Chương 258-259
Có người mới ~ Hoan nghênh đồng chí Tiểu Lôi đến gắn bó với TCKT đi nào ~
Chương 258: Nội tình tăng vọt.
Editor: Tiểu Lôi. Beta: Akiko.
Ánh mắt chờ mong của Triệu Kiến Hoa làm cho Trần Vũ thấy thật khó xử.
Thực lực của Thạch Phong, lòng Trần Vũ cũng không thể đoán được, chỉ mơ hồ cảm giác Thạch Phong đã đạt đến cảnh giới kia mà thôi. Bất quá sau khi thấy biểu hiện của cậu ta, ngoại trừ giật nảy mình thì không biết nên có thêm phản ứng gì khác nữa.
Ông thật không dám tưởng tượng, một thanh niên chỉ tầm hai mươi tuổi đã có thể luyện võ gần đạt đến tình trạng lô hoả thuần thanh.
Nếu như trình độ lí giải về mặt võ học của Thạch Phong đạt đến lô hoả thuần thanh, thì Trần Vũ có thể coi Thạch Phong là một thiên tài võ thuật, nhưng có thể đem chiêu thức dùng đến tình trạng tự nhiên nối liền, phảng phất như là vật sống có linh tính, nó đã cũng không thể dựa vào lý giải võ thuật là có thể làm được, cái này cần phải qua rất nhiều cuộc đấu, còn phải trải qua vô số lần rèn luyện ở ranh giới cái chết thì mới có thể làm được.
Mà ngay cả ông cũng gần đây mới đạt được cảnh giới này, nhưng mà ông đã bốn năm mươi tuổi rồi đấy, từ mười sáu tuổi xuất đạo, chiến đấu mấy trăm trận lớn nhỏ, rồi tham gia chiến trường, được chiến trường nhiều lần tẩy lễ mới có được thành tựu như ngày hôm nay.
Trần Vũ rất khó tưởng tượng sao Thạch Phong có được kinh nghiệm chiến đấu phong phú như vậy, cho dù là chiến đấu sống còn ngay từ trong bụng mẹ, nghĩ lại chỉ mới hai mươi tuổi lại đạt đến tình trạng này, vẫn không có khả năng.
"Bởi vì cậu ta quan trọng chiêu thức nên tôi cũng không thể dễ phán đoán, nhưng mà tuổi còn trẻ mà đã có trình độ như vậy, chỉ sợ cả thành phố Kim Hải này cũng không tìm ra được người thứ hai rồi." Trần Vũ cười cười, cảm khái nói.
"Không thể nào, quán chủ Trần đánh giá cũng quá cao đi." Triệu Kiến Hoa lắp bắp kinh hãi.
"Không, tôi đây đánh giá không cao chút nào, tuy thể chất của Thạch Phong hơi kém một chút, nhưng chỉ nhìn thực lực, thì tham gia tranh đoạt giải thi đấu của cả tỉnh, lọt vào top 10 là không có vấn đề gì." Trần Vũ lắc đầu nói.
Những lời vừa thốt ra của Trần Vũ lập tức làm cho Hứa Văn Thanh cùng Triệu Kiến Hoa có chút khiếp sợ.
Nếu như nói quán quân của cuộc thi đấu võ thuật tại thành phố Kim Hải là cao thủ đỉnh cấp, vậy thì tính trong cả tỉnh lại không coi vào đâu, dù sao mỗi một tỉnh là có đến vài chục thành phố, có thể đi vào top ba mươi cũng không dễ dàng gì chứ đừng nói là top mười rồi.
Nhưng mà bậc thầy võ thuật như Trần Vũ lại nói bằng giọng điệu khẳng định như vậy. Khiến mọi người không thể không coi trọng.
Nói như thế nào thì Trần Vũ cũng từng đứng trong top 3 của cuộc thi tỉnh, hiểu trình độ tuyển thủ muốn vào trong top là như thế nào rất rõ ràng. Nếu như Trần Vũ đã nói như vậy, chứng minh Thạch Phong có thực lực đứng trong top 10 của tỉnh đấy.
