Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

(1)Mạt thế, công bị r_pe, np, bán thân

Cre: otruyengiaugamgiuong
Xác sống tiến hóa rất nhanh, không có dị năng cơ bản không thể chiến đấu một mình, hơn nữa cánh tay của Ngu Hoằng Lân bị thương, không có sức chiến đấu mạnh, đạn dược của căn cứ cũng chỉ đủ cung cấp cho quân đội, không còn cách nào khác, anh chỉ có thể lựa chọn đi lại với các nhóm dị năng giả, liều mạng nhận nhiệm vụ. Trong vòng luẩn quẩn như vậy, anh không có thời gian nghỉ ngơi, cơ thể ngày càng suy yếu, về sau thậm chí còn ngất xỉu hôn mê ngay trong căn cứ.
Chính sự việc này đã thay đổi cuộc đời của họ một cách chóng mặt.
Ngu Hoằng Lân bị cưỡng hiếp tập thể.
Anh và Lâm Triệt có ngoại hình và vóc dáng xuất chúng, trong căn cứ, đã có dị năng giả để mắt đến hai người, muốn chơi đùa với cơ thể của họ. Xuất phát từ một loại thú vui bệnh hoạn nào đó, những dị năng giả tự cho mình là cao cấp hơn, không trực tiếp ép buộc họ bán thân, ngược lại cố tình giao cho họ những nhiệm vụ nguy hiểm, nặng nhọc, ép buộc họ tự mình kiệt sức, rồi phải tự dâng đến tận cửa để bị địt.
Nhưng hai người có khí phách hơn tưởng tượng, cũng cẩn thận hơn, cho đến bây giờ, những kẻ đó đã chờ đến không kiên nhẫn, trực tiếp bỏ qua kế hoạch trước đó, không nhịn được mà giữa đường đã lôi Ngu Hoằng Lân về, xé nát quần áo, rồi thay phiên nhau hãm hiếp anh.
"Mẹ kiếp!"
"Các ngươi đang làm gì?!" Ngu Hoằng Lân tỉnh lại khi đang bị hai người đâm hai cây một lỗ, cơn đau dữ dội ở lỗ đít nhắc nhở anh về những gì đã xảy ra, sức mạnh bùng nổ trong nháy mắt suýt chút nữa đã bẻ gãy cổ hai người đang kẹp chặt anh, "Mau thả tao ra!"
Tuy nhiên, những người khác đang đứng xem xung quanh dễ dàng khống chế anh bằng dị năng. Dị năng giả cầm đầu tiến lại gần, nhìn xuống khuôn mặt anh đỏ bừng vì tức giận, con cặc cương cứng của hắn ta vỗ vào đầu anh một cách nhục nhã, khinh thường nói: "Xem ra cái miệng của mày đang rảnh, hay để bú cặc cho bọn tao chút nhỉ."
Hắn cười nhạo vào ánh mắt đầy sát khí của Ngu Hoằng Lân.
"Nếu tao là mày, tao sẽ biết điều ngoan ngoãn nhắm mắt mà bị địt, vì lỗ đít của mày đã bị chúng tao chơi nát rồi, còn cái lỗ thằng vợ mày thì vẫn chưa ai động đến đâu."

Gần đây Ngu Hoằng Lân bận rộn ra ngoài làm nhiệm vụ, không thể không giao Lâm Triệt thường xuyên hôn mê cho một đứa trẻ chăm sóc. Lần này Lâm Triệt tỉnh dậy, nhìn thấy bên cạnh là bạn trai mình, cảm thấy vô cùng vui mừng.
"Cơ thể khỏe hơn chút nào chưa?" Ngu Hoằng Lân đang ngồi ở đầu giường sắp xếp vũ khí, nhận ra động tác muốn ngồi dậy của cậu, lập tức buông đồ vật trong tay, đỡ cánh tay cậu, "Ngồi trước đi, anh rót cho em cốc nước."
Căn cứ phát lều trại chật hẹp, ấm nước đặt ở một bên, lúc này nguồn nước tạm thời chưa bị ô nhiễm, người thường uống nước không bị hạn chế.
Ngu Hoằng Lân rót đầy một cốc nước cho Lâm Triệt, hơi nước nóng bốc lên, làm mờ tầm nhìn của hai người.
