Chương 3
Căn phòng nhỏ phía sau quán cà phê chìm trong ánh đèn vàng mờ nhạt, thứ ánh sáng yếu ớt từ chiếc bóng tròn treo trên trần hắt xuống sàn gỗ cũ kỹ, tạo nên những mảng sáng tối lập lòe, như đang đồng lõa với sự đam mê mãnh liệt của hai con người đang quấn lấy nhau. Không gian đặc quánh bởi hơi ẩm của đêm Sài Gòn, mùi cà phê nồng nàn hòa lẫn với hương mồ hôi mặn mà, quấn lấy khứu giác, khiến đầu óc Quang quay cuồng như say men. Tiếng quạt trần kêu ù ù hòa lẫn với tiếng thở dốc, tiếng da thịt chạm vào nhau, tạo nên một bản giao hưởng nguyên sơ, đầy cám dỗ.Quang quỳ trước háng ông Cương, đầu cậu cúi xuống, đôi môi mềm mại bao quanh con cặc to dài của ông, khoảng 20cm, cứng rắn và nóng bỏng như một thanh sắt nung. Cậu liếm láp say mê, đầu lưỡi xoáy tròn quanh đầu cặc, cảm nhận sự mịn màng xen lẫn chút thô ráp của làn da ông. Vị mặn mà của mồ hôi và chất đàn ông từ ông khiến Quang rùng mình, cơ thể cậu căng lên vì kích thích. Ông Cương ngồi trên mép giường, đôi tay thô ráp đặt lên đầu cậu, những ngón tay gân guốc luồn vào tóc, ấn nhẹ xuống theo nhịp bú mút của Quang, như thể muốn dẫn dắt cậu sâu hơn vào cơn mê đắm. “Cậu…” ông rên khẽ, giọng trầm đục, chứa đựng cả sự kìm nén lẫn khát khao không thể che giấu.Quang nhả con cặc ra, môi cậu ướt bóng, lấp ló nước bọt dưới ánh đèn vàng. Cậu liếm dọc theo thân cặc, từ đầu xuống gốc, lưỡi cậu trượt chậm rãi, cảm nhận từng đường gân nổi lên dưới lớp da nóng ran. Cậu dừng lại ở hai hòn dái căng tròn, ngậm lấy một bên vào miệng, mút mạnh, lưỡi xoáy quanh, cảm nhận sự mềm mại nhưng đầy sức sống. Ông Cương nhắm mắt, miệng hé ra, những tiếng rên trầm thấp thoát ra từ cổ họng, như những đợt sóng vỡ òa. “Quang… trời ơi…” ông thì thầm, bàn tay siết chặt tóc cậu, cơ thể ông cong lên, như thể không thể chịu nổi sự kích thích mãnh liệt từ đôi môi và lưỡi của Quang. Cậu chuyển sang hòn dái còn lại, mút sâu hơn, tay cậu vuốt ve con cặc ông, cảm nhận nó co giật khẽ trong lòng bàn tay, lấp ló vài giọt chất lỏng trong suốt rỉ ra từ đầu cặc.Quang đứng dậy, cơ thể cậu lấp ló mồ hôi, chiếc áo thun mỏng dính chặt vào da, để lộ những đường nét trẻ trung, căng tràn sức sống. Cậu trèo lên, ngồi lên đùi ông Cương, cảm nhận sự rắn chắc của cơ thể ông dưới mình. Môi cậu tìm đến miệng ông, lúng búng râu, cọ vào môi cậu, vừa nhột vừa kích thích. Cậu hôn lên môi ông, một nụ hôn đầy tham lam, lưỡi cậu lướt qua, cảm nhận vị mặn của mồ hôi và chút đắng của cà phê còn vương lại. Ông Cương chần chừ, nhưng rồi, như không thể kháng cự, ông đưa tay ôm lấy cậu, những ngón tay thô ráp siết chặt hông cậu, kéo cậu sát vào mình. Lưỡi ông trượt vào miệng Quang, mút lấy môi cậu, quấn lấy lưỡi cậu trong một nụ hôn ướt át, sâu đậm. Nước bọt chảy xuống cằm, lấp ló dưới ánh đèn, một số giọt trượt xuống ngực Quang, để lại những vệt sáng bóng. Râu ông cọ vào môi và cằm cậu, gây ra cảm giác nhột nhột nhưng đầy kích thích, khiến Quang rên khẽ, hé miệng đón nhận nụ hôn của ông, nuốt lấy từng giọt nước bọt của ông. Một số giọt không kịp nuốt chảy xuống cổ, xuống ngực, hòa lẫn với mồ hôi, tạo nên một cảm giác ướt át, dâm đãng.