Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

86. Không khép được chân 105-108

[Quý Trình x Từ Nhuyễn] (kiếp trước)

Quý Trình vốn dĩ đang ở trong bộ đội huấn luyện, anh em cùng đội đến báo cho anh biết vợ của anh đến, anh hết sức kích động nhớ cô vô cùng, đầu tiên xin phép nghỉ sớm sau đó về phòng tìm Từ Nhuyễn .

Thật sự là cô đã đến, vừa vào phòng đã nhìn thấy cô, anh xúc động bước nhanh đến ôm Từ Nhuyễn, mặc kệ cô có đồng ý hay không dùng hết sức lực hôn cô, hôn lên miệng mấy cái vui vẻ hỏi cô:

"Đến sao không nói cho anh biết một tiếng để anh đi đón em, sao mặt xụ xuống thế, có chuyện gì xảy ra à? Em không vui hả?"

[...] Quý Trình nghe cô nói sắc mặt tái mét, không nhịn được nữa giữ chặt cổ tay cô không cho cô đi, ôm cô vào lòng hỏi:

"Từ Nhuyễn, em có ý gì hả? Cả ngày hôm nay giận dỗi anh, là anh đã đắc tội gì với em sao? Vậy anh đã làm gì? Nếu em không giải thích rõ ràng cho anh biết em đừng nghĩ đến đi đâu."

Từ Nhuyễn chán ghét anh ta, không hiểu vì sao anh ta đột nhiên giữ chặt tay cô, ôm lấy cô không cho cô làm gì, Từ Nhuyễn muốn giằng co để Quý Trình thả tay cô ra nhưng kết quả bị kéo xuống nằm sấp trên đùi anh ta.

Quý Trình cảm thấy vợ anh này rất xấu xa, vừa thiếu ăn đòn vừa thiếu thao, không thao một trận thì không ngoan ngoãn, cho nên kéo xuống đùi anh, xoay người cô lại sau đó cởi quần cô ra, quần lót cũng cởi nốt, hạ thể phía dưới trần trụi lõa lồ cho anh xem.

"Anh làm gì vậy Quý Trình? Anh muốn làm chuyện xấu xa gì hả? Đang yên đang lành anh cởi quần tôi ra làm gì? Mặc quần lại cho tôi nhanh lên."

Từ Nhuyễn không thể lấy được quần, thân thể bị anh áp chế đè nặng, sau đó bạch một phát đánh mông cô, âm thanh bạch bạch vang lên dọa cô sợ hãi, anh ta dám coi cô là trẻ con mà đánh mông?

"Không nói rõ ràng cho anh nghe thì anh sẽ không buông em ra, em nói anh đã làm sai chuyện gì, em đừng đối xử với anh như vậy nữa."

Từ Nhuyễn muốn phản kháng nhưng lại bị anh đánh mông.

Từ Nhuyễn tức giận, bực bội vì bị anh ta đánh mông:

"Đau! Quý Trình, anh dám làm đến mức độ như này hả? Anh đánh tôi làm gì? Đau quá, anh buông tôi ra. Anh còn như này tôi không muốn sống cùng anh nữa."

Lời nói của Từ Nhuyễn chọc cho người trước mặt không vui, xoay người cô lại ôm đến bàn ăn, sau đó kéo chân cô ra, nhìn cô tức giận nói:

"Từ Nhuyễn, hiện tại đã hiểu ra, em vẫn luôn thiếu thao như vậy, không thao em một trận thì em không thoải mái."

Quý Trình nói xong trực tiếp cởi quần mình ra.

Đã lâu anh chưa nhìn thấy cô nên hiện tại hạ thể sưng to vô cùng, vừa nhìn thấy cô hạ thể đã cương cứng, lúc này cứng rắn ngạnh lên.

Từ Nhuyễn nhìn thấy vật dữ tợn giữa hai chân anh ta rất sợ hãi, cô nhảy xuống dưới muốn chạy vội trốn ra ngoài nhưng đột nhiên bị Quý Trình giữ chặt lấy chân, tách rộng ra, tách rộng như thế rồi trực tiếp đưa phân thân cắm vào.

Không hề được trơn giống hệt như cưỡng gian bẻ chân cô ra mà cắm vào, phía dưới đau xót bị cắm, cô đau đớn không chịu nổi.

"Quý Trình... Đau quá... Đau quá... Anh đang làm cái gì đây? Anh đang cưỡng gian đấy, tôi không đồng ý, anh nhanh chóng lấy ra đi."

Từ Nhuyễn không chịu đựng được anh ta nữa, sao có thể làm ra những việc này, đây là anh ta đang cường bạo trực tiếp nhét vào làm hạ thể cô căng ra.

