Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 45: NGƯỜI TA KHÔNG CHẾT VÌ BỆNH , CHỈ CHẾT KHI KHÔNG CÒN AI MUỐN MÌNH

Bệnh viện - 2 giờ sáng.

Màn hình tim đồ bật đèn đỏ liên tục.
Tiếng "bíp... bíp..." kéo dài, nặng như tiếng gõ cửa từ địa ngục.

Trinh ngồi đó.
Không nhắm mắt suốt 40 tiếng.
Tay vẫn nắm lấy tay Nhi - giờ đã lạnh và mềm đi thấy rõ.

Bác sĩ đến, nhẹ giọng:

- "Chúng tôi sẽ theo dõi thêm 6 tiếng nữa.
Sau đó... xin gia đình chuẩn bị tinh thần."

Mẹ Nhi bật khóc.
Trinh không khóc.
Chỉ gật đầu.

---

5 giờ sáng.
Trinh mở điện thoại.
Nhấn "ghi âm".

Cô run run đọc:

> "Chị à...
Em đang viết một bài luận, không phải nộp thầy - mà là nộp cho chị.

Tựa đề là:
Nếu người em yêu không còn trên đời này, em sẽ sống ra sao?

Em viết thế này:

Em sẽ không sống thay chị - vì không ai sống thay được ai.

Nhưng em sẽ sống sao cho:

- Khi em cười, người ta thấy ánh mắt chị.
- Khi em giúp người, người ta thấy lòng tốt của chị.
- Và khi em yêu lần nữa (nếu có)... người đó cũng sẽ biết

chị từng tồn tại - và không ai thay thế được chị."


---

Trinh gỡ tai nghe, đặt một bên tai Nhi.

Cô thì thầm lần cuối:

> "Chị từng dạy em sống như người biết yêu.

Giờ, nếu chị không dạy được nữa...

thì hãy ở lại,

để em còn lý do mà sống tiếp."


---

6:15 sáng.
Bác sĩ tiến vào kiểm tra lần cuối.

Bất ngờ...
Một ngón tay của Nhi co lại.

Màn hình tim bíp trở lại nhịp đều.

Y tá hét lên:

- "Phản ứng sinh tồn!
Cô ấy đang có phản ứng sinh tồn!"

---

Trinh gục xuống, khóc nức nở:

> "Chị à...

Đừng đi.

Vì em chưa gọi tên chị đủ lần."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #thuanviet