Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Chương 1: Thiên thần

Thiên thần là khái niệm được truyền bá từ phương tây, là những người con của chúa trời đến cứu giúp những người khốn khổ. Họ mang theo nụ cười ấm áp, đôi cánh màu trắng tinh khôi như tâm hồn. Nếu thiên sứ thực sự như vậy, thì chắc hẳn, người con gái này là một thiên thần thực thụ.

7 giờ tối, trong một phân xưởng bỏ hoang lâu năm ngoài thành phố, vang lên những tiếng động vô cùng rùng rợn. Tiếng động này lúc như van xin, lúc như quỷ hồn rên rỉ, rít lên. Đáng tiếc, sự thực ra sao chỉ có người bên trong biết.

Bên trong phân xưởng lờ mờ ánh đèn pha môtô, lúc này có hơn 2 chục người đang dang tay ôm đất mẹ bao la vào lòng, sõng soài dưới mặt đất, trong đó có một người con gái không rõ khuôn mặt, mặc váy đỏ bó sát người, đang có ngóc đầu lên thì…

“Bốp… Chát” Hai tiếng động vang rõ đập vào tai người ta, tạo nên một cái cảm giác rợn người khó tả. Một cây gậy gỗ lúc này đang an vị trên đầu người con gái, khiến đầu cô ta như búa bổ phải, rít lên kinh hoàng.

“Á…á…”

“Câm. Nói câu nữa tao cho mày thành quỷ, lúc đấy tha hồ mà rú rít.” Giọng nói ngọt ngào vang lên bên tai cô ta, khiến cô ta hoảng hồn im bặt. Hơi ngóc đầu lên, cô ta nhìn thấy mặt của người đứng trước mình.

Một cô gái tầm 15, 16 tuổi, khuôn mặt non choẹt, tóc màu hạt dẻ quăn nhẹ túm gọn lên, váy trắng xoè ra thành từng tầng trông rất hợp với đôi bốt trắng tới đâu gối. Trông cô ta vô cùng dễ thương, hai mắt to tròn xoe, môi đỏ chúm chím với nước da trắng như em bé, cộng với giọng nói ngọt ngào khiến cô ta trông không khác gì một thiên thần nhỏ cả. Chỉ có cô, chỉ có cô mới hiểu người đang đứng trước mặt mình là một con quỷ, một con quỷ thật sự. Đó là tất cả những gì cô nhìn thấy trước khi ngất đi.

“Dọn dẹp đống rác này đi.” Thiên thần nhỏ mở miệng ngọt ngào, phất tay với đám quái nữ đằng sau mình. Chỉ trong chốc lát, toàn bộ đống rác gồm hai mươi mấy mảnh đã biến mất không tăm tích. 

“Ô ya sa la la la” Nhạc chuông của nó kêu lên, không cần nghe cũng biết là ai. Đây là nhạc chuông nó đặt riêng cho con bạn thân, làm sao mà nhầm được. Con này hôm nay lại nổi máu tham tiền, đi làm thêm mà chả thèm theo nó đi xử lũ Hồ Nam, tha cho nó mới là lạ.

“Alô? Cưng à?” Nó cất giọng oanh vàng ngọt ngào lên, khiến đầu dây bên kia sởn da gà da ốc. Mỗi lần nó ngọt ngào với ai, kiểu gì tên đó không chết thì cũng khó sống.

“Ui da. Mày hả Dĩnh? Bạn “yêu quái” ơi, bạn có khoẻ không? Lũ Hồ Nam sao rồi?”

“Kim Dao hả? Tớ cứ tưởng bạn quên luôn lũ Hồ Nam cùng với tớ để mà đi theo ánh kim của bạn rùi ha!!” Nó vẫn không tha cho nhỏ bạn thân, tha sao được mà tha. Tội chết có thể tha, tội chết bất khả dung.

“Ui, ánh kim ánh kiếc cái gì, có ánh kim tớ thèm vào gọi cậu làm gì nữa. Đang đau bụng nằm viện nè, ông bà già canh nãy giờ.” Giọng Kim Dao tỏ vẻ cây cú vô cùng, làm nó không biết nên khóc hay nên cười. Ai đời công chúa của tập đoàn Ái Kim lại là một đứa tham tiền hơn tham mạng, chả lẽ tại cái tên Ái Kim Dao mà thành? Thực sự nó rất muốn hỏi câu này, nhưng con bạn đã cướp lời nó bằng cái giọng vô cùng buồn nôn

“Úi bạn thân ơi ới ời. Bạn thân à… Giúp tớ 1 việc đi mà…” 

Quả nhiên là vậy mà.

