Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 14: KHI MỘT CÂU CHỈNH TẢ CŨNG CÓ THỂ LÀ LỜI CẦU NGUYỆN

Từ ngày nhận tin “giai đoạn 3, cần người hiến tủy phù hợp”,
Trinh bắt đầu tự tạo một chiến dịch nhỏ trên mạng.

Cô không có nhiều người theo dõi,
chỉ là một sinh viên năm hai, không nổi bật, không giỏi phát biểu,
nhưng từng chữ cô viết đều như… một cú đập vào lòng:

> “Bạn có thể là lý do giúp một người còn được sống.
Nếu bạn từ 18–45 tuổi, khỏe mạnh, xin hãy đăng ký kiểm tra nhóm HL-A.
Vì bạn không biết, có thể bạn… chính là 1 trên 20.000.”

---

Mỗi ngày, Trinh vào lớp, gửi link đến từng bạn.
Có người đọc. Có người bỏ qua.
Có người hỏi:

— “Ủa, người quen em hả?”

Trinh chỉ đáp:

— “Người yêu em.”

---

Chiều thứ Sáu, trời mưa.

Trinh đang làm ở quán thì điện thoại báo 7 cuộc gọi nhỡ từ hàng xóm trọ.
Cuộc gọi thứ 8 bắt máy, giọng một cô run lên:

— “Nhi… chị Nhi bị ngất rồi. Mặt tái xanh. Mọi người đưa đi bệnh viện…”

Trinh buông khay cà phê, không nói câu nào,
chạy xuyên mưa về.

---

Khi cô đến viện, Nhi đã nằm phòng cấp cứu.
Y tá nói:

— “Cô ấy mất ý thức trong 15 phút. Có dấu hiệu co giật nhẹ.
Suy kiệt tủy và thiếu máu nghiêm trọng.”

Trinh không khóc.
Chỉ ngồi gục đầu vào hai tay,
thở từng hơi gấp –
vì nếu thở chậm, cô sẽ khóc thật.

---

Tối đó, khi về lại phòng, cô định tìm áo khoác của Nhi đem đi giặt.
Trong lúc lật hộc tủ, một quyển sổ nhỏ rơi xuống.

Sổ màu lam bạc.
Không tên.

Trinh cầm lên.
Mở trang đầu tiên.

Chỉ đọc một dòng –
và đứng chết lặng:

> "Nếu em đọc được những dòng này,
là chị đã không còn…"

Cô ngồi xuống sàn.

Lần đầu tiên sau nhiều tháng mạnh mẽ –
Trinh bật khóc.
Không tiếng.
Chỉ run và ướt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #thuanviet