Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Some

Đêm Sài Gòn vẫn mang cái không khí ẩm ướt quen thuộc, cái nóng dai dẳng bám lấy từng ngõ ngách, len lỏi vào cả quán cà phê nhỏ trên đường Nguyễn Đình Chiểu. Ánh đèn vàng từ những bóng tròn treo trên trần hắt xuống sàn gạch bông cũ kỹ, tạo nên một không gian mờ ảo, như đang đồng lõa với những cảm xúc mãnh liệt sắp sửa bùng nổ. Quang nắm tay Vũ, lòng cậu rối bời, tim đập thình thịch khi đẩy cửa bước vào quán. Tiếng chuông leng keng vang lên, như một lời cảnh báo rằng mọi thứ sắp thay đổi.Ông Cương đứng sau quầy pha chế, đôi tay thô ráp đang lau ly, động tác đều đặn nhưng mang một vẻ căng thẳng khó nhận ra. Ánh mắt ông lướt qua Quang, rồi dừng lại ở Vũ, người đàn ông cao lớn, nước da bánh mật, với nụ cười rạng rỡ và khí chất tự tin. Không khí bỗng trở nên ngột ngạt, như thể có một luồng điện vô hình chạy giữa ba người. Quang hít một hơi sâu, cố giấu đi sự hồi hộp, rồi kéo Vũ ngồi xuống trước quầy. “Chú Cương, đây là Vũ, bạn trai cháu,” cậu nói, giọng run run, ánh mắt lén lút nhìn ông Cương, tìm kiếm một phản ứng dù là nhỏ nhất.Ông Cương gật đầu, ánh mắt ông thoáng qua một tia gì đó – không phải giận dữ, mà là một nỗi buồn sâu thẳm xen lẫn với điều gì đó khó định nghĩa. “Ừ, uống gì?” ông hỏi, giọng trầm đều đều, như thể không muốn để lộ bất kỳ cảm xúc nào. Vũ mỉm cười, gọi một ly đen đá, rồi quay sang Quang, tay anh đặt nhẹ lên đùi cậu, một cái chạm đầy chủ ý khiến Quang khẽ rùng mình. Từ lúc bước vào, Vũ không rời mắt khỏi ông Cương, ánh mắt anh sắc bén, như đang đánh giá, như đang khiêu khích.Cả ba chìm vào một sự im lặng ngượng ngùng, chỉ có tiếng quạt trần kêu ù ù và tiếng nhạc Trịnh buồn man mác từ chiếc loa cũ. Quang cảm nhận được hơi ấm từ tay Vũ trên đùi mình, nhưng ánh mắt cậu vẫn lén lút dõi theo ông Cương, người đàn ông với mái tóc điểm bạc, khuôn mặt góc cạnh và đôi tay gân guốc mà cậu từng khao khát. Mỗi cử động của ông – từ cách ông đổ nước sôi vào phin cà phê đến cách ông lau quầy – đều khiến tim Quang đập mạnh, như thể ký ức về những đêm đam mê vẫn còn cháy bỏng trong cậu.Vũ bất ngờ đứng dậy, vỗ nhẹ vai Quang. “Tui đi vệ sinh một lát, ngồi đây đợi nhé,” anh nói, nụ cười nghịch ngợm hiện lên trên khuôn mặt. Khi Vũ khuất sau cánh cửa nhỏ dẫn vào nhà vệ sinh, Quang không kìm được nữa. Cậu bước tới gần quầy, tay run run nắm lấy tay ông Cương, lòng bàn tay cậu nóng ran khi chạm vào làn da thô ráp của ông. “Chú…” cậu thì thầm, giọng lạc đi, ánh mắt long lanh chứa đựng sự khao khát không thể che giấu.Ông Cương khựng lại, bàn tay ông siết chặt chiếc khăn lau, rồi khéo léo rút tay ra khỏi tay cậu. “Cậu đã có bạn trai,” ông nói, giọng lạnh lùng nhưng run nhẹ, như thể ông đang cố thuyết phục chính mình. “Đừng làm chuyện dại dột nữa, Quang.”