Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6

☆ ☆ ☆

Lea lên phòng ngủ không thấy Kai đâu, cô bé thấy lạ vì trong mấy ngày này em trai mình có thể đi đâu được chứ. Rà soát một lượt quanh tầng hai xác nhận không thấy em trai Lea mới xuống nhà tìm tiếp, vừa xuống tới nơi đã bắt gặp Taehyun dìu Kai ra khỏi phòng tắm, trông thằng bé tệ đến mức vốn từ của một đứa nhóc 9 tuổi không còn gì để tả.

Khi nãy Taehyun đã giúp Kai lau mặt nhưng nó vẫn thấy khó chịu trong người phải ngồi nghỉ ở sofa một lúc. Rõ ràng là uống thuốc ức chế rồi, theo lý mà nói Kai sẽ tạm thời không bị ảnh hưởng bởi chất dẫn dụ của Alpha nhưng mùi hương của Taehyun quá đỗi dễ chịu khiến nó cứ vô thức dán lấy người cậu ta. Đây vốn không phải là điều nó muốn, thứ bản năng đáng ghét.

"Chị ơi, Kai ở nhà luôn như thế này ạ?"

Taehyun ngạc nhiên khi Kai không bài xích cậu nữa mà đang có xu hướng thân thiết hơn. Nói thế cũng không đúng lắm vì Kai chỉ tựa đầu lên vai Taehyun mà thôi.

"Chị không biết, từ hồi bắt đầu dùng thuốc nó trông cứ như vậy hoài, chẳng hiểu thuốc đó có tác dụng gì nữa."

Lea lắc đầu khó hiểu, cô bé quay về phòng lấy áo khác thay cho chiếc áo đã ướt đẫm mồ hôi của Kai đang mặc.

Một lần nữa phòng khách lại rơi vào im lặng, không khí im ắng không có gì khác ngoài tiếng hô hấp của Kai và mùi đàn hương phảng phất của Taehyun. Tuy số lần gặp nhau tính trên đầu ngón tay nhưng những lúc chỉ ở riêng mình hai đứa thế này thật sự chưa bao giờ có kết cục tốt đẹp cả, mà cứ ngồi như vậy cũng không phải ý hay, Taehyun mở lời trước.

"Cậu ổn hơn chưa?"

"..."

"Vẫn còn khó chịu à?"

"..."

"Nếu cậu không muốn thấy mặt tớ thì để tớ về-"

"Ồn ào..."

Kai vùi mặt vào vai Taehyun càu nhàu, thầm trách bản thân yếu đuối không thể tránh xa được cám dỗ. Xen lẫn giữa cảm xúc sợ hãi và ghét bỏ nó vẫn luôn có một tia mong muốn nho nhỏ là được người này vỗ về.

Càng nghĩ ngợi mắt nó càng rưng rưng nước, sụt sịt cái mũi nhỏ muốn che giấu cảm xúc nhưng tất cả đều bại lộ cả rồi. Gì vậy, kì phát tình khiến nó trở nên nhạy cảm hơn à.

Một bàn tay nhỏ khác miết nhẹ lên khóe mắt Kai lau đi những giọt nước trong suốt, Taehyun thận trọng như sợ lại làm đau nó.

"Đừng khóc, tớ xin lỗi."

Sự dịu dàng đánh động đến Kai, nó đã cố nhịn rồi nhưng chất giọng ấy lại dễ dàng đánh vỡ sự cứng cỏi còn sót lại trong nó, nước mắt cứ thế tuôn rơi như mưa.

Nó chỉ mới 7 tuổi thôi, những thứ bản năng nguyên thủy này làm nó kiệt sức, không nhịn nổi nữa Kai liền òa khóc trước sự ngỡ ngàng của Taehyun. Taehyun khó xử không biết làm gì khác ngoài ôm lấy nó, vuốt vuốt lưng dỗ dành như đã quen thân từ lâu.

"Đừng khóc nữa mà, cậu cứ khóc như vậy làm tớ buồn."

"Đồ xấu xa... tất cả Alpha đều xấu xa..."

Kai ấm ức vừa ôm vừa đánh tên Alpha đáng ghét cho bõ khoảng thời gian khó khăn bản thân phải trải qua một mình.

"Vậy tớ phải làm gì cậu mới chịu tha lỗi?"

Taehyun phiền não không nghĩ rằng Omega của mình lại khó chiều như thế, nhưng trót thương rồi thì đành thương tiếp vậy.

Hai tay siết chặt vạt áo, Kai không đáp lại, nó biết nói gì đây.