Không có bước dạo đầu nên cô không hề được bôi trơn đã bị anh ta lập tức cắm vào, cứ thế chen ngang cô bị đau đến nhíu mày.

Phía dưới cô một chút nước cũng không có, khô khốc bị anh ta cắm vào, loại thống khổ này giống như cơ thể bị xé rách nứt đôi vô cùng đau đớn.

Cô khó chịu nhíu mày muốn đẩy anh ta ra, kết quả bị Quý Trình bắt lấy tay:

"Động cái gì mà động? Không thấy ông đây đang muốn cắm tiểu huyệt của em sao? Ngoan ngoãn để ông đây cắm huyệt thịt, bằng không anh làm chết em."

Từ Nhuyễn không chịu nổi tình tình xấu xa của anh ta, anh ta có biết hiện tại đang làm gì không, hơn nữa phía dưới cô...

[...] Từ Nhuyễn khó chịu nhìn anh, đại khái bởi vì cảm thấy uất ức nên nước mắt không nhị được chảy ra.

Quý Trình cắm vào, phía dưới cô không hề có một chút dâm dịch nào bôi trơn, lúc đi vào thật ra anh cũng rất khổ sở, bên trong khô khốc bao vây, lông mày anh cau lại.

Từ Nhuyễn khóc kích động đến anh.

Quý Trình cũng khó chịu, được nửa vời duỗi tay xuống phía dưới xoa xoa thịt châu nhỏ, nhéo âm đế vuốt ve.

Từ Nhuyễn rất khó chịu cho nên tay anh ta có làm gì đi nữa thì cũng không dễ chịu chút nào, muốn đẩy anh ta ra, tình cảnh của Quý Trình cũng không khác cô là mấy, bởi vì thời tiết quá nóng nên trên bàn có mấy viên đá anh mua về từ cung tiêu xã, chủ yếu là khi uống rượu muốn cho thêm hai viên đá vào tương đối được nên lúc về anh mua thêm một thùng đá về, lúc này vẫn còn đang đặt trên bàn nhìn dưới cô vẫn chưa ra nước, Quý Trình nhẫn nhịn không vội vã lấy mấy viên ra, cầm một viên đá kích thích hạ thể cô.

Viên đá lạnh lẽo đặt lên âm đế sưng đỏ, lúc dán lên làm Từ Nhuyễn hãi hét lên một tiếng:

"A..."

Quý Trình dùng viên đá đùa giỡn đến nghiện rồi, đặt viên đá dán lên hạ thể cô làm thân thể cô co rút, bởi vì bị viên đá lạnh lẽo kích thích cho nên thoải mái ra nước.

Phía dưới cô vô cùng lạnh, anh rút dương vật ra sau đó nhét viên đá vào.

Hạ thể Từ Nhuyễn ấm nóng viên đá lại lạnh lẽo nên khi nhét vào không lâu đã tan chảy thành nước.

Cô không chịu nổi kích thích như này, cúi đầu nhìn anh nhét từng viên một vào trong tiểu huyệt cô, anh ta không buông tha cô, vẫn liên tục nhét vào, nhét thật nhiều, loại kích thích này quá khó để tiếp thu.

Tiểu huyệt Từ Nhuyễn bị viên đá làm lạnh buốt, bên trong toàn đá, không biết tại sao lại kích thích ô đến thế cả người cứng đờ, phía dưới bắt đầu trở nên khó chịu.

Vốn dĩ cô đang khóc nhưng nháy mắt đã nín.

Cô bị mấy viên đá hấp dẫn toàn bộ lực chú ý, phía dưới đều là đá, ngậm không được bao lâu đã ướt đẫm, một bên là do nước đá chảy ra một bên là do được đá lạnh kích thích dâm dịch chảy ra, hai loại nước hòa tan vào nhau làm phía dưới cô ướt dầm dề.

Quý Trình quan sát phía dưới cô, nhìn đá tan nước, chảy ra không ít nước, duỗi tay sờ soạng một chút, xác nhận phía dưới đã đủ trơn trượt mới đỡ dương vật, nâng chân cô lên tách ra rồi đưa vào.

Một lần nữa Từ Nhuyễn bị cắm, nhưng so với lần trước thì tốt hơn một chút, dù sao phía dưới cũng đã có nước bôi trơn, lúc Quý Trình cắm vào vẫn còn một ít đá chưa tan hết đang ở trong cơ thể cô, nên lúc đưa dương vật lớn cắm vào chạm đến mấy viên đá nhỏ cũng bị mấy viên đá này làm cho lạnh toát.

