Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2: bạn cùng phòng mới của tôi là con trai?



"Park Jimin?..."

Khi tên anh được thốt ra khỏi miệng, bạn gần như có thể nghe thấy tiếng sấm sét dữ dội đập vang trong tim mình. Như có dòng điện chạy dọc khắp cơ thể và bây giờ bạn đang đứng đóng băng tại chỗ.

"Kim Sohye...?" anh gọi tên bạn, phản ứng của anh gần như là y hệt với
bạn.

Một cơn sóng nhẹ tạt vào người bạn khi bạn tưởng rằng anh ấy đã quên bạn từ lâu rồi. Bạn đang định nói gì đó cho đến khi anh chạy lại chỗ bạn và đưa bàn tay lạnh lẽo áp lên gò má bạn.

"Đúng là em rồi...em có nhớ anh không? Là anh, Park Jimin đây. Anh đã gặp em một tháng trước..."

Bạn chậm rãi gật đầu. Kéo tay anh ra, bạn nhẹ nhàng nắm lấy đôi tay đó để sưởi ấm.

"Tay anh..."

"Chúng rất lạnh." bạn úp cả hai tay anh vào lòng bàn tay bạn để truyền hơi ấm.

"Em đang lo lắng cho anh sao?"

Bạn có thể cảm nhận được nụ cười lén lút trong giọng nói anh. Vào lúc này, trái tim bạn đã đập rất điên loạn, nhưng bạn cố hết sức để không thể hiện nó ra.

"Quan trọng hơn là.." bạn đổi chủ đề. "Sao anh lại ở đây vậy?"

Jimin dường như đã dừng lại một chút trước câu hỏi của bạn, động tác có phần hơi do dự.

"Từ hôm nay trở đi anh sẽ sống ở đây. Đây là căn hộ của anh."

Hai mắt bạn mở to hết cỡ trước câu nói của anh. Ánh mắt hoài nghi từ từ xuất hiện trên khuôn mặt bạn khi đã nhận thức được mọi chuyện.

"P-park Jimin..anh.."

"Ý anh là...anh là bạn cùng phòng với em sao?"

Jimin dừng lại một lúc để xử lý câu nói của bạn trước khi khoé môi anh nâng lên một nụ cười tự mãn.

"Anh đoán là anh có nhiều may mắn hơn anh tưởng nhỉ. Hay đây là số phận?" anh trêu chọc bạn.

"Chuyện này không thể tin được. Ai lại cho phép điều này cơ chứ?" bạn lắc đầu trong sự hoài nghi.

"Anh thực sự đã rất nhớ em." anh dịu dàng nói.

Hai người đứng đó trong im lặng cho đến khi bạn phá vỡ bầu không khí nó.

"Jimin...sao anh không trả lời tin nhắn của em?.."

Nét mặt anh biến thành vẻ mặt tội lỗi và anh cúi mặt xuống tỏ vẻ hối lỗi. Sau đó Jimin trộm liếc nhìn bạn trước khi quyết định trả lời.

"Anh xin lỗi. Anh bị mất điện thoại và tuần sau anh mới đổi được máy mới."

Không hiểu sao nhưng đã có sự không chắc chắn trong giọng nói của anh và bạn gần như chắc chắn là những gì thốt ra khỏi miệng anh có mùi dối trá. Nhưng đó không phải là ý định của bạn để đào sâu hơn nên bạn đã giả vờ mà nở một nụ cười.

"Không sao đâu. Đổi lại, việc bỏ qua kính ngữ thì anh thấy thế nào?" bạn vỗ nhẹ lên vai anh. Khi Jimin nới lỏng chiếc cà vạt quanh cổ áo sơ mi trắng của mình, bạn nhận thấy ánh mắt anh sáng lên cùng một chút thích thú.

"Đồ ngốc....Anh lớn tuổi hơn em đấy. Đậu phộng bé nhỏ như em có thể gọi anh một cách thân mật được không đây?" anh chế giễu bạn.

Bạn tinh nghịch đập lên vai anh rồi quay lại tiếp tục công việc của mình là di chuyển các hộp đựng đồ. Đột nhiên, bạn ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng của thứ gì đó như là...xà phòng...tắm...?

Bạn nhích ra một chút khi nhận ra anh đang đứng sau lưng và đang dựa sát vào người bạn.

Như một bản năng tự nhiên, ánh mắt bạn dõi theo bàn tay rắn rỏi đang lấy những chiếc hộp ra khỏi tay bạn. Jimin bỗng bước vào phòng bạn, tay bê những chiếc hộp nặng trĩu. Bạn liền chạy theo anh.

"Cảm ơn anh Jimin, nhưng anh không biết là không được phép vào phòng của con gái hay sao?" bạn mỉm cười, dựa lưng vào cánh cửa.

Jimin quay lại nhìn bạn rồi vuốt ngược tóc ra sau suy nghĩ. Bạn đã phải ngừng thở một vài giây vì anh ấy trông rất quyến rũ vào khoảnh khắc đó.

Anh nghi ngờ nhếch đôi lông mày.

"Này...em không biết là chúng ta sẽ phải dùng chung phòng ngủ hả?"

Khoan đã. Sao cơ?

Sau khi thấy bạn đứng hình, anh bật cười.

"Yah đồ ngốc...bác gái nói chỉ có duy nhất một phòng ngủ thôi em quên rồi sao? Anh tưởng bạn cùng phòng với anh là con trai nên anh mới đồng ý."

