Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 77: EM YÊU NGƯỜI KHÁC - CHỊ CŨNG VUI, MIỄN LÀ EM CÒN CƯỜI


Tối đó, Trinh không ngủ được.

Cô ra biển một mình.
Ngồi trên bãi cát, nghe sóng táp vào tim như từng nhát gõ:

> “Trinh à, mày đang làm gì vậy?
Mày yêu Thư…
Hay chỉ yêu ký ức về Thư?”


---

Cô về nhà lúc gần 3 giờ sáng.
Đèn phòng khách vẫn sáng mờ.
Lệ Mai ngủ gục trên ghế, tay ôm khung ảnh cưới cũ – bức ảnh chụp Trinh và Thư.

> Có lẽ Mai lén lấy nó xuống.
Không phải để chiếm giữ.

Mà là để hiểu…
vì sao chị gái mình lại cười rạng rỡ đến thế.

Trinh không nói gì.
Chỉ lặng lẽ lấy tấm ảnh lại, đặt lên bàn thờ nhỏ,
rồi thắp nhang.

> Cô khấn thầm:
— “Nếu chị còn ở đây…

xin chị cho em một giấc mơ.

Để em biết…
liệu em được phép sống tiếp hay không.”


---

Đêm đó, cô ngủ mê mệt.

Trong mơ, cô thấy mình đứng trên bãi biển năm xưa.
Gió thổi nhẹ.
Một bóng người mặc váy trắng bước đến từ phía xa.

> Là Lệ Thư.
Vẫn nụ cười đó.
Vẫn mái tóc dài và dáng đi gầy gò quen thuộc.

Trinh lao đến ôm chầm lấy chị.
Khóc như một đứa trẻ bị bỏ rơi quá lâu:

> — “Chị ơi… Em xin lỗi…
Em không biết nên làm gì…

Em… sợ yêu người khác…”

Lệ Thư vuốt tóc cô, thì thầm:

> — “Chị biết.
Nhưng em có biết…

chị chưa từng muốn em ở mãi trong nấm mồ của chị.”

> “Nếu em có thể yêu Mai…

thì chị vui lắm.”

Trinh òa lên:

> — “Nhưng như vậy… là phản bội chị…”

Thư cười nhẹ, mắt long lanh nước:

> — “Không, Trinh ơi.

Yêu một người mới không phải phản bội.

Phản bội… là khi em chôn trái tim mình cùng chị – dù nó còn đập.”

> “Mai không phải chị.
Nhưng Mai là người chị tin tưởng để yêu thương em khi chị không thể.”

> “Nếu em còn cười được…
thì chị mới có thể yên nghỉ thật sự.”

Trinh tỉnh dậy. Nước mắt ướt gối.
Cô bước xuống giường, đi về phía hiên nhà,
nơi Lệ Mai đang ngồi uống trà một mình.

Cô ngồi xuống cạnh Mai, không nói gì,
chỉ đặt tay lên tay cô –
lần đầu tiên, không rút lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #thuanviet