Một tỉnh có dân số khoảng vài trăm triệu, trong đó tuyển thủ tham gia cuộc thi đấu võ thuật có chừng vài trăm nghìn người. Có thể ở trong mấy trăm nghìn tuyển thủ xếp hạng trước mười, tuyển thủ đứng đầu thành phố Kim Hải không cách nào so sánh bằng nổi.
Thiên tài võ thuật như Trương Lạc Uy, cũng chỉ làm Triệu Kiến Hoa cùng Hứa Vãn Thanh có chút tán thưởng mà thôi, đối đãi như người lớp sau, nhưng với thực lực của Thạch Phong thì đã làm cho bọn hắn hoàn toàn xem trọng, hoặc có thể đối xử như địa vị ngang hàng.
"Thằng nhóc Thạch Phong này thật là không đơn giản, có thực lực như vậy lại còn biết ẩn nhẫn. Thảo nào Nhược Hi để ý cậu ta thế." Ánh mắt Triệu Kiến Hoa nhìn Thạch Phong lúc này, đã không còn tức giận và khinh thị như lúc trước, ngược lại còn nhiều hơn vài phần thưởng thức, rồi lại lập tức liếc mắt nhìn về hướng Lâm Phi Long bên cạnh, thầm tức giận: "Thằng ranh này thật dám coi mình thành cờ thí, xem ra phải dạy dỗ nó một trận mới được."
Lúc trước hắn coi trọng Lâm Phi Long, đối với việc hắn theo đuổi Triệu Nhược Hi cũng vô cùng rõ ràng, bất quá hắn cũng không có ngăn cản, bởi vì Lâm Phi Long hoàn toàn chính xác ưu tú. Có tư cách theo đuổi Triệu Nhược Hi, nhưng mà hiện tại Triệu Kiến Hoa lại cảm thấy Lâm Phi Long rất là đáng ghét.
Cho dù hắn có ngốc thì bây giờ cũng đã nhìn ra, Lâm Phi Long một mực lợi dụng hắn. Lúc trước nói Thạch Phong kém như thế nào, gia cảnh nghèo khó ra sao, đeo bám không rời Nhược Hi, lại thường xuyên bị người khác bắt nạt, cực kì bình thường..., mới khiến cho hắn cảm thấy Thạch Phong không thích hợp, nên mới ra tay ngăn cản, nhưng mà bây giờ xem ra sự việc không phải như vậy.
Hoàn toàn là Lâm Phi Long không bằng Thạch Phong, còn muốn bôi nhọ Thạch Phong. Mới có thể nói ra những lời ấy trước mặt hắn.
Tại đại học Kim Hải xếp hạng thứ chín, rất nổi trội ở đại học Kim Hải đấy. Thế nhưng vào đến cuộc thi đấu cấp thành phố của Kim Hải thì sao? Chẳng qua chỉ là một người mới mà thôi, mà người mới hàng năm có tới mấy trăm người. Nếu vào trong tỉnh chỉ sợ bóng dáng cũng đều không tìm thấy.
Có thể nói Lâm Phi Long và Thạch Phong chênh lệch như trời với đất.
"Xem ra ánh mắt của mình thật không còn tốt nữa rồi, quả nhiên như lời ông Hứa, chuyện của người trẻ tuổi phải để cho chính họ giải quyết đi." Triệu Kiến Hoa đã không còn ý định ngăn cản chuyện tình cảm của Thạch Phong cùng Triệu Nhược Hi nữa, chuẩn bị hết thảy đều thuận theo tự nhiên, còn kết quả cuối cùng thì phải xem chính bản thân Triệu Nhược Hi rồi.
