh rơi vào sóng triều khoái cảm.
Tô Ánh Hàm một bên bị làm một bên khóc, nghĩ thầm Tần Tu cái người này sao lại thù dai như vậy chứ? Cô có làm gì đâu? Không phải chỉ là cắn chặt dương vật của anh một chút thôi sao? Thế mà anh lại thao cô mạnh như vậy, hung dữ như vậy.
"Quá nhanh... A... Thật sự quá nhanh!"
Âm thanh 'bạch bạch' vang vọng khắp văn phòng, chỗ giao hợp thậm chí còn bởi vì động tác quá mức dữ dội của hai người mà trào ra một vòng bọt mép, quá sung sướng, nhưng mà cũng quá đau.
Tiểu huyệt kiều nộn của cô không chịu được cường độ thao làm dữ dội mãnh liệt như vậy!
"Không cần... Tần Tu... Ô ô... Tôi thật sự từ bỏ..."
Lúc này đây Tô Ánh Hàm thật sự muốn cự tuyệt, cô vặn vẹo thân thể, giãy giụa, đẩy ngực của Tần Tu ra.
Cũng là lúc này Tô Ánh Hàm mới ý thức được... Tần Tu cái tên khốn nạn này, anh lột cô trần trụi, nhưng trên người anh vẫn mặc quần áo ngay ngắn, chỉ thả cái dương vật to lớn ra làm cô thôi.
Sao lại có thể như vậy a? Quá không công bằng!
Nghĩ đến đây, lực đẩy của Tô Ánh Hàm càng lớn hơn nữa.
Nhưng tất cả đều vô dụng, sức lực của Tần Tu lớn hơn so với cô không biết bao nhiêu lần, cô duỗi tay ra sau cố đẩy Tần Tu nhưng lại bị Tần Tu dùng một tay bắt lấy, sau đó anh một bên lôi kéo tay cô điên cuồng thao lộng, một bên đánh mông cô.
"Không..."
Thịt trên mông Tô Ánh Hàm run lên tạo thành một làn sóng nhỏ, cơ thể cũng bị buộc ngẩng lên vì Tần Tu nắm chặt lấy tay cô kéo ra phía sau mãnh liệt đâm thọc, cặp vú to lớn tròn trịa cứ như vậy bại lộ trong không khí, còn liên tục run rẩy lắc lư theo động tác kịch liệt của Tần Tu.
Dáng vẻ này thật sự dâm đãng đến cực điểm, vì thế Tần Tu nhanh chóng buông tay Tô Ánh Hàm ra, bắt lấy cặp vú đang lay động kia.
"Không... A... Không thể..."
Khoái cảm Tần Tu cho cô vốn đã quá kích thích, lúc này vú lại bị bắt lấy...
"A..."
Mũi chân Tô Ánh Hàm căng thẳng, cao giọng rên rỉ, dưới sự đâm thọc mãnh liệt của Tần Tu đạt cao trào.
Cô lại phun nước.
Sau cao trào, lỗ nhỏ ướt át hung hăng xoắn chặt côn thịt của Tần Tu, bên trong còn xối ra thật nhiều dâm dịch làm quy đầu của Tần Tu vô cùng dễ chịu, cũng may trước đó Tần Tu đã bắn trong miệng Tô Ánh Hàm một lần, mới không đến nỗi bị cái lỗ dâm đãng kia kẹp bắn ra.
"Sướng lắm sao?"
Tần Tulại cố ý nhéo nhéo núm vú Tô Ánh Hàm.
Tô Ánh Hàm đã sướng đến mức đại não trống rỗng,nước dãi chảy ròng, miệng hơi hé ra nhưng lại không thể thốt lấy một chữ. Mà TầnTu, sau khi trải qua trận xoắn chặt kia, lại bắt đầu đâm thọc tiểu nộn bức ướtát một lần nữa.