Nhớ lại cảnh tượng bị thương, bị đối phương ép uống thật nhiều nước ấm trong quá khứ, Lâm Triệt không nhịn được cười khẽ, theo lực của anh, nửa ngồi dậy, uống hết nửa cốc nước, nói: "Em cảm thấy đỡ hơn nhiều rồi."
"Chỉ dễ bị buồn ngủ thôi, anh đừng lo lắng. Nhóc kia chăm sóc em rất tốt, anh ra ngoài làm nhiệm vụ phải cẩn thận."
Ngu Hoằng Lân ôm cậu từ phía sau, giọng trầm ấm bao phủ lấy Lâm Triệt, kể cho cậu nghe những gì mình gặp phải khi ra nhiệm vụ, vòng tay ấm áp mang đến cảm giác an toàn vô cùng, cậu chìm vào giấc ngủ trong hơi ấm quen thuộc, theo những câu chuyện phiếm lộn xộn, ý thức dần dần chìm vào bóng tối.
Vai Ngu Hoằng Lân nặng trĩu, cúi đầu nhìn Lâm Triệt đang ngủ. Anh ngừng nói chuyện, nét mặt giãn ra, nhẹ nhàng đặt anh nằm xuống, đắp chăn kỹ càng.
Anh giơ tay vuốt ve lông mày vẫn nhíu lại của Lâm Triệt khi đang ngủ, định ở yên lặng bên anh một lúc, thì bị tiếng gõ cửa lều bên ngoài làm gián đoạn hứng thú. Ngu Hoằng Lân không nhúc nhích, tiếng động bên ngoài càng lúc càng lớn, thậm chí Lâm Triệt cũng bị tiếng ồn đó làm cho không tự giác mím môi, anh mới đứng dậy, tùy tiện kéo rèm cửa lều lên rồi buông xuống, trầm giọng nói: "Cậu ấy vừa ngủ, đừng làm ồn."
Người bị cảnh cáo nhún vai, chẳng buồn để ý đến vẻ mặt không biểu cảm của Ngu Hoằng Lân, gã mặc quần áo làm nhiệm vụ, kính bảo vệ mắt chưa tháo xuống, liền đột ngột đẩy mạnh Ngu Hoằng Lân vào lều chuyên dùng để tiếp khách bên cạnh, thô lỗ nói: "Lại đây, bú cho tao trước đã."
"Tao ở ngoài muốn nghẹn chết rồi."
Ngu Hoằng Lân nắm chặt tay, mắt không chớp nhìn thẳng vào tên dị năng giả, gương mặt từng khiến người ta khiếp sợ trong quân doanh giờ đây càng thêm âm trầm đáng sợ, bầu không khí giữa hai người căng thẳng như sắp nổ tung, giống như bàn tay Ngu Hoằng Lân sắp bóp chết cổ họng gã.
Tuy nhiên, cuộc chiến này nhanh chóng kết thúc một cách lặng lẽ.
"Nhanh lên, lại đây."
Dị năng giả không rời mắt, lại thúc giục một lần nữa, một luồng sức mạnh khó nhận ra tụ lại trong không khí, hắn từng chữ từng chữ nói: "Mày không phải muốn tao đi sang bên cạnh giải quyết đấy chứ?"
Ngu Hoằng Lân hít sâu một hơi, trải qua vô số lần bị dị năng giả dạy dỗ, anh biết gã không hề đùa, anh bước chân chậm rãi đi về phía gã, quỳ xuống giữa hai chân gã, há miệng, nhục nhã tiếp nhận sự lâm hạnh của con cặc.
"Ưm..."
Ngay khi anh quỳ xuống, dị năng giả đã đè đầu anh, dồn sức đẩy vào miệng anh, Ngu Hoằng Lân nôn khan vài cái, cổ họng co rút, bao bọc lấy quy đầu đang đỉnh vào thật sâu, sướng đến gã run lên bần bật.
"Quá đã!"
"Quả thực chỉ có mày mới có thể nuốt vừa con cặc của tao."
"Đúng rồi, cứ như vậy."
"Đừng dùng răng, cong lưỡi lên mà liếm."
Những lời Ngu Hoằng Lân từng dạy Lâm Triệt, giờ đây lại được thốt ra từ miệng dị năng giả, nguy hiểm cận kề khiến Ngu Hoằng Lân ngoan ngoãn liếm láp phần dưới bao quy đầu, đầu lưỡi cọ xát vào bao quy đầu, bên trong má căng đầy.