“Việc gì? ”

“A… Hôm nay mình có hẹn đóng giả bạn gái của một thiếu gia. Nghe đâu rất đẹp trai… Đáng tiếc thay…”

“A… Không được. Mày biết tao ghét nhất là đứa con trai nào động vào người tao mà? Mày muốn sống làm người hay chết làm vật đấy hử?” Chưa cần nghe hết câu, nó đã hiểu điều mà con bạn thân muốn nói.

“Ui da… ông bà già nhà tao vào, cúp nhá. Địa chỉ tao send vô máy cưng rùi đó. Hắc hắc” 

Đáng tiếc, với trình độ da mặt dày vô địch của con bạn 

Thấy con bạn thân cúp máy cái tụp, chả để cho nó nói một câu, nó đành ngao ngán nghĩ đến cái viễn cảnh bị một thằng công tử bột ẻo lả ôm eo đi chơi, lại thấy rùng mình nên định dứt khoát từ chối. Ai dè, trong đầu lại hiện lên cảnh con bạn thân khóc lóc ngồi tiếc tiền, khiến nó sốt hết cả ruột. Cuối cùng, nó ngửa mặt lên giời gào một tiếng như lợn chọc tiết. Trời sinh ra ta sao còn sinh ra nó? Đám nữ tặc đứng đằng sau nó co rúm, cảm giác thật kinh dị. Đêm trong xưởng hoang, tiếng thú rừng gào rít. 

Tít tít… Một tin nhắn gửi đến, là của Ái Kim Dao. Nó mừng húm, tưởng hôm nay con bạn lương tâm trỗi dậy, tha cho nó. Ai dè trong tin nhắn chỉ có 1 dòng”Bar S.U.C. Good luck.” 

Rối cục, nó đành kêu lũ tặc nhân đằng sau rời đi, nó cũng leo lên em Hayabusa trắng của mình rùi làm 1 kiểu ra ngoài kinh điển: Lao vô cửa bay ra, khiến đám đàn em đằng sau sợ sun vòi. Thoáng cái, chỉ còn cái váy tung bay phần phật.

Trước cửa Bar S.U.C lúc này đang vô cùng sôi động. Một đám con gái vây quanh hai cái mô tô Hayabusa đen, hay nói đúng hơn là hai đứa con trai đang dựa vào chúng. Hai người con trai một lạnh một ấm, cứ như hạ với đông vậy. Người mặt mày lạnh lùng lại có vẻ nhình hơn chút, mắt sắc lạnh đeo kính chắn gió đen, khuôn mặt thon, bạc môi đã chứng tỏ về khoản tình cảm anh ta là 1 kẻ như thế nào. Trên người anh ta mặc độc bộ đồ da đen bó sát người, lộ ra 1 nửa cơ ngục săn chắc, khiến mấy ẻm bên cạnh mém đổ máu. Tên bên cạnh cũng không kém phần long trọng, là điển hình của một thư sinh mọt sách, răng trắng môi hồng, da như em bé, bộ đồ thể thao trắng mặc trên người y cũng như toả hào quang vậy. Quả thật thời thế thay đổi, con giai chân dài mặt đẹp mới có bạn gái. Ấy vậy mà hai chàng nhà ta lại tỏ ra vô cùng, vô cùng khó chịu, đặc biệt là tên mặc áo đen kia, trông cứ như sắp phát hoả vậy.

“Brừm…ZZZ…” Bỗng, từ sau đám con gái , tiếng rồ ga vọt tới, khiến cả 1 đám tiểu thư ăn chơi đua đòi như lũ vit giời chạy té khói, nhưng ngay lập tức, lại bu vào. Trong đầu ai cũng nghĩ, lại thêm 1 công tử hào hoa nào nữa sao?

Đáng thương thay cho suy nghĩ của những kẻ hám giai. Đứng trướng mặt họ là một cô nàng mặc váy quây trắng nhiều tầng ngắn tới lưng đùi, lộ ra đôi chân thon dài trong đôi bốt trắng cao cổ. Chỉ có một lời nhận xét, body quá chuẩn, phải tới 1m7 chứ chả chơi. Theo tầm mắt, họ ngẩng đầu lên nhìn cái khuôn mặt kia. Da trắng nõn, mắt tròn xoe màu xanh lam, tóc màu hạt dẻ hơi bồng bềnh buộc lên cao, khuôn mặt dễ thương kinh khủng. Nhưng khi nhìn đến em xế mà nó đang đi, cả lũ lại như nhìn thấy ác quỷ vậy. Lui một bước, hai bước, rồi chạy biến trong ánh ngặc nhiên của hai gã chân dài.