Ông Cương mút mạnh lưỡi Quang, lưỡi ông xoáy sâu, như muốn nuốt trọn cậu. Cậu đáp lại, lưỡi quấn chặt, môi hai người dính chặt vào nhau, tạo nên những âm thanh nhóp nhép đầy cám dỗ. Ông thả môi cậu ra, nhưng ngay lập tức cúi xuống, liếm sạch những giọt nước bọt còn đọng trên cằm Quang, lưỡi ông trượt xuống cổ, cảm nhận mạch đập mạnh mẽ dưới làn da mịn màng. Ông tiếp tục liếm xuống ngực cậu, nơi những giọt nước bọt và mồ hôi hòa quyện, tạo nên một lớp sáng bóng. Ông cắn nhẹ vào đầu ti trái của Quang, kéo ra, khiến cậu cong người rên lên, một âm thanh vừa đau đớn vừa khoái cảm. Ông ngậm đầu ti vào miệng, mút mạnh, lưỡi xoáy quanh, trong khi tay ông xoa nắn đầu ti còn lại, ngón tay thô ráp búng nhẹ, khiến Quang rên to hơn, cơ thể cậu run lên dưới sự kích thích mãnh liệt.Cái miệng của ông Cương chu du khắp cơ thể Quang, lưỡi ông lướt qua từng inch da thịt, từ ngực xuống bụng, râu ông cọ vào da cậu, vừa nhột vừa khiến cậu rùng mình vì khoái cảm. Mỗi cái chạm của ông đều như đổ thêm dầu vào ngọn lửa trong lòng Quang, khiến cậu thở hổn hển, tay bấu chặt vào ga giường. Ông dừng lại ở vùng bụng dưới, liếm quanh rốn cậu, lưỡi ông xoáy sâu, cảm nhận làn da căng mịn và hơi ấm từ cơ thể cậu. Quang nằm yên, rên lên từng tiếng, cơ thể cậu cong lên mỗi khi lưỡi ông chạm vào những điểm nhạy cảm, như thể ông đang vẽ lên cơ thể cậu một bức tranh của dục vọng.Ông Cương ngồi dậy, nắm lấy chân Quang, đặt lên vai mình, banh rộng mông cậu, để lộ cái lỗ đỏ hồng, mịn màng và khẽ co bóp dưới ánh đèn vàng. Ông đưa ngón tay thô ráp vào, chậm rãi nới lỏng, cảm nhận sự chặt chẽ và ấm nóng bao quanh ngón tay. Quang rên khẽ, cơ thể cậu run lên, cái lỗ của cậu dần ướt át, chảy ra thứ chất lỏng trong suốt, lấp ló dưới ánh sáng. Ông rút ngón tay ra, đặt con cặc to lớn của mình ngay lỗ đít Quang, đầu cặc nóng bỏng chạm vào khiến cậu rùng mình. Ông nhấp một phát, lút cán, con cặc trượt sâu vào trong, lấp đầy cậu bằng một cảm giác căng chặt, nóng bỏng. Quang la lên, một tiếng la vừa đau đớn vừa sướng điên, cơ thể cậu cong lên, tay bấu chặt vào vai ông.Ông Cương bắt đầu nhấp, từng nhịp đều đặn, con cặc ra vào nhịp nhàng trong cái lỗ chặt chẽ của Quang. Mỗi nhịp là một lần cậu cảm nhận sự lấp đầy mãnh liệt, đầu cặc chạm vào những điểm nhạy cảm khiến cậu rên lên không ngừng. Ông cúi xuống, nhìn Quang đang nằm dưới mình, đôi môi cậu hé ra, lưỡi le lưỡi, nước dãi chảy xuống cằm, ánh mắt mờ đi vì khoái cảm. Ông ngậm lấy lưỡi cậu, mút mạnh, lưỡi ông quấn lấy lưỡi cậu, nước bọt hai người hòa quyện, chảy xuống cằm Quang, tạo nên những âm thanh ướt át, nhóp nhép. Phía dưới, ông vẫn nhấp hông, tiếng da thịt va chạm vang lên bạch bạch, hòa lẫn với tiếng rên của cả hai.