Tiểu nộn bức bị anh thao lâu như vậy, đã thaorộng ra không ít, lúc này không còn chặt như vừa rồi, nhưng lại thuận tiện choanh thọc vào rút ra một lần nữa. Tần Tu tiếp tục thao cái lỗ nhỏ của Tô ÁnhHàm, thậm chí còn kéo quần xuống một chút để dương vật có thể tiến vào sâu hơn,đâm thẳng vào cổ tử cung.
Cuối cùng, miệng tử cung của Tô Ánh Hàm cũng bịthao mở, Tần Tu lại bắn tinh dịch vào hoa huyệt của Tô Ánh Hàm một lần nữa.
Mà Tô Ánh Hàm bị nùng tinh lấp đầy, lại đạt tớicao trào.
Quá sung sướng.
Bất kể là Tần Tu hay Tô Ánh Hàm cũng đều cảmthấy vui sướng tràn trề, cho dù là Tô Ánh Hàm lúc đầu có chút kháng cự, lúc nàycũng không thể không thừa nhận, cảm giác làm tình cùng Tần Tu xác thật rất kíchthích, cũng thật mỹ diệu.
Bàn làm việc vốn dĩ sạch sẽ ngăn nắp hiện tạilại trở thành một mảnh hỗn độn, Tần Tu vừa mới bứt ra từ dư vị sung sướng lúccao trào, chờ tỉnh táo lại, anh liền ôm Tô Ánh Hàm đặt lên ghế làm việc, cònmình thì đi thu dọn.
"Anh lại bắn vào rồi..."
Cảm nhận được tinh dịch đang không ngừng tràora bên ngoài, Tô Ánh Hàm thấy sướng thêm một chút, nhưng trên mặt lại bĩu môi.
[...] Sau khi tắm rửa xong, Tô Ánh Hàm mặc áo ngủ của Tần Tu ghé vào sô pha chơi điện thoại, vừa rồi làm tình quá kịch liệt, hao phí không ít thể lực, chơi được một lúc thì cơn buồn ngủ ập tới, Tô Ánh Hàm liền ngủ mất.
Sau khi Tần Tu xử lí công việc xong ôm cô đi, cô cũng không có lấy một chút cảm giác, mãi đến khi xe kịch liệt xóc nảy, cô mới mơ mơ màng màng mở mắt ra.
[...] Bây giờ cô đang ở trong xe, hơn nữa còn gối đầu lên đùi Tần Tu.
Vậy thì tiếp tục ngủ, dù sao cũng tại Tần Tu mà cô mới mệt thành như vậy, nhưng khi Tô Ánh Hàm giật giật thân mình định đổi sang một tư thế khác thoải mái hơn, cô lại phát hiện một bên mặt bị đồ vật cứng ngắc nào đó chọc chọc.
Tô Ánh Hàm kinh ngạc. Sao mà Tần Tu còn cứng nữa? Không phải anh đã bắn hai lần rồi sao? Một lần bắn trong miệng cô, lần còn lại bắn vào tiểu huyệt... Lần bắn trong tiểu huyệt còn là làm không bao, bắn vào trong.
[...] Trong lòng Tô Ánh Hàm tức giận, liền cố ý giơ tay đánh đánh cái đống khổng lồ kia. Sau đó cô bị Tần Tu đè đầu lại.
"Tỉnh rồi sao?"
[...] Cô nửa ngồi dậy từ trên đùi Tần Tu, sau đó kéo khóa quần của anh xuống.
Tần Tu tựa hồ là không nghĩ tới Tô Ánh Hàm sẽ làm loại việc này, biểu tình rõ ràng cứng đờ lại, Tô Ánh Hàm khiêu khích mà giương mắt nhìn anh, sau đó vớt dương cụ đã cương cứng của anh ra, há miệng ngậm lấy.
Tần Tu rên lên một tiếng, nhìn về phía Tô Ánh Hàm với ánh mắt tối tăm cùng nguy hiểm, nhưng Tô Ánh Hàm mới mặc kệ anh thấy thế nào, cô nghiêng chân ghé vào trên ghế, ngậm lấy quy đầu của anh, rồi nhả ra, liếm láp mã mắt một chút, sau đó chuyển xuống gốc.
