Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 54



Tác giả: Miêu Tam Tỉnh

Ảnh Nhất sống hai đời, lần đầu tiên tim đập nhanh đến mức này.

Cậu cũng không biết mình bị làm sao, khi nói ra hai chữ "Thích" kia, chỉ cảm thấy tim như nhảy lên cổ họng, vừa xấu hổ vừa bất an, đến ngón chân cũng không nhịn được cuộn tròn lại.

Những thay đổi vi diệu đang xảy ra trên người cậu, Cố Đình Thâm tất nhiên sẽ không bỏ sót ——

Bản thân Ảnh Nhất có lẽ còn chưa ý thức được, nếu là cậu của ngày xưa, khi đối diện với câu hỏi tương tự, căn bản sẽ không có phản ứng mãnh liệt như vậy.

Ảnh Nhất trước đây, giống như một thanh kiếm sắc vô tâm vô tình, cho dù khi đối diện với Cố Đình Thâm, cũng chỉ có duy nhất một loại tình cảm là trung thành và tận tâm.

Nhưng hiện tại, cậu lại dần dần có tình cảm và biểu cảm phong phú hơn, có hỉ nộ ái ố của riêng mình, có việc thật sự muốn làm, càng ngày càng giống một người thật bằng xương bằng thịt.

Mặc dù sự thay đổi này diễn ra thật sự chậm chạp, thậm chí có lúc trì trệ không tiến triển, Cố Đình Thâm vẫn rất hài lòng. Anh thích nhìn thấy Ảnh Nhất phô bày những thần sắc khác nhau trước mặt mình.

Vì lẽ đó, Cố Đình Thâm thường xuyên cố ý trêu chọc Ảnh Nhất.

Ví như bây giờ.

Mặc dù Ảnh Nhất đã đỏ bừng cả người, Cố Đình Thâm vẫn không buông tha cậu, chỉ khẽ nhướng mày, cúi người hỏi cậu, "Ngươi nói gì?"

"Giọng nhỏ quá, ta không nghe rõ."

Giọng anh rõ ràng rất ôn hòa, trong mắt cũng chứa điểm điểm ý cười, nhưng Ảnh Nhất chỉ cảm thấy, mình muốn nghẹt thở.

Mặc dù cậu đã mơ hồ nhận ra, đây là chủ tử cố ý trêu mình, nhưng vô cùng khó hiểu là, cứ nghĩ đến việc phải nói hai chữ kia với chủ tử, Ảnh Nhất liền cảm thấy yết hầu như bị nghẹn lại.

Nhưng cuối cùng, Ảnh Nhất vẫn hít sâu một hơi, cố gắng nói câu nói kia rõ ràng từng chữ.

Cậu hơi ngẩng đầu lên, nhìn vị thần tiên đang rũ mắt nhìn xuống.

Khi nhìn thấy khuôn mặt tinh xảo tốt đẹp như trích tiên của Cố Đình Thâm, hốc mắt Ảnh Nhất bỗng nhiên đỏ hoe.

Cậu trịnh trọng mà lại nghiêm túc nói với Cố Đình Thâm, "Thuộc hạ thích, rất thích chủ tử."

Khi lời vừa dứt, Ảnh Nhất vội vàng rủ mắt xuống, sợ hơi nóng trong mắt lăn xuống.

Sao lại không thích cơ chứ?

Ảnh Nhất nghĩ.

Từ lần đầu tiên nhìn thấy chủ tử ở kiếp trước, Ảnh Nhất đã nhận định anh. Sự nhận định này không phải nói cậu muốn cùng chủ tử thế nào, bởi vì cậu biết mình không xứng. Cậu chỉ là rất thích và rất cảm kích chủ tử, cảm thấy chủ tử là người tốt đẹp nhất trên đời này, muốn đến gần anh một chút, gần hơn anh một chút.

Cho nên cậu mới luôn luôn nỗ lực như vậy, dùng hết sức để đi đến bên cạnh chủ tử.

Phát hiện cảm xúc Ảnh Nhất không được ổn lắm, Cố Đình Thâm hơi thu lại nụ cười trên mặt, một lần nữa nằm lại bên cạnh Ảnh Nhất, ôm tiểu ảnh vệ bỗng nhiên đỏ mắt này vào lòng, an ủi mà xoa xoa đầu cậu.

Cố Đình Thâm không biết Ảnh Nhất đã nghĩ đến điều gì, nhưng anh cảm nhận được tình cảm dày nặng trong lời nói của Ảnh Nhất.

Cố Đình Thâm luôn biết tình cảm Ảnh Nhất dành cho mình không giống bình thường, thậm chí trung thành đến mức cố chấp.

Tuy nói ảnh vệ đều có một bộ thủ đoạn tẩy não, lòng trung thành với chủ nhân cũng rất bình thường, nhưng chỉ có Ảnh Nhất, Cố Đình Thâm biết, cậu khác với những ảnh vệ khác. Bằng không, anh cũng sẽ không khiến cậu tâm tâm niệm niệm từ đời trước đến kiếp này.

"Ngoan ngoan, không trêu ngươi nữa." Anh có chút bất đắc dĩ mà nhẹ giọng dỗ Ảnh Nhất, tự hỏi mình có phải đã trêu chọc cậu quá mức không.

Bị anh ôn tồn dịu dàng đối đãi như vậy, mặt Ảnh Nhất vô cớ lại đỏ lên.

Cảm xúc cuồn cuộn trong lòng dần dần lắng xuống và tan biến, Ảnh Nhất có chút ngượng ngùng mà lắc lắc đầu trong lòng Cố Đình Thâm, nói nhỏ, "...... Chủ tử không trêu thuộc hạ, là thuộc hạ không tốt."

Cố Đình Thâm liền lại không nhịn được cười, cúi đầu hôn hôn trán cậu, thầm nghĩ, Ảnh Nhất sao lại ngoan đến thế?

Ôm Ảnh Nhất âu yếm một lát, Cố Đình Thâm chủ động đưa đề tài quay lại chuyện Ảnh Nhất nói trước đó.

"Việc quay video phòng thân cho Omega, ta đề nghị ngươi nên tham vấn người đại diện trước."

Cố Đình Thâm tuy không tiếp xúc nhiều với giới giải trí, nhưng việc Ảnh Nhất muốn làm, hiển nhiên không chỉ liên quan đến giới giải trí, mà còn chạm đến một vấn đề nhức nhối thường bị đại đa số mọi người kiêng dè.

Một khi xử lý không tốt, rất có khả năng sẽ gây ra tranh cãi.

Thần trí Ảnh Nhất khôi phục chỉ trong vỏn vẹn ba năm, việc tiếp xúc với nhân sự vật vẫn còn quá ít, sự hiểu biết về nhiều quy tắc ngầm của thế giới này cũng chưa đủ sâu sắc.

Ví như loại video này, rất có khả năng sẽ chọc giận đại đa số Alpha. Cố Đình Thâm không muốn cậu phải chịu tổn thương.

Đặc biệt, đây còn là lần đầu tiên Ảnh Nhất chủ động muốn làm điều gì đó.

Ảnh Nhất từ trước đến nay rất nghe lời Cố Đình Thâm.

Cậu cũng không hỏi gì, trực tiếp tìm người đại diện, nói việc mình có thời gian tham diễn Vấn Tiên 2, rồi sau đó tham vấn người đại diện về việc quay video.

Cũng không khác mấy so với những gì Cố Đình Thâm dự liệu, việc Ảnh Nhất muốn quay lại video luyện kiếm cho fan, người đại diện nhất miệng đồng ý, thậm chí còn nói với Ảnh Nhất, sẽ cử người chuyên nghiệp đến hỗ trợ quay chụp.

Ảnh Nhất thấy thế, tức khắc có chút khó xử.

Ban đầu cậu định dùng điện thoại di động tùy tiện quay một chút các động tác cốt yếu của kiếm pháp, như vậy quay ở Cảnh Viên là được. Nhưng nếu người đại diện muốn sắp xếp nhân viên quay phim chuyên nghiệp đến, cậu phải tìm nơi khác.

Ảnh Nhất khi nhắn WeChat cũng không tránh Cố Đình Thâm, bởi vậy, cuộc đối thoại của cậu với người đại diện, Cố Đình Thâm cũng đã thấy.

Phát giác Ảnh Nhất hơi do dự, Cố Đình Thâm xoa đầu cậu, "Cứ quay ở Cảnh Viên đi, rừng trúc [Lưu Ảnh Cư] kia, ta thấy rất được."

Ảnh Nhất nghe vậy, tức khắc có chút kinh ngạc —— Cảnh Viên luôn luôn không tiếp đãi khách lạ.

Vừa nghĩ vậy, liền lại nghe chủ tử nói, "Vừa lúc cũng cho ta nhìn một chút, ngày thường các ngươi quay chụp như thế nào."

Ảnh Nhất:......

Chủ tử sao lại cảm thấy hứng thú với chuyện như thế này?

Tuy cảm thấy hơi kỳ quái, nhưng Ảnh Nhất từ trước đến nay sẽ không phản bác Cố Đình Thâm.

Nếu chủ tử đã lên tiếng, Ảnh Nhất liền không tìm nơi khác nữa, trực tiếp gửi địa chỉ Cảnh Viên cho người đại diện, lại trao đổi về thời gian quay chụp cụ thể và quy trình.

Rồi sau đó, người đại diện nói với cậu về việc quay video phòng thân cho Omega.

Việc này nói nhỏ, chỉ là Ảnh Nhất đang giúp đỡ và hồi đáp fan, nói lớn, liền đề cập đến vấn đề an toàn cá nhân và bình quyền của Omega. Rất có khả năng sẽ gây bất mãn cho Alpha và Beta, thậm chí một bộ phận Omega.

Người đại diện biết Ảnh Nhất có lòng tốt, nhưng chuyện này tốt nhất không nên do chính Ảnh Nhất khởi xướng, để tránh chọc người ta lên án.

Anh nói bảo Ảnh Nhất tạm thời chờ một chút, bên anh sẽ nghĩ cách.

Ảnh Nhất thấy thế, lập tức hiểu ra mình lại thêm phiền toái cho người đại diện.

Cậu kỳ thật là một người vô cùng độc lập, việc có thể tự mình hoàn thành, rất ít khi nhờ tay người khác. Bởi vì một khi nhận sự giúp đỡ và tặng cho của người khác, liền mắc nợ ân tình.

Nhưng cậu, một ảnh vệ liếm máu đầu lưỡi, bản thân đều thân bất do kỷ (không làm chủ được bản thân), làm sao có thể gánh vác ân tình của người khác được nữa?

Cho nên, từ trước đến nay, Ảnh Nhất đều vô cùng không quen làm phiền người khác.

Trước đó lần đầu tiên cậu đăng Weibo, đã thêm phiền toái cho người đại diện, lần này việc video, cậu lại làm đối phương khó xử. Ảnh Nhất liền có chút muốn thoái lui.

Cậu tuy không nói gì, nhưng Cố Đình Thâm lại nhạy cảm nhận ra sự uể oải của cậu.

Anh đơn giản nhìn lịch sử trò chuyện giữa Ảnh Nhất và người đại diện, lập tức liền biết Ảnh Nhất đang suy nghĩ gì.

Anh cầm tay Ảnh Nhất trong lòng bàn tay tinh tế thưởng thức, chậm rãi đan mười ngón tay vào nhau, nhạt giọng nói với Ảnh Nhất, "Muốn làm gì, thì cứ đi làm."

Khi ở trên giường, Ảnh Nhất từ trước đến nay thoải mái hơn so với ở dưới giường.

Nếu chủ tử thân cận nói chuyện với cậu như vậy, Ảnh Nhất cũng không tiện cứ nơm nớp lo sợ mà làm mất hứng (làm mất đi sự vui vẻ).

