Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5.

Chaeyoung dẫn Jennie vào nhà, wao lần đầu tiên bước vào 1 căn biệt thự to như này đó, thấy cũng ok mà cũng thấy hơi choáng ngợp 1 chút vì Jennie không thích nhà cao cửa rộng như này cho lắm, đi rất mệt dọn dẹp cũng mệt nữa, à mà nhà này có người giúp việc =))

Chaeyoung dẫn Jennie đi tham quan 1 vòng nhà mình, rồi dẫn chị lên phòng mình, Jennie hơi bất ngờ 1 chút, vì bên ngoài nhà em nhìn rất sang trọng vậy mà phòng của em nhìn rất giản dị, bức tường chỉ màu trắng và cách sắp xếp giường ngủ bàn học cũng bình thường như phòng ngủ nhà chị vậy đó.

Nhưng Chaeyoung lại mở cánh cửa sau tivi, vào trong là 1 dàn tủ quần áo, giày dép, túi xách đồ lumla hết, má ơi, nhìn đã mắt thật sự đó, với 1 người thích học thiết kế như chị đây thì rất ước ao có 1 căn phòng đầy đồ như thế này, trời ơi, phải nói là tuyệt luôn đó.

" Sao được không? "

" Đẹp "

" Haha, chị là người đầu tiên tôi cho bước vào đây đó, 2 người kia chỉ thấy bên ngoài thôi chứ chưa được vào trong đây đâu "

Jennie còn hết hồn hơn khi nghe em nói mình là người đầu tiên vào trong phòng đồ này của em, hân hạnh dễ xợ huhu.

" Tại sao lại là chị? "

" Ừ thì nãy chị nói chị học thiết kế nên tôi muốn cho chị xem thử ấy mà "

Chaeyoung gãi đầu, Jennie thấy em dễ thương quá..

" Ừm thích thật, đúng là nhà giàu có khác "

" Bộ nhà chị không giàu? "

" Cũng giàu nhưng không tới mức này đâu kaka "

" Thôi ra ngoài đi, tôi mời chị ly nước, chứ đứng đây hoài chị ghiền tôi ngại "

Chaeyoung không có liêm sĩ sao? Mà em ấy nói cũng đúng, đứng hồi mình ghiền cái phòng này thiệt.

Ra ngoài, Jennie lại bàn học của em lấy ghế ngồi xuống, ủa mà nghe nói học giỏi lắm sao không thấy giấy khen gì hết vậy ta? Chaeyoung gọi người giúp việc mang 1 ly nước ép dưa hấu và 1 ly cacao nóng lên phòng mình, người giúp việc mang lên, em cầm lấy mang tới bàn học mời Jennie uống.

" Ủa mà giấy khen em đâu? "

" Để bên phòng làm việc của cha á "

" Ủa tưởng để đây "

" Ai biết, cha tôi muốn để bên đó, tại tự hào khi có đứa con như tôi quá mà hihi "

Ảo thiệt chứ, con bé này nó không biết liêm sĩ là gì thiệt đó.

" Em thích uống cacao nóng sao? "

" Ừ, ấm cơ thể với giải tỏa nỗi buồn "

" Bộ em buồn gì hả? "

" Tôi với chị chưa đủ thân để kể nhau nghe về mấy chuyện đó đâu "

" Ờ thì thôi, ai thèm.. "

Đúng mà, thân thiết gì mà kể, nhưng mà nỗi buồn của em cũng đang ngồi trước mặt em đó. Jennie đứng lên đi xem 1 vòng, thấy có mấy hình hồi nhỏ của em, nhìn cưng ghê á trời, có cả ảnh từ nhỏ cho tới lớn của 3 đứa nữa nè, đúng là bạn thân từ nhỏ mà.. nhìn thấy ai cũng dễ thương hết trơn Jennie cười mỉm.

" Tôi hồi nhỏ nhìn dễ thương quá chứ gì? "

" Ai nói, nhìn thấy ghét, JongWoo dễ thương hơn "

Đang đứng trong nhà ngta mà đi khen anh ta ư? Đáng ghét, nên đuổi về không chứ?

Bỗng nhiên ngoài trời đổ mưa lớn, Chaeyoung chạy xuống nhà để lấy cây xương rồng nhỏ của em, sáng nào em cũng tưới và đem nó ra phơi nắng ở dưới với vườn hoa hướng dương của em hết, mà nay trời mưa như vậy rồi vườn hoa của em làm sao đây?

Jennie thấy Chaeyoung chạy vậy chị cũng chạy theo, xuống phía dưới nhà, quản gia mở dù cho Chaeyoung đi sang vườn hoa của em, Jennie đành đứng trong nhà đợi vậy. Tới vườn hoa, Chaeyoung kéo mái vào, tuy hơi tối nhưng đều có gió lùa vào nên hoa sẽ không sao, cây xương rồng nhỏ bị ướt rồi, mới trồng được 2 3 tháng à.

