Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

Những ngày sau đêm đầy đam mê trong căn phòng nhỏ phía sau quán cà phê, sự lạnh nhạt của ông Cương như một lưỡi dao sắc cứa vào tim Quang. Mỗi lần cậu bước vào quán, ánh mắt ông vẫn xa cách, giọng nói trầm thấp nhưng không còn chút hơi ấm nào, chỉ còn lại những câu hỏi xã giao: “Uống gì?” hay “Muộn rồi, về đi.” Quang cố gắng tìm kiếm trong ánh mắt ông một dấu hiệu, một tia sáng nhỏ của sự khao khát từng bùng cháy đêm ấy, nhưng tất cả chỉ là sự tĩnh lặng băng giá. Lời nói của ông – “Cậu còn trẻ, đừng dại dột” – vang vọng trong đầu cậu, khiến cậu vừa đau đớn vừa bất lực. Cậu biết mình không thể tiếp tục chạy theo một bóng hình không muốn thuộc về mình.Trong lúc ấy, Vũ trở thành một luồng gió mới, mang theo ánh sáng và sự ấm áp mà Quang khao khát. Vũ, với nụ cười rạng rỡ, đôi mắt sáng ngời và tính cách cởi mở, dường như có thể xoa dịu mọi tổn thương trong lòng cậu. Sau những ngày đấu tranh nội tâm, Quang quyết định cho mình một cơ hội. Một buổi tối, khi cả hai đang ngồi ăn khuya ở một quán vỉa hè, ánh đèn đường hắt lên khuôn mặt nam tính của Vũ, cậu nắm tay anh, giọng nhỏ nhưng kiên định: “Tui… tui đồng ý. Tui muốn thử với anh.”Vũ nở một nụ cười rạng ngời, nắm chặt tay cậu, ngón tay anh ấm áp và vững chãi. “Cậu sẽ không hối hận đâu, Quang,” anh nói, giọng trầm ấm, ánh mắt lấp lánh như chứa đựng cả một bầu trời hy vọng. Từ đó, họ chính thức quen nhau. Vũ dẫn Quang đi khắp Sài Gòn, từ những quán bar sôi động ở quận 1 đến những con hẻm nhỏ đầy hàng quán vỉa hè, từ những buổi xem phim trong rạp tối om đến những lần đi dạo bên bờ sông Sài Gòn, nơi gió đêm thổi qua mang theo hương nước và sự tự do. Vũ luôn biết cách làm cậu cười, làm cậu quên đi cái cảm giác trống rỗng mỗi khi nghĩ về ông Cương. Nhưng sâu thẳm trong lòng, hình ảnh ông Cương vẫn như một ngọn lửa âm ỉ, không bao giờ tắt hẳn.Một tối thứ Bảy, sau khi xem xong một bộ phim tình cảm lãng mạn tại rạp, Vũ nắm tay Quang, kéo cậu ra khỏi đám đông ồn ào của trung tâm thương mại. “Đi đâu tiếp đây?” Quang hỏi, giọng nhẹ nhàng, ánh mắt lấp ló nụ cười. Vũ nháy mắt, nụ cười nghịch ngợm hiện lên trên khuôn mặt góc cạnh. “Về chỗ tui đi. Có vài thứ muốn cho mày xem,” anh nói, giọng trầm đầy ẩn ý, khiến tim Quang khẽ đập nhanh.Căn hộ của Vũ nằm ở tầng cao của một tòa chung cư ở quận 7, nhỏ nhưng gọn gàng, với cửa sổ lớn nhìn ra ánh đèn lấp lánh của thành phố. Vừa bước vào cửa, Vũ đã đẩy Quang vào tường, cơ thể cao lớn của anh ép sát vào cậu, hơi ấm từ anh trùm lấy Quang như một tấm chăn nóng bỏng. Không nói một lời, Vũ cúi xuống, môi anh chạm vào môi Quang, một nụ hôn đầy tham lam, mãnh liệt. Môi anh nóng bỏng, lưỡi anh trượt vào miệng cậu, quấn lấy lưỡi cậu trong một vũ điệu ướt át, tạo nên những âm thanh nhóp nhép đầy cám dỗ. Quang đáp lại, không ngần ngại, tay cậu vòng qua cổ anh, kéo anh sát hơn, môi