Tên này là khách quen của anh, trước sau khi ra nhiệm vụ đều thích tìm anh để phát tiết dục vọng. Trước tận thế, gã là huấn luyện viên thể hình, dị năng thức tỉnh cũng là về sức mạnh, gã hung dữ, thô bạo, dục vọng lại mạnh, thường một phát có thể bằng hai ba phát của người khác, thường xuyên làm cho Ngu Hoằng Lân hai chân run rẩy, mấy ngày trời lỗ đít không khép lại được, đến nỗi những tên khác đến chơi anh còn phải chê lỗ đít lỏng.
Ngu Hoằng Lân khác với những con thú cưng bị chặt hết móng vuốt, một khi vượt qua giới hạn nào đó, anh sẽ giết người, những kẻ thích chơi anh thường là đám người tự tin vào năng lực của mình, loại người này thường dai sức mà cặc cũng to, khiến Ngu Hoằng Lân mấy lần đầu chịu đựng vô cùng đau đớn, vô cùng khổ sở.
So sánh với những kẻ đó, Ngu Hoằng Lân thà bị dị năng giả mới vào nghề địt. Đám này còn trẻ, chưa trải đời mấy, anh chỉ cần dùng chút kỹ thuật là có thể khiến chúng bắn tinh. Mà đám lính mới này còn chịu chi, đôi khi một lần anh được trả công đủ cho Lâm Triệt ăn cả ngày.
"Ưm... Ừm..."
Dị năng giả coi miệng anh như lỗ địt, giã nhiệt tình, Ngu Hoằng Lân phối hợp với động tác của gã, mút mạnh, hy vọng gã sớm bắn ra, sau đó sẽ đỡ khổ hơn. Lỗ đít anh vẫn còn sưng, một vòng thịt ruột nhô ra ở hậu môn, cần nghỉ ngơi một thời gian mới co vào được, nếu bị địt thêm vài lần nữa, có thể ngày mai anh khỏi phải làm nhiệm vụ nữa.
Nghĩ vậy, Ngu Hoằng Lân càng chủ động hơn, hai tay nắm lấy cặp đùi to khỏe của dị năng giả, tiếng chẹp nhẹp ướt át hòa lẫn với tiếng nuốt ực ực của cổ họng.
Huỵch--
Một tiếng va chạm mạnh vang lên bên tai họ, sau đó là tiếng thét ngắn, Ngu Hoằng Lân liếc mắt nhìn qua, vừa lúc chạm phải ánh mắt đang nhìn trộm từ khe hở lều, đối phương vội vàng che miệng, lùi lại vài bước, nhặt đồ vật trên đất, vội vàng kéo rèm lều nơi Lâm Triệt đang ở trốn vào.
"Vừa rồi là ô sin mày tìm à?" Dị năng giả cười gian tà, "Nó không đi bép xép với vợ mày đâu nhỉ?"
Đây không phải lần đầu tiên.
Ngu Hoằng Lân nhắm mắt, cố nhịn, giúp gã bú.
Lũ cầm thú động dục không biết liêm sỉ này muốn làm nhục người khác mà trò nào cũng làm ra được, đè người ra địt công khai đã là chuyện thường thấy ở căn cứ, giai cấp ở căn cứ từ lâu đã phân hóa nghiêm trọng, trong mắt những kẻ nắm quyền, những người thường không thể chiến đấu cho căn cứ đều là những đứa con ghẻ phiền phức.
Trong tận thế, nếu không thể kết thúc nhanh chóng, vật tư dần cạn kiệt, phế vật có thể nghiền chết một cái là một cái. Đặc biệt là Ngu Hoằng Lân, nửa tàn phế còn phải đèo bòng, dị năng giả thích thì cứ việc chơi, ai không có dị năng thì không có nhân quyền.
Dị năng giả không quan tâm đến sự im lặng của Ngu Hoằng Lân, không ép buộc anh trả lời, chỉ nắm lấy tóc anh, kéo về phía tấm thảm, vừa ngấu nghiến miệng anh không buông, vừa nhanh chóng lột quần anh.
Thật ghê tởm. Ngu Hoằng Lân buồn nôn, nghĩ.
Đối với anh, hôn môi còn ghê tởm hơn bú, bú cặc anh còn có thể tự thôi miên, coi miệng mình như vật vô tri vô giác, nhưng sự tiếp xúc giữa môi răng vẫn khiến anh phản xạ sinh lý, muốn nôn hết mật xanh mật vàng.