Liếm láp, cắn mút, cứ thế lặp đi lặp lại ngậm lấy một đoạn côn thịt, dùng miệng bao bọc lại, đồng thời đầu lưỡi cũng đánh một vòng quanh quy đầu.
Phía trước, tài xế đang lái xe.
Phía sau, trên ghế, tiếng nước tấm tắc.
Bất kể là động tác hay tư thái của cô gái cũng đều dâm mĩ tới cực điểm. Cô như là hoàn toàn không quan tâm đến phía trước còn có một vị tài xế, cứ thế lớn mật khẩu giao cho anh.
Tần Tu chưa bao giờ biết đến hai chữ nhẫn nại, anh siết chặt bàn tay đang đặt sau gáy của Tô Ánh Hàm, muốn cô ngậm vào sâu hơn một chút, nhưng ngay lúc này, Tô Ánh Hàm lại lùi về sau.
[...] Sắc mặt Tần Tu vừa tối lại nặng nề, rất khó coi, rõ ràng là tâm trạng không tốt một chút nào. Nhưng Tô Ánh Hàm mặc kệ anh, dù sao cô vui vẻ là được rồi.
[...] Vừa rời khỏi xe, Tô Ánh Hàm liền nhảy chân sáo về nhà, cô thậm chí còn ngân nga và cười một cách vô thức.
Cũng bởi vì quá mức vui vẻ, Tô Ánh Hàm không chú ý đến đằng sau mình có người hay không. Ngay lúc cô đang quẹt thẻ để vào chung cư, một bàn tay to với khớp xương rõ ràng bỗng duỗi tới từ đằng sau, ấn mạnh vào cánh cửa tòa nhà.
Ngay sau đó, miệng Tô Ánh Hàm bị bịt kín, người đàn ông kéo cô vào hành lang bên trong.
"Ưm... Ưm..."
Tô Ánh Hàm hoảng sợ, vội vàng giãy giụa, nhưng người đàn ông phía sau quá cường hãn, Tô Ánh Hàm không có cách nào thoát ra được, cứ như vậy bị người đàn ông ôm lên, ấn vào vách tường trong góc hành lang.
Tô Ánh Hàm thật sự sợ hãi, cô muốn kêu cứu theo bản năng, nhưng sau đó lại ngửi thấy một mùi nước hoa quen thuộc.
"Ưm..."
Là Tần Tu. Nhưng sao Tần Tu lại dọa cô chứ?
Nghĩ đến đó Tô Ánh Hàm lại càng tức giận hơn, dùng sức vùng vẫy, không ngừng đá chân. Tần Tu hoàn toàn không để ý đến chút giãy giụa đó của cô, cứ như vậy kéo quần lót của cô xuống, sau đó vặn đầu Tô Ánh Hàm lại cắn lấy môi cô.
Tô Ánh Hàm thiếu chút nữa bị đau phát khóc. Môi cô vốn rất mềm, Tần Tu cắn cô như thế, anh không biết thương hương tiếc ngọc một chút sao?
Vậy nên lúc Tần Tu vói đầu lưỡi vào quấy loạn, cô không chút nghĩ ngợi cắn lại anh.
Tô Ánh Hàm dùng lực rất mạnh, cũng không có chút lưu tình nào, trực tiếp cắn lấy đầu lưỡi của Tần Tu, mùi máu tươi dày đặc lan tràn khắp khoang miệng hai người, nhưng Tần Tu không những không đẩy cô ra, ngược lại còn quấn lấy lưỡi cô hung ác hơn.
"Ưm... Ưm..."
Tô Ánh Hàm bị hôn đến nước mắt lưng tròng, ngoại trừ thanh âm 'ưm ưm' ra thì không thể thốt nên lời nào khác.
Hơn nữa, Tần Tu không chỉ cưỡng hôn cô, anh còn kéo quần lót cô xuống, vói tay vào tiểu huyệt đầy đủ nước sốt bên trong.