Theo luận võ chấm dứt, Thạch Phong cũng trở thành nhân vật chính của Hội Liên Nghị lần này, không ít các đệ tử trong trường học đều đi về phía hắn, muốn kết bạn cùng với Thạch Phong, ngược lại Trương Lạc Uy đã ngất đi, nhưng không có người nào quan tâm, kể cả chính đối tác của hắn – Lam Hải Long.
Tuy nhiên bản tính của Lam Hải Long, Thạch Phong Đã sớm biết rõ, nhưng mà thấy một màn như vậy vẫn cảm thấy thổn thức không thôi.
Lòng người ấm lạnh không có gì hơn cái này đi nha.
Nhưng mà Thạch Phong cũng sẽ không đi đồng tình với Trương Lạc Uy, bởi vì Trương Lạc Uy cũng là người như vậy, ở kiếp trước U Ảnh chính là chiêu mộ được không ít người chơi mới có tiềm lực, vốn cho rằng giai đoạn đầu phát triển như diều gặp gió, tiến tới thời kỳ cực tốc phát triển, nhưng không biết rõ tại sao Trương Lạc Uy đột nhiên nổi loạn, rồi đoạn tuyệt với Lam Hải Long, sau đó dẫn đi rất nhiều cao thủ gia nhập ngay vào Hùng Bá Thiên Hạ, thoáng chốc làm cho U Ảnh bị tổn thương nặng nề, bằng không U Ảnh cũng sẽ không dừng bước lại tại công hội tam lưu, cho đến khi hắn tiếp nhận thì U Ảnh mới dần dần phát triển thành công hội nhị lưu đứng đầu.
Mà ở đời này đã khác hẳn rồi, Thạch Phong vốn tưởng rằng phải tốn công lập kế hoạch và phải trả một cái giá lớn mới có thể cạnh tranh cướp nhân tài với công hội U Ảnh, nhưng hiện tại xem ra chỉ là lo lắng dư thừa.
Trương Lạc Uy thua trận, địa vị của công hội U Ảnh trong lòng mọi người giảm mạnh, trái lại công hội Linh Dực của Thạch Phong lại biến thành mục tiêu duy nhất trong lòng mọi người, Lam Hải Long nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không có bất cứ biện pháp nào thay đổi.
Lam Hải Long nếu sớm biết Thạch Phong lợi hại như vậy, thì hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý để Trương Lạc Uy luận võ với Thạch Phong, còn có thể đào móc ra được không ít người mới có tiềm lực hoặc cao thủ trong số những người ở đây, mà bây giờ một chút sức cạnh tranh cũng không còn, chỉ có thể chọn lựa một ít cơm thừa canh cặn từ công hội Linh Dực mà thôi.
"Bạn học Thạch Phong, anh thấy tôi có thể gia nhập công hội Linh Dực được không? Cho dù là thành viên công hội thôi cũng được."
"Xin chào, tôi là chủ studio Thanh Diệp (lá xanh) đứng đầu thành phố Kim Hải – Diệp Vô Miên, tôi muốn sát nhập cả studio vào công hội Linh Dực, không biết anh Thạch Phong có bằng lòng tiếp thu không, chúng tôi không muốn nhiều lắm, chỉ cần mười vị trí thành viên chính thức và năm mươi vị trí thành viên vòng ngoài thôi."
Trong lúc Thạch Phong đang bắt đầu nhận người, nguyên một đám học sinh tinh anh trong trường đều xông tới, cũng không ít studio và tuyển thủ võ thuật, khiến Thạch Phong giật mình nhất phải kể đến studio Thanh Diệp, ở kiếp trước studio Thanh Diệp hoàn toàn không thèm để ý tới lời mời chào từ U Ảnh, ngược lại còn tự thành lập một cái công hội, cuối cùng còn kéo được vài tập đoàn và nhà tài trợ duy trì, phát triển ở Thần Vực thành công hội tam lưu.
Nếu không phải do tài chính có hạn, thành phố Kim Hải càng ngày càng nhiều công hội thành lập, đầu tư phân tán, chỉ sợ công hội Thanh Diệp chính là người cạnh tranh lớn nhất đối với U Ảnh.
