Chap 53: Vạn Hiểm Linh Cảnh (1) - Khai!
Chap này tặng cho @Lamlinh1805
Chúc mừng nàng giựt tem đầu nha😘 Tem đầu sẽ luôn có đãi ngộ bất ngờ (tùy tâm trạng t/g). Nhắn vậy thôi, vào truyện nào!
---------------------------
Linh Liên đi về Thanh Huyền Tông trước, Lãnh Tĩnh Dạ thấy Linh Liên đi rồi cũng cáo từ theo nàng. Hai người cứ như vậy một đường song song đi với nhau.
Linh Liên dò xét thân thể một chút, cảm giác đau đầu lúc trước không còn nữa, nàng cũng không biết chuyện gì xảy ra mà thức hải lại chấn động dữ dội như vậy, lúc trước chưa từng xảy ra chuyện này...
Không, cũng không hẳn là không có...
Linh Liên vừa nghĩ tới khả năng kia, trong mắt lộ tinh quang. Nếu chuyện đó sắp xảy ra, bằng bất cứ giá nào cũng phải ngăn cản!
Hơi thở trên người nàng tự nhiên cũng biến hóa, sát khí thấp thoáng tràn ra, Lãnh Tĩnh Dạ đi bên cạnh rùng mình, theo bản năng cảnh giác. Nhưng mà sát khí kia chỉ hiện hữu một lúc rồi biến mất, chẳng đụng gì tới hắn.
"Lãnh gia chủ, Vạn Hiểm Linh Cảnh sắp mở ra, ngươi không lo lắng chút nào thật à?" Lúc này, một giọng nói lãnh đạm bên cạnh hắn vang lên.
Lãnh Tĩnh Dạ nhìn nàng. Linh Liên vẫn mặc tử y lúc trước, bước chân nhanh nhẹn hữu lực, vừa nhìn là biết có võ công trong người. Hắn nhẹ nhàng nói: "Không lo lắng, bọn họ chỉ cần không làm mất mặt gia tộc, đi rèn luyện chiếm được tiên cơ hay nhặt được bí bảo thì ta cũng không quan tâm. Gia quy của gia tộc còn đó, bọn hắn biết sợ."
Câu cuối hơi khó hiểu, nhưng mà Linh Liên lại minh bạch, "Ý ta muốn hỏi là ngươi không sợ tổn thất đệ tử trong đó? Cơ duyên lấy được truyền thừa của Thần thú Chu Tước chỉ có một lần thôi đấy, lúc đó có tiếc cũng chẳng kịp."
Đi vào Linh cảnh vốn đã nguy hiểm trùng trùng, không ai có thể đảm bảo gì cả. Huống chi lần này còn có tiên cơ của Chu Tước Thần Thú làm cái mốc cho mọi người theo đuổi, ai mà không liều mạng? Nguy hiểm sẽ tăng lên nhiều.
Lãnh Tĩnh Dạ cười, "Tổn thất này đó thì có sao? Dù gì cũng tham gia cho có lệ. Lãnh gia không cần hư danh hay quang vinh, chỉ nguyện gia tộc trường tồn, đệ tử hiểu chuyện, nội bộ không đấu đá lẫn nhau. Chuyện tranh cơ duyên truyền thừa của Chu Tước Thần Thú thì là chuyện hữu duyên vô cầu ắt gặp, vô duyên khả cầu bất gặp*, hà tất nhớ mãi chuyện này đâu. Lãnh gia cũng không thiếu nhân tài, không tiếc."
"Ha ha" Linh Liên rốt cuộc khẽ cười, tiếng cười như tiếng tiêu réo rắt vang vọng, nói: "Đúng vậy, hà tất nhớ mãi chuyện nhỏ này đâu!" Nhưng chuyện lấy về trứng Chu Tước, nàng không làm không được, nhất định phải nhảy vào vũng bùn này.
"Lãnh gia chủ, ngươi thật sự hợp ta!"
Câu trước của nàng Lãnh Tĩnh Dạ liền mỉm cười muốn nói, lại nghe tiếp câu sau, nuốt hết lại những lời ra đến bên miệng, lòng ấm áp nói: "Ân, ngươi cũng hợp với ta."
Linh Liên nghe vậy cũng không nói nữa, theo hắn đi qua cửa đá của Thanh Huyền Tông, hai người từ biệt, mỗi người một ngả mà đi.