Quý Trình chẳng sợ dương vật bị đông lạnh nên không hề buông cô ra, dương vật trực tiếp chôn vào sâu trong huyệt nhỏ, Từ Nhuyễn bị cắm không đau như lần trước, dần dần thích ứng được với anh ta, Quý Trình cũng rất kích động, dương vật cắm ở bên trong lạnh lạnh, độ lạnh lẽo kích thích dương vật anh.

Từ Nhuyễn muốn đẩy anh ra nhưng không biết có phải do hai người thường xuyên làm nên bị anh đẩy lên cạnh bàn cắm, phía dưới được thao chảy nước ngày càng nhiều.

Quý Trình muốn bắn, không ngừng đưa đẩy tiểu huyệt, kết quả huyệt nhỏ cô ra không ít nước, kích thích đến anh, anh vỗ huyệt thịt nói:

"Từ Nhuyễn, em dâm đãng quá, bị anh cường bạo cũng có thể chảy nước? Nhiều nước như này, phía dưới rất ngứa đúng không?"

Từ Nhuyễn không chịu thừa nhận phía dưới được anh làm chảy nước, không biết có phải do thân thể đã thích ứng được nên mới mất khống chết đến vậy.

Cô cảm thấy xấu hổ cho nên quật cường cắn cánh môi nói:

"Anh đừng nói bậy, con người tôi làm sao giống như lời anh nói được. Tôi căn bản không hề chảy nước, đều do mấy viên đá của anh làm hại! Đều do mấy viên đá kia!"

Quý Trình nghe cô không thừa nhận, sắc mặt chỉ nhàn nhạt cũng không phản ứng gì, đã thế anh không chạm vào cô nữa rút dương vật ra khỏi hoa huyệt cô, sau đó bế ngồi lên mặt bàn.

Từ Nhuyễn bị anh ta chọc cho tức giận, không biết lý do tại sao đang làm tình vui vẻ đột nhiên không tiếp tục nữa.

Quý Trình xấu xa, mỗi lần đều như này, lần nào cũng đến điểm mấu chốt rồi rời đi không chạm vào cô nữa, ý định của anh ta chính là muốn tra tấn cô, hiện tại cô không chịu nổi nữa rồi, phía dưới thật sự rất ngứa.

Bế cô lên bàn, phía dưới ngứa như bị kiến cắn, vừa rồi có dương vật ở trong mân mê nhưng bây giờ không hề có thứ gì.

Cô thật sự không chịu nổi, nhưng vô cùng quật cường không chịu mở miệng cầu xin Quý Trình, dù sao vừa nãy cũng là do cô kiên định muốn đẩy anh ta ra lúc này mà cầu anh ta thì thật sự không còn mặt mũi làm người.

Từ Nhuyễn không chịu nổi cảm giác này, cô thống khổ xoắn xít phía dưới, Quý Trình nhìn cô hỏi:

"Ngứa hả? Không cắm tiểu huyệt em nữa nên em ngứa đúng không?"

Từ Nhuyễn không muốn để ý tới anh ta nên không hề quan tâm lời anh ta nói.

Cô không muốn cầu xin anh ta, cho nên muốn tự mình giải quyết nhu cầu không cần anh ta nữa, phân thân của anh ta rất tốt vừa rồi được làm vô cùng thoải mái, lúc này cả người dính lên mặt bàn khí chịu không tả nổi, cô bắt đầu lắc mông cọ xát mặt bàn, dùng mấy viên đá đặt lên bàn sau đó cọ xát.

Mặt bàn được dọn dẹp sạch sẽ, bàn này được làm bằng gỗ, có chút lạnh hơn, có chút thoải mái nói không thành lời, cô dán lên mặt bàn lắc mông dùng sức cọ xát tiểu huyệt, tiểu huyệt dán lên mặt bàn một lúc lâu, cô tự mình an ủi thoải mái.

Hiện tại cô tình nguyện tự thủ dâm sung sướng cũng không muốn cầu xin anh ta, cầu xin anh ta thì vô cùng xấu hổ.

Tiểu huyệt thoải mái dán lên mặt bàn, hết lần này đến lần khác muốn làm mình thoải mái.

Cô mặc kệ hiện tại tư thế này mình có bao nhiêu sắc tình, rõ ràng có ý định làm cho người trước mặt thấy được kêu gào muốn nhưng lại không thể ăn được nên cô tiếp tục dán lên mặt bàn an ủi càng lúc càng lớn mật, tốc độ bắt đầu nhanh hớn, xọ xát huyệt thịt lên mặt bàn càng lúc càng nhanh.

Cô thoải mái tự mình chơi đùa lên cao trào.