Ngoài ra Thạch Phong rốt cuộc cũng đã tìm thấy U Ảnh Ngũ Ma Tướng.
Thẳng đến khi Hội Liên Nghị chấm dứt, Thạch Phong không dám tưởng tượng, danh ngạch dự định lúc trước hoàn toàn không đủ, ngược lại có thêm một trăm người, có thể đoán được thành cao thủ trong tương lai có hơn năm mươi người, chín người thành đỉnh cấp cao thủ, trong đó năm người là Ngũ Ma Tướng, bốn người khác là thành viên nòng cốt của studio Thanh Diệp.
Bởi vì chiêu mộ những người này vào thành công, studio Linh Dực lập tức biến thành quái vật khổng lồ trong thế giới thực tế ảo tại thành phố Kim Thị, nội tình mạnh hơn một số công hội tam lưu rất nhiều, tổng thành viên đã đạt tới hơn con số năm trăm người, chỉ cần biến năm trăm người họ trở thành khung xương chống đỡ công hội Linh Dực, có như vậy thì dù đi khai chiến với công hội nhị lưu công hội khác, Thạch Phong cũng không sợ.
Sau đó Thạch Phong tốn cả buổi sáng, cuối cùng cũng chuẩn bị xong xuôi hợp đồng cho những người họ.
Về phần vấn đề quản lý studio Linh Dực, Hắc Tử đã sớm sắp xếp xong xuôi, hơn nữa những người này có không ít người xuất thân từ studio, rất nhanh đã có thể thích ứng được, ngoài ra còn mang đến không ít trợ giúp về phương diện quản lý, bất quá Hắc Tử thấy Thạch Phong thoáng chốc đã kéo đến nhiều người như vậy, cũng bị chấn kinh.
Một lúc mang đến hơn bốn trăm người, nháy mắt chiếm hết sân phòng studio Linh Dực, nhất thời toàn bộ studio đều trở nên náo nhiệt lên rất nhiều, có dáng vẻ thực thụ của một studio, không giống như trước kia loe hoe vài ba mống, trống rỗng, ở trong một studio lớn chẳng hợp nhau gì cả.
Thẳng đến ban đêm, Thạch Phong mới về đến nhà, tuỳ tiện ăn tối một chút rồi uống vào một lọ thuốc dinh dưỡng, mở đầu một ngày mới ở Thần Vực.
Mà ngày mới này đã định trước là sẽ không tầm thường.
Chương 259: Mưa gió bập bùng.
Editor: Tiểu Lôi.
Beta: Akiko.
Thạch Phong sau khi vào Thần Vực, chuyện đầu tiên là tìm Bạch Khinh Tuyết, giao dịch Tấm Khiên Hồ Quang.
Lúc trước chế tạo Tấm Khiên Hồ Quang cơ hồ đã dùng hết tất cả Tinh Thể Ma Linh rồi, hơn nữa trong khoảng thời gian này mỗi công hội lớn đều công lược ba cái phó bản đoàn đội level 10 loại lớn.
Mặc dù tinh anh của các công hội đều đạt tới level 13-14, nhưng mà nghĩ muốn công lược tam đại phó bản cấp Phổ Thông vẫn là làm không được.
Nhìn như chỉ là phó bản level 10, kỳ thật đẳng cấp của quái vật không chỉ dừng ở level 10, đẳng cấp cao nhất là đạt tới level 13, bình thường đồ rơi xuống cũng không có gì đặc biệt, đều là một ít vũ khí trang bị phẩm chất Bí Ngân level 10 thôi, cũng không thiếu tài liệu cần thiết dành cho chức nghiệp sinh hoạt.
Nhưng mà cấp Khó Khăn thì khác hẳn.
Sở dĩ được xưng là tam đại phó bản, chủ yếu là theo độ khó tăng lên, đẳng cấp của phó bản cũng sẽ bay lên, tam đại phó bản cấp Khó Khăn đều đạt đến level 15, cho nên nghĩ muốn đánh thông tam đại phó bản đầu tiên cũng không phải dễ dàng như vậy.
