Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13. Thái hậu tự mình tu dưỡng 12-14

[Thẩm Vũ x Quan Tĩnh Xu]

Ngày hôm sau, Thẩm Vũ tỉnh lại cảm nhận được cảm giác chân thật mà trước giờ chưa từng có, cảnh tượng trong mơ vô số lần nghĩ qua hôm nay đã trở thành hiện thực.

Mùi hương trên người của nàng, bỗng dưng khiến trái tim buông lỏng xuống của hắn được an vị, chỉ là đáng tiếc hắn cuối cùng vẫn là đi đến bước đường giam cầm nàng.

Quan Tĩnh Xu là bị liếm đến tỉnh, hoa môi bị người thiếu niên ngậm lấy mút mát, hoa hạch sung huyết trở nên cứng rắn, khoái cảm từ thân dưới dâng lên.

Trong gian phòng ấm áp vô cùng, toàn thân nàng trần trụi, tóc đen tản đầy trên chăn nệm, tấm chăn đắp ngang lên phần bụng.

Mông lung mà mở mắt ra, nàng mới ý thức được bản thân đã không còn ở Vĩnh An cung nữa.

Đầu lưỡi linh hoạt liếm mút rãnh hoa, cảm quan ở thân dưới bỗng dưng rõ ràng, nàng phát ra hai tiếng rên rỉ thoải mái, kích thích Thẩm Vũ càng tăng thêm lực đạo mà trêu chọc âm đế của nàng.

"Ngươi đang làm gì thế?"

Quan Tĩnh Xu mở miệng mới phát hiện giọng nói của bản thân mình khàn đến lợi hại, không những không đạt được hiệu quả chất vấn, mà lại còn mang theo sự mềm dịu mê người nữa.

"Hầu hạ mẫu hậu."

Thẩm Vũ một bên liếm một bên nói.

Miệng nhỏ ở thân dưới của nàng càng dễ thương hơn so với miệng nhỏ bên trên, chưa bao giờ chọc tức hắn, còn biết phun ra hoa lộ óng ánh đợi hắn đến ngắt hái.

[...] Thẩm Vũ gia tăng tốc độ động tác, lại cắn một ngụm lên hoa môi, tiếng vang của lục lã phảng phất trong phòng ngủ.

"Không cần nữa... A..."

Quan Tĩnh Xu co rút lui lại phía sau, lại bị Thẩm Vũ một phát nắm chặt.

"Mẫu hậu nếm thử mùi vị của bản thân có được không? Rất ngọt đấy."

Thẩm Vũ đè lấy vai của nàng, nâng người giữ vững lấy môi của nàng.

Cánh môi trắng hồng của Quan Tĩnh Xu tức khắc bị hắn đè ép lên, viên môi mềm mại bị hung hăn dày vò ngậm cắn, tựa như một con thỏ trắng bị một còn sói đói áp chế.

Nàng được đút cho một miệng dâm dịch, giống như mùi vị nước nấu ống tre, không có vị ngọt như hắn nói, cũng vốn không có mùi vị gì cả.

Quan Tĩnh Xu nhìn cơ bụng rõ ràng của hắn, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy dáng người của Thẩm Vũ, vai rộng eo thon, hơi gầy như không yếu ớt.

Chân mày tuấn dật gần ngay trước mắt, tiếng nhịp tim của nàng đột nhiên tăng tốc, thình thịch đập loạn xạ.

Thẩm Vũ phát giác ra sự say mê của nàng, nhẹ cong khoé môi lên, xem ra Tĩnh Xu của hắn cũng không phải là không có gì phá vỡ nổi.

Nàng thích gương mặt của hắn.

Nhưng mà hắn vốn không định chọc phá, lỡ như nàng thẹn quá hoá giận thì khó kết thúc nha.

Quan Tĩnh Xu bị ý cười thuần khiết của hắn làm cho dao động, trong lúc nàng mất hồn, hoa huyệt đột nhiên bị dị vật cắm vào, ngón tay thon dài khuấy động ở trong hang động, ngón tay trêu đùa nhục bích.

