Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Q1: Chương 4: Luôn cảm thấy tai họa lớn đang đến

Edit: Jimixiao

Sở Liệt đầu óc có chút choáng váng, nhân cơ hội đi WC mới trốn thoát khỏi phòng, từng bước đi vào phòng WC, tay vịn vào vách tường.

Nhà vệ sinh của "Intoxicated" giống như một căn phòng hạng sang trong khách sạn năm sao, đầy đủ tiện nghi, Sở Liệt ở trong đó gần nửa tiếng đồng hồ mới đi ra, nguyên nhân là do có men rượu trong người, anh suýt nữa ngủ thiếp đi. Dạ dày đau âm ỉ từng chút, căng thẳng đến mức gần như không nhận ra mình vẫn còn đang ở "Intoxicated".

"Ồ! Đây không phải là nhị thiếu gia của Khoáng Dạ sao? Azza! Suýt nữa thì quên mất, hiện tại cậu đã không còn là nhị thiếu gia nữa."

Trong khi Sở Liệt đang rửa tay, một người đàn ông có khuôn mặt dữ tợn tiến lại gần, cúi xuống nở một nụ cười khinh bỉ.

Sở Liệt biết gã, gã ta là Vệ Thiên Bá. Bởi vì cung cách làm việc độc ác, thô bạo nên gã ta có chút tiếng tăm ở Thành phố V. Vệ Thiên Bá từ trước đến giờ đều khom lưng, cúi đầu trước Sở Liệt, nhưng sau khi Khoáng Dã phá sản, Sở Liệt thất thế, tự nhiên sẽ không còn kiêng kị Sở Liệt.

Sở Liệt đương nhiên không để ý tới gã ta, lau tay chuẩn bị rời đi, Vệ Thiên Bá nhanh chóng tiến lên ngăn lại.

"Nhị thiếu gia hẳn là tới mượn rượu giải sầu, không phải sao? Cậu có hứng thú đến chỗ tôi ngồi không?"

"Đừng mẹ nó có cái vẻ mặt đó, tránh ra! Hôm nay tâm tình của lão tử rất tốt, không thèm so đo với mày. Nếu không, lão tử sẽ đánh cho mày răng rơi đầy đất". Sở Liệt cảm thấy đầu óc choáng váng, trong lòng thầm mắng bọn Diệp Văn Sâm. Rót cho mình nhiều rượu như vậy, quay trở về hành chết mấy người.

"Xem ra cậu vẫn không biết bản thân mình hiện tại như thế nào, nhưng nếu cậu nguyện ý làm người của Vệ Thiên Bá tôi, Vệ Thiên Bá tôi vẫn có thể cho cậu cuộc sống đủ đầy như trước kia." Nhìn khuôn mặt đẹp trai của Sở Liệt, Vệ Thiên Bá theo bản năng nuốt nước miếng. Bất giác vươn móng vuốt ra chạm vào mặt Sở Liệt sờ soạng.

Một tiếng xương gẫy giòn tan, Sở Liệt dùng sức kẹp chặt tay Vệ Thiên Bá ra phía sau, không cho Vệ Thiên Bá có thời gian phản kháng, anh đè đầu Vệ Thiên Bá xuống dưới vòi phun nước, đồng thời mở nước đến mức tối đa. Những người đi ra từ nhà vệ sinh nhìn thấy cảnh này sợ hãi đến mức không dám rửa tay, lao ra khỏi phòng WC.

"Mẹ kiếp! Cẩn thận tao chặt ngón tay heo muối của mày. Mẹ kiếp mày dám động vào tao!" Hành động của Vệ Thiên Bá rõ ràng khiến Sở Liệt tức giận. Nhưng không có gì là lạ khi khuôn mặt đẹp trai hoang dại của Sở Liệt gần như cả nam lẫn nữ đều rất yêu thích. Chỉ là Sở Liệt không biết có rất nhiều người ở thành phố V luôn nhìn vào mình.

"Người đâu! Lại đây ..." Vệ Thiên Bá điên cuồng gào lên.

Sở Liệt trong cơn thịnh nộ, đầu óc choáng váng thật sự, nhưng lại không nhận ra người của Vệ Thiên Bá đã lặng lẽ đi tới sau lưng mình.

Phanh! Sau một tiếng côn Sở Liệt ngã xuống.

Vệ Thiên Bá rụt đầu lại như được giải thoát, nhìn bộ dạng chật vật của mình trong gương, một cước đạp Sở Liệt đã ngất đi.