Ông Cương ngừng hôn, lật Quang nằm sấp, mông cậu chổng lên, để lộ cái lỗ đỏ hồng giờ đã ướt át và mở rộng. Ông nằm đè lên lưng cậu, con cặc trượt vào từ phía sau, sâu hơn, mạnh hơn. Quang rên to, tay bấu chặt ga giường, cơ thể cậu lắc lư theo từng nhịp nhấp của ông. Ông Cương ôm chặt cậu, môi ông hôn lên gáy cậu, lưỡi liếm dọc theo sống lưng, cảm nhận mồ hôi mặn mà trên da cậu. Họ đổi tư thế, ông ngồi dậy, kéo Quang ngồi lên lòng mình, con cặc lại trượt vào, lấp đầy cậu. Quang nhún mạnh, tay bám vào vai ông, cơ thể cậu lấp ló mồ hôi, tóc bết lại trên trán. Ông Cương siết chặt hông cậu, đẩy hông lên, phối hợp nhịp nhàng, mỗi nhịp là một lần cả hai chìm sâu hơn vào khoái cảm.Họ tiếp tục đổi tư thế, ông Cương bế Quang lên, ép cậu vào tường, chân cậu quấn quanh hông ông, con cặc ông nhấp mạnh vào từ phía trước, tiếng bạch bạch vang lên không ngừng. Quang rên to, đầu ngửa ra sau, nước dãi chảy xuống cổ, cơ thể cậu run rẩy vì khoái cảm. Ông Cương lại đặt cậu nằm xuống, gác một chân cậu lên vai, nhấp sâu hơn, mạnh hơn, mỗi nhịp như muốn khắc sâu mình vào cơ thể cậu. Quang không chịu nổi, hét lên: “Cháu ra…” Một dòng tinh nóng hổi bắn ra, ướt đẫm một mảng ga giường, cơ thể cậu co giật trong cơn sướng.Ông Cương tiếp tục nhấp, nhanh hơn, mạnh hơn, cho đến khi ông rên lên, một tiếng rên trầm đục, và bắn vào trong đít Quang, dòng tinh nóng bỏng lấp đầy cậu, chảy tràn ra ngoài. Ông gục xuống, nằm trên người Quang, môi ông tìm đến môi cậu, hôn liếm say đắm, lưỡi quấn lấy nhau, nước bọt hòa quyện. Họ ôm chặt lấy nhau, cơ thể ướt đẫm mồ hôi, hơi thở hòa lẫn, rồi chìm vào giấc ngủ trong ánh đèn vàng mờ nhạt, như thể thời gian đã ngừng trôi.
Sáng hôm sau, ánh nắng len qua khe cửa, chiếu lên khuôn mặt Quang, khiến cậu chớp mắt tỉnh dậy. Cơ thể cậu vẫn còn mỏi mệt, những dấu vết của đêm qua – những vết đỏ trên da, cảm giác ướt át còn lưu lại – khiến cậu khẽ rùng mình. Nhưng khi cậu đưa tay sang bên cạnh, giường lại trống không. Ông Cương đã rời đi, như lần trước, để lại cậu trong sự hụt hẫng quen thuộc.Quang ngồi dậy, kéo áo thun lên, bước ra ngoài. Ông Cương đứng sau quầy, lau ly, như thể không có gì xảy ra. “Về đi, trời sáng rồi,” ông nói, giọng lạnh lùng, không nhìn thẳng vào mắt cậu. Quang muốn nói gì đó, muốn hỏi tại sao ông lại đẩy cậu ra, nhưng ánh mắt xa cách của ông khiến cậu im lặng. Cậu rời quán, lòng nặng trĩu, tự hỏi liệu mình có đang chạy theo một giấc mơ không thể thành hiện thực.Những ngày sau, Quang vẫn đến quán, nhưng khoảng cách giữa cậu và ông Cương ngày càng lớn. Ông giữ vẻ lạnh lùng, còn Quang chìm trong nỗi đau và khao khát không thể dập tắt. Trong lúc đó, Vũ vẫn ở bên cậu, với nụ cười rạng rỡ và sự quan tâm chân thành. Một tối, khi cả hai đi ăn khuya, Vũ nắm tay cậu, lặp lại: “Tui thích cậu, Quang. Tui muốn mày cho tui một cơ hội.” Quang nhìn vào mắt Vũ, thấy sự ấm áp mà cậu không tìm thấy ở ông Cương, nhưng lòng cậu vẫn rối bời.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com