Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lần đầu gặp mặt

Bảo bảo trong bụng mẹ Lưu quấy rối bất thình lình nhưng chui ra cũng nhanh lắm.

Không giống như anh trai Lưu Chương của bé, bảo bảo chui ra rồi thì chỉ ấm ức khóc lên vài tiếng. Hai vệt lông mày xoắn xít lại, cái mỏ xinh xắn chu lên hết sức giận dỗi.

Ba Lưu hạnh phúc ôm lấy bảo bảo, ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ chỉ to bằng lòng bàn tay, đường nét mềm mại và tinh tế thật giống với mẹ Lưu.

Nhà họ Lưu trong ba năm chào đón hai quý tử. Đứa lớn giống ba, đứa nhỏ giống mẹ, đúng là đại hỷ.

Mẹ Lưu ở bệnh viện thêm mấy ngày vì cơ thể suy nhược. Bà nội và ba Lưu phải thay nhau đi đi về về vừa chăm sóc cho mẹ Lưu vừa trông chừng vị anh trai lớn của bảo bảo - Lưu Chương.

Ngày mẹ Lưu xuất viện trở về, ba Lưu gọi Lưu Chương thức dậy thật sớm.

Lưu Chương phụng phịu dụi mắt, giơ tay giơ chân lên để ba thay cho bộ quần áo mới tinh mua ngày hôm qua. Lưu Chương khó chịu kéo kéo cái áo đã được sơ vin nghiêm chỉnh, ngước mắt lên hỏi ba:

"Ba ơi đi đâu?"

Ba Lưu nhìn trước ngó sau, mạnh dạn xoa một tay đầy gôm xịt tóc lên đầu con trai nhỏ, hài lòng chải chuốt thật cẩn thận: "Đi đón em trai của con"

Lưu Chương ngay lập tức giận dỗi chạy biến ra cửa, giậm chân bịch bịch:

"Con muốn em gái! Chương Chương không cần em trai!!"

Ba Lưu: "Được rồi được rồi, đi đón em gái của con được chưa?"

Tiểu bá vương Lưu Chương nghe đến đấy thì cũng nguôi nguôi, ngoan ngoãn để ba xách vào nhà tiếp tục chải chuốt.

Nửa tiếng sau, Lưu Chương đứng trước cửa nhà đợi ba Lưu với bộ dáng của một cậu ấm nhà giàu sống trong nhung lụa.

Mái tóc lơ thơ bóng loáng được chải hết sang bên trái, áo phông trắng quần short bò trông nghiêm túc nhưng lại hơi buồn cười. Nhìn từ xa thật giống một ông cụ non.

Cao Tiểu Cửu nắm tay mẹ Cao đi tới. Mẹ Cao hầm cho mẹ Lưu một bát canh gà vô cùng thơm ngon để mẹ Lưu tẩm bổ, Cao Tiểu Cửu tới là để đưa canh. Thằng nhóc họ Cao thấy Lưu Chương nghệt mặt đứng ở cửa thì vội vàng che miệng cười trộm.

"Ai da Chương Chương hôm nay thật là đẹp trai nha! Chuẩn bị đi đón em trai của con đúng không?"

Mẹ Cao giao cho Lưu Chương cái cặp lồng đựng canh gà rồi thân thiết hỏi thăm.

"Không ạ, con đi đón em gái!" - Chàng trai hai tuổi rưỡi rất kiên nhẫn giải thích.

Cao Tiểu Cửu không hài lòng cãi lại: "Em trai! Chú Lưu bảo cậu sắp có thêm một em trai!"

Lưu Chương: "Em gái!"

Cao Tiểu Cửu: "Em trai! Em trai! Rõ ràng là em trai!!"

Cái miệng của Cao Tiểu Cửu leo lẻo leo lẻo liên hồi, Lưu Chương tức giận thở phì phì, định chạy ngay tới đập cho thằng nhóc họ Cao kia một trận. May mà ba Lưu kịp thời đi đến bế thốc núi lửa nhỏ Lưu Chương đang bốc cháy ngùn ngụt lên.

Nhanh chóng tạm biệt mẹ Cao và Cao Tiểu Cửu, Lưu Chương và ba Lưu bon bon đi tới bệnh viện.

Trên đường đi ba Lưu ghé vào mua một bó hoa linh lan, dặn dò Lưu Chương ôm cho cẩn thận để tặng mẹ.

Lưu Chương lắc lắc đầu, nói là muốn tặng hoa cho cả em gái nữa.

"Chương Chương thích em gái nhiều lắm đúng không?" - Ba Lưu hỏi.

Lưu Chương: "Thích lắm ạ! Chương Chương thích em gái nhất"

Ba Lưu: "Vì sao vậy?"