"Xem ra mày đã quen rồi." Dị năng giả trêu chọc trong lúc hôn ướt át, "Kỹ thuật hôn của tao cũng không tệ nhỉ?"
Ngu Hoằng Lân bị gã bắt lật người, bị ép quay đầu hôn dị năng giả. Trước, anh từng phản kháng vì bị môi của người lạ chạm vào, nhưng lại bị người ta đè ra địt tập thể, để có sức lực ra nhiệm vụ, anh đành học cách nghe lời, không dám làm mích lòng những kẻ này nữa.
Giờ đây, nghe những lời vô nghĩa của dị năng giả, anh chỉ có thể lựa chọn thả lỏng cơ thể, con cặc nóng bỏng của gã áp sát, hai con cặc chồng lên nhau, không thể nói ai to ai nhỏ, đều cương cứng dữ tợn, con cặc quất vào lỗ đít, kẽ chân, dị năng giả kéo lông mu của anh từ bụng kéo xuống, chơi con cặc như chơi đồ chơi, không chút để ý.
Con cặc không ngừng quất vào lỗ đít, quất đến nỗi lỗ đít rung lên bần bật, con cặc cọ xát vào lỗ đít, mấy lần cắm hờ vào bên trong, mỗi lần đều khiến thần kinh Ngu Hoằng Lân căng thẳng, nhiệt độ nóng rực lan tỏa từ chỗ hai người giao hợp, đầu khấc vừa đâm vào một chút thịt ruột, liền phản ứng nhanh chóng, háo hức chờ đợi vị giác sắp được nếm thử.
"Thả lỏng ra, lỗ đít mày kẹp chặt quá." Dị năng giả mạnh mẽ vỗ vào mông anh, "Tao vào đây"
"A..."
Con cặc gã tiến vào.
Sau khi hành nghề này, Ngu Hoằng Lân mỗi sáng đều vệ sinh lỗ đít, dù đây là đơn hàng đầu tiên của chiều nay, con cặc to lớn vẫn dễ dàng đâm vào tận cùng, những sợi lông rậm rạp ở bên ngoài lỗ đít cào vào, tinh hoàn liên tục va chạm vào kẽ mông, tiếng động dâm đãng, rõ ràng.
Ngu Hoằng Lân vùi mặt vào tấm thảm, bị nắc đến cả người lắc lư. Anh sờ con cặc của mình, các ngón chân co lại, cố gắng kìm nén tiếng rên rỉ trong cổ họng.
Anh cửng rồi.
Thời gian này, bị chơi liên tục khiến lỗ đít non nớt trở nên trưởng thành, ban đầu, con cặc cắm vào sẽ mềm nhũn, nhưng bây giờ, con cặc không có dấu hiệu mềm xuống, lỗ đít ướt át cọ xát vào vải thô, mùi hôi khó chịu bám vào mũi, cùng với nhiệt độ cao tỏa ra từ da thịt, khiến anh chóng mặt.
"Cái lỗ mày nóng quá."
"Địt sướng chết đi được."
Dị năng giả từng trải biết rõ đây là biểu tượng của sự thức tỉnh năng lực, ai cũng biết phản ứng càng mạnh, càng lâu thì năng lực càng có khả năng mạnh hơn, dù Ngu Hoằng Lân sốt lâu như vậy vẫn chưa thức tỉnh, nhưng điều đó không cản trở những kẻ có khẩu vị đặc biệt thích ghé thăm việc làm ăn của anh, ý tưởng đè một kẻ mạnh trong tương lai xuống đùa bỡn đủ khiến người ta đạt cực khoái trong đầu, hứng không chịu được.
Dị năng giả đang địt Ngu Hoằng Lân cũng nghĩ như vậy.
"Mẹ kiếp, con điếm."
"Đi khách lâu thế mà lỗ đít vẫn còn chặt, còn dâm quá mày. Thả lỏng chút, tao phải địt nát bụng mày ra!"
"Ưm... sâu quá..."
Con cặc dài của dị năng giả đâm đến nỗi nội tạng anh như muốn đảo lộn, móng tay gã ấn mạnh vào đầu vú, lực mạnh đến nỗi nó gần như lút vào cơ ngực. Gã cắn vào sau gáy anh, răng ngập sâu, suýt nữa đã nếm được vị máu, nghe tiếng rên rỉ yếu ớt của anh, dục vọng tra tấn trong lòng gã càng lúc càng mạnh mẽ.