"Ưm..."
Tô Ánh Hàm chịu không nổi, tiểu huyệt bị anh thao lộng trở nên vô cùng mẫn cảm, lúc này chỉ cần tùy tiện sờ soạng, chỗ non mềm khẩn trí kia sẽ chảy ra thủy dịch.
"Không... Ưm..."
Tô Ánh Hàm thừa dịp Tần Tu nhả lưỡi cô ra nói với anh:
"Không thể được..."
Tần Tu kéo khóa quần xuống, cắm cự vật đang gắng gượng vào cái lỗ nhỏ ẩm ướt của cô.
"Vừa rồi em cố ý đúng không?"
Tô Ánh Hàm bị thao phát khóc.
Có cố ý hay không cô không quan tâm, hiện tại cô chỉ biết, đây là cưỡng gian, Tần Tu đây là đang cưỡng gian cô.
Tiểu huyệt phía dưới tuy rằng đã chảy nước, nhưng mà vẫn chưa được dạo đầu, Tần Tu cắm côn thịt vào mạnh như vậy, hoàn toàn mặc kệ cảm giác của cô.
"Đồ khốn!"
Tô Ánh Hàm nhịn không được mắng to, nhưng giây tiếp theo môi cô lại bị Tần Tu gặm nhấm.
Nụ hôn của người đàn ông vẫn hung hãn và vô lý như cũ, không chỉ vậy, dương vật to lớn của anh cũng bắt đầu trừu động, ma sát điểm mẫn cảm yếu ớt của Tô Ánh Hàm.
"Ưm..."
Tô Ánh Hàm hối hận. [...] Tô Ánh Hàm một bên bị thao một bên khóc lóc thừa nhận nụ hôn hung hãn của Tần Tu.
"Em khóc cái gì?"
Tần Tu buông môi cô ra, sau đó nhấc hai chân cô treo lên cánh tay, gậy thịt khổng lồ đâm thật sâu vào bên trong.
"A..."
Tô Ánh Hàm vốn đã ủy khuất, lúc này Tần Tu hỏi như vậy, cô càng ủy khuất hơn, khóc lóc nói:
"Tôi còn chưa đồng ý cho anh cắm vào, đang ở hành lang, anh đây là cưỡng gian huhu..."
Tần Tu nhấc đôi chân mềm mại trắng nõn của cô lên cao hơn, ấn vào trên tường mãnh liệt thọc vào rút ra thêm hai lần, thanh âm khàn khàn:
"Không phải là do em trêu chọc tôi trước sao?"
"Tôi đâu có... A..."
Tô Ánh Hàm vừa muốn phản bác thì đã bị Tần Tu đâm mạnh vào điểm mẫn cảm, quy đầu to lớn xẹt qua điểm G, sau đó đẩy sâu vào trong miệng tử cung, bắt đầu va chạm.
"A..."
Cảm giác tê dại như bị điện giật truyền đến từ sống lưng, Tô Ánh Hàm sướng đến phát run, đại não trống rỗng.
[...] Tiểu huyệt nhu mị co rụt lại liếm mút cự vật đang gắng gượng, từ sâu trong thân thể không ngừng chảy ra dâm dịch, dương vật to lớn nhờ đó mà tiến vào càng thuận lợi, thao càng mãnh liệt hơn...
Thật thoải mái. Làm tình thật thoải mái.
Đều tại dương vật của Tần Tu quá lớn. Đều là Tần Tu sai.
Trong lỗ nhỏ ẩm ướt, dương vật to lớn lại một lần nữa di chuyển, vẫn dùng lực như cũ, thay đổi kĩ thuật thành chín nông một sâu kích thích tiểu huyệt mềm mại, Tô Ánh Hàm bị côn thịt đâm chọc làm rên rỉ không ngừng, dần dần trầm luân vào dục vọng.
Mà ngay lúc này, đèn trên hành lang lại nhấp nháy rồi sáng lên.
