Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 95: "NẾU EM ĐỌC ĐƯỢC... VẬY LÀ EM ĐÃ SỐNG TIẾP RỒI."

Hôm đó trời mưa nhẹ.
Bưu điện phường gọi điện:

> — “Có một bức thư gửi cho cô Mai Nguyễn.

Không ghi địa chỉ người gửi.
Nhưng dấu bưu điện… đã 3 năm trước.”

Mai run tay cầm lá thư.
Nét chữ nghiêng nghiêng: “Gửi Mai – nếu em còn nhớ đến Thư.”

---

Cô ngồi trong phòng, đóng cửa, không ai làm phiền.

Bức thư cũ, giấy đã ngả màu.
Nhưng từng con chữ… vẫn như giọng Thư vang bên tai.

---

“Gửi Mai,

Nếu em đọc được lá thư này…
thì em đã sống tiếp được rồi.
Và vậy là đủ.”

> “Ngày chị viết thư này là ngày chị rời khỏi thành phố.

Không phải vì ghét em. Không phải vì buông bỏ.

Mà là vì… chị biết mình chỉ làm em đau thêm.”

> “Mai à,
có những tình yêu không đi đến được.
Nhưng chị tin – nó vẫn thật.”

> “Nếu một ngày em sống tiếp được…

nếu em yêu được ai đó khác – xin em yêu họ không do dự.

Đừng mang theo cái bóng của chị.”

> “Chị không cần em phải nhớ.

Chỉ cần em… được yêu đúng cách.”

> “Chị từng là người đi bên cạnh em.
Nhưng em cần một người ở lại.”

Tái bút:

> “Nếu em nuôi con nuôi nào đó,

nhớ đừng cho nó ăn cà rốt nếu nó ghét.

Và nhớ… ôm nó khi nó ngủ.”

— Thư.”

---

Mai ngồi lặng hàng giờ, ôm lá thư cũ trong tay.
Không khóc.
Chỉ mỉm cười.

> Vì cuối cùng… người cũ không ở bên,
nhưng vẫn dõi theo.


---

Tối đó, Mai kể cho Trinh nghe.

Trinh không nói gì, chỉ đặt tay lên lưng Mai:

> — “Có lẽ… lá thư đó đến đúng lúc.

Vì em giờ không còn là người đứng giữa nữa.

Em là người được chọn để sống.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #thuanviet