Một cô bé tuổi như chưa quá mười lăm, khuôn mặt con đậm chất nữ sinh trung học lại chạy đến quán bar đòi làm "tiểu thư sofa"???Nguồn: Diễn đàn Lê Qúy ĐônThể loại: Hiện đại, NP, incest, HSố chương: 117 chương…
Tạ Ninh An bị đám quái vật tự mình "nuôi" đè ra thao !Quái vật công x nhà thí nghiệm thụĐám quái vật công đều được phân thân ra từ 1 quái vật ban đầu (có thể xem như nguỵ NP)Tác giả : Nhất Chỉ Cật Nhục Đích Đại Hôi Lang…
Tác giả: Dẫn Lộ TinhNguồn QT: QT đam mỹ Edit: CuTình trạng bản gốc: Hoàn 51 chương + 1 ngoại truyện.Tình trạng bản edit: Đang betaPairing: Quan Hạc x Tạ Văn TinhThể loại: Hiện đại, chủ thụ, 1X1, gương vỡ lại lành, ngọt, kết hôn trước yêu sau, lạnh lùng chiếm hữu cao tổng giám đốc công x ngôn từ dâm đãng hết chuyện này đến chuyện khác streamer thụ.…
Tên truyện: Danh môn độc sủngTác giả: Hoa Đào DẫnThể loại: Trọng sinh, YY Nữ cường, hài hước, siêu sạch, siêu sủng, showbiz, 1vs1, HEĐộ dài: 84c + 10 PNTình trạng convert: HoànConverter: gachuaonlNguồn convert: TangthuvienTình trạng edit: HoànEditor: Nhạc Dao (Dao Dao), Y Phi, Rika Rin, Hắc ThiênBeta-er: Nhạc Dao, Hikari2088, Y Phi, Rika Rin, CáNhà editor: ngocphuongdao.wordpress.com (Phượng Dao trà lâu) và wattpad @niemniemxXxcohongBìa: Hạnh --------------------------------o--------------------------------- Văn ánKiếp trước, vì tình yêu, Phùng Vân Hi từ bỏ kim chủ của mình, buông xuôi tiền đồ xán lạn của bản thân. Kết quả là, ngay cả mạng nhỏ cũng không còn.Sau khi sống lại, cô chỉ muốn ngoan ngoãn ở bên cạnh kim chủ nhà cô mà thôi, không muốn yêu đương cuồng nhiệt gì nữa. Kết quả ư? Cô trở thành bảo bối của kim chủ nhà cô luôn rồi(≧∇≦)…
Tuyệt diễm thế gia băng sơn mỹ ngự tỷ x giả bộ ngoan hiền mị hoặc hắc hóa yêu nữTựa gốc: 穿书之浮梦三生Tác giả: Thời Vi Nguyệt ThượngThể loại: tu tiên/ xuyên sách/ trọng sinh/ tình hữu độc chung/ 1x1/ chuyên nhất sủng văn/ HETích phân: 365,940,800 điểmNhân vật chính: Tần Mặc Hàm x Tô Tử NgưngVai phụ: Nhạc Phồn x Bạch Liễm, Văn Nhân Thu, Tần Chỉ Đình, Diệp Ánh, Côn Côn, Thánh Liên...Văn án:Khi xuyên sách gặp nữ chủ sống lại, cốt truyện đã biết hoàn toàn bị xáo trộn, nhưng cũng không gì trở ngại Tần Mặc Hàm có được Tô Tử Ngưng vốn luôn vọng tưởng mình là người bị hại. Cứ ngỡ là mệnh định gặp nhau, lại không ngờ phải khổ tâm chống lại mưu tính của thiên mệnh.Tần Mặc Hàm: Nghe nói nàng trước khi sống lại là thẳng? Còn có một nam chủ?Tô Tử Ngưng: Nàng nghe ai nói, nam chủ là gì, có thể ăn sao?Tần Mặc Hàm: Nàng muốn ăn hắn?Tô Tử Ngưng: Không, ta chỉ muốn cùng với nàng.Tần Mặc Hàm cho là mình chiếm được tiện nghi món ăn, nhưng không ngờ hóa ra "tiện nghi món ăn" kia lòng dạ hiểm độc quay ngược lại ăn nàng.…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…