Chương 3
Sáng hôm sau, tại quán cafe NS. Quán chỉ mới vừa mở cửa đã thấy Yizhuo xuất hiện. Aeri đang bày bàn ghế ở bên ngoài thì Yizhuo đi qua liếc mắt 1 cái. Aeri biết lí do tại sao Yizhuo làm như vậy liền lắc đầu cười nhẹ. Dọn xong Aeri vào pha cafe cho Yizhuo. Hôm nay khách vào chậm không như hôm qua. Hana thì đã đi mua chút đồ. Aeri pha cafe xong liền mang 1 miếng bánh bỏ vào khay đồ của Yizhuo. Cô nghĩ ra gì đó rồi lấy ra 1 tờ giấy note, cô viết đó dòng chữ.
“Bánh tôi làm, ăn còn có sức liếc xéo tôi”
Sau đó Aeri mới bê đồ ra cho Yizhuo. Yizhuo nhìn thấy tờ giấy note thì bật cười. Giở trò gì đây? Lại còn giấy note, ra đây nói là được mà, ra vẻ cho ai xem đây. Nói vậy chứ Yizhuo cũng thích lời nói trêu chọc và hành động ngọt ngào này. Chắc cũng vì được ăn bánh ngon nên nàng tạm quên vụ chọc quê hôm qua.
Ngồi 1 lúc thì Yizhuo cũng phải đi làm rồi. Yizhuo đến cửa hàng của nàng để kiểm tra doanh số và để xem mấy bản thiết kế mẫu mới. Kể ra thì công việc của Yizhuo vào thời điểm này cũng nhàn. Không phải làm gì nhiều. Yizhuo đang có trong tay 1 chuỗi cửa hàng thời trang mang thương hiệu LA. Thời điểm này mọi thứ cũng đang ổn định nên Yizhuo chưa có ý định phát triển lớn mạnh hơn. Yizhuo ngồi trong phòng làm việc, trong đầu thì cứ nghĩ đến hình ảnh Aeri đang pha cafe, Aeri đang lau bàn, Aeri ăn mì, Aeri cười. Gì vậy? Nàng bị sao vậy? Tự dưng sao cứ nghĩ đến người ta hoài vậy? Yizhuo lắc đầu rồi tập trung vào xem những bản thiết kế mới. Bỗng bên ngoài truyền đến 1 tiếng gõ cửa.
*Cốc cốc*
-Mời vào
-Chào Giám đốc, tôi đến đưa Giám đốc bản thống kê doanh số
-Tháng này doanh số thế nào, thư ký Kim?
-Vẫn thuận lợi thưa Giám đốc, có tăng 2% so với tháng trước
-Vậy tốt rồi, giờ chúng ta tập trung chuẩn bị phát hành và quảng bá cho mẫu mới này. Vài hôm nữa tôi sẽ phát lịch họp
-Vâng thưa Giám đốc
Cô gái này là Kim Minjeong – Thư ký của Yizhuo. Minjeong phụ trách quản lý tất cả nên đâm ra Yizhuo cũng đỡ việc hơn. Minjeong là 1 cô gái tài giỏi xinh đẹp và luôn giữ phép tắc. Dù vừa là thư ký vừa là bạn thân của Yizhuo nhưng trong công việc vẫn phân vai vế rõ ràng. Minjeong luôn tuân thủ quy tắc kể cả Yizhuo không bắt ép điều đó.
Cũng đã đến trưa Minjeong vào phòng rủ Yizhuo đi ăn. Đương nhiên Yizhuo đồng ý, có lí do gì để từ chối với cái bụng đang đói meo. Minjeong chọn 1 nhà hàng Nhật Bản. Cả 2 gọi món trong lúc chờ lên món thì Minjeong cất lời.
-Ya, cậu không định yêu đương sao Yizhuo? Đã 26 tuổi rồi còn chưa 1 lần yêu ai
-Thì sao chứ? Mình chưa tìm được người phù hợp thôi
-Mau mau có người yêu rồi dẫn về ra mắt mẹ cậu đi. Chứ mẹ cậu cứ hỏi mình suốt
-Mẹ mình bảo sao?
-Thì cứ giục mình giới thiệu ai đấy cho cậu. Sợ cậu ế tới già
-Còn lâu nhé
Lúc này, những món ăn cũng đã được lên đầy đủ. 2 người họ bắt đầu ăn và thôi không nói chuyện yêu đương nữa. Họ cùng nhau buôn chuyện trên trời dưới biển. Chủ yếu là Yizhuo nói, Minjeong 1 khi đã ăn thì chả quan tâm gì đâu, trời đất có sập cũng mặc kệ. Cứ ầm ừ cho xong. Yizhuo bao năm qua biết vậy rồi nhưng vẫn thích nói. Vì Yizhuo biết Minjeong tập trung ăn thôi nhưng vẫn nghe được mình nói gì, đôi khi có hơi hỏi lại 1 chút thôi.
...
