Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4.

Tiết thứ tư sắp kết thúc, chuẩn bị nhường thời gian cho giờ ăn trưa nhưng Chanyeol vẫn đứng ngồi không yên vì "sự cố" ban sáng. Hắn không lo mọi người biết mình thích Baekhyun, dù sao thì, chuyện hắn đổ ai quá đỗi rõ ràng. Chanyeol luôn miệng nói chàng trai tóc bạc là người định mệnh, là omega của mình; cả hai sinh ra để dành cho nhau hay những câu sến súa tương tự nghe là biết copy từ đống văn mẫu trên mạng. Nhưng hắn vẫn cảm thấy có gì đó... kì cục. Những omega và beta thầm thích hắn thường phản ứng khá dữ dội khi biết tin hắn hẹn hò hoặc để ý người nào đó, mà lạ thay, lần này họ lại im re sau khi biết đối tượng của hắn là ai. Lí do gì Chanyeol cũng không để ý cho lắm, hắn chỉ cần rõ bản thân thích Baekhyun là được.

Cảm giác bồn chồn lại xuất hiện, cứ như bị bắt khi đang làm chuyện trái pháp luật không bằng, dù hắn tán tỉnh (gián tiếp) người ta một cách rất rất chính đáng. Thật may vì mình đã học xong cấp ba, Chanyeol nghĩ. Hắn mất tập trung mấy ngày hôm nay và ông thầy hói trên kia vẫn chưa cốc đầu hắn. May mắn làm sao.


...


Chuông báo hết tiết cuối cùng cũng reo, sinh viên háo hức di chuyển dần theo từng nhóm nhỏ tới căng tin để ăn bữa trưa. Nhìn giảng đường đang dần vắng người, Chanyeol cũng đứng dậy rời đi. Hắn rảo bước trên dãy hành lang rộng lớn đông đúc, một tay đút túi, một tay cầm điện thoại. Hướng đi của hắn không dẫn đến căng tin như thường ngày mà đến khu của khoa thanh nhạc. Bốn tiết vừa rồi, Chanyeol cố trấn an bản thân rằng mọi chuyện sẽ ổn nhưng vẫn không hết lo lắng. Rất có thể, hộp chocolate sáng nay chưa kịp đến tay Baekhyun mà đã bị sinh viên đeo kính sáng nay lấy mất. Đó là trường hợp xấu nhất và Chanyeol không muốn điều đó xảy ra chút nào. Mỗi lần tặng quà, hắn đều để lại một dòng "tui iu em" capslock với chữ ký "Loey" siêu nghệ của mình trên một mảnh giấy, vậy nên chắc chắn Baekhyun sẽ biết nếu người khác sở hữu tờ ghi chú này. Chúa ơi, cậu ấy sẽ nghĩ mình là một thằng đểu, chỉ tán tỉnh cho vui và không biết trân trọng tình yêu mất!

Chanyeol chán nản vò rối tóc, hắn đang mải nhìn điện thoại với cái đầu trống rỗng thì bỗng va phải một người khiến hộp chocolate trên tay cậu ta rơi xuống. Cái này trông quen quen... Chanyeol chưa kịp load não. À, ra là hộp chocolate sáng nay mình mua cho Baekhyu- Chanyeol đã load não xong. Hắn trố mắt nhìn kẻ đối diện đang cúi xuống nhặt chiếc hộp, rồi chợt nhận ra đó là sinh viên sáng nay bắt gặp hắn lẻn vào lớp thanh nhạc.

"Cậu là người sáng nay?" Kyungsoo cất tiếng hỏi, ánh mắt dán lên người Chanyeol chằm chằm làm cho hắn có chút khó chịu. Lần này hắn chắc chắn người trước mặt là một beta vì mùi bạc hà thoang thoảng trên người cậu ta không còn. Có lẽ cậu ta đã dùng nước hoa hoặc nhai kẹo cao su, bởi alpha có thể nhận thấy pheromone của nhau và phân biệt được mùi hương khá rõ ràng. Kỳ lạ, rõ ràng khi đó mùi bạc hà trên người cậu ta rất giống pheromone của một alpha. Nhưng điều này không quan trọng.

"Hộp chocolate trên tay cậu..." Chanyeol không biết bây giờ có thích hợp để chất vấn hay không vì một trường hợp khác chợt nảy ra trong đầu: Baekhyun cuối cùng cũng cự tuyệt tình cảm của hắn và đưa hộp chocolate cho ai đó, trùng hợp thay lại đưa cho cậu thanh niên này.