“Cháu không quan tâm,” Quang cắt lời, giọng gần như cầu khẩn. “Cháu muốn được ở bên chú.” Không chờ ông đáp, cậu nhón chân, kéo ông cúi xuống, và đặt môi mình lên môi ông. Nụ hôn ấy đầy tuyệt vọng, đầy tham lam, môi cậu trượt qua môi ông, lưỡi cậu lướt nhẹ, cảm nhận vị mặn của mồ hôi và chút đắng của cà phê còn vương lại. Ông Cương không đẩy cậu ra, cũng không ngăn cản, chỉ đứng im, như thể đang đấu tranh với chính mình. Lưỡi cậu luồn vào miệng ông, quấn lấy lưỡi ông, mút nhẹ, tạo nên những âm thanh ướt át, nhóp nhép. Nước bọt chảy xuống cằm, lấp ló dưới ánh đèn vàng, khiến không khí càng thêm dâm đãng.Nhưng rồi, một bàn tay mạnh mẽ kéo Quang ra khỏi ông Cương. Vũ đứng đó, ánh mắt anh tối lại, chứa đựng một sự tức giận xen lẫn dục vọng. “Quang, mày làm gì vậy?” anh hỏi, giọng trầm nhưng sắc lạnh. Không chờ cậu trả lời, Vũ cúi xuống, hôn lên môi Quang ngay trước mặt ông Cương, một nụ hôn mãnh liệt, đầy chiếm hữu. Lưỡi anh quấn lấy lưỡi cậu, mút mạnh, nước bọt chảy xuống cằm, hòa lẫn với mồ hôi. Vũ vừa hôn vừa liếc mắt nhìn ông Cương, ánh mắt anh như một lời khiêu khích không lời, như muốn tuyên bố rằng Quang thuộc về anh.Quang vùng vẫy, cố đẩy Vũ ra, nhưng cơ thể anh quá mạnh mẽ, ép cậu vào quầy pha chế. Vũ nâng cậu lên, đặt cậu ngồi trên mặt quầy, tay anh nhanh chóng cởi áo thun của Quang, để lộ cơ thể trắng trẻo, lấp ló mồ hôi dưới ánh đèn. Quang thở hổn hển, cố nói gì đó, nhưng nụ hôn của Vũ khiến cậu không thể thốt ra lời. Vũ cúi xuống, liếm dọc cổ cậu, lưỡi anh trượt qua, cảm nhận mạch đập mạnh mẽ dưới làn da mịn màng. Anh liếm xuống ngực, mút mạnh hai đầu ti của Quang, kéo ra, khiến cậu cong người rên to, một âm thanh vừa đau đớn vừa khoái cảm. “Vũ… đừng…” Quang thì thầm, nhưng giọng cậu lạc đi, bị cơn sướng chi phối.Vũ không dừng lại. Anh cúi thấp hơn, ngậm con cặc đã cương cứng của Quang vào miệng, lưỡi anh xoáy quanh đầu cặc, mút mạnh, tạo nên những âm thanh ướt át, nhóp nhép. Đồng thời, tay anh đưa xuống, ngón tay thô ráp trượt vào lỗ đít của Quang, đâm ra rút vào, cảm nhận sự chặt chẽ và ấm nóng. Quang rên to, cơ thể cậu run rẩy, tay bấu chặt vào mép quầy, không còn sức ngăn cản. Cơn sướng lan tỏa khắp cơ thể, khiến cậu chìm vào một cơn mê đắm, ánh mắt mờ đi vì khoái cảm.Ông Cương đứng đó, ánh mắt ông tối lại, nhưng không rời mắt khỏi hai người. Phía dưới quần ông, một vệt cộm lên rõ rệt, con cặc của ông cương cứng, như thể đang phản bội sự kìm nén của ông. Vũ ngẩng đầu lên, môi anh ướt bóng, ánh mắt dâm dục nhìn thẳng vào ông Cương. “Chú muốn chơi chung không?” anh hỏi, giọng trầm đầy khiêu khích, nụ cười nhếch lên như một lời thách thức.