“Hai cậu là Trịnh Khải- áo đen với cả Tử Mặc- áo trắng hử? Hay tôi nên gọi bằng tên tiếng anh, Jack và Mark?” Nó nói bằng cái giọng ngọt ngào vô cùng dễ thương khuyến mãi thêm nụ cười thật tươi, nhưng nếu chú ý kỹ thì trong đó ẩn tàng vô số lưỡi đao nhỏ.

Cậu con trai áo đen không nói gì, chỉ nhìn chăm chăm vào con xe của nó, lại quay qua nhìn xe của mình và thằng bạn, mắt có chút ngặc nhiên. Hayabusa Suzuki, cơn lốc tốc độ, vốn đã rất hiếm trên cái đất nước này, hắn vốn tưởng chỉ có hai người có, giờ lại lòi đâu ra một con màu trắng của con gái? Hàng giả? Ngay lập tức khả năng này bị phủ nhận, đây là hàng thật. Hắn hai mắt lạnh lùng, bắn tia nhìn khó hiểu về phía đứa con gái mới tới. Chỉ trong chốc lát, hắn ngớ người ra ngay. Không phải vì hắn quá ngạc nhiên trước vẻ đẹp của nó, mà là khí chất. Có chút lạnh lùng, cũng có chút ngọt ngào ấm áp, vô cùng kì lạ. Cái khuôn mặt thiên thần ấy, đối nghịch hẳn với cá tính của những chủ em mô tô này nên có. Hắn chợt tò mò, rốt cuộc đây là tiểu thư nhà nào?

Còn cậu thư sinh áo trắng bên cạnh, lúc này cũng đơ như phỗng. Thật xinh đẹp, như một thiên sứ thực sự vậy. Vốn nghe tiểu Dao nói về cô bạn này nhiều lần, hắn vốn tưởng chỉ là nói quá lên, ai ngờ… Có điều hắn vẫn không hiểu, tiểu Dao đâu mà lại để cô nàng này đến đây ? Còn có cái tên ma vương cạnh hắn sao lại thành tượng thế này. Chả lẽ nhỏ là medusa? Nghĩ tới đây, hắn chợt rùng mình nghĩ tới bộ phim về oan hồn báo án, lập tức lạnh cả sống lưng.

Như đoán được ý nghĩ trong đầu của cả hai người, nó lườm nguýt Trịnh khải cũng Tử Mặc một trận, lại ngọt ngào nói:

“Gọi tôi tiểu Dĩnh, tôi là bạn của Ái Kim Dao. Hôm nay Dao có việc bận nên không đến được, tôi đi thay. Còn việc riêng của tôi thì miễn bàn luận, chúng ta chỉ gặp nhau 1 lần, lần sau gặp lại sẽ như người dưng. OK?” 

Nó mở to hai tròng mắt, có nhấn mạnh từ người dưng. Nó ghét đám công tử bột, nên không quen biết là tốt nhất.

Trịnh Khải cùng Tử Mặc liếc mắt nhìn nhau, lắc đầu. Trịnh Khải đưa tay chỉ vào con mô tô của cô, cất cái giọng khàn khàn lạnh lùng của mình lên hỏi:

“Cô định đi xe riêng mà hẹn hò với tôi à?”

Vừa hỏi xong, Tử Mặc nhìn hắn đến hai trong mắt muốn lọt ra. Thằng bạn kị con gái của hắn chả lẽ định đèo cô nàng này? Trời ạ, trời sắp mưa sao? 

“Anh mà chạm ngừoi tôi là sẽ bị ăn đập ngay. Tôi đã có phản xạ tự nhiên như vậy rồi.”

“Cô biết đua xe không?” Tử Mặc hỏi một câu xen vào hai ngừoi, phải thú nhận là vô cùng ngớ ngẩn.

“Không biết đua thì tôi (cô ta) lái Hayabusa làm cảnh à?” Cả Trình Khải lẫn nó lên tiếng, mắng cái tên vô cùng ngu ngốc kia một trận.

Tử Mặc đưa tay sờ mũi, oan mà. Thiên sứ biết đua xe, có ma mới tin. Rốt cục, thống nhất địa điểm hẹn hò: Trong đua Gió Lốc.

Cuộc hội ngộ giữa ba siêu xe cùng loại này và sự có mặt của ba ngừoi đã làm đường đua nóng lên, nhưng đièu bất ngờ gì xẻ xảy ra lúc này?

Đúng lúc đó…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: