Toàn Showbiz Nghe Tôi Nổi Điên - Xu Kha (2)
.: Chương 16: Sao có thể vì chút thể diện mà bỏ qua tiền? :.
Đường Vũ Huệ là một sinh viên đại học thường xuyên lướt mạng xã hội.
Hôm nay, sau khi tan học, cô nằm trên giường ký túc xá và mở Weibo để xem có tin tức giải trí mới nào không, kết quả vừa vào đã thấy tin hot đứng đầu.
"Ninh Lạc?... Cái tên này nghe quen quen."
Cô lẩm bẩm tên này vài lần rồi cuối cùng cũng nhớ ra, đập tay xuống giường: "Chẳng phải là cái tên mờ nhạt hay bị đồn chửi trợ lý, tính khí xấu mà cứ giả nai ngây thơ đó sao? Lại lên top 1 hot search à? Chắc lại bỏ tiền ra mua, Weibo giờ thành sân chơi cho đám nhà giàu rồi."
Vừa nói cô vừa bấm vào: "Để coi còn có bất ngờ gì mà mình chưa biết nào."
Kết quả chưa đầy một phút sau khi bấm vào, bạn cùng phòng ở giường tầng trên đã nghe thấy tiếng cười như sấm của cô, giường bị đập đến kêu cót két.
Bạn cùng phòng thò đầu ra: "Phát điên gì đấy?"
Đường Vũ Huệ cười như bị ai chọc trúng huyệt cười, khúc khích không ngừng, tay run rẩy giơ thẳng điện thoại cho bạn cùng phòng xem, mấy lần suýt làm rơi điện thoại, mãi mới nói được một câu hoàn chỉnh: "Mày xem... ha ha ha ha ha xem này, Ninh Lạc ha ha ha ha ha! Không được, cười chết mất..."
Bạn cùng phòng nắm bắt chuẩn xác được câu quảng cáo trong màn hình rung lắc.
"Mười năm cam kết, sạch sẽ tuyệt đối."
"..."
Cô từ từ hỏi: "Quảng cáo kiểu này, anh ta không muốn sống nữa à?"
Đường Vũ Huệ cuối cùng cũng bình tĩnh lại đôi chút, chùi nước mắt ở khóe mắt: "Không chỉ có vậy đâu, mày xem phía dưới kìa."
Tại trường quay chụp tạp chí, không biết nhân viên nào đã quay lén video và đăng lên mạng, chất lượng hình ảnh kém cũng không ảnh hưởng đến khuôn mặt xinh đẹp thanh tú trong video.
Có vẻ do căng thẳng, đôi môi ướt đỏ căng mọng run rẩy mím lại, rồi mở ra.
"Anh có biết tại sao khủng long bị tuyệt chủng không? Vì chi trước của chúng quá ngắn không thể vỗ tay khen ngợi vẻ đẹp của anh nên chết dần trong buồn bã đấy."
"Anh chỉ cần hơi có chút nhan sắc là được rồi, đừng đẹp trai quá đáng thế, khiến em muốn nhét đàn vào miệng, từ nay trở thành một kẻ si tình."
"Ở đây cao quá, em hơi thiếu oxy, vừa nãy trợ lý cho em hít một hơi liền tỉnh táo hẳn, em nghĩ bụng không biết khí gì mà tốt thế, hóa ra là vì anh quá đẹp trai."*
* Ở đây ẻm chơi chữ 气 (khí) trong "không khí" và khí trong 帅气 (đẹp trai)
Cái miệng nhỏ mở ra khép vào liên hồi trông như vừa bôi thuốc nhuận tràng.
Cuối cùng chớp chớp mắt nhìn Lộ Đình Châu, vẻ mặt như muốn nói "Em nói hay lắm phải không, mau khen em đi".
Bạn cùng phòng chưa xem hết đã cười ngặt nghẽo, cùng Đường Vũ Tuệ điên cuồng đập giường, cười đến phát điên.
Bình luận phía dưới cũng đều cười ná thở.