Nàng thoải mái mà cuộn chân lại, lục lạc lại nương theo động tác mà phát ra tiếng kêu, nàng cuối cùng cũng hiểu ra nhi tử khó ưa này tại sao lại đeo dây xích cho nàng rồi.

"Đem... dây xích... tháo xuống đi... Ưm... Ô ô..."

Nàng bị trói buộc đến ngứa ngáy khó chịu, rất lâu mới nói xong được một câu.

"Mẫu hậu là cảm thấy âm thanh này không dễ nghe sao? Thế ta lại đổi một cái khác càng trong trẻo hơn có được không? Hửm?"

Thẩm Vũ nói xong lại dùng ngón tay chạm vào điểm mẫn cảm của nàng.

"Ngươi sắp... Ahhh... làm lỡ... thời gian... tảo triều rồi... Ahhh..."

Quan Tĩnh Xu đứt quãng rên rỉ, kẹp chặt hai chân lại cố gắng đem ngón tay của hắn đẩy ra ngoài.

Thẩm Vũ bị động tác của nàng chọc cười, điềm tĩnh mà nói.

"Không ngại, hôm nay ta muốn nghỉ ngơi một chút."

Quan Tĩnh Xu biết rằng chỉ bằng chính mình thì không thể nào thoát khỏi tên cầm thú này, chính vì thế nàng lại bắt đầu giở trở, giả vờ yếu đuối.

"Vậy thì, vậy thì... một lần thôi... có... có được không?"

"Gọi một tiếng phu quân, ta sẽ hứa với nàng."

Yết hầu của Thẩm Vũ di chuyển lên xuống, nàng không hề biết rằng, dáng điệu cầu xin của nàng bây giờ lại có thể khiến người khác khó chịu đến nhường nào, Thẩm Vũ bây giờ chỉ muốn ôm lấy nữ tử đấy ở dưới thân mà thao túng, mà trêu đùa, một lần thì làm sao mà đủ cho được? Đồng tử nam nhân phản chiếu gương mặt động lòng của nữ tử dưới thân, ánh mắt hắn so với lời vừa nói ra từ miệng lại có vẻ chân thành hơn nhiều.

Quan Tĩnh Xu trong lòng đang thầm cân đo đong đếm, là da mặt nàng mỏng quan trọng hay vòng eo đang căng trướng quan trọng, rồi lại mềm mại gọi một tiếng ủy mị......

"Phu quân..."

"Hửm? Ta không nghe rõ..."

Thẩm Vũ áp tai lên đôi môi đỏ mọng của nàng, nói.

Quan Tĩnh Xu không nghi ngờ gì lời nói của hắn, cho nên nàng lại một lần nữa mềm mại yếu ớt thủ thỉ bên tai Thẩm Vũ, phu quân...

Nụ hôn nồng nhiệt rơi xuống, không còn cách nào trốn thoát ra được, Tĩnh Xu bị nụ hôn của Thẩm Vũ làm cho hoa huyệt chảy ra chất lỏng nóng ấm, cứ như vậy dính chặt trên ngón tay Thẩm Vũ.

"Tĩnh Xu, nàng... ra nhiều nước như vậy, kẹp ta thật chặt..."

Nhiệt độ trong dũng đạo trở nên nóng nực, cao hơn cả nhiệt độ trên ngón tay Thẩm Vũ, vách thịt thít chặt ngón tay đang di chuyển của Thẩm Vũ, rồi lưu lại trên đó dâm dịch ấm nóng, không khó để tưởng tượng rằng, khi cắm cây côn thịt to lớn kia vào sẽ thoải mái đến nhường nào.

Thẩm Vũ kiềm chế sự khát khao muốn dùng ngay cái to lớn kia của mình mạnh mẽ đâm vào trong nàng, khóe mắt hắn đỏ bừng, gò má tái nhợt chợt trở nên yêu dã đến lạ thường.

Thân hình mềm mại của Quan Tĩnh Xu vặn vẹo, trong hoa huyệt bị dục vọng cuồng bạo quấn lấy mà trở nên ngứa ngáy khó nhịn, tham lam cuốn chặt hoa huyệt non nớt của nàng.

