Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5


Lam Trạm đứng bên người Lam Hi Thần, lặng im không nói, Lam Hi Thần nhìn nhìn đệ đệ, nhìn dáng vẻ là không tính giới thiệu vài vị cùng trường với chính mình, vì thế cười hỏi: "Hai vị là?"

Giang Trừng kỳ lễ nói: "Vân Mộng Giang Vãn Ngâm."

Ngụy Anh cũng lễ: "Vân Mộng Ngụy Vô Tiện."

Lam Hi Thần đáp lễ, Nhiếp Hoài Tang tiếng nhỏ như muỗi kêu: "Hi Thần ca ca."

Lam Hi Thần nói: "Hoài Tang, trước đó không lâu ta tới Thanh Hà, đại ca ngươi còn hỏi việc học của ngươi như thế nào? Năm nay có thể qua không?"

Nhiếp Hoài Tang nói: "Đại để có thể.........." Hắn giống như dưa héo, xin giúp đỡ nhìn về phía Ngụy Anh, Ngụy Anh liền cười hỏi: "Trạch Vu Quân, các ngươi muốn đi đâu sao?"

Lam Hi Thần nói: "Trừ thủy túy, nhân thủ không đủ, trở về tìm Vong Cơ."

Ngụy Anh nghe vậy vội nói: "Bắt thủy túy, ta cũng sẽ bắt, Trạch Vu Quân mang theo chúng ta được không?"

Vân Mộng nhiều hồ nhiều thủy, nhiều thủy túy, người Giang gia xác thật đối với điều này có sở trường, Giang Trừng liền nói: "Không sai, Trạch Vu Quân, chúng ta nhất định có thể giúp được."

Lam Hi Thần cười nói: "Cũng tốt, vậy đa tạ. Chuẩn bị một chút, cùng xuất phát đi, Hoài Tang có muốn đi cùng không?"

Tuy rằng Nhiếp Hoài Tang muốn đi theo xem náo nhiệt, nhưng nhìn Lam Hi Thần liền nhớ tới đại ca nhà mình, trong lòng sợ hãi, không dám ham chơi, nói: "Ta không đi, ta trở về ôn tập........." Làm vẻ ta đây như thế, mong lần sau Lam Hi Thần có thể ở trước mặt đại ca hắn nói nhiều vài lời hay, Ngụy Anh cùng Giang Trừng trở về phòng chuẩn bị.

Lam Trạm nhìn bóng dáng bọn họ, có chút khó hiểu: "Huynh trưởng vì sao lại mang theo bọn họ? Lần trừ túy này còn không biết tình huống như thế nào."

Lam Hi Thần nói: "Thủ đồ cùng con trai độc nhất của Giang tông chủ ở Vân Mộng có giai danh, huống chi, Vong Cơ không phải nói Ngụy công tử rất lợi hại sao, đi rèn luyện một phen, chưa chắc không phải chuyện tốt, ta để nhóm môn sinh chú ý nhiều một chút là được."

Lam Hi Thần lại nói: "Hơn nữa, không phải đệ nguyện ý để hắn đi sao?"

Lam Trạm ngạc nhiên, nguyên lai, ta muốn Ngụy Anh đi cùng sao?

Lam Hi Thần nói: "Ta xem thần sắc của đệ, giống như có điểm muốn cho Ngụy công tử đi cùng, cho nên ta mới đáp ứng."

Không đợi Lam Trạm cùng Lam Hi Thần nói điều gì, Ngụy Anh cùng Giang Trừng đã thần tốc đem kiếm lại đây. Lam Trạm cũng không muốn nói gì nữa, đoàn người ngự kiếm xuất phát.

Trên hồ Bích Linh

Ngụy Anh cúi đầu, vừa vặn có thế nhìn thấy đáy thuyền của Lam Trạm, tâm niệm vừa động, kêu lên: "Lam Trạm, xem ta!"

Lam Trạm đang ngưng thần đề phòng, nghe vậy không tự chủ nhìn về phía hắn, lại thấy trong tay Ngụy Anh cầm trúc hao một hoa, một sào bọt nước xôn xao vẩy đến, Lam Trạm gót chân một chút, nhẹ nhàng nhảy lên một thuyền khác, trách một bát bọt nước này, quay đầu có chút nghi hoặc nhìn Ngụy Anh.

