4
Yeonhye nửa tin nửa ngờ, nhìn thanh socola. Sau 1 hồi đấu tranh tư tưởng thì cô cũng quyết định ăn thanh socola ấy
- Ngon chứ?
- Mua ở đâu mà ngon vậy?" cô cắn thử 1 miếng rồi khen lấy khen để
- Chị không cần biết đâu
Taehyung suốt buổi phạt chỉ nói chuyện với cô. Không biết từ lúc nào mà 2 người đã thân thiết như vậy
- Ê nhóc, còn kẹo không?
- Đừng gọi em là nhóc, em cao hơn chị đấy
- Ủa mày cao hơn chị chứ có phải mày lớn hơn chị đâu mà không được gọi
Cô vừa nói vừa cười
- Trước sau gì chị cũng phải gọi em là anh thôi
- Ủa mắc mớ gì chị gọi mày là anh?=))
- Chị nên nhớ rằng em chỉ nhỏ hơn chị 1 tuổi thôi đấy, sẽ không biết được cái gì xảy ra đâu
- Mày nói thế là có ý gì hả em?
- Em đùa=))
/tua tua tua/
- Đứng phạt có nghiêm túc không đấy?
Giáo viên đi ra dò xét tình hình
- Nghiêm túc mà cô
Cả hai đồng thanh
- Được rồi, tới giờ tan học rồi, 2 đứa chuẩn bị thu dọn đồ về đi
- Dạ
- Nghe chưa nhóc? Vào dọn đồ đi
- Em bảo không được gọi em là nhóc rồi cơ mà
Taehyung quay qua ép cô vào tường mà nói
- R.. Rồi rồi, để chị mày ra coi
Bên ngoài như thế thôi nhưng bên trong nội tâm cô đang gào thét=))
Đẩy Taehyung ra thì cô cũng bớt ngại ngùng hơn, nhanh nhẹn lấy chiếc cặp của mình mà đi trước, để cho cậu đi theo sau mà gọi tên cô
- Yeonhye, chờ em với
Nói rồi cậu chạy theo cô
- Mày làm gì vậy em
- Em bảo chị chờ em với mà
- Có hả
Cô vừa nói vừa cố lục lại kí ức vừa nãy, do cô vừa đi vừa nhớ lại cảnh lúc nãy nên mặt cô đã đỏ lên như trái cà chua
- Chị sao thế? Ốm à?
- Kh.. Không sao
Nói rồi cô quay qua phía khác né tránh mặt cậu
- Chị sẽ trình diễn bài gì thế?
-----------------------------------------------------------
Xin lỗi mng vì đã bỏ bê em nó ạ:(
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com