【 Cái quái gì mà kẻ si tình ha ha ha ha, Ninh Lạc quên hình tượng nam thần thuần khiết của mình à hahahhhahaaha 】
【 Pha đội quần lớn nhất showbiz hhh 】
【 Đặt mình vào vị trí Lộ Đình Châu, đúng là ngượng đến tê cả da đầu, muốn vác tàu hỏa để trốn sang hành tinh khác ngay trong đêm 】
【 Cách marketing mới hở? Hay đấy, đã thành công thu hút sự chú ý của tôi [chó ngậm hoa] 】
【 Chưa hết đâu, chị em mau vào xem video khác, Ninh Lạc còn luyện võ công Võ Đang nữa hhhh, mắc cười vãi 】
Cảnh Ninh Lạc chân trái đạp chân phải bay lên trời được cắt ra từ một đoạn video quay lén khác làm thành meme.
Dòng chữ kèm theo "Mỗi ngày ngủ thêm một phút, trên đường đi học 8 giờ sáng luyện khinh công".
Các cư dân mạng tinh quái sau khi thấy liền tung hết tuyệt chiêu cả đời, lục lọi tất cả tư liệu trước đây của Ninh Lạc, sản xuất hàng loạt meme.
Bức ảnh Ninh Lạc nhắm mắt khóc lóc thảm thiết trước đây.
Cư dân mạng: "Ai thích thể loại 'từ trên trời rơi xuống' thì sướng rồi nhé, anh chuẩn bị nhảy lầu đây."*
* Thể loại từ trên trời rơi xuống: motip nam, nữ chính đột ngột xuất hiện.
Ninh Lạc cầm sách mặt mày đau khổ.
Cư dân mạng: "Đừng gọi tôi là học sinh dốt, hãy gọi tôi là người dị ứng với kiến thức."
Ninh Lạc diễn phim thần tượng cười gượng.
Cư dân mạng: "Đm, tự cười vào sự nghèo khổ của mình."
Ban đầu chỉ là một cơn sóng nhỏ do ba bình luận gây ra, nhưng sau khi hàng loạt người tham gia vào, nó đã biến thành một cuộc đại chiến meme lan rộng khắp Weibo, Douyin, Xiaohongshu. Ba nền tảng lớn cùng nhau đưa Ninh Lạc lên vị trí top 1 trending, không có dấu hiệu hạ nhiệt, độ hot cứ thế tăng vùn vụt.
Các tài khoản chuyên marketing đánh hơi được cơ hội liền ùa tới, video, hình ảnh và bài viết ra đời liên tục, góp phần tăng độ nổi tiếng.
Fan của Ninh Lạc cả đời chưa từng thấy nhiều người như vậy, sợ hãi co rúm trong super topic* không dám lên tiếng.
* Super topic: một tính năng trên Weibo, tựa như hội nhóm bên Facebook
"Lạc Lạc cứ dũng cảm mà bay, có chuyện gì thì tự đi mà chịu."
Còn bản thân Ninh Lạc thì muốn nhảy lầu thật luôn rồi.
Cậu nhìn đống meme lướt mãi không hết, khóc không ra nước mắt: "... Kiếp trước chắc hẳn em phải tạo nhiều nghiệp lắm nên mới gặp đám cư dân mạng này?"
Hứa Linh an ủi: "Nghĩ theo hướng tích cực đi, ít nhất cậu cũng nổi tiếng rồi."
Ninh Lạc muốn phát điên, cái này có khác gì bị hành hình công khai đâu?
"Em có thể đăng Weibo nói tài khoản bị hack, những lời đó không phải em đăng không?"
Hứa Linh gật đầu tán thưởng: "Nói hay lắm. Thế còn video thì sao?"
Ninh Lạc: "AI đổi mặt."
Hứa Linh vỗ tay: "Quả nhiên không làm khó được cậu."
Ninh Lạc nghe ra giọng điệu châm biếm của cô, giận mà không dám nói.
【 Chọc tức tui á? Vậy thì chị đã chọc phải người dễ bị chọc tức nhất trong vòng trăm dặm rồi đấy! Kết quả của việc chọc tức tui chính là tui chỉ tức chút xíu thôi vì tui hoàn toàn không có năng lực phản kháng. Chị chọc tức tui chẳng khác nào nặn tui thành hình tròn rồi ép dẹt, sau đó biến tui thành những sợi mì mềm và dai! 】
Hứa Linh cười lạnh lùng.