Quý Trình vốn dĩ muốn thờ ơ cô để cô cảm nhận loại khó chịu khi không được côn thịt cắm vào, kết quả cô tự mình đùa giỡn đến nghiện, tự mình dâm đãng an ủi, cọ xát tiểu huyệt lên mặt bàn để thoải mái, anh đánh mông cô, ôm cô từ mặt bàn xuống, huyệt thịt của cô anh còn chưa cắm đủ đâu, nơi nào đến phiên cái bàn kia Từ Nhuyễn dám dùng nó để tự mình an ủi.

Từ Nhuyễn đang cọ bàn đến vui sướng, đột nhiên bị kéo xuống, không chiếm được sung sướng cô quay đầu lại nhìn cái bàn sau lưng, trên mặt bàn đã xuất hiện một bãi nước, chính là dâm dịch vừa rồi của cô chảy ra.

Cô thống khổ nhìn Quý Trình, Quý Trình nhìn bộ dạng dâm đãng của cô, khống chế không được xoay thân thể cô lại, nâng mông cô lên, bẻ cánh mông ra, sau đó đưa dương vật cắm vào, cắm hỏng tiểu huyệt cô.

"Làm chết em cái đồ dâm phụ, đồ dâm đãng này dám ở trước mặt anh làm bộ làm tịch, dâm đãng thành bộ dạng này còn không cho anh chạm vào? Không chạm vào em, huyệt thịt em lập tức đã ngứa ngáy, anh không chạm vào em, em dám ở trước mặt anh dùng bàn an ủi, còn cọ xát mặt bàn, sao em phóng đãng thế hả?"

[...] Cô bị anh đánh mông thoải mái dán lên mặt bàn, trên bàn đều là dâm dịch vừa rồi cô để lại, có chút phong tình, anh áp chế cô lên bàn trực tiếp làm luôn, đối diện hạ thể cô ra vào bạch bạch bạch.

Hai vú Từ Nhuyễn dán lên dâm thủy vừa rồi được cô tưới xuống mặt bàn, hiện tại chỗ đó có vài viên đá đang tan nước nên đá viên dán hết lên vú cô, dính sát lên núm vú, viên đá lạnh lẽo kích thích cô làm cô có chút khó chịu.

Từ Nhuyễn chống hai tay lên mép bàn, núm vú được đá lạnh cọ xát kích thích không chịu nổi, Quý Trình sau lưng cắm tiểu huyệt nhanh chóng, không muốn buông tha cô, làm cô khổ sở thét chói tai:

"A... Quý Trình... Anh không được làm vậy... Không được làm nữa... Anh thả tôi ra... Thả tôi ra... A... Nhanh quá... Anh chậm một chút..."

Quý Trình giữ chặt tay cô, chen chúc đi vào cắm huyệt thịt, tuy rằng Từ Nhuyễn kêu thống khổ như vậy, nhưng thật ra phía dưới kẹp anh rất chặt, cái bộ dạng như thế có chỗ nào không muốn, ngoài miệng la lối om sòm nhưng phía dưới thít chặt anh.

"Dâm phụ! Em nói không được làm nữa vậy tại sao phía dưới kẹp chặt anh thế hả? Huyệt thịt em không muốn rời xa anh. Thừa nhận em được làm sung sướng khó đến vậy sao? Dám ở trước mặt ông đây tự an ủi, từ sau có dám nữa không?"

Từ Nhuyễn nghe anh ta nói càng thêm khó chịu, phía dưới thật sự rất thoải mái, đưa đẩy được anh cắm sung sướng, dâm dịch phía dưới tưới hết lên dương vật anh, trên dưới đều bị giáp công, thật sự là quá thoải mái, cho nên bị Quý Trình vỗ mông đánh cũng sướng.

Cô không biết thân thể tại sao lại như vậy, rõ ràng không thích anh ta nhưng lúc bị anh ta đùa giỡn lại chảy nước, bị dương vật anh ta thao lại sung sướng tột độ.

Đá lạnh dán lên núm vú làm đầu vú cô sưng đỏ.

Mỗi một lần cùng anh làm tình luôn được tinh dịch nồng đậm bắn vào, mỗi một lần thừa nhận anh bắn đều nóng không chịu nổi.

Lúc này muốn ngăn cản anh ta nhưng cũng không ngăn được nữa, anh ta đã nhanh chóng phát tiết đưa tinh dịch bắn hết vào trong tiểu huyệt cô.

[...] Sau khi cô cao trào, cả người mềm nhũn như bông ngã lên bàn, vừa rồi Quý Trình cũng được phát tiết một lần cho nên ôm cô vào trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com