cậu hé ra, đón nhận từng cái mút mạnh mẽ của Vũ. Nước bọt chảy xuống cằm, lấp ló dưới ánh đèn mờ ảo của căn phòng, một số giọt trượt xuống cổ Quang, hòa lẫn với mồ hôi, tạo nên một cảm giác ướt át, dâm đãng. Râu lún phún trên cằm Vũ cọ vào môi cậu, vừa nhột vừa kích thích, khiến Quang rên khẽ, cơ thể cậu run lên vì sự đam mê mãnh liệt.Họ vừa hôn vừa kéo nhau về phía sofa, ngã xuống trong một mớ hỗn độn của hơi thở dốc và những cái chạm đầy khao khát. Vũ nằm đè lên người Quang, cơ thể anh rắn chắc, nước da bánh mật tương phản với làn da trắng trẻo của Quang, tạo nên một khung cảnh đầy kích thích. Anh tiếp tục hôn cậu, môi anh trượt xuống cằm, xuống cổ, liếm sạch những giọt nước bọt còn đọng lại, lưỡi anh xoáy quanh, cảm nhận mạch đập mạnh mẽ dưới làn da mịn màng. Quang cong người, rên khẽ, tay bấu vào vai Vũ, móng tay cào nhẹ lên da anh, để lại những vệt đỏ mờ.Cả hai bắt đầu cởi đồ, tay Quang run run kéo áo thun của Vũ qua đầu, để lộ lồng ngực săn chắc, lấp ló mồ hôi dưới ánh đèn. Vũ cũng không chậm trễ, cởi phăng áo của Quang, rồi kéo quần cậu xuống, để lộ cơ thể trắng trẻo, con cặc của cậu đã cương cứng, lấp lánh vài giọt chất lỏng trong suốt. Vũ cởi quần mình, con cặc to lớn, không thua kém ông Cương, bật ra, dựng đứng đầy kiêu hãnh. Hai con cặc cọ vào nhau khi Vũ ép sát cơ thể mình vào Quang, cảm giác nóng bỏng và trơn truột khiến cả hai rên lên, hơi thở hòa lẫn trong không gian chật hẹp.Vũ cúi xuống, liếm xuống ngực Quang, lưỡi anh xoáy quanh đầu ti trái, mút mạnh, kéo ra, khiến Quang cong người rên to, một âm thanh vừa đau đớn vừa khoái cảm. Anh chuyển sang đầu ti còn lại, cắn nhẹ, ngậm vào miệng, lưỡi xoáy tròn, trong khi tay anh xoa nắn ngực cậu, ngón tay búng nhẹ đầu ti, khiến Quang run rẩy, cơ thể cậu lấp ló mồ hôi. Lưỡi Vũ tiếp tục trượt xuống bụng, liếm quanh rốn cậu, cảm nhận làn da căng mịn và hơi ấm từ cơ thể cậu. Rồi anh cúi thấp hơn, ngậm con cặc của Quang vào miệng, lưỡi anh xoáy quanh đầu cặc, mút nhẹ, cảm nhận vị mặn mà và sự co giật khẽ của cậu.Quang rên to, lần đầu tiên được người khác bú cặc, cảm giác sướng điên khiến cậu cong người, tay bấu chặt vào tóc Vũ. “Anh… sướng quá…” cậu thì thầm, giọng lạc đi, nước dãi chảy xuống cằm. Vũ nhấp nhả con cặc trong miệng, lưỡi anh trượt dọc thân cặc, mút mạnh, tạo nên những âm thanh ướt át, nhóp nhép. Cậu cảm nhận sự ấm nóng của miệng Vũ bao quanh mình, mỗi nhịp mút là một lần cậu chìm sâu hơn vào khoái cảm, cơ thể run rẩy, mồ hôi lấp ló trên trán.Sau một lúc, Vũ ngồi dậy, con cặc của anh lấp ló nước bọt và chất lỏng trong suốt. “Đến lượt cậu,” anh nói, giọng khàn đục, đầy dục vọng. Quang quỳ xuống, ngậm con cặc to lớn của Vũ vào miệng, lưỡi cậu xoáy quanh đầu cặc, cảm nhận sự mịn màng và hơi nóng tỏa ra. Cậu mút mạnh, lưỡi trượt dọc thân cặc, ngậm sâu hơn, cảm nhận nó lấp đầy khoang miệng. Tay cậu xoa nắn hai hòn dái của Vũ, cảm nhận sự