Aeri tan làm tại quán của Hana, cô đạp xe vi vu qua sạp bán đồ ăn ngoài đường phố, ăn vội 1 cuộn kimbap rồi chạy nhanh đến cửa hàng sửa xe. Cô học việc rất nhanh nên mọi người ở đây đều rất quý cô. Aeri trong bộ đồ bảo hộ nhìn rất soái nha. Tóc đã được buộc cao lên. Các thợ sửa xe ở đây cũng bất ngờ vì Aeri là nữ nhân nhưng sao lại có thể khoẻ như vậy. Đến tối Aeri đạp xe về nhà thì từ xa có 1 tiếng gọi vọng lại. Là của Jimin – một người em kết nghĩa rất thân của Aeri.
-Ya, unnie
-Jimin à
-Unnie về đây sao không nói với em vậy?
-Mới đây thôi, chưa kịp báo
-Xe đạp của unnie hay ta, đèo em đi nhậu thôi nào
-Lên đi
Aeri và Jimin đều cười vui vẻ. Bây giờ trời cũng đã trở gió. 2 người này lại có phong cách ăn mặc giống nhau. Trên áo hoodie dưới quần jeans. Jimin đội mũ lưỡi trai, Aeri thì đội mũ len cộng thêm con xe trông rất Hiphop. Jimin đứng lên đằng sau rồi 2 tay đặt lên vai Aeri.
-Let’s Go
Aeri đạp vụt đi. Lâu ngày mới gặp khiến 2 người không ngừng trò chuyện. Seoul lên đèn thật đẹp.
-Chị đang làm gì đó?
-Làm thêm linh tinh thôi, làm ở quán cafe và cửa hàng sửa xe ô tô
-Ầy, đang rảnh tối sao?
-Ừ
-Vậy tối đến quán bar em đang làm mà làm bartender đi
-Em làm gì ở đó?
-Em làm quản lý thôi hôm nay em không phải đến nên đi nhậu thoải mái đi
Jimin chỉ Aeri vào 1 quán nhậu vỉa hè. Họ gọi 1 suất tokbokki, mấy xiên chả cá và tận 10 chai soju. Aeri rút bao thuốc ra rồi châm 1 điếu, rút 1 điếu nữa đưa Jimin. Jimin đương nhiên cầm lấy. Rồi cứ thế họ cạn hết chén này rồi lại chén khác.
Một lúc sau, 2 người say vắt cả lưỡi, khoác vai nhau lảo đảo đi trên đường. 1 tay Aeri cầm tay lái của xe đạp kéo theo mình, tay kia bám víu lấy vai Jimin. Jimin tửu lượng tốt hơn nên không ngả ngốn bằng Aeri. Ít ra vẫn đủ tỉnh táo nhắc Aeri dắt theo xe đạp về. Đang đi Jimin bỗng chạy lên trước mặt Aeri đưa tay lên trán tạo ra tư thế chào của quân đội.
-Trung thành!!
-Làm gì vậy chứ? Say à?
-Em không say. Unnie say mà
-Đâu có chứ. Giờ chị còn đi xe đạp được tin không?
-Chị nói gì cơ? Em không nghe rõ? A A A tai bị làm sao thế này?
Aeri đi đến kéo vai Jimin ghé miệng gần tai Jimin rồi hét lớn.
-Chị bảo chị đi xe đạp bây giờ còn được
-Ừ đi đi, Đèo em với. Trung thành!!
Aeri ngồi lên xe. Jimin khó khăn trèo lên. Aeri nhấc chầm chậm chân lên bàn đạp, nhưng Aeri không thể đạp nổi.
-Ya, em là voi sao? Sao nặng như vậy?
-Không phải đâu, do mình đang say đấy unnie à
-À.. ra là vậy
Nói xong Aeri cố hết sức đạp xe, nhưng ngồi thì đâu đạp được, chân cô dài xe lại thấp. Aeri liền đứng lên rồi mới đạp. Chiếc xe di chuyển thì cô vui mừng.
-Jimin, phải đứng mới đạp được
-Không phải ngay từ đầu là như thế sao?
Chiếc xe đạp ở trên có 2 con người say cứ đạp vòng vòng rồi ngã ra ở 1 vỉa hè. Cả 2 nằm ngửa nhìn lên bầu trời.
-Hôm nay trời không có sao unnie nhỉ?
-Sao trốn hết vào đôi mắt của ai đó rồi
Lúc say rượu thế này, vì điều gì khi Aeri nhìn lên bầu trời đen tối đó, cô lại nhớ ra gương mặt xinh xắn của Yizhuo. Cô là đang tương tư sao?
-Aeri, theo em nghĩ là, chị nên chọn cho mình 1 cuộc sống hạnh phúc đi. Hãy dừng việc trả thù người đàn ông đó lại. Em đã chứng kiến chị khổ đủ rồi
Jimin nói với ánh mắt tràn đầy sự yêu thương và buồn rầu. Jimin thật sự chỉ muốn Aeri sẽ sống 1 cuộc sống hạnh phúc.
-Ông ta phải mất hết tất cả Jimin à. Mọi thứ phải trở về với vị trí của nó. Khi chưa đạt được, chị sẽ không dừng lại đâu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com