Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tâm thự chút nào !!!!

Tâm thự một chút nào !!!!!!!!!!!!!!!!! 
Đã khá lâu rồi t không viết nhỉ , thực ra t có khá nhiều thứ muốn viết ra vì dạo gần đây t đang đọc sách và đọc được nhiều thứ hay ho lắm nhưng mà một là do ngại viết bằng điện thoại vì lap hỏng mất rồi , sau đó đến khi có lap thì lại không tài nào vào được wattpad @@ , thế nên là khá nản -_- . Nhưng mà động lực để t ngồi đây lóc cóc gõ mấy dòng này là có bạn quan tâm hỏi là dạo này sao không viết tiếp , chỉ có thế thôi mà tràn đầy động lực ^^ ( tự nghĩ lại thì t thấy bản thân thật thiếu nghị lực :v ) . Thú thật thì t đọc lại mấy bài viết của bản thân đều cảm thấy trẻ con và khá ấu trĩ ý , kiểu chỉ than thở là nhiều . Thực ra t định viết bài hướng đến kiểu là truyền đi năng lượng tích cực cơ nhưng mà mỗi lần bắt tay vào viết thì đều là những lúc cảm thấy chán nản , hoặc tâm trạng không tốt nên nó thành ra thế đấy . Thôi đã sai thì cho sai luôn đi ~~ . nhưng mà nói thật là lúc viết được ra những dòng này tâm trạng trở nên tốt hơn khá nhiều . Nếu không thể nói thì viết là một cách giải tỏa áp lực khá hay đấy ^^
Gần đây thì cuộc sống của t vẫn nhạt nhẽo như zậy , sáng đi làm , chiều đi học , tối về loanh quanh lướt fb hết ngày . Kì này nhàn dỗi vì học có 2 môn với thêm 1 môn thể nên cứ tha thẩn , tha thẩn chả biết làm gì . T là kiểu người lười biếng vô cùng , nếu có ít việc để làm thì sẽ lần khần , mãi đến cuối chán chê thì mới làm ; nếu có nhiều việc để làm sẽ chẳng muốn động tay vào làm vì chả biết bắt đầu từ đâu . Đấy , t cứ như thế mà sống gần 20 năm qua . À khoe khoang 1 chút là t đã qua thể bóng rổ huhu , sau khi chật vật và hết lòng căm ghét ông thầy dạy bóng rổ thì may mà t cũng qua môn . Nhưng vừa qua bóng rổ thì lại sắp đến thi bóng chuyền , mong là sẽ ổn  để t có thể nói tạm biệt với bộ đồng phục thể hiuhiu
À ,dạo gần đây t có được làm nhân vật phụ trong câu chuyện tình yêu của đứa bạn , cơ mà hơi đáng sợ ( thực ra cũng không  đáng sợ lắm chỉ là t không quen với cái cảm giác ý @@) . Chuyện là như này , sau 1 hôm đi chơi với các bạn thì t có đăng ảnh linh tinh khoe đi chơi lên tin fb . Sẽ chẳng có gì nếu như một thằng bạn học cùng với t từ thời c2, cơ mà học c2 cùng mà số lần nói chuyện với nhau chắc đếm hết trên 1 bàn tay bỗng ib hỏi thăm ( hiện tại thì nó đang ở tận bên nước Đức xa xôi ) . Hoang mang , vâng cực kì hoang mang , t là 1 đứa không giỏi khoản giao tiếp ăn nói bỗng dưng bị hỏi thăm kiểu " C dạo này thế nào? sức khỏe ổn không ?  ....." , đáng sợ đúng không . Và sau màn hỏi thăm không thể gượng gạo hơn thì cuối cùng cũng đi vào vấn đề chính là nó thích bạn t , vâng thích thầm 5,6 năm gì rồi . À cũng không phải thích thầm vì nó có nói cho bạn t biết ,và thỉnh thoảng 2 đứa cũng nhắn tin với nhau . thực ra t cũng nghe phong phanh bạn t kể rồi nên không quá sốc . Vấn đề là bạn t không thích nó , mà nó lại nhờ t tư vấn các kiểu , nhưng khi nói chuyện với bạn t thì t biết cậu kia k có tý cơ hội nào cả nên t khuyên từ bỏ thôi . T đã vận dụng hết 3000 quyển ngôn tình đã đọc ra để khuyên bạn ý từ bỏ . Cũng là lần đầu tiên t cảm nhận được là bị một người khác thích mà không thể đáp lại áp lực đến thế nào . Bỗng dưng lúc ý t nhớ đến cr của t ghê @@ . t cũng thích thầm cr t khoảng hơn 6 năm rồi , chưa lần nào trực tiếp bày tỏ nhưng nó biết thừa, nó chả ngu đến mức không biết .Không biết cr của t có áp lực k nhờ ,chắc không đâu , t chả có ý nghĩa gì trong cuộc sống của nó cả . Thích 1 người không thích mình là chuyện vô cùng ngu ngốc , và sau ngần ấy năm vẫn không buông bỏ được thì là một chuyện quá ngu ngốc -__- . Mong là trên thế giới này sẽ có ít người ngu ngốc hơn . chả có cái gì được gọi là đúng người sai thời điểm hay sai người đúng thời điểm cả , ĐÃ SAI LÀ SAI HẾT 
Thôi kết thúc mấy câu chuyện tình lâm ly , bi đát ở đây đi ,không khí nặng nề hẳn . Đợi khi nào t đọc xong đống sách t mua ở hội sách ,t sẽ đăng lên những trích dẫn mà t đọc được thấy vô cùng thấm thía để các bạn đọc cùng )) .
Thế thôi , viết đến đây thôi mong là t sẽ có nhiều động lực hơn, bớt lười hơn để viết tiếp , cũng cảm ơn những người đã dành thời gian quý báu ra để đọc mấy dòng tâm thự chả đâu vào đâu của t . Love you ~-~ , ai nì ô :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com