Thật ra Linh Liên có lẽ không biết. Lý giải ý tứ theo nàng là nàng và hắn tâm cảnh hợp nhau, có thể làm tri âm bằng hữu. Bất quá đối với Lãnh Tĩnh Dạ thì lại là nàng và hắn hữu tâm linh tê, hợp nhau theo hướng tình cảm nam nữ.
Hai người, mỗi người một suy nghĩ, một chí hướng riêng, lại vô tình gặp nhau, đời đời kiếp kiếp từ đó không dứt ra được.
*Hữu duyên vô cầu ắt gặp, vô duyên khả cầu bất gặp: Nhi tự chế đó. Nghĩa là có duyên không cầu cũng tới, không duyên có cầu cũng chẳng tới. Thích để hán việt hơn :))
_______________________
Ôn gia.
"Tình nhi, lần này cả gia tộc chỉ có mình con tiến vào Linh cảnh, nhớ phải cẩn thận, nhất định phải lấy về lực lượng truyền thừa của Thần Thú Chu Tước. Phải làm cho tốt, cả gia tộc đều đang đợi ngươi đâu. Nếu có chuyện gì thì..." Một nam tử khoảng trung niên ngồi trên chủ vị, khí thế bức người nheo mắt lại nói với nữ nhân phía bên dưới.
Ôn Giản Tình có thể trước mặt người khác làm càng, duy không dám trước mặt phụ thân của ả vọng động hay kiêu ngạo tí nào. Ả cúi thấp người xuống nhanh chóng nhận mệnh: "Tình nhi tuân mệnh. Dù có chuyện gì xảy ra ta nhất định cũng sẽ đạt được truyền thừa của Chu Tước Thần Thú! Lấy về vinh quang cho gia tộc!"
Nam tử trung niên lúc này mới nở nụ cười, nói: "Hay lắm! Được rồi, ngươi đi xuống sắp xếp một chút, chốc nữa sẽ có người đưa đồ tới cho."
"Vâng!" Ôn Giản Tình hành lễ, nhanh chóng lui ra khỏi đại điện. Thật tình thì ả không muốn ả trong đó một tí nào, không khí u ám, nam nhân được xem là phụ thân của ả như ma quỷ lúc nào cũng như muốn lấy mạng ả. Lúc nào vào đó chỉ một lúc thôi là cả người ả đều đổ đầy mồ hôi.
Nam nhân trung niên nhìn Ôn Giản Tình rời đi, thấp thấp nở nụ cười, "Hoa Thần đại nhân, là ngươi nói với ta về chuyện Thần Thú Chu Tước muốn thức tỉnh trước, ta cũng không ngại lợi dụng ngươi. Đợi đến khi Ôn gia lên làm chủ Tinh Lam đại lục này, ta sẽ là vị Thần nắm quyền hành cao nhất ở đây. Tất nhiên sẽ không quên ngươi!" Tiếng hắn xa dần, đã chìm vào hư không, mà trong đại điện trống rỗng không một bóng người âm u tử khí cũng chìm vào im lặng.
_______________________
Thanh Huyền Tông, Dược Viên.
Linh Liên đi vào tiểu trúc của nàng, mở cửa ra thì thấy không có bóng người. Vân Thiên Diệp đã rời đi.
Tâm Linh Liên không hề xao động hay luyến tiếc gì, bình tĩnh như mặt nước hồ không thể gợn sóng. Vân Thiên Diệp như là một hạt cát rơi vào dòng sinh mệnh của nàng, mà một hạt cát nhỏ không thể làm dòng sinh mệnh kia lay động được.
Dọn dẹp một chút, thắp đèn lên. Linh Liên cảm thấy cả tiểu trúc sáng rực lên mới vừa lòng.
Phải như này mới có nhân khí chứ!
Nàng trèo lên giường ở trong phòng, tĩnh tâm tu luyện. Không biết lúc nào Linh cảnh mới chịu mở, nhưng mà Thanh Môn Hội đã qua, chắc chắn sẽ đến nhanh thôi, nàng không thể trễ nãi được!
Tranh thủ thời gian tu luyện một chút!
-•-
Ngày hôm sau.
Ánh dương còn chưa lên, tất cả đệ tử của Thanh Huyền Tông và các đại gia tộc lúc trước chiến thắng ở Thanh Môn Hội bị gọi tới tập trung ở đại điện - Kim Huyền điện, chủ điện của tông môn.
Linh Liên đang tu luyện thì bị Dược Quân gọi ra ngoài, nàng ứng thanh, nhanh chóng rửa mặt, sửa lại tóc tai cùng quần áo một chút rồi cùng hắn đi đến Kim Huyền điện.