Quan Tĩnh Xu kích động khép chặt lấy đôi chân mảnh mai và thẳng tắp của mình, chịu sự tác động của đôi chân tinh xảo, dâm dịch lại một lần nữa từ hoa huyệt chảy ra ngoài, căn bản là nàng không thể nào ngăn cản được sự công kích mãnh liệt của Thẩm Vũ.

"A... Tiểu Vũ... Ưm... Không, ta muốn... A..."

Khát khao thể xác, hương thơm gợi tình của dục vọng. Quan Tĩnh Xu từng bước bị trêu chọc đến phát sướng, ngón tay không khỏi đùa nghịch trêu đùa nơi hoa huyệt của nàng đang ngứa ngáy, chỗ nào trong nàng cũng muốn được an ủi, vuốt ve.

"Tĩnh Xu nên gọi ta là gì?"

Thẩm Vũ dùng ngón tay di chuyển nhanh hơn, tay còn lại không ngừng xoa nắn bầu ngực tròn trịa của nàng.

"Phu quân... A... Aa..."

Đôi má của Quan Tĩnh Xu đỏ bừng vì xấu hổ, nàng mất thật lâu mới nói được hai chữ này, trước đây, nàng chưa bao giờ gọi Thẩm Vũ như vậy, vậy mà trong thời gian đủ để người ta uống hai tách trà, nàng lại có thể gọi hắn như thế, gọi đến tận ba lần.

Thẩm Vũ nhếch môi thỏa mãn cười, rồi đặt lên môi nàng một nụ hôn thật sâu, cái miệng nhỏ nhắn hấp dẫn này không chỉ có thể khiến hắn tức giận mà còn biết yểu điệu yếu ớt gọi hắn một tiếng phu quân, hai tiếng phu quân.

Hắn rất lấy làm thỏa mãn.

Quan Tĩnh Xu dường như không thể thở nổi sau nụ hôn của Thẩm Vũ, đôi tai nhỏ ù đi, Thẩm Vũ thấy vậy liền rời khởi đôi môi đỏ mọng đang mời gọi này, điều này làm khiến cho Tĩnh Xu thở dốc, cố gắng hít thở lấy những luồng không khí mới.

Hoa môi bị lòng bàn tay thô ráp tách ra côn thịt nóng bỏng để bên ngoài huyệt khẩu, dường như không hề có ý định xâm nhập vào, nàng liếc nhìn côn thịt đó, thật to lớn, to lớn đến nỗi nàng tưởng rằng, nếu nó đi vào bên trong nàng, nàng sẽ bị nhồi đến ngất đi.

"Côn thịt của nhi thần có lớn không?"

Thẩm Vũ cầm lấy cây côn thịt của mình đặt lên miệng hoa huyệt của Quan Tĩnh Xu, cứ như vậy mà xoa đều.

"Không được, không vừa, quá lớn rồi..."

Quan Tĩnh Xu lắc đầu, thu chân lại.

"Cái miệng nhỏ của mẫu hậu là tham lam nhất sao lại không ăn được?"

Thẩm Vũ ấn chặt côn thịt ở miệng hoa huyệt, dâm thuỷ đem quy đầu của hắn làm ướt.

"Mẫu hậu không ít những lần tự an ủi đi, hay là người chê rằng ngón tay nhi thần không đủ lớn, vẫn cần tìm thêm trai lơ thao người?"

Hai má của Quan Tĩnh Xu đỏ bừng, trong mị nhục trống rỗng, gào thét đói khát đòi lấy côn thịt, đâm vào trong tiểu huyệt nàng.

"Người đã bao giờ tự lấy tay thỏa mãn cái miệng này chưa, mẫu hậu?"

Đôi mắt Thẩm Vũ trở nên đục ngầu, hắn khó khăn cắm cây côn thịt to lớn kia vào huyệt khẩu.

"Chưa... Ô ô ô..."

Khi côn thịt tiến vào một nửa, nhục bích đã bắt đầu co rút, theo động tác của hai người, lục lạc dưới cổ chân phát ra âm thanh dễ chịu.