Ban đầu cô tức giận vì cậu không để ý hình tượng bên ngoài mà tùy tiện đáp lại cộng đồng mạng, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, nhạy bén nhận ra đây là cơ hội để Ninh Lạc nổi tiếng trở lại. Nhìn dáng vẻ giãy giụa muốn chết của cậu, lời thì thầm của ác quỷ vang lên.
"Ninh Lạc, vẫn muốn trở thành vua màn bạc chứ?"
Ninh Lạc cảm thấy câu nói này hơi kỳ lạ, thận trọng gật đầu: "Chắc là... Muốn."
"Vậy thì đừng làm gì cả, độ hot lên thì độ nổi tiếng của cậu cũng sẽ lên theo thôi. Lát nữa tôi sẽ đăng tuyên bố trên tài khoản của cậu, nói cậu dạo gần đây quá mệt mỏi và chịu nhiều áp lực" Hứa Linh dịu dàng vuốt tóc cậu, như đang nhìn một cây phát tài đang phát triển mạnh mẽ.
"Xấu hổ một chút có đáng là gì, làm sao có thể vì thể diện mà bỏ qua tiền bạc?"
Ninh Lạc bị chạm đúng tử huyệt: "..."
Nghe có lý quá, không phản bác được.
.: Chương 21: Ninh Lạc nổi khùng làm tôi sợ hãi :.
Khi "Tháng Bảy Không Xa" sắp quay xong, việc quảng bá trực tuyến cũng phải bắt kịp, một trong những kế hoạch của nhà sản xuất là phát sóng trực tiếp để tạo không khí.
Đúng lúc gần đây Thẩm Văn Dục mới ký hợp đồng với nền tảng Douyin, cần phải phát sóng trực tiếp để thu hút và giữ chân người hâm mộ nên việc này đã rơi vào đầu hắn.
Hắn đăng thông báo thời gian trong nhóm chat, mọi người đều trả lời đã nhận được. Ninh Lạc thì nói rằng tối nay mình có một cảnh quay đêm, có thể phải đợi quay xong mới tham gia được.
Nội dung quay phim chắc chắn phải giữ bí mật, Thẩm Văn Dục hiểu điều này nên 7 giờ 30 tối hắn bắt đầu phát sóng trực tiếp.
Những người hâm mộ đã chờ đợi từ lâu liền bắt đầu gửi bình luận ào ạt.
【 Cuối cùng cũng phát sóng rồi, đợi lâu quá. 】
【 Buổi tối tốt lành nha anh Văn Dục ~】
Còn có những người xem hóng chuyện gửi lời hỏi thăm đúng giờ.
【 Đây có phải là đoàn làm phim ban đầu dành cho Ninh Tịch Bạch không? Ngửi thấy mùi drama rồi đây. 】
【 Nghe nói gần đây có người tình cờ gặp Ninh Tịch Bạch ở cùng khu quay phim, cậu ta và Ninh Lạc cách nhau không quá 500 mét! Nếu tôi bốc phét sẽ trồng cây chuối ăn bún ốc. 】
【 Đánh nhau đi đánh nhau đi! 】
Những bình luận này Thẩm Văn Dục coi như không thấy, trước tiên chào hỏi với camera, sau đó cầm gậy tự sướng đi khắp nơi kéo các diễn viên đến gần camera để chào hỏi.
"Chào mọi người một tiếng nào."
【 Aaaaa là chị Thiệu Nghi! Chị đẹp quá ngầu quá em liếm liếm liếm! 】
【 Chất lượng diễn viên đều cao như vậy sao, đẹp quá đẹp quá, rất bổ cho mắt tui. 】
【 Ngó tới ngó lui sao không thấy Ninh Lạc nhỉ, cậu ta không phải là nam thứ à? 】
【 Có vẻ như ai đó không hòa đồng, bị đá khỏi nhóm chat rồi. 】
Thẩm Văn Dục lặng lẽ tặng cho người nói câu này một gói quà lớn cấm bình luận và chặn, rồi mỉm cười giải thích: "Tiểu Lạc có một cảnh quay tối nay, nhưng tính ra giờ này chắc cũng quay xong rồi. Đi, chúng ta vào xem cậu ấy và đạo diễn Vương nào."