Trước tận thế, gã rất thích chơi kiểu đàn ông này, càng men địt càng sướng.
Làn da sẫm màu, cơ thể chằng chịt vết thương, địt vào còn sướng hơn mấy đứa hơi tí đã khóc trong căn cứ, cũng chịu đựng tốt hơn, cơ ngực đầy đặn, săn chắc, sờ vào rất sướng, đặc biệt là khi gã địt sâu vào bên trong, cơ ngực anh còn co giật, núm vú săn chắc cứ muốn chui lọt vào lòng bàn tay gã, thật là ngoan ngoãn.
"A..."
"Đừng đâm vào đó..."
Con cặc dài kinh người khiến cơ bụng anh căng lên, đồng thời, dị năng giả dùng sức bóp chặt gốc dương vật của Ngu Hoằng Lân, như một hình phạt, giúp anh khóa tinh, túi tinh phía sau đập vào lòng bàn tay anh, gã đè lên người anh, cười nói: "Đừng vội, tao cho mày bắn thì mày mới được bắn."
"Đau quá..."
"Ưm... Đừng bóp..."
Bộ phận nhạy cảm, yếu ớt như vậy lại bị người ta xâu xé, Ngu Hoằng Lân toàn thân mềm nhũn, bị dị năng giả dùng sức mạnh tấn công, khiến anh không thể phản kháng, đầu khấc gắt gao đâm vào tuyến tiền liệt đang sưng lên, các đốt ngón tay nhô lên, xoa nắn đáy chậu, cảm giác muốn đi tiểu không được theo đó mà đến, toàn bộ thân dưới đã bị khống chế.
"Ư!"
"Thế này sướng lắm đúng không?"
Dị năng giả kéo núm vú anh, lỗ đít vì đau đớn mà siết chặt kẻ xâm phạm, những nếp gấp xung quanh đều bị ủi phẳng, mông sẫm màu nhấp nhô, ngược lại mang đến trải nghiệm tình dục tuyệt vời cho dị năng giả.
Ngu Hoằng Lân kêu một lúc rồi thôi, nghẹn tiếng rên rỉ mà chịu đựng, lỗ đít ngoan ngoãn hơn cơ thể rất nhiều, ruột thừa chồng chéo, quấn lấy con cặc, không ngừng níu lại.
Dị năng giả thấy anh như vậy, khống chế sức mạnh của con cặc cho tăng dần thêm, thậm chí khi đâm vào ruột kết, còn cố tình rút con cặc ra ngoài. Cảm giác đau đớn và sung sướng khiến não Ngu Hoằng Lân bị cọ rửa thành một mảnh trắng xóa, khoái cảm tình dục không thể chịu đựng được khiến cơ thể anh vặn vẹo, co giật.
Dị năng giả đâm mạnh một cái, nương theo tư thế quỳ, dùng một tay ôm lấy Ngu Hoằng Lân, người có thân hình tương đương với mình, hai người lưng sát ngực, cặc đâm vào đít, ngón tay bóp chặt gốc dương vật, Ngu Hoằng Lân ngửa đầu thở dốc, tăng tốc độ giã lên bất ngờ, đâm vào lỗ đít mà cứ như đang địt một món đồ chơi tình dục.
"A..."
"Sắp bắn... Ưm..."
Cảm giác sắp bị đâm thủng khiến ý thức của Ngu Hoằng Lân bị đẩy vào sâu trong dục vọng, dị năng giả hôn lấy miệng anh, cái lưỡi ngang ngược mà xâm phạm, hai người toàn thân dính chặt vào nhau, con cặc cạy ra lỗ đít, vừa đâm vừa bắn.
"Buông ra... Ưm... Buông ra tôi..."
"Ưm..."
Sự thỏa mãn trong lỗ đít trái ngược với cơn thốn đau nơi con cặc càng khiến cực khoái của Ngu Hoằng Lân vượt đỉnh, dị năng giả ban đầu không buông tay, cho đến khi gã bắn đầy bụng anh, con cặc anh sưng đỏ không nỡ nhìn mới buông ngón tay, tinh dịch bị nhốt bên trong lập tức phụt ra một đống, đến cuối cùng, còn có chất lỏng trắng vàng bắn ra trên mặt đất, tí tách tí tách, mùi tanh tưởi lan ngập tràn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com