Ông Cương im lặng, nhìn hai người hồi lâu, ánh mắt ông dao động giữa dục vọng và lý trí. Rồi, như thể bị cơn sóng tình dục cuốn đi, ông bước ra, đóng chặt cửa quán, tiếng chốt cửa vang lên khô khốc trong không gian tĩnh lặng. Ông quay lại, ánh mắt không còn lạnh lùng, mà cháy bỏng một ngọn lửa mà Quang chưa từng thấy. Ông bước tới, tay vuốt ve cơ thể Quang, ngón tay thô ráp lướt qua ngực cậu, cảm nhận làn da mịn màng và mồ hôi lấp ló. Ông cúi xuống, hôn lên môi Quang, lưỡi ông luồn vào, khám phá khoang miệng cậu, mút mạnh, quấn lấy lưỡi cậu trong một nụ hôn ướt át, sâu đậm. Quang há miệng, phối hợp với ông, để lưỡi ông lấp đầy khoang miệng mình, nước bọt chảy xuống cằm, hòa lẫn với mồ hôi, tạo nên một khung cảnh dâm đãng đến tột cùng.Vũ tiếp tục ngậm con cặc của Quang, lưỡi anh xoáy quanh, mút mạnh, trong khi ngón tay anh vẫn ra vào trong lỗ đít cậu, khiến Quang rên to, cơ thể cậu cong lên vì khoái cảm. Cậu chưa từng nghĩ mình sẽ được hai người đàn ông chăm sóc cùng lúc, cảm giác vừa lạ lẫm vừa mãnh liệt khiến cậu chìm sâu vào cơn mê đắm. Ông Cương thả môi cậu ra, lưỡi ông liếm xuống cổ, xuống ngực, cắn nhẹ vào đầu ti cậu, kéo ra, khiến cậu rên to hơn, tay bấu vào vai ông.Cả ba kéo nhau vào căn phòng nhỏ phía sau quán, nơi ánh đèn vàng mờ nhạt hắt xuống sàn gỗ cũ kỹ, tạo nên một không gian đầy ám ảnh. Quang quỳ trên giường, mông chổng lên, cái lỗ đỏ hồng khẽ co bóp, lấp ló chất lỏng trong suốt. Phía sau, ông Cương quỳ, con cặc to lớn của ông dựng đứng, đặt ngay lỗ đít cậu. Ông nhấp một phát, lút cán, con cặc trượt sâu vào, lấp đầy Quang bằng một cảm giác căng chặt, nóng bỏng. Tiếng bạch bạch vang lên khi ông bắt đầu nhấp, từng nhịp mạnh mẽ, sâu sắc, khiến Quang rên to, cơ thể cậu lắc lư theo nhịp đụ.Phía trước, Vũ quỳ, con cặc của anh lấp ló nước bọt, đưa ra trước miệng Quang. Cậu ngậm lấy, lưỡi xoáy quanh đầu cặc, mút mạnh, cảm nhận sự mịn màng và hơi nóng tỏa ra. Vũ đặt tay lên đầu cậu, nhấp hông, đẩy con cặc sâu vào miệng, lấp đầy khoang miệng cậu bằng một cảm giác nặng nề, dâm đãng. Quang vừa bị đụ từ phía sau, vừa bú cặc phía trước, cảm giác sướng điên khiến cậu run rẩy, nước dãi chảy xuống cằm, hòa lẫn với mồ hôi.Ông Cương, phía sau, không còn giữ được vẻ điềm tĩnh thường ngày. Dục vọng đã lấn át lý trí, ông nhấp hông điên cuồng, con cặc ra vào trong cái lỗ chặt chẽ của Quang, mỗi nhịp là một lần ông cảm nhận sự xiết chặt ấm nóng bao quanh mình. Ông rên khẽ, giọng trầm đục, bàn tay thô ráp siết chặt hông cậu, móng tay cào nhẹ lên da, để lại những vệt đỏ mờ. Thân hình ông, dù đã gần năm mươi, vẫn toát lên sức hút mãnh liệt – cơ bắp cuồn cuộn, lồng ngực nở nang, cơ bụng sáu múi săn chắc, và làn da bánh mật lấp ló mồ hôi, kết hợp với khuôn mặt trung niên lúng phún râu, khiến