"Fuck! Đêm nay tao sẽ thượng mày! Bah! Thằng khốn! Chúng mày khiêng nó vào phòng của tao rồi trói lại. Tao muốn chơi chết nó!" Có lẽ  vừa rồi gã bị Sở Liệt làm cho hoảng sợ, nên cuối cùng, Vệ Thiên Bá không quên nói với thuộc hạ của gã, buộc chặt nó hơn!

Bằng cách này, Sở Liệt bất tỉnh bị người của Vệ Thiên Bá cho vào bao tải và đem ra ngoài.

————————–

Tại một phòng VIP khác.

Từ lúc Lệ Hàn Phong đi vào Intoxicated, phó quản lý Kiều Tiến đã nhận ra hắn. Vốn dĩ Kiều Tiến muốn uống rượu với Sở Liệt giống như Diệp Văn Sâm, nhưng Diệp Văn Sâm nhắc nhở hai ngày này Lệ Hàn Phong có thể sẽ bí mật đi thị sát, vì vậy cần có người đi kiểm tra những người ra vào quán bar đề phòng Lệ Hàn Phong đến kiểm tra bất ngờ.

Điều mà Kiều Tiến không ngờ tới là Lệ Hàn Phong đến đây ngay sau buổi lễ chuyển giao Khoáng Dã, xem ra Lệ Hàn Phong chỉ đến đây để tiêu khiển nhưng Kiều Tiến cũng không dám lơ ​​là với người đàn ông trước mặt mình. Vì vậy, Kiều Tiến đã cử người đến phòng của Sở Liệt và Diệp Văn Sâm báo tin.

Lệ Hàn Phong cũng chỉ muốn đến đây uống rượu thư giãn, nhìn nhóm nhân viên cấp cao của Intoxicated đứng trước mặt tươi cười lấy lòng khiến hắn mất hết hứng thú.

Diệp Văn Sâm cuối cùng cũng được nhìn thấy ông chủ tiếp theo của mình, nhưng so với vẻ ngoài lạnh lùng khó lường của Lệ Hàn Phong, Diệp Văn Sâm vẫn thích Sở Liệt thẳng thắn hơn. Nghĩ đến Sở Liệt, Diệp Văn Sâm chợt nhận ra dường như Tiểu Nhị của mình đã ở trong WC quá lâu.

Cuối cùng tất cả mọi người đều bị đuổi ra ngoài và nhận lệnh không ai được phép đến gần phòng này nếu không có sự cho phép của Lệ Hàn Phong.

Ra khỏi phòng, Diệp Văn Sâm không yên tâm về Sở Liệt, vì vậy Diệp Văn Sâm gọi Kiều Tiến lại.

"Tiểu Tiến! Tôi sẽ ở đây ứng phó với Lệ tổng. Cậu đi lên WC tầng hai tìm Tiểu Nhị đi."

"Quản lý có chuyện gì vậy? Đừng gọi tôi là Tiểu Tiến !!"

"Tên Tiểu Nhị kia chắc ngủ gật trong WC rồi!"

"................."

Sở Liệt bị đưa vào phòng Vệ Thiên Bá, trong tiềm thức anh cảm thấy có thứ gì đó ẩm ướt đang liếm vào khuôn mặt của mình. Sở Liệt giây tiếp theo lập tức phản ứng. Anh mở to mắt, và những gì anh nhìn thấy là khuôn mặt dữ tợn của Vệ Thiên Bá, vì vậy Sở Liệt lập tức đập đầu vào Vệ Thiên Bá. Vệ Thiên Bá chưa kịp phản ứng thì đã bị hất sang một bên, ôm trán gào thét như một con lợn.

Sở Liệt dụi dụi mặt vào sô pha, cố gắng lau đi nước miếng ghê tởm trên mặt. Điều này đối với Sở Liệt mà nói quả thực vô cùng nhục nhã.

Sở Liệt khi phát hiện mình bị gói thành cái bánh chưng mới nhận ra sự nghiêm trọng, chính mình rơi vào tay người đàn ông này thật sự lành ít dữ nhiều! Vì vậy Sở Liệt trong đầu nhanh chóng tìm kiếm biện pháp đối phó.

Vệ Thiên Bá bị Sở Liệt đánh cho như vậy vô cùng tức giận, một lần nữa lại lao tới Sở Liệt.