Ngoài ra tam đại phó bản cấp Khó Khăn rơi đồ đều sẽ có chút không giống, phần lớn đều là trang bị cấp Tinh Kim, ngoài ra là trang bị vũ khí loại hình phát triển, có thể từ level 10 phát triển đến level 15, nhưng nó là trang bị buộc định duy nhất cho một cá nhân. Mà tam đại phó bản cấp Địa Ngục đều là level 18, rơi xuống đều là vật phẩm cấp Ám Kim, trang bị vũ khí đều có thể phát triển từ level 10 đến level 18, cũng thuộc loại trang bị buộc định, có thể nói tam đại phó bản cấp Địa Ngục là phó bản mạnh nhất trước level 20, không cái nào sánh bằng.
Chờ đến level 20, trong khu vực của thành Bạch Hà sẽ xuất hiện phó bản loại lớn mới, tổng cộng có bốn cái, trong đó có ba cái thuộc về loại phó bản năm mươi người, còn một cái phó bản thuộc loại trăm người, phó bản một trăm người so với phó bản năm mươi người thì khó khăn hơn một mảng lớn, quan trọng nhất là, chỉ cần đánh thông được phó bản một trăm người lần đầu tiên, sẽ thông báo trên cả Thần Vực, không còn là trong phạm vi của một vương quốc nữa. Nói cách khác hiện giờ có gần hai tỷ người chơi đều có thể nhìn thấy nghe đến, không có bất kỳ một cái tuyên truyền quảng cáo nào có hiệu quả tương tự, ngoài ra còn được ghi tên vào bảng Anh Hùng của Thần Vực. Làm cho tất cả người chơi Thần Vực đều có thể chiêm ngưỡng.
Nhưng mà muốn đánh thông phó bản loại trăm người này, khó khăn vô cùng lớn. Dù Thạch Phong có phương pháp công lược cũng vậy, muốn thông qua cũng rất khó rất khó đấy.
Trong phòng tiếp khách của thương hội Vệt Sao, Bạch Khinh Tuyết mở cửa đi vào, trang bị của Bạch Khinh Tuyết lúc này so với trước kia biến hoá thật lớn, toàn thân trang bị đều là cấp Bí Ngân, sau lưng đeo thanh kiếm màu trắng bạc đầy ma văn đạt tới cấp Tinh Kim, đẳng cấp cũng đạt đến level 16, rõ ràng là luyện cấp từ sáng đến tối, mới có được đẳng cấp này.
"Chúng ta nhanh giao dịch đi." Bạch Khinh Tuyết ngay cả chào hỏi cũng không, gấp giọng nói.
"Cô Bạch xem ra rất bận rộn nha, vội vàng như vậy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?" Thạch Phong kỳ quái hỏi.
Đây chính là giao dịch tấm khiên cấp Tinh Kim, tuyệt đối có thể nói là chuyện quan trọng, nhưng mà Bạch Khinh Tuyết có vẻ giống như còn việc quan trọng hơn cần hoàn thành.
"Cũng không có gì, bất quá là dò la được công hội Ám Tinh đã công lược đến hai của phó tầng cuối bản Vùng Đất An Nghỉ rồi, cho nên cần phải tăng nhanh tốc độ, lát nữa tôi cũng cần đi tới Vùng Đất An Nghỉ." Bạch Khinh Tuyết cũng không có giấu diếm, bất quá vội vàng đáp.
Đường đường là công hội đứng đầu thành Bạch Hà. Cư nhiên lại có tốc độ công lược phó bản chậm hơn một công hội tam lưu Ám Tinh một bậc, làm sao không khiến cho người ta sốt ruột cho được.
"Tốc độ của bọn hắn đúng là nhanh, nhưng mà Ám Tinh hẳn là không có cao thủ lợi hại như vậy mới đúng." Thạch Phong cảm giác Ám Tinh có gì đó kì lạ.