"À, là cậu để nó trên bàn của tôi."


...Hả?


"Cái gì cơ? Bàn của cậu?" Chanyeol đứng hình mất vài giây, im lặng nhìn hộp chocolate rồi lại nhìn Kyungsoo như thể cậu là sinh vật quý hiếm mới được liệt vào danh sách kỷ lục thế giới Guinness. Một người kỳ quặc, Kyungsoo nghĩ.

"Chỗ đó là bàn của tôi." Cậu trả lời.

"Xin lỗi? Bàn của cậu??? Ý tôi là... tôi muốn đưa thứ này cho chủ nhân chiếc bàn đó."

"Tôi chính là chủ nhân chiếc bàn." Kyungsoo dần mất kiên nhẫn, hàng lông mày rậm khẽ chau lại.

"Cậu đừng nói dối! Rõ ràng có người khác ngồi đó, món quà này tôi muốn tặng cậu ấy chứ không phải cậu. Sáng nay cậu đã thấy nó và cố tình lấy phải không?" Chanyeol lớn giọng. Thật may vì đa số sinh viên đã đến căng tin nên dãy hành lang này khá vắng, hắn không muốn ngày hôm sau trên diễn đàn trường xuất hiện tin đồn Park Chanyeol kiếm chuyện đánh nhau với bạn học hay Bản tính côn đồ của alpha Park Chanyeol dần bộc lộ.

"Tại sao tôi phải nói dối về chỗ ngồi của mình?" Kyungsoo giận dữ vì bị buộc tội một cách vô cớ, ánh mắt cậu lộ chút thất vọng. Không thể tin được!

"Suốt ba tuần nay tôi không hề thấy cậu ngồi góc cuối bàn trong cùng, chỗ đó là của một người khác!" Chanyeol không chịu thua, hắn vẫn cứng đầu đáp trả vì chính mắt hắn thấy Baekhyun ngồi đó những ba tuần liền.

"Nghe này, tôi không muốn đứng đây cãi nhau với một người lạ về vị trí ngồi của tôi trong lớp thanh nhạc ở trường nghệ thuật này. Tôi còn rất nhiều thứ phải làm nên không rảnh mà đôi co với cậu!" Kyungsoo phát cáu trước sự dở người của gã alpha trước mặt, song vẫn lùi một bước theo bản năng vì chiều cao khủng bố cùng pheromone alpha toả ra từ hắn. Mình cần phải đến chỗ Baekhyun ngay không cậu ấy sẽ lo lắng.

"Ồ, cậu chột dạ à? Sao lại muốn rời đi nhanh vậy?" Chanyeol lập tức chặn đường khi thấy Kyungsoo có ý định bỏ chạy, một tay hắn chống lên tường, ép cậu vào trong. Chiêu kabedon này luôn có hiệu quả, chắc chắn cậu ta sẽ thấy sợ và-

Chanyeol chưa kịp suy nghĩ xong thì Kyungsoo đã đạp mạnh vào chân hắn rồi nhanh chóng rời đi, bỏ lại tên tóc đỏ to xác nằm ôm cái chân đau điếng trên hành lang (một lần nữa, Chanyeol cảm thấy may mắn vì khu này vắng người, nếu không hắn sẽ mất mặt chết mất).


...


"Chuyện là vậy đó, cậu có tin được không? Cái tên bốn mắt kia không những trơ trẽn cướp đi hộp chocolate tớ tặng cho Baekhyun mà còn đạp phát rõ mạnh vào chân tớ. Chẳng hiểu cậu ta là loại người gì!" Sau khi nằm ôm chân ỉ ê trên hành lang thì Chanyeol phi nhanh tới căng tin, việc đầu tiên hắn làm là tìm bàn của bốn người bạn của mình.

"Ồ, ra đó là lý do cậu tới trễ những hai mươi phút." Jongdae đáp với giọng đều đều, chẳng mảy may nhìn thằng bạn đang ăn vạ mà tiếp tục ngấu nghiến hộp tteokbokki phô mai. Yixing, Jongin và Sehun cũng tương tự, họ đã quá quen với một Chanyeol tính tình trẻ con mè nheo đủ điều này. "Ừm ăn thử cái này đi Yixing hyung, ngon lắm."