Bởi vậy, cậu nhanh chóng nói ra suy nghĩ trong lòng, "Chỉ là như vậy, có thể làm người đại diện khó xử không?"

"Hơn nữa khả năng sẽ mang đến phiền toái."

Ảnh Nhất cũng không quên "Nhiệm vụ Ảnh đế" mà chủ tử giao cho cậu.

Sau khi được người đại diện giải thích, Ảnh Nhất đã hiểu, việc quay video phòng thân cho Omega rất có khả năng sẽ mang lại phiền toái cho thân phận "Vệ Ảnh" này. Nếu thật vì thế mà đe dọa đến sự nghiệp diễn xuất của cậu, ảnh hưởng đến "Nhiệm vụ Ảnh đế", thì căn bản chính là lẫn lộn đầu đuôi.

Ít nhiều đoán được cậu đang suy nghĩ gì, Cố Đình Thâm đột nhiên hỏi cậu, "Ngươi có biết Vấn Tiên được mệnh danh là bộ phim bình quyền của năm không?"

Ảnh Nhất nghe vậy ngẩn ra một chút, gật gật đầu.

Vấn Tiên tuy là phim tiên hiệp, nhưng trong đó vẫn có ba loại giới tính ABO. Nhưng giống như lời Thái Vi Quân nói, tu tiên vốn dĩ là nghịch thiên mà đi. Trong Giới Tu chân, chỉ có sự phân chia mạnh yếu của thực lực, giới tính đã trở thành thứ ít quan trọng nhất.

Trong thiết lập của Vấn Tiên, đại năng có giới tính Omega và Beta khắp nơi đều có, người giữ địa vị cao cũng hoàn toàn không hề ít hơn Alpha. Nguyên nhân bộ phim này được Beta và Omega hoan nghênh đến thế, cũng chính là vì vậy.

Thấy cậu gật đầu, Cố Đình Thâm tiếp tục nói, "Chủ đề này, kỳ thật Lệ Hành đã định ra từ thời sinh viên rồi."

Ảnh Nhất nghe vậy, tức khắc có chút kinh ngạc, bởi vì Lệ Hành chính là một Alpha.

Là bên chiếm ưu thế giới tính bẩm sinh, Lệ Hành làm sao lại có ý tưởng bình đẳng giới tính này?

Ảnh Nhất tuy mới tiếp xúc với thế giới này ba năm, và mặc dù cậu tiếp xúc với bên ngoài không nhiều, nhưng chỉ với hai lần kinh nghiệm đóng phim, đã làm Ảnh Nhất cảm nhận sâu sắc tình cảnh khác nhau mà ba loại giới tính ABO này phải đối mặt trong xã hội ——

Khi đối mặt với Beta thậm chí Omega, nhóm Alpha thường thường có một loại kiêu ngạo bẩm sinh không tự biết, và tận hưởng đủ loại phúc lợi đặc quyền ngầm. Ví dụ như cùng một công việc, khi có ba ứng cử viên A, B, O có năng lực tương đương, tỷ lệ bên A lựa chọn A gần như là trăm phần trăm.

Ảnh Nhất chỉ gặp Lệ Hành một lần, ấn tượng sâu sắc với thần sắc bới móc và coi thường của Lệ Hành. Cậu luôn cho rằng trong đó có nguyên nhân giới tính mình là Beta.

Nhưng chủ tử hiện tại lại nói cho cậu, Lệ Hành luôn luôn là, một tiểu đấu sĩ bình quyền chiến đấu ở tuyến đầu......?

"Không chỉ là Lệ Hành, những năm gần đây, ta và Lệ Hành đều đang làm chuyện này."

Ảnh Nhất nhanh chóng nghe Cố Đình Thâm nói. Cậu kinh ngạc ngẩng đầu.

Cố Đình Thâm thấy thế, cười nhéo chóp mũi cậu, thấp giọng nhẹ mắng một tiếng, "Đừng nghĩ bậy."

"Ta cùng phụ thân không xảy ra chuyện gì."

Ảnh Nhất hé miệng, kỳ thật có chút muốn giải thích, cậu thật ra không nghĩ đến phương diện đó.