Vườn hoa là do 1 tay em trồng từ nhỏ cho tới bây giờ, ngoài hoa hướng dương ra em còn trồng thêm hoa tulip, nhìn 2 màu sắc hài hòa với nhau rất đẹp aaaa, mỗi khi rảnh Chaeyoung sẽ xuống đây tự mình chăm sóc hoa và tự mình tỉa lá đi, còn lại thì đều có người chăm lo hết. Chỉ cần 1 bông héo là người đó bị nghe em chửi từ sáng đến tối, vì chỉ có việc chăm sóc hoa mà còn làm không xong thì ra ngoài kia làm được gì chứ.

Sau 1 hồi thăm dò xong Chaeyoung cũng đi vào nhà, thấy Jennie ngồi ngay sofa đợi mình

" Mưa vậy để tôi kêu người chở chị về "

" Có chuyện gì sao? "

" Không có gì, chỉ là sợ mấy cây xương rồng của tôi bị ướt đó mà "

" À thì ra vậy "

" Ừ, quản gia, ông kêu tài riêng của cháu chở chị ấy về dùm con, nếu chị ấy có bị gì thì đừng trách con "

" Tôi biết rồi cô chủ "

Ông quản gia luôn hiểu em, vì ông làm trong nhà này từ lúc em sinh ra cho tới bây giờ mà, những việc em dặn mà làm không đúng ý hay sai gì đó em liền tức giận và chửi mắng người đó cho tới khi nào em mệt mới thôi. Nên người làm trong nhà đều rất làm việc tỉ mỉ và cẩn thận không hề để sai sót gì trong ngôi nhà này, tuy Chaeyoung không phải là người trả lương cho họ nhưng họ lại sợ em hơn cả ông bà Park :))

" Được rồi, không cần căng như vậy "

" Kệ tôi, mấy người này làm ăn bất cẩn lắm, anh ta là người thứ 20 rồi đó "

Jennie nhíu mày, Chaeyoung là người khó tính khó nuôi lắm hay sao mà tài xế gì đổi lần 20 người vậy?

" Đổi gì lắm vậy trời? "

" Làm không đúng ý tôi dặn là tôi mắng, mấy người kia chịu không được nên xin nghỉ hết "

Má ơi, gặp ngay mình cũng sợ mà bỏ chạy mất dép luôn á

" Khó tính vậy thì ai chiều cho nỗi "

" Đâu cần ai chiều, tôi tự chiều bản thân tôi được rồi "

Nghe có vẻ hơi buồn nhưng nếu rẻ sang ý khác thì là do em ấy có tiền nên muốn làm gì thì làm không cần làm hài lòng người khác.

" Nhưng em phải tôn trọng ngta thì ngta mới tôn trọng lại mình "

" Ai tôi chả tôn trọng, nhưng dặn có xíu việc làm không xong thì không trách sao được? "

" Có thể nói chuyện đàng hoàng mà giải quyết, ngta sai ở đâu thì nói từ từ cho ngta hiểu ngta sẽ sửa, trong đời này ai cũng phải có sai lầm mà, em cứ như vậy thì cơ hội đâu cho ngta sửa sai? "

Ông quản gia giật mình khi có người phản ý kiến của Chaeyoung, ngay cả ông bà Park nói mãi còn không nghe thì liệu cô gái trẻ này nói em có nghe không?

" Đâu phải 1 lần mà 2 3 lần tôi mới nói chứ "

" Là người có tiền có học thức, em nên bình tĩnh lại khi giải quyết 1 chuyện gì đó, như vậy ngta mới mến mình, nếu có sau này không làm việc chung với em nữa, thì ngta qua việc khác làm còn có cái để kể về chủ cũ của mình chứ "

Ôi trời, bà chị này nay dạy đời mình luôn sao? Aaa thật là nhức cái đầu mà.

" Rồi biết rồi khổ ghê á trời "

" Khổ gì, nói tới vậy mà em không sửa thì chị chịu, chị không thèm làm bạn với em nữa đâu "

" Ừ, chắc tôi cần, xe tới kìa, về đi, mong không gặp lại "

Jennie cảm thấy nãy giờ mình nói như cho không khí nghe vậy đó, nói tới mức thế mà còn không chịu nhận mình sai, còn không thèm làm bạn với mình, con bé này phải có người trị mới được.

Quản gia mở dù ra che cho Jennie đi lên xe mà về, ông còn dặn tài xế chạy từ từ, nếu mà xảy ra chuyện gì với cô gái ngồi trên xe là anh tài xế đó sẽ không yên đâu.

Xe lăn bánh, Chaeyoung cũng lên phòng mình, ngửi mùi hương của Jennie còn đọng lại trong căn phòng này. Không phải em không nghe Jennie nói gì, em sẽ tiếp thu nó chỉ là em không thích trước mặt chị ta em phải nghe lời và thấy mình có lỗi, có nằm mơ giữa ban ngày cũng không hề có chuyện đó xảy ra đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #chaennie