Ninh Lạc quả thật đã quay xong, vì khối lượng công việc hôm nay quá lớn nên bị hạ đường huyết, lúc này sau khi ăn vài viên kẹo, vừa mới mút xong một quả xoài.
Vương Lâm ban đầu lo lắng, thấy cậu ăn mãi không ngừng mà trông vẫn không sao, liền nói: "Cậu rốt cuộc đã khỏe chưa? Đừng giả vờ, nói đi."
Ninh Lạc ôm ngực từ từ ngã xuống sofa: "Ah, khó chịu quá."
Vương Lâm khóe miệng co giật: "Cậu bớt làm ra vẻ tôi ngược đãi cậu đi."
Thấy sắc mặt cậu không tốt, lại lo lắng, "Dù sao hôm nay cũng quay xong rồi, để trợ lý đưa cậu về nghỉ ngơi đi."
Ninh Lạc không nói gì, ngược lại nhìn nửa vỏ xoài rỗng trong tay rơi vào trầm tư.
Thẩm Văn Dục sau khi hỏi phó đạo diễn, cầm điện thoại vào địa điểm quay phim.
"Được rồi, bây giờ chúng ta hãy xem cảnh quay hoàn thành trông như thế nào nhé."
Camera lia một vòng, hàng triệu khán giả trực tuyến thấy Ninh Lạc đang lắc lắc bàn chân với Vương Lâm.
Trên chân cậu đang đeo... nửa vỏ xoài?
【 Cái gì đây? 】
Ninh Lạc nhìn Vương Lâm, vẻ mặt trầm tư: "Trúc trượng mang hài khinh thắng mã."*
* Trúc trượng mang hài khinh thắng mã: Trong bài thơ "定风波/ Định phong ba" của Tô Thức.
Nói xong, quơ quơ "giày xoài" của mình.
Đồng tử của Thẩm Văn Dục giãn ra.
"..."
Vương Lâm hít sâu một hơi, đập một cái vào bàn chân cậu, cười nhạt: "Chuột cưỡi lưng mèo."
Bình luận im lặng một giây rồi bùng nổ.
.: Chương 23: Người chưa từng nắm tay, nhìn chân gà rút xương cũng thâm tình :.
Ninh Lạc từ xa đã nhìn thấy Ninh Dương, hắn đến với tư cách là tổng giám đốc của công ty giải trí Sơ Trác.
"Anh."
"Em cũng đến à." Thực ra Ninh Dương không muốn gặp Ninh Lạc vào lúc này lắm, muốn mau chóng kiếm cớ đổi chỗ khác.
Nhưng ngay sau đó ánh mắt Ninh Lạc đã dừng lại trên người phụ nữ bên cạnh hắn: "Vị này là?"
Ninh Dương: "..."
Người phụ nữ lên tiếng: "Xin chào, tôi là thư ký riêng của anh ấy, Trần Nghiên."
Ninh Lạc cười lộ ra lúm đồng tiền, vô cùng nhiệt tình bắt tay: "Chào chị, em là Ninh Lạc."
【 Oa, thì ra là vị này đã lừa anh mình quay như chong chóng, cuối cùng mất cả tiền lẫn tình, không giữ nổi chút phẩm giá đàn ông, đến cả cái quần lót cũng bay mất? 】
Trên trán Ninh Dương nổi lên một dấu thập.
Kiếp trước có phải hắn đã đốt cháy trái đất nên kiếp này mới phải chịu tội nghe tâm tư của Ninh Lạc?
Ba cái đuôi nhỏ đi theo Ninh Lạc đồng loạt sửng sốt.
Ồ hố, không ngờ trước món chính đã cho họ ăn được drama của tổng giám đốc Sơ Trác!
Dịch vụ mua một tặng một này tốt quá, bọn họ thích!
【 Nói mới nhớ, Trần Nghiên với Trần Xuyên Ngang - một trong những nhân vật chính hôm nay là anh em, không biết sau khi cô ta nhìn thấy cảnh tượng gì đó của Ninh Tịch Bạch với Cận Dung và Trần Xuyên Ngang sẽ có suy nghĩ gì nhỉ? 】
Ba người Vương Lâm: À há, hóa ra còn là anh em, người thân của chủ drama!