"Rốt cuộc mọi người có muốn giúp tớ hay không... Tớ phải làm sao với tên đó đây." Chanyeol thở dài não nề nhìn bốn người bạn đang mải ăn mà không thèm để tâm đến mình (trong khi hắn luôn là người đầu tiên xuất hiện mỗi khi họ cần). Thật vô tâm mà! Chanyeol khóc thầm trong lòng.

"Bồ tèo ơi, bọn này đã cho cậu lời khuyên trong suốt ba tuần rồi. Cứ đánh nhanh thắng nhanh như lời Sehun nói thì chẳng phải rắc rối này đã không xảy ra không."

"Đúng đúng, Jongdae hyung nói chí phải. Em rất thất vọng khi anh không chịu nghe em khuyên đó. Cái người tên Kyungsoo gì đó, kệ anh ta đi! Giờ anh cứ thẳng thắn đến và tỏ tình trực tiếp với Baekhyun sunbae cho em, nếu có thất bại thì còn tụi này an ủi anh mà." Tự nhiên Sehun hưng phấn thấy lạ khi nhắc đến hai từ "thất bại", cậu ta còn cố ý nhấn mạnh. Có vẻ thằng oắt con này rất muốn kết thúc mấy buổi tư vấn tình yêu của hắn. Cứ chờ đấy Oh Sehun!

"Cậu ấy khác với những omega trước, anh không thể tỏ tình sỗ sàng như bình thường được. Nếu Do Kyungsoo và tên mắt kính ấy không làm bể kế hoạch thì anh đã-"

"Chanyeol." Jongdae lay lay vai hắn.

"Gì đó Jongdae để tớ nói nốt."

"Park Chanyeol!" Jongdae khẽ quát tên hắn.

"Bình tĩnh Cheshire, tại sao cậu lại kêu lên như cháy trường vậy?" Chanyeol bực dọc vì bị ngắt lời. Thề có chúa, hắn ghét nhất bị ai đó chen ngang mỗi khi định nói gì đó quan trọng (đối với Chanyeol thôi, bốn người kia thấy việc này hết sức nhảm nhí).

"Đằng sau cậu." Jongdae thì thầm. Đúng, đằng sau hắn có một người, là tên bốn mắt hai mươi phút trước vừa cãi lộn với hắn. Chết tiệt, vừa nói xấu cậu ta và cậu ta đột ngột xuất hiện sau lưng, có vẻ đã nghe thấy hầu hết mọi thứ. Chanyeol đổ mồ hôi hột trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra dửng dưng.

"Đừng lo, tôi mới nghe được câu cậu vừa thốt ra thôi. Và tôi là Do Kyungsoo lẫn tên mắt kính trong câu chuyện cậu vừa kể với mấy anh bạn ngồi đây. Tôi không biết cậu nhầm bàn của tôi với bàn omega nào khác nhưng cậu đúng là một tên khốn." Dù giọng điệu Kyungsoo nghe rất nhẹ nhàng, Chanyeol vẫn cảm thấy ánh mắt cậu ta như phát ra tia laze chỉ chờ có lệnh để đục hai lỗ trên người hắn. Yixing, Jongin và Sehun thì im lặng một cách bất thường, có vẻ cũng hơi rén trước cái nhìn toé lửa của Kyungsoo.

Bầu không khí trở nên căng thẳng cho đến khi Baekhyun đến. Anh quàng tay qua cổ Kyungsoo, nở nụ cười toe toét rồi kéo cậu đi để tránh xung đột. Baekhyun biết Kyungsoo không ngán bố con thằng nào và có thể đấm bất kỳ ai khiến cậu bực hoặc khó chịu. Trước khi rời khỏi căng tin, anh không quên chào Jongdae một tiếng và ném cho Chanyeol một cái nhìn ẩn ý. Tất nhiên, Chanyeol đã bỏ lỡ vì hắn đang chết tâm khi thấy người định mệnh của mình khoác vai tên Kyungsoo bốn mắt, nhưng Jongin, Sehun và Yixing thì đã chứng kiến từng cử chỉ của cậu thanh niên tóc bạc kia.

Đợi đến khi bóng lưng của hai người nọ khuất hẳn, Jongin mới cất lời, hỏi:

"Chanyeol hyung, anh có chắc... Baekhyun là omega không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com