Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

16. Kỷ Luật Chung

Một tuần sau ngày An bị phạt nặng vì giảm cân phản khoa học, bầu không khí trong nhà dường như dịu hơn. Những vết đỏ nơi mông cô đã lặn, nhưng cảm giác rát bỏng mỗi khi nhớ lại vẫn khiến cô rùng mình. Không phải vì đau – mà vì ân hận. Cô đã đi quá xa, tự làm tổn thương chính mình chỉ vì vài lời phán xét hời hợt, và tệ hơn, cô đã giấu Dương, dối anh, và suýt nữa làm anh mất vợ chỉ vì sự tự ti.

Dương không nhắc lại chuyện cũ. Nhưng sáng hôm sau, anh dậy sớm hơn 30 phút. Khi An còn cuộn tròn trong chăn, anh đã chuẩn bị sẵn hai chai nước lọc, lót thảm ở giữa phòng khách, mở sẵn nhạc nhẹ. Khi cô lồm cồm bò ra khỏi giường, mắt còn ngái ngủ, anh ngồi cạnh, cười:

— Dậy nào, công chúa. 20 phút cardio nhẹ. Sau đó bữa sáng chờ sẵn.

An nhăn mặt:

— Anh nghiêm túc á?

— Ừ. Nghiêm túc đến từng phút. Kể từ hôm nay, anh sẽ là huấn luyện viên riêng của em. Không phí đâu.

Cô thở dài, nhưng rồi vẫn miễn cưỡng bước lên thảm. Ban đầu, mọi thứ rối tung: chân tay loạn xạ, thở dốc sau 5 phút khởi động. Nhưng Dương không cáu. Anh kiên nhẫn đứng sau cô, chỉnh từng động tác. Có lúc anh đặt tay lên lưng cô, đỡ nhẹ cánh tay để chỉnh tư thế plank. Khi cô thở dốc, mồ hôi lấm tấm trên trán, anh lấy khăn mềm lau nhẹ:

— Cố lên. Em đang làm tốt. Quan trọng là đều đặn, không cần hoàn hảo.

An nhìn anh, đôi mắt dần dịu lại. Có một sự dịu dàng rất khác trong cách Dương chăm sóc: không nuông chiều, nhưng luôn bên cạnh.

Buổi tối, sau bữa cơm nhẹ nhàng, anh thường kéo tay cô:

— Dắt nhau đi bộ 20 phút quanh công viên nha. Tốt cho tiêu hoá, tốt cho cả tâm trạng.

Họ không nói gì nhiều, chỉ sánh vai đi trong im lặng. Tiếng bước chân đều đặn, tiếng lá cây xào xạc trong gió, và tiếng cười rì rầm của những cặp đôi khác... tất cả hòa thành một cảm giác bình yên.

Có hôm trời mưa, Dương không cho phép bỏ buổi tập. Anh kéo An ra ban công, bật đèn vàng dịu, mở nhạc êm:

— Tập giãn cơ 10 phút. Mưa rơi thì càng phải vận động, không là tâm trạng dễ chùng xuống lắm.

An mím môi, rồi bật cười:

— Huấn luyện viên nhà mình khó tính ghê.

— Nhưng yêu học viên nhất.

Một tháng trôi qua. Cân nặng của An không giảm sốc như quảng cáo thuốc, nhưng cơ thể cô săn chắc hơn, da dẻ sáng hơn, tinh thần nhẹ nhõm. Cô ngủ ngon hơn, không còn thức khuya lướt mạng, không còn soi gương rồi buồn bã.

An bắt đầu chủ động lên thực đơn mỗi tuần. Cô học cách nấu ăn lành mạnh, đọc kỹ thành phần dinh dưỡng, biết cân bằng protein, chất xơ và cả carb chậm. Mỗi tối, cô ngồi ghi lại hành trình vào một cuốn sổ tay da nhỏ, có dòng chữ in nổi: "You are worth the care".

Một buổi tối nọ, khi Dương đi làm về, anh ngạc nhiên khi thấy bàn ăn đã dọn sẵn ba món nóng hổi, ánh nến nhỏ lung linh. Trên bàn có một tấm thiệp viết tay:

"Cảm ơn anh đã không từ bỏ em, dù có lúc chính em từ bỏ bản thân. Em từng không hiểu, cứ nghĩ yêu là chiều chuộng. Giờ thì em biết: yêu còn là nghiêm khắc, là dẫn đường, là không buông tay khi người kia yếu lòng.

Từ hôm nay, cho em được đồng hành, không chỉ là người được yêu, mà còn là người cùng yêu anh bằng sự trưởng thành."

Dương đọc xong, bước lại, ôm An từ phía sau:

— Anh chưa từng có ý định bỏ em. Chỉ là đôi lúc, phải nghiêm khắc để giữ em lại, khi chính em đang rời xa mình.

An quay lại, mỉm cười, tựa đầu lên ngực anh:

— Em sẽ không bỏ ăn, không bỏ tập, không bỏ anh...

Dương cười:

— Tốt. Nhưng nếu em lười tập ba buổi liên tiếp thì...

An cắt lời, giơ tay đầu hàng:

— Em biết! Em nhớ mà! Thước gỗ đang chờ, đúng không?

Dương nhướng mày:

— Còn nhớ rõ nhỉ?

An lè lưỡi:

— Rõ như lòng bàn tay em từng bị gõ hôm bữa!

Cả hai bật cười. Tiếng cười vang khắp căn bếp nhỏ, hoà vào ánh nến ấm áp. Và ngay trong khoảnh khắc ấy, họ nhận ra: kỷ luật không chỉ là giới hạn để sửa sai, mà còn là nền móng để hai người cùng nhau sống tốt hơn, từng ngày.

Tình yêu của họ, từ đó, không chỉ còn là cảm xúc. Nó trở thành một hành trình. Một cam kết. Một sự đồng hành có kỷ luật, có trách nhiệm, và có một niềm tin không bao giờ đổi thay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com