Nhất thời nhìn Trần Nghiên bằng ánh mắt nồng nhiệt.
Vương Lâm cũng nhiệt tình đưa tay ra, lắc lên lắc xuống: "Cô Trần, nghe danh đã lâu."
Đến xem tin đồn nhà cô đây!
Ninh Dương đứng kế bên nhíu mày.
Khoan đã, sao lại đột nhiên nhắc đến Ninh Tịch Bạch và Trần Xuyên Ngang?
Chẳng lẽ tối nay hai người họ sẽ xảy ra chuyện gì?
Hắn hỏi Ninh Lạc: "Em vừa gặp Tịch Bạch à?"
Ninh Lạc gật đầu: "Gặp rồi, nói vài câu rồi em ấy đi tìm đạo diễn của đoàn làm phim bọn họ."
【 Đạo diễn Cận Dung cũng là một trong những chủ drama tối nay, hắn đánh nhau với Trần Xuyên Ngang vì Ninh Tịch Bạch đấy. 】
【 Anh cả nhìn thấy cảnh tượng đó chắc chắn sẽ bị nhồi máu cơ tim, anh ấy vẫn tin tưởng Ninh Tịch Bạch là bông hoa trắng vô tội, đương nhiên không tin cậu ta đang một chân đạp hai thuyền, còn dính líu cả Thôi Hướng Dương. 】
Mấy người Vương Lâm nhìn nhau.
Tổng giám đốc Sơ Trác hóa ra đơn thuần thế, dễ bị lừa quá.
Ngốc đến mức khiến người khác đau lòng.
Ninh Dương không dám tin vào những gì mình vừa nghe được.
Mặc dù biết Ninh Tịch Bạch có thể không ngây thơ như mình tưởng tượng, nhưng sao lại có lịch sử tình cảm phức tạp đến vậy!
Hắn kéo cà vạt, vô cùng bực bội. Thấy Trần Nghiên vẫn còn ở đây càng bực bội hơn: "Anh trai cô đến rồi phải không? Hai anh em cô đi nói chuyện đi."
Trần Nghiên cảm nhận được bầu không khí kỳ lạ giữa mọi người, khéo léo nói: "Vậy A Dương nói chuyện đi, em đi trước đây."
【 A Dương, gọi thân mật ghê ta. 】
Ninh Lạc tặc lưỡi cảm thán: 【 Anh đối xử tốt với cô ta giống như chữ 'Phúc' dán dịp Tết vậy, sớm muộn gì cũng phải trả giá thôi. 】
Chỉ số tức giận của Ninh Dương tăng vọt.
Lần trước đã nói là để giám sát dưới mí mắt, Ninh Lạc rốt cuộc có nghe lời hắn nói không?
Cánh tay bị đụng nhẹ, Ninh Lạc chỉ về phía sau: "Anh, anh xem ly rượu kia, có phải là rượu pha chế đặc biệt không?"
Dạ tiệc có rượu, chỉ là mọi người để giữ dáng nên không động vào, điều này khiến người phục vụ bưng ly cocktail màu cam chuyển sắc trông vô cùng nổi bật.
Ninh Dương liếc nhìn, cứng nhắc nói: "Phải, được pha chế tại quầy bar."
Ninh Lạc có ấn tượng đặc biệt sâu sắc với ly rượu, trong nguyên tác đã dùng hơn trăm chữ để miêu tả nó đẹp cỡ nào, mà cậu chẳng biết miêu tả thế làm gì.
【 Xuất hiện rồi, ly rượu pha thuốc C Ninh Tịch Bạch đã uống! 】
Tám đôi mắt đồng loạt nhìn vào ly rượu.
Tôn Thiệu Nghi là diễn viên, chỉ cần liếc mắt đã nhận ra cảm giác chột dạ ẩn dưới vẻ bình tĩnh của người phục vụ, chắc chắn hắn biết ly rượu có vấn đề.
Hắn vội vàng đi về phía nhóm người của đoàn làm phim Ninh Tịch Bạch, đưa ly rượu cho nam chính.
Rồi... đưa mắt nhìn Ninh Tịch Bạch?
Khoan đã, là đưa mắt nhìn Ninh Tịch Bạch phải không?