"Ưm..."
Tô Ánh Hàm bị thao đến mơ mơ màng màng, hỏi Tần Tu:
"Sao vậy?"
Câu trả lời của Tần Tu là đâm quy đầu thật sâu vào trong hoa huyệt, đẩy mạnh vào trong, nguyên căn côn thịt hoàn toàn đi vào.
"A..."
Tô Ánh Hàm lúc này hoàn toàn không còn tâm trí nghĩ đến đèn đóm gì nữa, bóng đèn lóe lên rồi tắt ngấm, cô cũng không quan tâm. Tô Ánh Hàm thậm chí đã quên mất đây là hành lang, là chỗ công cộng mà ai cũng có thể đi qua, cứ thế phát ra thanh âm vừa phóng túng mà lại kiều mị.
Ngay khi cô sắp bị thao đến quên hết mọi thứ, bên ngoài hành lang đột nhiên truyền tới âm thanh ồn ào nhốn nháo.
Động tác đưa đẩy của Tần Tu dừng lại một chút, anh không rút dương vật ra ngoài mà buông hai đùi Tô Ánh Hàm xuống, để cô tự mình đứng trên mặt đất.
Tô Ánh Hàm đã sớm bị làm đến mềm nhũn cả người, lúc này không có chỗ nào để bám víu, cô ngả vào trong ngực Tần Tu theo bản năng, tiếng ồn ào càng lúc càng gần, đã đến gần cửa.
Tô Ánh Hàm lúc này mới phản ứng lại rằng có điểm gì đó không đúng.
"Buông tôi ra, anh buông tôi ra..."
Nhưng tình huống bây giờ có buông ra cũng không còn kịp rồi, Tần Tu đẩy dương vật vào sâu trong huyệt đạo của Tô Ánh Hàm, sau đó xoay người lại, dùng áo khoác cùng thân hình cao lớn che cho Tô Ánh Hàm, ôm trọn cô vào trong ngực.
Người bên ngoài đã bước vào.
[...] Tô Ánh Hàm không dám nói lời nào. Cô chôn đầu vào ngực Tần Tu, khẩn trương đến độ trừ bỏ xoắn thật chặt tiểu huyệt cũng không dám làm thêm bất kì động tác nào khác nữa.
[...] Đợi đến khi bọn họ đã đi xa, Tần Tu lại nhấc hai đùi của Tô Ánh Hàm lên, ấn vào trên tường, thấp giọng nói:
"Người đều đi rồi, em còn muốn cắn chặt như vậy sao?"
Tô Ánh Hàm thút tha thút thít nức nở:
"Bị nhìn thấy..."
"Bọn họ không thấy rõ mặt."
Tô Ánh Hàm vẫn tiếp tục khóc:
"Nhưng vẫn bị nhìn thấy... Tần Tu, sao anh lại hư hỏng như vậy chứ?"
"Trách tôi sao?"
Tô Ánh Hàm vừa khóc vừa nói:
"Đương nhiên là lỗi của anh, là anh cưỡng gian tôi..."
Tần Tu buông lỏng một chân Tô Ánh Hàm, chỉ cầm bên còn lại, sau đó duỗi tay nâng mặt Tô Ánh Hàm lên.
"Huhuuuu..."
Tần Tu lau nước mắt cho Tô Ánh Hàm, hôn lên môi cô, động tác lúc này dịu dàng hơn trước rất nhiều.
"Vậy để bồi thường, tôi sẽ thao em đến phun nước, thế nào?"
Cái loại bồi thường gì vậy?
Tô Ánh Hàm muốn phản đối, nhưng đợt đâm thọc lần thứ hai của Tần Tu đã bắt đầu.
Tô Ánh Hàm căn bản không chống cự nổi động tác thao lộng của Tần Tu. Cuối cùng, cô thật sự đã lên đỉnh, phun đầy dâm dịch trên hành lang, còn bị tinh dịch của Tần Tu bắn tràn cái lỗ nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com