04 ≫ companionship
Hoseok đến chỗ làm việc với bữa trưa đã được chuẩn bị sẵn, điều mà cậu trước giờ vốn không quen. Điều này cũng đồng nghĩa việc đi làm sẽ có thêm một cái đuôi tên Yoongi, lẽo đẽo theo sau giúp cậu sửa soạn mấy thứ lặt vặt dù không được yêu cầu.
Hoseok thở dài nhìn Yoongi sắp xếp lại ngăn kéo của cậu, hoàn tất việc mình đang làm. Bằng một cách nào đó mà Yoongi biết được thứ gì nên giữ lại, thứ gì nên bỏ đi, xếp chúng mà không một lời phàn nàn.
Điều cậu không biết chính là Yoongi đã tính toán hết thảy những gì cần làm để xoa dịu Hoseok trước khi thực hiện kế hoạch vĩ đại của mình. Chạy vặt cũng là một cách để xua đi cảm giác chán ghét trong Hoseok.
Yoongi khẽ liếc nhìn Hoseok, phát hiện cậu đang nhìn mình chằm chằm, đành tiếp tục làm việc. Miệng vô thức cong lên một nụ cười nhẹ nhưng Yoongi nhanh chóng kiềm lại tránh làm cậu nghi ngờ.
Hoseok quay lại với công việc của mình, lắng nghe từng nhịp đập máy móc yếu ớt từ trống ngực của Yoongi.
Bụng nhộn nhạo, buồn cười thật, có cố gắng để trở thành một con người thực sự đấy... Nhưng tim người thì chẳng bao giờ đập như thế.
...
"Yoongi." Cuối cùng Hoseok đành mở miệng sau khi dành cả tiếng đồng hồ chỉ để nghe tiếng rì rì không ngừng nghỉ từ Yoongi. Cả gian phòng ngập trong ánh sáng nhàn nhạt khi Yoongi mở mắt.
"Ừm?"
"Chức năng của chế độ tình bạn là gì vậy? Có thay đổi gì không?" Hoseok hỏi, tự mắng mình tại sao lại cân nhắc chuyển Yoongi sang chế độ này, chẳng thể tin nổi mình lại không thoát khỏi Yoongi.
"Chế độ tình bạn được tạo ra cho những người muốn làm bạn với robot của họ. Thiết lập này giúp robot trở nên gần gũi với con người nhất có thể, tạo cho chúng ta cảm giác đang trong một mối quan hệ thực sự." Yoongi nói, chính xác hơn là bộ não máy móc đang cung cấp dữ liệu để anh nói. "Chế độ mặc định luôn được cài đặt sẵn từ trước, hoạt động dựa trên những hành vi rô-bốt nhất của nó. Khi chuyển sang chế độ tình bạn, robot của cậu sẽ mất đi tất cả các đặc tính vốn có của nó. Tuy nhiên thay vào đó, nó sẽ mang một vài đặc điểm nhất định của con người."
"Như là?"
"Cảm thấy cô đơn và ham muốn tình dục là những thay đổi đáng chú ý."
Hoseok thở dài, tự hỏi liệu mình sẽ có một đêm ngon giấc không?
"Robot của cậu cần được ngủ chung giường với con người, và cũng có những đòi hỏi cần được đáp ứng. Tập đoàn Bangtan sẽ không chịu trách nhiệm về bất kì những rủi ro nào xảy ra nếu cậu không đáp ứng được những yêu cầu của nó."
"Vậy không còn cách nào khác để tắt đi tiếng vù vù nho nhỏ đó của anh vào ban đêm à?" Hoseok hỏi, lờ đi lời cuối cùng mà Yoongi nói.
"Không."
Hoseok thở dài một hơi, bật đèn ngủ lên, nhìn về phía Yoongi đang đứng.
"Làm sao để bật chế độ đó đây?" Hoseok không muốn nhiều lời nữa, cậu chỉ muốn ngủ thôi, cái khao khát này mới là cái vượt lên cả.
Yoongi không ngờ rằng Hoseok lại tự đề nghị khởi động chế độ này ngay khi anh còn chưa bày ra trò gì.
"Một chiếc USB sẽ được cắm vào sau cổ tôi. Nó sẽ đưa những đặc điểm tính cách đã được tạo ra sao cho phù hợp với cậu." Hoseok định rời giường đi tìm chiếc USB, nhưng Yoongi đã ngăn cậu lại, tự mình đi ra ngoài lấy trước khi Hoseok kịp khoác chiếc áo mỏng lên người.
"Vậy tôi sẽ cắm cái này vào cổ anh?" Hoseok hỏi khi Yoongi đưa cậu một chiếc USB nhỏ xíu. Yoongi gật đầu và xoay người, để cậu đưa USB vào.
Khi chiếc USB cắm vào cổ, Yoongi tự tắt nguồn một lúc để chờ cho hệ thống thiết lập những thay đổi cần thiết trước khi khởi động lại.
"Giờ tôi có thể ngủ ngon rồi chứ?" Hoseok hỏi sau khi thấy Yoongi quay lại nhìn mình. Yoongi gật đầu nhìn Hoseok, cậu thở dài, "Anh muốn đứng đó cả đêm hay là lên giường nằm đây?"
Yoongi nhanh chân nhảy phóc lên giường, nhận ra bản thân dường như đã ngừng suy nghĩ một vài giây. Yoongi vòng tay qua ôm lấy người Hoseok, hơi căng thẳng khi cánh tay mình đang ôm lấy cậu một cách gượng gạo.
"Ngủ ngon." Yoongi nói, từ từ khép mắt lại.
"Ngủ ngon." Hoseok với tay tắt đèn, cau mày bởi cảm giác kì lạ khi có ai đó ngủ cùng. Thật lạ lùng, sự ấm áp và trọng lượng của một cơ thể xa lạ đang ở ngay bên cạnh.
Và Hoseok cũng không rõ bản thân cảm thấy thế nào về chuyện này nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com