ông trở nên quyến rũ hơn bao giờ hết.Vũ, phía trước, nhìn ông Cương, ánh mắt anh lấp lánh sự tò mò và dục vọng. Anh bất ngờ nghiêng người, hôn nhẹ lên môi ông Cương, một nụ hôn bất ngờ khiến ông giật mình. Ông mở mắt, ánh mắt tối lại, nhưng Vũ không để ông kịp phản ứng. Anh đặt tay lên vai ông, kéo ông tới, hôn sâu hơn, lưỡi anh luồn vào miệng ông, mút nhẹ. Ông Cương, ban đầu không đáp lại, nhưng rồi, như bị dục vọng cuốn đi, ông hôn lại, mạnh bạo hơn, cắn nhẹ vào môi Vũ, kéo ra, lưỡi ông quấn lấy lưỡi anh trong một nụ hôn đầy nhục dục. Nụ hôn này không giống khi ông hôn Quang – nó không mang tình cảm, mà chỉ là sự thỏa mãn tình dục thuần túy. Ông đặt tay lên gáy Vũ, ép đầu anh lại gần, hôn sâu hơn, lưỡi ông khám phá khoang miệng anh, khiến Vũ run người, hoàn toàn ở thế bị động.Phía dưới, cả hai vẫn nhấp hông, con cặc của ông Cương ra vào trong đít Quang, còn con cặc của Vũ ra vào trong miệng cậu. Tiếng bạch bạch hòa lẫn với tiếng rên, tiếng thở dốc, và tiếng nước bọt nhóp nhép, tạo nên một bản giao hưởng dâm đãng. Quang chìm trong khoái cảm, cơ thể cậu run rẩy, nước dãi chảy xuống cằm, mồ hôi lấp ló trên da. Ông Cương nhả môi Vũ ra, tập trung nhấp hông, mỗi nhịp mạnh hơn, sâu hơn, cho đến khi ông rên to, bắn một dòng tinh nóng bỏng vào trong đít Quang, lấp đầy cậu. Đồng thời, Vũ cũng đạt đỉnh, bắn vào miệng Quang, dòng tinh nóng hổi tràn ra, chảy xuống cằm cậu.
Sau khoảnh khắc đam mê mãnh liệt, cả ba nằm trên giường, cơ thể ướt đẫm mồ hôi, hơi thở vẫn chưa đều lại. Quang nằm giữa, mắt nhắm hờ, cảm giác vừa sướng điên vừa lẫn lộn. Ông Cương nằm một bên, im lặng, ánh mắt ông nhìn lên trần nhà, như đang đấu tranh với chính mình. Vũ nằm bên kia, nụ cười nhếch lên, ánh mắt anh lấp lánh sự thỏa mãn. Không gian chìm vào im lặng, chỉ có tiếng quạt trần kêu ù ù và tiếng xe máy vẳng lại từ con hẻm bên ngoài.Sáng hôm sau, khi ánh nắng len qua khe cửa, Quang tỉnh dậy, thấy mình nằm giữa Vũ và ông Cương. Cả hai vẫn ngủ, hơi thở đều đặn, nhưng cậu cảm nhận được sự khác biệt rõ rệt. Với Vũ, đó là sự ấm áp, gần gũi, nhưng với ông Cương, đó là một nỗi đau ngọt ngào mà cậu không thể dứt bỏ. Cậu lặng lẽ đứng dậy, mặc lại quần áo, và rời khỏi quán, lòng đầy những cảm xúc lẫn lộn.Những ngày sau, mối quan hệ giữa ba người trở nên phức tạp hơn bao giờ hết. Vũ vẫn ở bên Quang, quan tâm và yêu thương cậu, nhưng cậu nhận ra anh dường như có hứng thú với ông Cương, như thể đêm ấy đã mở ra một cánh cửa mới. Ông Cương, dù vẫn giữ vẻ lạnh lùng, nhưng không còn đẩy Quang ra như trước. Cậu bắt đầu nhận ra rằng, giữa ba người, không chỉ có tình yêu hay dục vọng, mà còn là một sự ràng buộc kỳ lạ, khó định nghĩa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #namxnam