Ngụy Anh đá một chân vào mép thuyền ban đầu của y, trúc hao một cái, đem thuyền lật lại, lộ ra đáy thuyền, mà trên tấm ván đáy thuyền, lại có ba con thủy quỷ mặt sưng vù, làn da chết bạch bám chặt chẽ!

Môn sinh cách gần đó lập tức đem ba con chế trụ.

Lam Hi Thần cười hỏi: "Ngụy công tử, sao ngươi biết chúng nó ở đáy thuyền?"

Ngụy Anh gõ gõ mép thuyền: "Đơn giản! Nước ăn không đúng, trên thuyền vừa rồi chỉ có một mình Lam Trạm đứng, nước ăn lại nặng hơn thuyền hai người, Lam Trạm nhẹ như vậy, cho nên khẳng định có thứ gì đó dưới đáy thuyền."

Lam Hi Thần khen: "Quả nhiên kinh nghiệm lão làng."

Lam Hi Thần nói như vậy, trong lòng lại có chút nghi hoặc, Ngụy công tử sao lại biết Vong Cơ rất nhẹ đâu?

Ngụy Anh hao trúc nhẹ nhàng, thuyền nhỏ di chuyển, đi đến song song với Lam Trạm, hai thuyền liền nhau, hắn nói: "Lam Trạm, vừa rồi ta không phải cố ý bát thủy, thủy quỷ tinh ranh, nếu ta nói ra, chúng nó nghe thấy liền chạy."

"Ừm, đa tạ." Lam Trạm gật đầu nói.

Một lát sau, thủy quỷ lại tới, Ngụy Anh nhắc nhở Lam Trạm chú ý bên thuyền, Tị Trần trên lưng Lam Trạm theo tiếng ra khỏi vỏ, đâm vào trong nước, sau một lát, lại nhanh chóng gào thét từ giữa hồ bay ra, mang theo một đạo thủy hồng, cũng không đâm trúng thứ gì.

Y cầm kiếm nơi tay, thần sắc ngưng túc, đang muốn mở miệng, một môn sinh khác họ cũng bay trường kiếm ra, hướng tới một hắc ảnh di chuyển vào trong nước đâm tới.

Nhưng nhất kiếm này của hắn sau khi vào nước, lại không ra tới.

Môn sinh một bên lớn tuổi hơn nói: "Tô Thiệp, hiện nay chưa điều tra rõ trong nước là thứ gì, vì sao ngươi lại tự tiện giục kiếm vào nước?"

Tô Thiệp giống như có chút hốt hoảng, thần sắc còn xem như trấn định: "Ta thấy nhị công tử cũng thúc giục kiếm vào nước........"

Hắn chưa nói xong liền hiểu được, những lời này có bao nhiêu nông cạn, vô luận là Lam Trạm hay Tị Trần kiếm, đều không phải người khác có thể so sánh, Lam Trạm có thể ở địch vật không rõ có thể triệu kiếm vào nước không có việc gì, những người khác lại không nhất định, sắc mặt hắn tái nhợt lại lộ ra chút cảm giác thẹn, phảng phất giống như chịu vụ nhục gì đó, xem xét liếc mắt nhìn Lam Trạm một cái, Lam Trạm lại không nhìn hắn, ngưng thần nhìn nước, giây lát, Tị Trần lại lần nữa ra khỏi vỏ.

Lam Trạm không chú ý ánh mắt của Tô Thiệp, Ngụy Anh lại vừa vặn chú ý tới, bất quá Ngụy Anh có chút kỳ quái, Lam Trạm từ đầu đến cuối chưa từng mở miệng qua, vì sao Tô Thiệp sẽ dùng ánh mắt oán độc như vậy nhìn Lam Trạm chứ? Bất quá hiện tại không phải thời điểm phân tâm, Ngụy Anh đành phải buông nghi vấn trước, nghiêm túc quan sát mặt hồ.

Lúc này, còn thuyền đã trôi đến giữa hồ Bích Linh, màu nước đậm, xanh sẫm, bỗng nhiên, Lam Trạm hơi hơi ngẩng đầu, nói: "Hiện tại lập tức trở về."

Lam Hi Thần nói: "Vì sao?"

Lam Trạm nói: "Vật trong nước cố ý đem thuyền dẫn tới trung tâm hồ Bích Linh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #tiệnvong