"Có chuyện gì vậy?"
"Ai biết đâu, lại gọi chúng ta đến sớm thế."
"Nga, không lẽ có đại sự gì sao?"
Vừa vào điện, tiếng xì xào thảo luận nhỏ của các đệ tử mỗi đại gia tộc đã vang lên. Đại điện rất rộng, nền lát gạch hoa cương, cột chống cao và to bằng một cây đại thụ. Bởi vậy tiếng truyền đi trở nên lớn hơn nhiều, đánh vào màng tai Linh Liên.
Tập trung nhìn, có mười gia tộc đứng ở đây, tính riêng ra gia tộc lánh đời và đại gia tộc, bên gia tộc lánh đời sáu nhóm, đứng đại gia tộc có bốn nhóm, phân biệt ra đứng riêng. Đệ tử của Thanh Huyền Tông thì có rất nhiều, nhưng mà nhìn lại toàn thấy những gương mặt quen thuộc.
Có Lam Hàn, Phong Cơ, Triệu Linh, Vũ Thương Hoa, bốn người có lệnh bài đặc cách, lấy được thân phận người hướng dẫn. Nhìn thêm phía xa xa còn có thể thấy Ôn Giản Tình cùng một số đệ tử lúc trước thông qua Thanh Môn Hội.
Linh Liên sáng tỏ có chuyện gì xảy ra. Vạn Hiểm Linh Cảnh sợ rằng sắp khai!
Các vị gia chủ hiển nhiên không phải đèn cạn dầu, có người đã suy đoán ra chuyện này, trong đại điện mỗi người một suy nghĩ.
Lãnh Tĩnh Dạ đang ở cùng chỗ với đệ tử nhà hắn, thấy Linh Liên, nhưng hoàn cảnh hiện tại không tiện chào hỏi, hắn cũng đành thôi.
Linh Liên theo Dược Quân đi đến một góc trong đại điện, chờ đợi người cần đến đến. Bốn người có lệnh bài kia hiển nhiên thấy nàng, cũng không có ý định lên chào hỏi, mỗi người đứng một nơi. Chỉ có Phong Cơ là hứng thú luôn quan sát Linh Liên.
Linh Liên cứ đứng đó với Dược Quân, đợi một chút, quả nhiên Kim Tông chủ đến, mọi người đều nhường đường cho lão đi lên chủ vị.
Lão tông chủ ngồi vào ghế, âm thanh từ từ vang vọng cả đại điện: "Các vị, chắc mọi người cũng biết là Vạn Hiểm Linh Cảnh sắp mở đúng không? Sở dĩ triệu tập mọi người ở đây là vì Thanh Huyền Tông muốn thông báo một tin tức cho các vị."
"Chuyện này chúng ta cũng chỉ mới biết từ tối hôm qua. Cổng Linh cảnh đột nhiên bạo động, Thanh Huyền Tông cần rất nhiều người mới trấn áp được nó lại. Theo như kinh nghiệm của bản tông chủ thì công Linh cảnh bị động tức là Linh cảnh đang bị chấn động hoặc có một nguồn sức mạnh lớn nào đó đang thức tỉnh. Mà truyền thừa của Chu Tước Thần Thú cũng ở trong đó..."
Nói tới đây, người thông minh đều hiểu. Sức mạnh truyền thừa của Chu Tước Thần Thú đang thức tỉnh!
Một người tiến lên, hỏi lão tông chủ: "Kim tông chủ, cổng Linh cảnh bạo động như vậy liệu bây giờ chúng ta có vào được? Đây là cơ hội ngàn năm khó gặp, nếu để người khác lấy đi thì rất uổng."
"Ha ha ha, bản tông chủ hôm nay triệu tập các vị lại chính là để tuyên bố chuyện này! Vạn Hiểm Linh Cảnh hôm nay sẽ mở ra. Để cho các vị vào Linh cảnh trước thời gian quy định!"
Vừa dứt lời, tiếng xì xào bên dưới lại vang lên. Một vị gia chủ trong đó đứng ra nói: "Như vậy, liệu có hạn chế gì không?"
Tông chủ nhíu mày, đáp: "Đương nhiên sẽ hạn chế một số điều. Các vị sẽ không được ở trong Linh cảnh quá ba tháng, tới thời gian lập tức bị truyền tống ra ngoài. Chuyện này rút ngắn lại rất nhiều thời gian ở trong Linh cảnh, các vị phải tranh thủ."