Hơn nữa, đáng lẽ phải đưa cho Ninh Tịch Bạch mới đúng chứ?
Ninh Lạc nhận thấy diễn biến sự việc không đúng, cố gắng nhớ lại tình tiết cốt truyện gốc.
【 Không ổn rồi không ổn rồi, tại sao lại đưa cho nam chính... Không phải là nên đưa cho Ninh Tịch Bạch sao? 】
【 Để xem nào, rốt cuộc là sai ở chỗ nào... 】
Vương Lâm không ngờ mình hóng drama thôi mà gặp lắm gian truân thế, rất muốn túm lấy vai Ninh Lạc lắc mạnh.
Cậu mau nghĩ đi chứ!
【 Ah, mình nhớ ra rồi! Thảo nào! 】
Ninh Lạc la lên làm Vương Lâm giật nảy người.
【 Là Ninh Tịch Bạch bỏ thuốc! Cậu ta bất mãn với nam chính trong đoàn làm phim từ lâu, lần này muốn nhân cơ hội tiệc đông người để bôi nhọ danh dự đối phương, nào ngờ bị đối phương nhìn thấu và bị bỏ thuốc ngược lại, mới tạo thành màn kịch sau đó. 】
【 Bông hoa trắng không chịu nổi nhục nhã nổi dậy chống trả, cuối cùng tự làm tự chịu, mang đúng khí chất một mỹ nhân ngốc nghếch. 】
Từ lúc bắt đầu, Ninh Dương nghe mà lông mày nhảy dựng, lúc này càng nghi ngờ và kinh ngạc.
Ninh Tịch Bạch rốt cuộc còn bao nhiêu bí mật mà hắn không biết?
Không, chờ đã, có khi là Ninh Lạc nhớ nhầm. Ninh Dương trong lòng vẫn còn ôm một chút hi vọng.
Nhóm ba người hóng chuyện thì không lo nhiều như vậy.
Tôn Thiệu Nghi nói nhỏ: "Đáng đời."
Hai người kia gật đầu đồng ý.
Ninh Lạc thấy Ninh Tịch Bạch sau khi uống ly rượu chưa được mấy phút đã ôm đầu đi về phía nhà vệ sinh, ba phút sau, Cận Dung cũng đi theo.
Mắt cậu sáng lên, cố tình đợi một lúc rồi mới đuổi theo.
Chẳng vì gì khác, chỉ muốn xem ba người họ 'diễn cảnh' thế nào.
Nhưng lại bị Ninh Dương chặn lại: "Em đi đâu?"
"Không kịp giải thích đâu" Ninh Lạc gấp gáp nói, "Em đi làm chút việc ở sở."
Ninh Dương: "Em phạm tội gì à?"
"Đi vệ sinh, giải quyết chuyện quan trọng đời người!"
Ninh Lạc đã chạy đi xa.
Vương Lâm trong cái khó ló cái khôn: "Ôi, tôi đột nhiên thấy hơi khó chịu."
Thẩm Văn Dục ôm bụng: "Tôi cũng vậy, có vẻ như cơm hộp của đoàn làm phim không được sạch sẽ lắm."
Tôn Thiệu Nghi không nói gì, trực tiếp đuổi theo Ninh Lạc.
"Này chú đợi bọn anh với!"
Ninh Lạc đuổi ra ngoài, nhìn hành lang trống trơn mà bối rối.
"Chết cha, mình không biết là nhà vệ sinh nào..."
Vương Lâm nghe thấy cậu lẩm bẩm sốt ruột muốn chết.
Gì cơ? Không biết là nhà vệ sinh nào?
Biết nhiều chuyện thế mà lại quên mất chi tiết quan trọng nhất!
【 Vị trí chắc là khá hẻo lánh nhỉ, không thì sao gây ra động tĩnh lớn như vậy mà không có ai đến xem? 】
Ninh Lạc nghĩ tới nghĩ lui, vừa quay đầu lại, đối diện với ba gương mặt sốt ruột: "..."
Cậu không hiểu nổi: "Đạo diễn Vương, sao mọi người lại đi theo?"
Vương Lâm viện đại một lý do: "Đau bụng."