"Nhưng...nhưng em cũng tưởng người cùng phòng với em là con gái."

Anh đi tới gần bạn hơn với ánh mắt vui vẻ loé sáng khiến hô hấp bạn như ngừng thở.

"Anh không phiền nếu người đó là em đâu. Em có thấy phiền không?"

Tầm mắt bạn hướng tới đôi môi hơi hé mở cùng biểu hiện đen tối của anh. Cái nhìn chằm chằm kiên định của anh dần dần chuyển thành ánh mắt quyến rũ, và bạn cảm thấy cổ gọng mình nghẹn lại. Cuối cùng bạn đã lắc đầu thật chậm rãi để trả lời lại là 'không'.

Biểu hiện dâm đãng của Jimin nhanh chóng thay đổi thành một nụ cười dễ thương như cún con. Anh nhẹ nhàng vuốt ve tóc bạn.

"Đừng lo, em có thể ngủ ở đây. Từ hôm nay trở đi anh sẽ ngủ trên ghế sofa ngoài phòng khách."

Sofa ngoài phòng khách? Ngay lập tức bạn giữ lấy cổ tay Jimin, giữ chặt anh ấy lại. Tầm mắt anh hướng tới đôi tay bạn và ngạc nhiên trước hành động đột ngột đó.

"Không đời nào, anh không thể ngủ ngoài phòng khách lạnh lẽo đó chỉ vì em được. Hãy...hãy cứ ngủ ở đây đi."

Nghe thấy sự lo lắng trong giọng nói của bạn, ánh mắt anh trở nên ấm áp khi nhìn chằm chằm vào bạn.

"Nếu đó là những gì em muốn ..." anh thì thầm một cách nhẹ nhàng, ngón tay từ từ vén tóc bạn thật gọn gàng ra sau tai.

Lúc này khuôn mặt bạn đang đỏ rất dữ dội mà bạn chắc chắn rằng anh ấy sẽ nhận ra. Vậy nên bạn vội cúi mặt xuống, lòng bồn chồn không yên.

"Uhmm...vậy, tại sao anh lại chuyển đến đây thế?" bạn cố gắng đổi chủ đề.

"Anh cần phải sống ở nơi gần với phòng studio mới ở gần đây. Anh viết lời bài hát..."

"Viết lời bài hát ư??..." bạn hết sức ngạc nhiên. Bạn rất yêu âm nhạc nói chung, vì vậy một nghề nghiệp liên quan tới phim ảnh hoặc âm nhạc là ước mơ của bạn.

Trước khi bạn biết điều đó, cả hai đã chia sẻ rất nhiều về cuộc sống của nhau và trò chuyện như thể hai người đã quen biết nhau từ lâu.

Không hiểu sao nhưng bạn lại cảm thấy mình như được kết nối với tâm hồn của anh ấy vậy - anh làm cho bạn cảm thấy bị quyến rũ, ngây ngất, và những cảm xúc không xác định khác được nảy mầm bất cứ khi nào anh ở gần.

Một cảm giác gì đó thật màu hồng, ấm áp và mờ ảo, một cảm giác khiến bạn phải mất nhiều thời gian để tiếp xúc cùng. Tất cả mọi thứ về anh đều quyến rũ bạn, giống như một loại thuốc phiện. Mỗi một câu anh nói ra đều khiến bạn không thể nào hoàn toàn tập trung được, bạn giống như một con mồi rơi vào bẫy của người đi săn.

Sau khi sắp xếp đồ đạc trong nhà xong, bạn đi vào bếp, tìm kiếm chiếc cốc để uống nước vì bạn đang khát khô cả họng. Tầm mắt bạn dán chặt vào giá để đồ ở trên cùng, nơi những chiếc cốc được xếp chồng lên nhau một cách gọn gàng. Các đầu ngón tay bạn run rẩy và đang cố hết sức để với tới chiếc cốc.

Ngay sau đó bạn cảm thấy một bóng hình phía sau lưng. Bóng người đó phản chiếu lên tường, đó là một cái bóng cao hơn một chút so với bạn.

Jimin đang đứng sau lưng bạn, anh dựa người vào và chạm đến cái giá trên cùng. Cơ thể anh dán chặt vào lưng bạn, và vào lúc đó, bạn thậm chí có thể cảm thấy hơi thở của anh phả vào tai mình. May mắn là có vẻ như chiều cao của anh đủ để với tới những chiếc cốc.

Sau đó anh rót một cốc nước rồi đẩy về phía bạn, ý bảo bạn uống nó.

Bạn từ từ cầm lấy, cảm ơn anh qua ánh mắt. Một nụ cười thiên thần xuất hiện trên khuôn mặt anh khi anh thoải mái dựa người lên kệ bếp, ánh mắt có chút tò mò hướng về phía bạn. Ôi trời ơi. Jimin tiếp tục chăm chú nhìn khắp cơ thể bạn, cái nhìn như muốn xuyên thấu của anh đã khiến bạn lạnh cả sống lưng.

Khi bạn đứng đó trong im lặng, bạn có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch - bất kể bạn đã cố gắng giữ cho nó thật bình tĩnh , giống như có tiếng sấm xuyên qua cơ thể và dội thẳng vào tai bạn, như một lời nhắc nhở sinh động rằng, có tình cảm với Jimin là điều không thể phủ nhận vào lúc này.

-

#xoàii 🖤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com