Nhưng chủ tử trông có vẻ hơi buồn, Ảnh Nhất liền có chút bối rối, không biết nên an ủi người đàn ông luôn luôn vân đạm phong khinh (thản nhiên, nhẹ nhàng) này như thế nào.

Cuối cùng, chỉ có thể học theo dáng vẻ trước đó của chủ tử, thận trọng mà chế trụ ngón tay người đàn ông. Đan mười ngón tay vào nhau.

Nhận thấy sự an ủi không lời của cậu, tâm trạng trầm trọng của Cố Đình Thâm hơi nhẹ nhàng vài phần, hôn hôn trán cậu.

"Đó là lần đầu tiên ta bị động dục bị động, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ Omega không thể tự chủ khi động dục."

"Không lâu sau đó, phụ thân liền bị tổ phụ bí mật đưa ra nước ngoài."

"Vừa đến Phong Diệp Quốc, người lập tức chủ động đi cắt tuyến thể."

"Ta đại khái có thể đoán được, người cảm thấy rất có lỗi với ta."

"Nhưng đó không phải lỗi của người."

Giọng Cố Đình Thâm rõ ràng không có bất kỳ thay đổi nào, thần sắc cũng vẫn nhàn nhạt, nhưng lòng Ảnh Nhất lại càng ngày càng khó chịu.

Từng, lần đầu tiên đi cùng chủ tử đến viện điều dưỡng Phong Diệp Quốc, cậu từng nhìn thấy thần sắc cô đơn đến thế của chủ tử vào một buổi sáng sau khi tỉnh dậy vì say rượu.

Quả thực giống như sắp thuận gió mà bay đi vậy.

...... Không muốn làm chủ tử rời đi.

Khi ý nghĩ này vọt ra trong lòng, một loại tình cảm nóng bỏng xen lẫn thương tiếc và đau lòng bỗng nhiên tuôn trào từ trái tim Ảnh Nhất.

Cậu thận trọng vươn tay, vòng lấy cổ Cố Đình Thâm, hơi ngẩng đầu lên, lần đầu tiên chủ động hôn lên môi Cố Đình Thâm.

Khi chạm vào môi Cố Đình Thâm, cả người Ảnh Nhất đều run nhẹ, sợ Cố Đình Thâm cảm thấy cậu đại nghịch bất đạo, không vui vì cậu mạo phạm.

Nhưng cậu vẫn dựa vào bản năng làm như vậy, khi môi chạm nhau, mắt Ảnh Nhất đã ướt đẫm.

Là đau lòng.

Ảnh Nhất không phải một người có tình cảm phong phú, nói chính xác hơn, tình cảm của cậu luôn luôn rất thiếu thốn.

Nhưng giờ phút này, ngay cả chính cậu cũng không biết, vì sao mình lại khổ sở đến vậy.

Họ rất gần, gần đến mức có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở và nhịp tim của nhau.

Khoảng cách gần gũi như vậy, Cố Đình Thâm có thể nhìn rõ ràng từng thần sắc nhỏ nhất trên mặt Ảnh Nhất, cùng với sự ướt át đang tụ lại trong mắt cậu vì đau lòng.

Trừ một số thời khắc nhất định, Ảnh Nhất gần như chưa bao giờ khóc. Lần cuối Cố Đình Thâm thấy cậu khóc, vẫn là đêm ở Đại Lương thôn. Khi đó Ảnh Nhất vì uống rượu, cũng vì cảm động và cảm kích, nằm trên đầu gối Cố Đình Thâm, ngay cả khóc cũng không thành tiếng.

Nhưng hiện tại, Ảnh Nhất lại đang khóc trong trạng thái hoàn toàn tỉnh táo.

Cố Đình Thâm biết, Ảnh Nhất đang đau lòng cho anh. Rốt cuộc sự đau lòng trong mắt cậu rõ ràng đến thế, căn bản không biết che giấu.

Đây là lần đầu tiên Cố Đình Thâm trực diện ánh mắt đau lòng như vậy.