"À à, vậy mọi người đi đi" Ninh Lạc nhường chỗ, thấy bọn họ vẫn không động đậy, thúc giục, "Mau đi đi, một lát nữa dạ tiệc sắp bắt đầu rồi."
Vương Lâm tự bê đá đập chân mình, vừa đi vừa ngoái đầu nhìn vào nhà vệ sinh.
Khoảng cách quá xa nên anh ta hoàn toàn không nghe được tâm tư của Ninh Lạc!
Vậy thì làm sao hít drama được!
Ninh Lạc tìm một lúc không thấy, tiếc nuối vì mình không có duyên với drama, lông mày rũ xuống.
Thất vọng, lòng thật sự nguội lạnh là lúc không còn tranh cãi ầm ĩ.
Cậu đi về nhưng đụng phải Ninh Dương đang đi tìm mình, liền bị hắn kéo đi.
"Em rốt cuộc đang tìm gì, Ninh Tịch Bạch đang ở..." nhà vệ sinh?
Ba chữ cuối cùng bị tiếng hét chói tai của phụ nữ át đi.
Ninh Dương biến sắc, kéo cậu chạy về hướng phát ra âm thanh.
.: Chương 27: Thiếu nữ tràn đầy sức sống Tạ Quảng Khôn, mặt người dạ thú Lộ Đình Châu :.
Ninh Lạc thay trang phục xong bước ra đứng cạnh Tiểu Tô.
Tôn Học Bân nhìn hai người, xoa cằm cau mày: "Cảm thấy không ổn lắm......"
Lộ Đình Châu lên tiếng: "Hai người không có sự tương hợp, ánh mắt Ninh Lạc quá thuần khiết, hơn nữa......" Anh trầm ngâm một lúc rồi vẫn cân nhắc từng từ nói ra, "Tiểu Tô quá cao."
Tiểu, Tô, quá, cao!
Ninh Lạc hoa mắt.
Có khác gì nói mình quá lùn đâu!
【 Aaaaa chồng ơi! Anh là kẻ giết người không dao! 】
Nếu không phải đang thử vai, Ninh Lạc đã tung một bộ quyền quân đội rồi. Người nhỏ bé trong lòng nhảy lên nhảy xuống, chỉ muốn lắc vai Lộ Đình Châu mà hét lớn "Chồng ơi sao anh không nói tiếng người nữa vậy!"
Tiểu Tô đứng bất động như bị ấn nút tạm dừng.
Tống Nam lại làm rơi chai nước.
Phắc, vừa rồi quả nhiên không phải ảo giác, hắn/cô thật sự biết đọc tâm trí!
Giây tiếp theo, Tiểu Tô mở to mắt: Cailonma! Chồng?? Lộ Đình Châu kết hôn bí mật???
Trời ơi đớp được drama lớn rồi! Tin tức bom tấn!
Trong mắt cô bùng lên ngọn lửa hóng hớt, ánh mắt đảo qua đảo lại giữa hai người nhanh đến mức như sắp phát ra tia lửa.
Lộ Đình Châu cúi đầu xem kịch bản để tránh ánh mắt oán trách của Ninh Lạc, lật vài trang tài liệu rồi nói: "Thử vai nam hai đi."
Mọi người lại đồng loạt nhìn anh.
Tiểu Tô biết vai Phương Lộc Dã thử chính là nam hai. Ai nấy đều mặc định vai này đã được định trước, hơn nữa diễn xuất của Phương Lộc Dã cũng không tệ.
Vậy nên bây giờ là vòng chung kết chị dâu đấu với em chồng, xem ai có vị trí cao hơn trong lòng Lộ Đình Châu?
Rốt cuộc là tình yêu thắng tình anh em, hay là anh em đá bay người vợ đầu ấp tay gối? Bản tin trực tiếp, tường thuật tại chỗ, đừng đi đâu cả!
Tiểu Tô hận không thể cầm ngay cái loa để tường thuật diễn biến tình hình trực tiếp, thưởng thức drama đầy 'ngọt ngào' này.
Tống Nam thì khác, hắn đã cuộn ngón chân, bịt tai úp mặt xuống bàn không muốn nghe nữa.
Cứu mạng! Xấu hổ quá, thế này không chết vì mất mặt sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com