Vách thịt non mềm bị quy đầu to lớn mút chặt lấy, lo sợ vật thô ráp đó không hài lòng, nên nó điên cuồng giữ lấy nhiệt độ nóng bỏng mà côn thịt mang lại..

Hoa huyệt vốn đã nóng bỏng, côn thịt còn nóng hơn, nó như nhiệt độ nham thạch khiến nàng mềm nhũn đến cực điểm, giống như từng bộ phận trên cơ thể đều không còn theo cử động và suy nghĩ của nàng, cơ thể của nàng giờ đây chỉ còn là của Thẩm Vũ, tiểu huyệt dưới sự chơi đùa mà sung sướng, thoải mái.

"Không cần chặt như vậy..."

Thẩm Vũ bị mút đến mức trán nổi gân xanh, hắn vỗ vỗ bờ mông tròn trịa, căng tròn của Tĩnh Xu, nói.

Bên trong hoa huyệt dường như không hề nghe lời, lại càng thêm chặt chẽ, dường như không hề có ý định giãn ra, cứ thế mà mút chặt lấy hắn hơn, khiến hắn vừa khó chịu vừa sung sướng.

"Tĩnh Xu, thả lỏng."

Thẩm Vũ kiên nhẫn dỗ dành lấy nàng, đôi môi hơi lạnh hôn lên mu bàn tay nàng, còn ngón tay thì vân vê âm đế.

Quan Tĩnh Xu bị sờ đến khóe mắt ẩm ướt, hoa huyệt lại một lần nữa nới lỏng chờ côn thịt tiến vào.

"Ư... Ahhhhhhhhhhh... Ưm...... A.... Aa...."

Tiếng rên rỉ của Tĩnh Xu không ngừng kích thích dục vọng trong lòng nam nhân dũng mãnh này, hắn đưa côn thịt kề sát hoa tâm, quy đầu nghịch ngợm mà cùng thịt non chào hỏi.

"Nhẹ một chút..."

Quan Tĩnh Xu nước mắt lưng tròng, đôi mắt long lanh cầu xin sự thương hại của hắn, trong cổ họng không tự chủ mà phát ra tiếng rên rỉ mê hoặc.

Điểm mẫn cảm bị nghiền nát, kích thích ngút trời khiến nàng không nói nên lời, trong không khí chỉ có tiếng lục lạc theo nhịp chuyển động đều đặn cùng với đó là tiếng thở dốc trầm thấp của nam nhân trước mặt.

Thẩm Vũ là một thiếu niên vừa khai trai, tinh lực dồi dào. Hai đêm đầu tiên là do sự ngăn cách bởi thân phận và cũng là do lo sợ sẽ làm đau Quan Tĩnh Xu nên hắn không đành lòng mạnh bạo chiếm lấy nàng.

Tuy nhiên, lần này đã không còn sự trở ngại trước kia, côn thịt trở nên hung tợn, mỗi lần đều đâm thật sâu vào tử cung, mạnh bạo mà đoạt lấy, ý muốn thao chết nàng trên giường, nó mang theo tất cả và ái vị nồng mặn của dục vọng, giờ đây nàng dựa vào ý chí để chống đỡ sự công kích mạnh bạo này.

Hắn hôn lên vành tai của Quan Tĩnh Xu sau đó gặm cắn, liếm láp, lòng bàn tay di chuyển xuống thân thể nàng, làn da trắng hồng khiến hắm yêu thích không buông tay.

"Tĩnh Xu."

Thẩm Vũ khẽ nói nhỏ bên tai nàng:

"Sinh con cho ta."

Nói xong, hắn lại đâm thẳng cây côn thịt to lớn vào hoa huyệt nàng, cảnh tượng đẹp mắt, dâm đãng đến vô cùng.

Quan Tĩnh Xu bị hắn trêu đùa đến nỗi rên lên một tiếng sung sướng, nàng không để tâm đến lời nói lúc nãy của hắn, nàng đã uống canh tuyệt tự, cả đời sau đến cả một đứa con nàng cũng đừng hòng có.