Công hội Ám Tinh đầu tiên là một hơi ăn hết gần mười cái công hội bất nhập lưu. Hiện tại lại lòi ra một đám cao thủ, nếu chỉ tính tiến độ tiến công tam đại phó bản, nếu so với Bạch Khinh Tuyết còn nhanh hơn rất nhiều, phải biết công hội của Bạch Khinh Tuyết tại thành Bạch Hà là công hội số một đấy, Bạch Khinh Tuyết vì muốn phát triển tốt hơn, điều không ít cao thủ trong quân đoàn Đồ Thần (tàn sát thần linh) ở vương thành Tinh Nguyệt tới đây, những người này đều chỉ kém đỉnh cấp cao thủ một chút, một chi đội nhỏ trong quân đoàn Đồ Thần đều là đỉnh cấp cao thủ, cộng thêm Bạch Khinh Tuyết còn có Triệu Nguyệt Như hai cao thủ dẫn đầu, thế mà lại không bằng Ám Tinh.
Tam đại phó bản đều có năm tầng, đoàn đội Phệ Thân Chi Xà mạnh như vậy mà hiện tại mới chiếm đóng đến tầng thứ hai, mà Ám Tinh đã tiến hành chiếm đóng tới tầng thứ tư.
Nghĩ như thế nào đều thấy không có khả năng.
Công hội nhất lưu và công hội nhị lưu chênh lệch ở chỗ nội tình cao thủ nhiều như mây. Vì bồi dưỡng những cao thủ này, nhiều công hội nhất lưu thậm chí hao tốn gần mười năm, đến bây giờ vẫn liên tục tìm kiếm nhân tài. Mà như Liên Minh Thích Khách, mặc dù là công hội nhị lưu đứng đầu, nhưng còn đang trong giai đoạn bồi dưỡng tích luỹ cao thủ, hoàn toàn không thể đặt chung một cấp độ so sánh với công hội nhất lưu.
Nhưng Ám Tinh là chuyện thế nào?
Hơn nữa Thạch Phong còn vì Ám Tinh đưa đến một kẻ địch như đứng đầu công hội nhất lưu - Hoàng Hôn Hồi Hưởng, nhưng mà Ám Tinh cứ như không có chuyện gì xảy ra, không truyền đến bất kì tin náo động nào, ngược lại Hoàng Hôn Hồi Hưởng còn làm hành động khiến Thạch Phong giật mình, rất dứt khoát trả 50 triệu điểm tín dụng.
Nghĩ tới đây, Thạch Phong cảm thấy thế lực sau lưng Ám Tinh không phải dạng vừa, Hoàng Hôn Hồi Hưởng nhất định là phát hiện ra gì đó, mới dứt khoát thanh toán 50 triệu điểm tín dụng như vậy.
"Đây là 200 viên Tinh Thể Ma Linh."
"Đây là bốn Tấm Khiên Hồ Quang, cô kiểm tra xem đi."
Bạch Khinh Tuyết không có tâm trạng bàn luận về cái công hội Ám Tinh này, trực tiếp mở thanh giao dịch, Thạch Phong cũng rất thức thời không tiếp tục bàn luận, Bạch Khinh Tuyết lo lắng như thế này, đủ biết sự tình của Ám Tinh tạo cho nàng áp lực không nhỏ, chỉ sợ không riêng gì phó bản đơn giản như vậy, chắc chắn là có chuyện ẩn gì khác, bất quá đây không phải là việc Thạch Phong có thể quản được.
Đương nhiên nếu Bạch Khinh Tuyết chịu mở miệng, với thân phận bạn bè, Thạch Phong cũng sẽ trợ giúp, bất quá Bạch Khinh Tuyết không có mở miệng nói, Thạch Phong cũng chỉ có thể giữ im lặng, hơn nữa có bốn Tấm Khiên Hồ Quang, làm cho thực lực MT trong đoàn tăng lên không chỉ một hai điểm, muốn vượt qua Ám Tinh cũng không phải vấn đề lớn.