Anh luôn luôn là một người kiêu ngạo, đối với sự đồng tình và quan tâm đến từ người khác luôn luôn rất coi thường.

Nhưng giờ phút này, sự đau lòng trong mắt Ảnh Nhất lại làm trái tim anh luôn luôn không gợn sóng, cũng dần dần nóng lên.

Cho nên, việc anh sẽ thích Ảnh Nhất, cũng không phải là không có lý do.

Trong lòng nghĩ như thế, Cố Đình Thâm cuối cùng hơi mở miệng, ôm chặt Ảnh Nhất đang run rẩy không thôi vào lòng, hôn sâu xuống.

Tác giả có lời muốn nói: Ảnh Tiểu Nhất: Liếm liếm lông cho chủ tử QuQ

Ô ô ô Ảnh Tiểu Nhất quá ấm áp, tôi cũng muốn một con Ảnh Tiểu Nhất T口T!

Hôm nay mở một dự thu mới, khẽ meo meo thả một chút, ngay trong chuyên mục, tiểu khả ái nào cảm thấy hứng thú có thể đi cất giữ một chút nha moah moah ~

——《 Sóc con trong lòng chỉ có tiền [Tinh tế] 》——

Tiêu Tùng Hứa có lẽ là một xã súc xuyên không đến tinh tế, tộc Sóc, giấc mộng lớn nhất đời này là mua nhà ở Đế tinh, sau đó tìm một cái bát sắt (chỗ dựa, công việc ổn định) để ăn no chờ chết, tốt nhất còn có thể trồng một cây óc chó.

Vì thế cậu cẩn trọng làm việc, tích cóp tiền đặt cọc mua nhà.

Nhưng mà mỗi một vị ông chủ cậu nhận, đều quá đáng!

À, bọn họ vốn dĩ không phải người (mặt lạnh lùng).

Ông chủ đầu tiên của cậu, là một con tộc Gấu, ông chủ than đá mỗi ngày cần ăn 50 hũ mật ong, thường xuyên hại cậu bị bầy ong chích đầy đầu u.

Ông chủ thứ hai của cậu, là một con thương nhân hải sản tộc Người Cá tự luyến đến cực điểm mỗi ngày đều bắt cậu làm gương hỏi ai là người đẹp nhất trên đời.

Ông chủ thứ ba của cậu, là một con thương nhân chế tạo hàng không hạm tộc Ưng mỗi ngày cần bắt cậu cắn đầy một trăm thùng hạt dưa, bằng không liền chơi trò diều hâu bắt sóc với cậu.

Ông chủ thứ tư của cậu......

Nhìn vì tiền, cho dù ông chủ có ngốc đến đâu (ngu ngốc/dừng bút), Tiêu Tùng Hứa cũng miễn cưỡng nhịn.

Nhưng cậu triệu triệu không ngờ, những đồ ngốc (ngu ngốc/dừng bút) này thế mà còn muốn yêu đương với cậu!

Chỉ với mấy đồng tiền nát kia, mà còn muốn quy tắc ngầm lão tử?! Xin cáo từ!

Sau này, Tiêu Tùng Hứa lại tìm một ông chủ khác.

Ông chủ mới người đẹp tâm thiện ít chuyện, cho cậu thăng chức tăng lương có dưỡng lão, Tiêu Tùng Hứa lăn lê bò toài nhanh chóng ký hợp đồng với ông chủ mới.

Nhưng mà cậu dần dần phát hiện, mục tiêu cuối cùng của ông chủ mới thế mà cũng là muốn ngủ cậu!

Mệt cho cậu còn xem ông chủ mới là bạn thân!

Không lâu sau đó, Tiêu Tùng Hứa thành công ký kết hiệp nghị hôn nhân lệ rơi đầy mặt: Thật sự không phải lập trường bên tôi không kiên định, thật sự là hắn cho quá nhiều QuQ!

Hoàng đế Bệ hạ của Đế quốc tặng một hành tinh óc chó: Hoàng hậu đáng yêu như vậy, cho bao nhiêu cũng là nên ^_^.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com