Các vị gia chủ ở dưới gật đầu.
"Được rồi, mời các vị theo ta." Tông chủ đứng lên, ra hiệu cho mọi người đi theo lão. Các vị gia chủ đi vào một căn phòng phía sau đại điện.
Linh Liên cùng Dược Quân cũng đi theo, nhưng nàng bỗng nhớ tới bốn người Bách Thiên Nhi còn chưa có vào. Nhưng mà nghĩ tới đám người kia đụng tới chuyện lớn luôn lo chu toàn mới yên tâm.
"Đây là nơi có cổng Linh cảnh?"
"Đúng vậy, bây giờ ta và các trưởng lão trong Thanh Huyền Tông sẽ mở cánh cửa này, các vị chỉ cần đưa đệ tử nhà mình vào là được."
Tông chủ vuốt râu, nói tiếp: "Như các vị đã biết, Linh cảnh hạn chế người thực lực Đại Nguyên Sư trở lên, vậy nên chỉ có đệ tử của các gia tộc được vào, các vị gia chủ do hạn chế sẽ không vào được."
Mọi người gật đầu. Lão tông chủ gọi năm vị trưởng lão của Thanh Huyền Tông ra, xuất nguyên lực mở ra cổng thông vào Linh cảnh.
Ầm ầm!
Một tiếng vang trầm thấp vang lên. Từ giữa căn phòng trống bỗng xuất hiện một cánh cửa, cánh cửa làm từ đá, nặng nề mở ra.
Ánh săng của nguyên lực liên tục đánh vào cửa đá. Mười vị gia chủ không chần chờ nữa, đưa mười lăm đệ tử của gia tộc mình vào, trước khi đi còn dặn dò tới lui cẩn thận.
Linh Liên cũng được Dược Quân dặn dò. Hắn còn đưa cho nàng một ngọc bài truyền tống, dặn khi nào gặp nguy hiểm thì bóp nát nó, nàng sẽ được đưa ra ngoài.
Đồ tốt không nên lãng phí, đồ miễn phí càng không nên từ chối, Linh Liên đương nhiên nhận.
Tông chủ thúc giục, lúc này mọi người mới đưa đệ tử nhà mình vào. Lần lượt từng gia tộc vào trước, cuối cùng chính là Thanh Huyền Tông.
"Các ngươi cẩn thận, Vạn Hiểm Linh Cảnh lần này hung hiểm trắc trở hơn lần trước rất nhiều, không lấy được truyền thừa của Thần Thú Chu Tước cũng được, nhưng phải toàn mạng mà đi ra. Nhớ, tính mạng là quan trọng nhất!"
"Đệ tử nghe theo tông chủ!" Năm người dẫn đầu trừ Linh Liên cung kính khom người thụ giáo.
Mười người đi phía sau thiếu mất bốn, lại không ai quan tâm.
Từng người đi vào trong cánh cổng, Linh Liên lại đi cuối cùng. Trước khi vào, nàng nghe thấy một âm thanh bên tai nàng nói.
"Tiểu Liên, hẹn gặp lại."
Linh Liên nhìn theo hướng kia, cả người bị hút vào cănh cổng.
Mười vị gia chủ đứng ở ngoài, Tông chủ Thanh Huyền Tông từ từ đóng cánh cổng lại, mệt không thở ra hơi giải tán mọi các vị gia chủ đi về khách quan.
--------------------------
Khổ quá, hơn 50 chap mới tới cái Vạn Hiểm Linh Cảnh này QAQ
Hôm qua do bệnh lười tái phát nên Nhi ko đăng chap mới, với lại ở Vạn Hiểm Linh Cảnh tình tiết quan trọng này cần ta vắt hết chất xám ra để suy diễn + tưởng tượng = thành quả. Thành ra phải chỉnh tới chỉnh lui, xóa cái này thêm cái kia, mệt ko tả đc. Nội cảnh chiến đấu của Liên tỷ là phải nghĩ xem cảnh đó có Bug quá đà ko, có phù hợp ko, làm thế nào để thắng, bàn tay vàng như thế nào xuất hiện, v.v...
Với lại sắp thi HK II nữa, học như điên :)) thành ra ko thể nào đăng chap đều nữa.
P/s: Lịch đăng tuần này sẽ thay đổi thành Chủ nhật, Thứ hai hằng tuần nhé. Thứ bảy dạo này bận quá, ko có thời gian😥
Tâm sự vậy thôi. Thân ái❤️❤️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com