Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

24. Thánh nữ bị cầm tù 29, 30

[Bạc Đình x Hoa Ly]

"Khanh Khanh, ta đã trở về."

Đến tột cùng là yêu hay không yêu nàng cũng không biết, giờ đây trong đầu nàng chỉ có một ý niệm, hắn đã trở lại...

[...] Sau khi sinh hài tử, Hoa Ly lại càng thành thục quyến rũ, thân hình lả lướt đẫy đà làm người ta không rời mắt, lơ đãng vẫn lộ ra khí chất ngây ngô đơn thuần, tất cả đều làm nam nhân muốn dừng mà không được.

"A~ Nhẹ một chút!"

Sa mỏng tán loạn đầy đất, trên giường hai thân thể như hòa vào một, hạ thân trần truồng dính sát vào nhau, nam nhân dừng tay ôm chặt lấy cái mông kiều nộn của nữ nhân, từ hia cánh mông chỉ thấy một cây cự bổng hồng tím đang đâm liên tục vào cái huyệt nhỏ đang treo giữa không trung, Hoa Ly chưa kịp phát ra tiếng rên rỉ hoàn chỉnh thì lại được côn thịt hưng hăng mở rộng.

Phần hông cường ngạnh liên tục hướng xương chậu của nữ nhân mà đâm xuống, hai bên đùi ngọc bị hắn dừng dải lụa treo vào hai bên giường run rẩy liên tục, tiểu dâm động căng ra chịu đựng sự thô bạo của côn thịt, từng luồng tao thủy phun trào, trộn lẫn với hương vị dâm thủy và tinh dịch đang quanh quẩn trong phòng.

"Dâm oa, mới vừa rồi còn hút ta, cầu ta thao mạnh chút, xong lại muốn nhẹ sao? Như vậy sao?"

Nói xong hắn liền thả chậm tốc độ, côn thịt phấn khởi ma xát thịt âm hộ lại đụng vào khối thịt mềm nhô ra, liền nghe được tiếng Hoa Ly mềm mại lãng kêu, Bạc Đình tà tứ lại dùng thêm vài phần lực độ, dùng quy đầu cứng ngắc đi đâm vào cung khẩu đang khép kín, thao Hoa Ly đến khóc rống lên.

"Xem ra vẫn nên mạnh một chút mới sướng đi? Ngô~ tiểu tao bức ăn ăn nhiều tinh dịch như vậy mà hút càng ngày càng gấp ~"

côn thịt tràn đầy mật dịch, thọc vào rút lại càng thêm thuận lợi, dù Hoa Ly có kêu trướng cỡ nào, Bạc Đình cũng không cho nàng tiết ra, liền ở của cung khẩu chật ních kia hưởng thụ cảm giác co rút mãnh liệt.

Âm hộ một mảnh hỗn độn, tinh dịch dính đầy trên bụng nhỏ, Hoa Ly vừa thoải mái lại vừa khó chịu, tiểu huyệt bị côn thịt không ngừng va chạm, tiểu cúc huyệt cũng không rảnh rỗi, bên trong chưa đầy tinh dịch còn bị Bạc Đình nhét đầy bằng chuỗi hạt.

"Quá nhiều... Mặt sau, mặt sau nóng quá... Ô ô~"

Thịt âm hộ bị đại bổng ma xát tê dại, âm đế mẫn cảm đến cực điểm, càng đỉnh nhanh chuỗi hạt như càng có sinh mệnh lăn lộn trong cúc hoa.

"Nóng sao? Đợi lát nữa tướng công lại cho nàng ăn chút tinh dịch, bảo bối không phải thích tinh dịch nhất hay sao? Tiểu tử cung cũng giống tao thịt vừa ướt vừa gấp, hút côn thịt lớn sướng không chịu được."

Lại là một cái đâm sâu vào, Hoa Ly thét chói tai đến rơi lệ, khoái cảm từ đầu đến chân khiến nàng lại tiết, nhưng hai vú lại không ngừng ngứa ngáy, lần này thì không cần Bạc Đình dùng tay niết đại vú đong đưa trước ngực đã tiết không biết bao nhiêu sữa.

"Tấm tắc, thật lãng phí."

Nàng không thiếu sữa nhưng ngày thường hài tử đã có nhũ mẫu cho ăn, nên thật ra rất tiện nghi Bạc Đình dâm tà, ngón tay tiếp nhận một sợi ngọt dịch, hắn cũng không ăn, mà đem nó hướng xuống hạ thân đang kết hợp của hai người, làm tao huyệt lạnh đi chút ít, có sữa cùng giao hòa nên bột mép bắn ra nơi âm hộ đều mang vị sữa tươi.

"A ngô~ Tới rồi tới rồi!"

Đôi tay bị trói trên đỉnh đầu bất giác nắm chặt, tao huyệt sưng đỏ ướt đẫm run rẩy kịch liệt, nàng kiều suyễn mở to hai mắt, đồng tử mê mang đều tràn ngập khuây khoả.

Bạc Đình cũng không có ngừng lại, côn thịt lớn vẫn liên tiếp đâm vào mật thịt, mỗi lần đâm sâu đều mang lại vui thích tột cùng, côn thịt xỏ xuyên qua quá sâu liền vọt thẳng vào tử cung, quy đầu được co bóp cực mạnh bắt đầu phát run.

"Ly Nhi..."

Côn thịt chôn sâu trong tao huyệt của nàng, cảm thụ được nàng cao trào hít thở không thông, lại đón nhận một dòng thủy lưu dội thẳng vào quy đầu, đây chính là sự tình thân mật nhất thế gian, một nam một nữ chặt chẽ tương giao, leo lên đỉnh cực hạn khoái cảm.

"Ta yêu chàng."

Chỉ một tiếng than nhỏ cũng đủ làm cho ai đó tâm thân đều ngọt ngào.

[...] Trong thư phòng, y thư trong tay Bạc Đình vì bất ngờ mà rơi xuống đất, nam nhân âm ngoan lạnh lùng khi xưa không biết khi nào đã biến thành ôn nhuận phong nhã, một thân áo xanh mộc mạc nhanh nhẹn, trên người thì tản ra vị thảo mộc thanh mát thấm vào tận tâm can.

"Phu nhân đây là muốn làm gì?"

Nhìn Hoa Ly dùng cả tay chân cùng bò lên thư án rộng lớn, Bạc Đình đạm cười nhướng mày bất động, vừa muốn nhấc chân đi nhặt y thư, lại bị Hoa Ly dùng chân câu lấy eo, làm lộ ra đùi ngọc dưới váy lụa rộng, vì không mặc tiết khố nên chân vừa thoáng nâng lên chỗ âm hộ phấn nộn kia lại như ẩn, như hiện.

"Bên trong có đồ nha, mau giúp ta lấy ra."

Nàng mị nhãn như tơ nhìn hắn, dựa lưng vào một trồng y thưu trên thư án, mắt thấy Bạc Đình bắt lấy mắt cá chân nàng, định thoát khỏi hai chân nàng, Hoa Ly như cũ vẫn chưa từ bỏ ý định, túm quá một dải lụa trên váy mình choàng lấy cổ hắn, lần này đã trực tiếp đem hai chân tách ra đặt trên thư án.

Chất lỏng tràn đầy làm hoa phùng ướt át dầm dề, giữa hai bối thị vẫn ngậm chặt không nhìn ra được khác thường, nhưng Bạc Đình nhãn lực thật tốt, chỉ liếc mắt một cái nhìn môi âm hộ rung động, liền biết bên trong bị tắc cái gì.

"Tối hôm qua mới nàng ăn no, như thế nào lại đói bụng rồi? Khanh Khanh ngoan, túng dục hại thân."

Hoa Ly kiều diễm hừ một tiếng, lấy ra một cây bút lông sói đặt trên giá bút, cán bút thô hơn cả ngón tay cái dừng phỉ thúy tạo thành, bên ngoài được quấn quanh bởi hình sói Bạc, mang theo đầu bút mềm mại hơi to quyết định làm trò trước mặt Bạc Đình, Hoa Ly liền vươn ra đầu lưỡi quyến rũ liếm lấy đầu bút.

"Ngô a~ Tướng công, huyệt nhỏ của nhân gia thật là khó chịu..."

Thanh âm mị hoặc kéo dài, phấn lưỡi thì chỉ hai ba cái đã liếm ướt bút lông, tiết tấu thì lặp lại như đang ăn thịt bổng vậy, cổ họng Bạc Đình khẽ nhúc nhích, nhưng trên mặt vẫn là vẻ tuấn mỹ phong khinh vân đạm, cái tay hướng phái y thư liền đổi hướng sờ vào giữa hai chân đang mời gọi của nàng.

"Dâm hóa."

Dù động nhi khép chặt nhưng vẫn chảy ra dâm thủy như một dòng suối nhỏ, chỉ cần nghĩ đến đồ vật bên trong đang đỉnh nàng có bao nhiêu khuây khoả, liền véo véo âm đế đang sung huyết, kích thích Hoa Ly há mồm ngậm hẳn lấy bút lông sói, nhắm mắt lại dâm lãng nức nở.

Cảm giác ngứa ngáy từ huyệt nhỏ tràn ra càng mãnh liệt, chờ đến khi Bạc Đình đem ngón tay cắm vào nhục động, làm hô hấp của Hoa Ly loạn đi, nhìn hắn từ trong nhục động moi ra một cái ngọc thể, cái miệng nhỏ ngậm lấy bút lông sói càng chảy nhiều nước miếng hơn.

"Hóa ra lại tắc đồ vật thô như vậy? Bảo bảo, chẳng lẽ là tướng công không thỏa mãn được âm hộ dâm đãng của nàng sao? Ăn cũng thật sâu."

Hai ngón tay vừa đâm vào nộn huyệt đã bị mút chặt, khó khăn mới sờ được đến phần đầu ngọc thế, mật dịch chảy ra quá nhiều cùng vách tường co chặt khiến hắn nhiều lần thất bại.

Hai chân Hoa Ly phát run, nhịn không được hơi lay lay vòng eo, đem hạ thân càng mở rộng ra cổ vũ tay nam nhân đang mò mẫm giữa hai chân, nhưng lại chỉ làm cho ngọc thể kia càng đâm càng sâu, kích thích ngọc thế đỉnh mở của cung khẩu, quy đầu trơn bóng tựa dương vật khảm vào tử cung làm da đầu Hoa Ly tê rần, hai mắt đã dẫm lệ, cũng mặc kệ ngón tay đang nhét ở phía trong, liền phun thẳng ra một cỗ nước trong suốt.

Nước miếng thấm ướt bút lông bị đặt lại bên cạnh, chuyên tâm hưởng thụ một trận sung sướng.

"A a~ Hảo sảng!"

Cột nước xinh đẹp hình thành một đường cong hoàn mỹ, bắn ướt trường bào của Bạc Đình, lại rơi không ít xuống sàn nhà, hương thơm dâm mị quanh quẩn bên chóp mũi làm nam nhân không thể ẩn nhẫn được nữa, mắt thấy Hoa Ly xụi lơ nằm ở trên bàn, hắn liền dùng hai ngón tay linh hoạt kẹp lấy ngọc thể mở rộng đường đi, khiến thịt âm hộ súc động trong nháy mắt lại tuôn ra thêm một dòng suối.

"Ô!"

Nhìn cái ngọc thể như ẩn như hiện trong huyệt thịt, Bạc Đình lắc lắc cái tay dính đầy dâm thủy, vỗ cái mông nhỏ của nàng, cười nói:

"Hảo, nàng đem nó bài trừ đi, mau chút, nếu không tướng công sẽ không cho tiểu lãng bức ăn côn thịt."

Vừa mói triều suy làm Hoa Ly suy yếu lợi hại, hô hấp mềm mại cũng đều có thể làm lòng người vui sướng.

"Tướng công..."

Nàng mở ra hai mắt ướt nhẹp, ai oán nhìn hắn, ngọc bổng bốn phía đều có hoa văn nhô lên, thật vất vả mới kéo ra được phân nửa, lại bị huyệt thịt hút sâu vào trong, chặn đế ndâm thủy cũng không ra được.

Nam nhân đang đứng thoát quần áo bên cạnh dường như không thương cảm lắm, kéo cái đùi mềm mềm của nàng lại dùng côn thịt ma sát huyệt khẩu, nặng nề nói:

"Ngoan, mau đem nó tiết ra đi, côn thịt của tướng công đã cứng lắm rồi."

Hai tay Hoa Ly nắm chặt lấy bàn nhỏ dưới thân, khuôn mặt nàng đỏ bừng tất cả đều là chờ mong, nhưng chỉ có thể cắn răng dùng vách tường xô đẩy ngọc thể, một trận ê ê a a rên rỉ phát ra, ngọc bổng thô to liền bị dâm thủy đẩy xuống gần như đã sắp lộ cả đầu ra ngoài.

"A~ Không được, không làm được..."

Hai chân mảnh khảnh đang căng chặt lập tức buông lỏng, chỉ còn một chút nữa thôi, nhưng lại không lấy đâu được sức lực mà tiếp tục, trơ mắt cảm thấy ngọc bổng lại bị nuốt vào, đỉnh lại càng sâu hơn.

Bạc Đình nhặt lên cái bút lông sói đẫm nước miếng, xem xét một lúc liền đánh vào mông Hoa Ly, không nhẹ không nặng cũng không làm đau Hoa Ly, nàng chỉ kịp kinh hô một tiếng, động nhi hàm chứa ngọc thể lại nhịn không được mà tiết ra một trận đẩy dị vật rơi xuống mặt bàn.

"Đó, không phải ra rồi sao, dâm oa, lại lừa tướng công."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com