" Năm trăm vạn!" Sở Liệt đột nhiên nói khi Vệ Thiên Bá đè lên người Sở Liệt.

"Hả?" Vệ Thiên Bá hiển nhiên không hiểu anh nói cái gì.

"Tôi cho anh năm trăm vạn, thả tôi đi!"

"Năm trăm vạn? Chỉ sợ lúc này em lấy ra năm vạn cũng khó đi! Đừng lo lắng, tiểu bảo bối, tôi sẽ thương em thật tốt." Gã nói xong liền chuẩn bị đè lên Sở Liệt.

"Ba mươi triệu !!! Thế nào?"

Vệ Thiên Bá dừng động tác, kinh ngạc nhìn Sở Liệt. Nhìn vẻ mặt của Sở Liệt không phải đang nói đùa, gã quả thực bị con số này làm cho chấn động, ba mươi triệu cũng đủ để gã bành trướng thế lực của mình ở thành phố V.

Sở Liệt biết trong lòng Vệ Thiên Bá đã động tâm nên nói tiếp: "Mặc dù Khoáng Dã đã phá sản và tài khoản của cha tôi đã bị đóng băng, nhưng tôi đã gửi 30 triệu vào một tài khoản khác. Nếu anh để tôi đi, tôi sẽ nhờ người chuyển khoản tiền vào tài khoản của anh ngay lập tức". Việc gửi tiền vào tài khoản khác là sự thật nhưng gửi 30 triệu này là giả. Đương nhiên, Sở Liệt không định đưa một xu nào, bởi vì anh thề sẽ đánh chết kẻ đáng ghê tởm kia ngay sau khi được cởi trói.

Nhưng mọi chuyện không như sự mong đợi của Sở Liệt bởi vì Vệ Thiên Bá lại đè Sở Liệt xuống, cười khinh bỉ: "Bé ngoan, khi em đã là người của tôi, tiền của tôi không phải là tiền của em sao?"

Sở Liệt nghe xong liền hoảng sợ, ra sức phản kháng, tuy nhiên vì bị trói quá chặt,  Vệ Thiên Bá đè ở bên dưới nên không thể làm gì được. Kỳ thực Vệ Thiên Bá cũng rất phiền muộn, thuộc hạ trói Sở Liệt như con tôm, nhất thời không cởi được quần áo, nhưng gã cũng không dám buông lỏng sợi dây nào hết.

Khi Vệ Thiên Bá đang cân nhắc xem có nên tiêm thuốc mê cho Sở Liệt hay không, một trong những thuộc hạ của Vệ Thiên Bá bước vào thì thầm vào tai Vệ Thiên Bá vài câu làm Vệ Thiên Bá lập tức lộ vẻ mặt vui mừng.

"Mày nói nghiêm túc? Lệ Hàn Phong hiện tại đang ở đây sao?"

"Đó là sự thật, và hắn đang ở trong một những phòng VIP cách chỗ đại ca không xa."

Lệ Hàn Phong? Đại não của Sở Liệt dừng mất ba giây trước khi phản ứng lại, Lệ Hàn Phong không phải là người Diệp Văn Sâm nói là gay sao?

Lệ Hàn Phong bây giờ là vua của thành phố V. Nếu có thể làm hài lòng Lệ Hàn Phong, quyền lực của Vệ Thiên Bá ở thành phố V chắc chắn sẽ phát triển chưa từng có, Vệ Thiên Bá đã nghĩ như vậy, ngay cả lúc bình thường gặp được hắn ta cũng rất khó, chưa nói đến việc nói chuyện được với hắn ta. Nhưng bây giờ là một cơ hội tuyệt vời để lấy lòng Lệ Hàn Phong. Nhưng làm thế nào để lấy lòng Lệ Hàn Phong lại trở thành một vấn đề rất khó.

Vệ Thiên Bá buồn bực, Lệ Hàn Phong không thiếu tiền, lại càng không thích phụ nữ, lấy lòng hắn thật không biết xuống tay chỗ nào.

Đột nhiên, ánh mắt Vệ Thiên Bá dừng lại ở dưới thân Sở Liệt, đầu óc quay cuồng, chẳng phải Lệ Hàn Phong thích đàn ông sao? Không phải hiện tại đang có một mỹ nam đây hay sao?

Nhìn ánh sáng trong mắt Vệ Thiên Bá, Sở Liệt cảm thấy một tai họa lớn hơn sắp đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com