căng tròn và sức sống dưới những ngón tay, khiến Vũ rên khẽ, bàn tay anh đặt lên đầu cậu, ấn nhẹ, dẫn dắt nhịp bú mút của cậu.Vũ đẩy Quang nằm xuống sofa, banh mông cậu ra, để lộ cái lỗ đỏ hồng, khẽ co bóp dưới ánh đèn. Anh quỳ sau lưng cậu, đặt con cặc ngay lỗ đít, rồi đẩy vào, chậm rãi, từng phân một, cảm nhận sự chặt chẽ và ấm nóng bao quanh. Quang rên to, cơ thể cậu cong lên, tay bấu chặt vào sofa. Vũ bắt đầu nhấp, nhịp điệu từ từ, con cặc ra vào đều đặn, mỗi nhịp là một lần cậu cảm nhận sự lấp đầy mãnh liệt. Thân hình cao lớn, nước da bánh mật của Vũ nằm đè lên lưng Quang, tương phản với làn da trắng trẻo của cậu, tạo nên một khung cảnh đầy kích thích. Tiếng da thịt va chạm vang lên bạch bạch, hòa lẫn với tiếng rên của cả hai.Sau khoảng năm phút đụ theo kiểu doggy, Vũ lật người Quang lại, để cậu nằm ngửa, gác hai chân lên vai anh. Anh cúi xuống, hôn lên môi cậu, lưỡi anh quấn lấy lưỡi cậu, nước bọt chảy xuống cằm, ướt át và dâm đãng. Vũ tiếp tục nhấp, con cặc ra vào sâu hơn, mạnh hơn, mỗi nhịp khiến Quang rên to, ánh mắt cậu mờ đi vì khoái cảm. “Anh… sướng quá…” cậu thì thầm, tay bấu vào lưng Vũ, móng tay cào lên da anh. Vũ nhấp nhanh hơn, sâu hơn, cho đến khi anh rên lên, bắn một dòng tinh nóng bỏng vào trong đít Quang, lấp đầy cậu. Quang cũng đạt đỉnh, bắn ra trên bụng mình, cơ thể cậu run rẩy trong cơn sướng.Nhưng trong khoảnh khắc ấy, khi cơ thể cậu chìm trong khoái cảm, hình ảnh ông Cương bất ngờ hiện lên trong đầu. Cậu nhớ đến đôi tay thô ráp của ông, giọng nói trầm khàn, và những nụ hôn đầy day dứt. Dù đang nằm trong vòng tay Vũ, trái tim Quang vẫn không thể quên ông Cương, như một vết thương chưa bao giờ lành.Những ngày sau, Quang và Vũ tiếp tục mối quan hệ của mình. Vũ luôn quan tâm, luôn mang đến cho cậu những khoảnh khắc vui vẻ, nhưng mỗi lần cậu đến quán cà phê của ông Cương, trái tim cậu lại rối bời. Ông Cương vẫn lạnh lùng, vẫn giữ khoảng cách, nhưng ánh mắt ông đôi khi thoáng qua một tia gì đó – không phải giận dữ, mà là một nỗi buồn sâu thẳm. Quang ngồi ở góc quen thuộc, nhìn ông pha cà phê, nhìn đôi tay gân guốc của ông, và tự hỏi liệu ông có từng nghĩ về cậu như cách cậu nghĩ về ông.Một tối, khi Quang và Vũ đang đi dạo sau bữa ăn khuya, Vũ bất ngờ nắm tay cậu, kéo cậu vào một góc khuất và hôn cậu. Nụ hôn của Vũ mãnh liệt, lưỡi anh quấn lấy lưỡi cậu, nước bọt chảy xuống cằm, khiến Quang rùng mình. Khi cả hai tách ra, Vũ nhìn cậu, nụ cười nghịch ngợm hiện lên. “Đi đến quán cà phê cậu hay ngồi đi,” anh nói. “Tui muốn biết chỗ đó có gì đặc biệt mà cậu cứ nhắc hoài.”Quang chần chừ, tim cậu đập mạnh. Ý nghĩ về việc Vũ xuất hiện trong không gian vốn chỉ thuộc về cậu và ông Cương khiến cậu lo lắng. Nhưng ánh mắt chân thành của Vũ khiến cậu không thể từ chối. “Ừ… được thôi,” cậu đáp, giọng nhỏ, lòng đầy những cảm xúc lẫn lộn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #namxnam