Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 33: CÓ NHỮNG THƯ KHÔNG GỬI ĐỂ NHẬN LẠI - MÀ GỬI ĐỂ NGƯỜI KHÁC BIẾT MÌNH

Hai hôm sau.

Một cô y tá gọi Trinh ra ngoài hành lang.
Đưa cho cô một phong bì.
Không đề tên, không chữ.
Nhưng bên trong là một xấp tiền và một tờ giấy ngắn:

> "Cô còn trẻ.
Cô cần tiền, cần tương lai.
Con tôi không thể cho cô thứ đó.
Hãy biến mất trước khi nó lún sâu thêm."

Trinh cười.
Không phải vì xúc phạm.
Mà vì… đây là lần thứ hai cô bị trả giá để rời khỏi tình yêu của mình.

Lần trước, Trinh im.
Lần này —
cô viết lại.

---

Tối đó, Trinh để lại một phong bì khác tại quầy tiếp nhận của bệnh viện, gửi đúng tên mẹ Nhi.

Trong đó là một bức thư tay:

> "Thưa bác.

Cháu là Trinh.
Người bác gọi là 'cô ta'.

Cháu biết bác không cần cháu.
Nhưng con gái bác – cần cháu để sống.

Bác có thể mua lại danh dự, tương lai, thậm chí cả một suất du học cho chị ấy.
Nhưng bác không mua được người yêu chị ấy bằng tiền.

Và nếu bác nghĩ cháu quen chị vì tiền –
thì cháu xin lỗi,

— Cháu ở đây vì… chính bác đã không ở đây khi chị ấy cần nhất.

Cháu không đến để giành.

Cháu đến vì… chị ấy đã chọn cháu.

Không phải bằng lời –

mà bằng cách chị ấy nắm tay cháu,
giữa phòng bệnh,
trước mặt người từng sinh ra chị."**


---

Mẹ Nhi không trả lời.

Nhưng vài ngày sau, một y tá lặng lẽ nói với Trinh:

— “Bác ấy quay lại… để đưa hồ sơ bảo hiểm cho bệnh viện.
Không nói gì.
Chỉ để lại ba chữ…”

— “Gì ạ?”

— “Cứ để nó sống theo ý nó.”

---

Trinh nhìn lên cửa sổ phòng bệnh.
Nơi Nhi đang ngồi đọc lại sổ tay ngày xưa.
Ánh nắng rọi vào vai chị — và lần đầu…
Cô biết:

> Không cần phải thắng mẹ chị.
Chỉ cần không đánh mất chị – là đủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #thuanviet