Không nhận được hồi đáp trong lòng có chút hụt hẫng, nhớ ra món quà vẫn còn trong balô Taehyun liền với tay lấy thứ đó ra.

"Kai, xem này."

Kai ngẩng mặt lên liền thấy một chú chim cánh cụt bằng bông hiện ra ngay trước mắt, ngây ngốc trong giây lát nó mới cầm lấy vật nhỏ. Nó nhận ra là món đồ chơi Taehyun từng đưa cho mình, cũng chính thứ đó là nguyên nhân khiến cậu ta suýt chết đuối.

"Định la Kai vì chuyện ở hồ bơi...?"

"Không phải, đây là món quà xin lỗi của tớ."

"Nhưng đằng ấy...cậu...Tae suýt chết đuối vì nó mà!"

Kai nói năng lộn xộn hết cả lên, vốn từ tiếng Hàn của nó vẫn chỉ ở mức cơ bản.

"Đúng vậy nhưng tớ muốn tặng cho cậu."

"Tặng cho Kai- định giết Tae?"

"Không phải, không giết chóc gì hết."

"Nhưng Tae, hồ bơi, đuối nước?"

Kai có chút hoang mang lẫn bực bội vì chính bản thân nó cũng không nói ra được điều mình nghĩ trong đầu một cách mạch lạc.

Taehyun thở dài, cậu thề đây là người ngốc nhất cậu từng gặp từ thủa cha sinh mẹ đẻ tới giờ, đứa nhóc 4 tuổi hàng xóm nhà cậu ăn nói còn lưu loát hơn thế này nhiều.

Hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh, Taehyun cầm tay Kai nhỏ nhẹ bảo:

"Đây là món quà tớ cố hết sức giành được, thứ đồ chơi nhỏ bé này không thể khiến cậu hết đau nhưng mà nó là lời xin lỗi của tớ."

Ngôn từ nghiêm túc một cách khó hiểu y như phim truyền hình chiếu trên khung giờ vàng khiến Kai cứng họng thật sự, rũ mắt nhìn món đồ chơi nhưng thứ thu hút sự chú ý của nó không phải chim cánh cụt bằng bông mà là vết cắn hiện rõ sẹo trên bắp tay trái của Taehyun.

Lần đó sau khi được tiêm thuốc ức chế cấp tốc Kai chẳng nhớ gì cả, chỉ còn những mảnh kí ức mơ hồ rời rạc lởn vởn trong tâm trí. Điều duy nhất nó ấn tượng là mùi máu hòa lẫn với mùi hương của Taehyun, thứ mùi tanh nồng...

Theo phản xạ Kai vội vàng che vết cắn sau gáy, ánh mắt nó trở nên sợ sệt nhìn Taehyun. Đúng rồi, chính cậu ta, Kai đã nhớ ra đêm hôm ấy Taehyun định tấn công nó.

"Có chuyện gì à?"

Thấy Kai mang theo vẻ xa lánh đột ngột né ra sau, Taehyun thắc mắc sao cậu ấy lại trở nên kì lạ như thế. Cậu vừa nhích lại gần một chút liền bị chú thỏ bông không thể nào quen thuộc hơn nữa đập thẳng vào mặt.

Ôm mặt đau điếng Taehyun cảm thấy oan uổng quá trời, cậu lại làm cái gì sai sao?

Sức lực vốn chẳng còn mấy giờ lại bị sự căng thẳng gặm nhấm tinh thần, Kai không muốn nghĩ ngợi nhiều nữa nhưng nỗi sợ sâu thẳm lại chợt ùa về. Kai sợ rằng cậu ta sẽ lừa nó tin tưởng để cắn thêm một lần nữa, tuy đây là nhà nó nhưng cậu ta là Alpha, ai biết được cậu ta sẽ làm những gì.

"Hyuka à chị lấy áo cho em thay nè."

Không khí căng thẳng bị phá vỡ bởi câu nói của Lea, chị gái Kai sau khi lấy áo mới cho em mình lại gặp phải cảnh tượng khó xử khác, chắc hẳn sáng nay cô bé vô tình bước chân trái ra khỏi nhà rồi.

Gặp được cứu tinh Kai loạng choạng chạy về phía chị gái như muốn cầu cứu, nó núp sau lưng chị bảo muốn về phòng ngủ.

Taehyun biết ý để lại món quà rồi xin phép trở về nhà. Vốn đã tiến được một bước gần hơn về người ấy nhưng rốt cục lại quay về điểm xuất phát.

☆ ☆ ☆

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com