[...] "Được không?"

Thẩm Vũ lại nghịch ngợm đùa giỡn hoa tâm của nàng.

"Được."

Quan Tĩnh Xu mơ hồ đáp lại, cũng không đặt lời nói đó trong lòng, nàng hiểu rằng nếu nàng mà nói rằng "không được", thì chắc chắn Thẩm Vũ sẽ thao nàng đến mệt chết, khiến nàng đến cả bước chân đi lại cũng không thể.

[...] Thẩm Vũ gác chân nàng lên vai mình, hắn nghiêng đầu liếm láp đôi chân trắng nõn thon thả, tiếng lục lạc theo chuyển động mà vang lên bên tai.

Hắn chậm rãi ấn xuống, côn thịt dường như cắm rễ trong bùn đất hoa dịch, lúc cắm vào rút ra mang theo dâm dịch lấy lội, tiếng nước óp ép hoà vào tiếng lục lạc rung lên nhè nhẹ.

Leng keng...

Leng keng Leng keng...

Quan Tĩnh Xu bị hắn làm cho điên cuồng hết lần này tới lần khác, khoái cảm không ngừng tích tụ dưới thân nàng, hoa huyệt bị xâm nhập đến trầy da.

Vừa xót vừa sưng, cả người nóng ran, tê dại đến cực điểm khiến làn da trắng nõn của nàng lập tức lộ ra một tầng mồ hôi mịn.

"Tiểu Vũ... Sâu quá... Ooh~ Dừng lại... Ah..."

Chỗ mẫn cảm không ngừng bị nghiềm ép khiến nàng lại bắt đầu nhịn tiểu, cái bụng phẳng lì bị côn thịt dày và dài làm cho trướng lên.

Khoái lạc từ dưới tràn lên trên đỉnh đầu, khiến cho trong nàng giờ đây chỉ là một mảnh trống rỗng nhưng sung sướng đến lạ lùng, nàng không nhìn thấy gì cả, trong đầu nàng chỉ lóe lên tia sáng trắng, bên tai đều là tiếng lục oavj kêu.

Thẩm Vũ dùng côn thịt di chuyển thật nhanh, cọ sát vào hoa huyệt của nàng, khiến cho huyệt khẩu đỏ ửng, gối mềm vương vãi những chất lỏng, chăn nệm lộn xộn in lại dấu vết của tình triều.

Nơi hạ thân co rút mạnh, tham lam mút lấy cây côn thịt to lớn kia, Thẩm Vũ nhận ra rõ ràng rằng nàng sắp đạt đến khoái lạc của dục vọng.

Leng keng! Leng keng! Leng keng! Tiếng lục lạc lại vang vọng trong không gian.

Thẩm Vũ khắc chế cảm xúc muốn bắn tinh, bên trong huyệt động giống như là lốc xoáy siết chặt lấy phân thân của hắn, hai bên mép thịt bóp chặt lấy quy đầu không cho nhúc nhích.

Mí mắt Quan Tĩnh Xu tràn đầy những giọt mồ hôi, giọng nói nàng nhẹ nhàng mà quyến rũ cất lên từ đôi môi đỏ mọng, cảm giác tê dại truyền đến tận trái tim.

Cao trào đến đột ngột, nhưng cũng lại như đã lường trước.

Phía dưới thân bỗng nhiên triều xuy, nàng co rút đến cực khoái, mất một lúc lâu sau mới quay lại trạng thái bình thường, dục vọng mãnh liệt khiến nàng miệng đắng lưỡi khô, toàn thân mệt mỏi rã rời.

Côn thịt nằm trong hoa huyệt lại bắt đầu luận động, Quan Tĩnh Xu nhất thời không thể tiêu thụ kịp, nàng ngẩn người ra, giọng nói kiều mị làm nũng.

"Đã nói là chỉ làm một lần."

"Đúng vậy, buổi sáng đã làm một lần, hiện tại đã là buổi chiều."

ThẩmVũ làm vẻ mặt nghiêm túc, trêu ghẹo rồi nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com