Bạch Khinh Tuyết kiểm tra thuộc tính của Tấm Khiên Hồ Quang một hồi, lập tức mắt phượng sáng ngời, lộ vẻ vui mừng.
"Tốt quá, thuộc tính của Tấm Khiên Hồ Quang này thật sự quá tốt, tôi còn muốn hai cái, không biết bao giờ anh có thể rèn ra?" Bạch Khinh Tuyết lúc này có một chút hứng thú, bởi vì có được bốn tấm khiên này, thông qua hai tầng nữa tuyệt đối không thành vấn đề.
"Chế tác tấm khiên này thật không dễ dàng gì, xác xuất thành công quá thấp, có lẽ tốn nửa ngày thời gian cũng có thể làm thêm hai cái nữa." Thạch Phong suy nghĩ, cho một câu trả lời tương đối chính xác.
"Vậy nửa ngày sau tôi lại đến, anh đừng nên bán cho người khác." Bạch Khinh Tuyết gật đầu, lập tức bước nhanh rời khỏi phòng khách.
Bạch Khinh Tuyết vừa mới rời đi không lâu, mấy người Hoả Vũ cũng đi đến cửa hàng Vệt Sao.
"Hội trưởng, chúng ta đã chuẩn bị xong để vào phó bản, bất kì lúc nào cũng có thể tiến vào Pháo Đài Ác Ma Cổ." Hoả Vũ nhìn về phía Thạch Phong, chỉ hận không thể khiến Thạch Phong thấy được cô ấy quản lý đoàn đội có bao nhiêu lợi hại.
"Hiện tại còn sớm, Pháo Đài Ác Ma Cổ là phó bản đoàn đội hai mươi người, em cũng biết studio Linh Dực của chúng ta vừa có thêm một đám người mới, những người này hầu hết đẳng cấp không cao, còn có một số ít mới tạo tài khoản vào game, tôi muốn để cho em dẫn một số người đi thăng cấp, giúp họ lên level 15 nhanh chóng, hợp thành một đoàn đội chủ lực rồi mới đánh Pháo Đài Ác Ma Cổ." Thạch Phong cười cười, đưa cho Hoả Vũ một cái danh sách.
Ý định lúc đầu của Thạch Phong là để cho Thuỷ Sắc Tường Vi phái ra một ít người, nhưng bọn người Thuỷ Sắc Tường Vi đang phải quản lý những thành viên mới gia nhập hội, ngoài ra Thủy Sắc Tường Vi còn đang bận công lược phó bản mười người và phó bản hai mươi người để nâng cấp trang bị, chuẩn bị cho việc tiến công tam đại phó bản, lúc này căn bản không có dư thời gian và sức người, lãng phí thời gian và tinh thần đi tiến đánh Pháo Đài Ác Ma Cổ.
Cho nên Thạch Phong mới nghĩ lập nên một đoàn đội chủ lực mới cho công hội, mà chín cao thủ đỉnh cấp mới vừa thu vào cũng không thể nào để không không xài, cho nên lập tức giao cho đám Hoả Vũ dẫn người đi thăng cấp.
"Em biết rồi." Hoả Vũ có chút mất mát, nhưng mà nghĩ đến Thạch Phong bằng lòng để cô dẫn dắt nhiều người hơn, hơn nữa còn để cô ấy làm đoàn trưởng đội chủ lực, đoàn trưởng đó nha! Trong lòng cô vẫn rất vui vẻ, vì đã được Thạch Phong tin tưởng và khẳng định thực lực.
"À đúng rồi, thiếu chút nữa tôi quên mất, còn có vài thứ tặng cho mọi người."
Ngay khi Hoả Vũ xoay người muốn rời đi, Thạch Phong vỗ đầu một cái, chợt gọi lại Hoả Vũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com