Lưu Chương hào hứng trả lời trong dòng hồi ức nghịch ngợm cùng Ninh Ninh: "Em gái chơi cùng con!"

"Em trai cũng có thể chơi đùa với con mà" - Ba Lưu ôn tồn giải thích.

Tiểu Lưu Chương nhỏ giọng phân trần: "Nhưng mà, nhưng mà Tiểu Cửu không có chơi với con giống em gái. Con muốn chơi đuổi bắt nhưng Tiểu Cửu chỉ muốn chơi lego thôi!"

Ba Lưu: "Đó là vì Tiểu Cửu không phải em trai của con. Em trai của con sẽ nghe lời con, con muốn chơi gì em đều sẽ chơi với con"

Nghe ba nói vậy, Lưu Chương có vẻ thực sự nghĩ ngợi. Cái miệng nhỏ cứ dẩu ra không vui, mắt long lanh nước chực khóc oà lên.

Ba Lưu thấy con trai lớn không vui liền không nói nữa. Lưu Chương vẫn còn nhỏ, khi nhóc lớn lên rồi sẽ tự biết được phải trái đúng sai.

.

Lưu Chương tròn mắt ngắm nhìn xung quanh, bó hoa linh lan được ôm thật chặt, tay còn lại cũng siết lấy gấu áo của ba Lưu.

Được ba Lưu ăn vận cho thật đẹp đẽ, chàng trai Chương Chương hai tuổi rưỡi cũng tự nhiên cảm thấy hơi hồi hộp. Đặc biệt khi đứng trước một phòng bệnh toàn là các cô các bác, Lưu Chương căng thẳng mút núm vú giả, quay ra ôm cứng lấy chân ba Lưu.

"Chương Chương, qua đây con" - mẹ Lưu ngồi trên giường vẫy vẫy - "Em trai đến rồi nè"

Vì quá căng thẳng nên cậu bé Lưu Chương của chúng ta không kịp để ý rằng mẹ nói em gái hay em trai. Ba Lưu gỡ tay Lưu Chương ra, ủn mông nhóc đi tới chỗ mẹ Lưu.

Lưu Chương e dè bước tới, đặt bó hoa linh lan vào tay mẹ, ngay giây sau đã bị bọc chăn hoa đỏ nằm ngay bên cạnh mẹ thu hút sự chú ý.

"Vũ bảo bảo đó. Mau chào em đi con"

Lưu Chương chạy sang để nhìn cho rõ Vũ bảo bảo.

Vũ bảo bảo đã tỉnh rồi, đem đôi mắt đen láy lúng liếng nhìn quanh, cái miệng nho nhỏ mút sữa ngon lành.

Hai đứa cháu trai nhà họ Lưu quả thực khác nhau một trời một vực. Một đứa hầm hố hùng hổ, một đứa ngoan ngoãn đáng yêu.

Bà nội Lưu từ qua đến giờ nghe họ hàng ca ngợi chúc tụng đến cả mặt nở hoa, vô cùng vui vẻ cho cháu trai nhỏ uống sữa. Thấy Lưu Chương chạy đến bà nội liền tránh ra cho cháu trai lớn nhìn cháu trai nhỏ.

"Chương Chương mau chào em trai của con đi"

Vũ bảo bảo đã uống xong sữa, đang nằm yên phun nước miếng phì phì đặc biệt hoạt bát.

Lưu Chương chăm chú nhìn đứa nhỏ trắng bóc này. Nhìn qua nhìn lại một hồi, chợt cảm nhận cái gì đó không đúng lắm, Chương Chương hai tuổi rưỡi quyết liệt mút núm vú giả chùn chụt.. ba giây sau tức thì ngoác miệng khóc oà lên.

Ba mẹ, bà nội cùng tất cả họ hàng trong phòng đều không hiểu sao tiểu bá vương này khóc lên rồi. Âm thanh gào khóc như xé vải làm mọi người đau đầu.

Ba Lưu vội vàng bế Lưu Chương lên dỗ dành, cố gắng rời sự chú ý của thằng con rắc rối.

Lưu Chương bé nhỏ càng khóc càng thương tâm, nằm trên vai ba Lưu vừa khóc vừa kêu:

"Con muốn em gái! Con muốn em gái!!"

Vũ bảo bảo nằm ngoan bên cạnh mẹ nghe anh trai nhà mình gào khóc thương tâm, cảm thấy cũng vui đấy, thế là toét miệng ra cười một cái.

Lần gặp mặt đầu tiên của hai anh em Lưu Vũ Lưu Chương, một đứa khóc lóc tới thảm, một đứa thì vui vẻ cười thật tươi!

(tbc)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com