Chương 7:
Nguyệt lặng lẽ lấy điện thoại, bật camera lên và chụp một tấm ảnh rõ nét. Khoảnh khắc cô vừa đặt điện thoại xuống, người đàn ông đó ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc lẹm của hắn chạm vào cô.
Khang Nhật Minh nhếch môi, ánh mắt có vẻ thách thức. Hắn ta không hề giấu diếm, thậm chí còn đưa tay siết nhẹ eo Trà My, một hành động như muốn khẳng định điều gì đó có lẽ ai cũng hiểu rõ.
Trà My lúc này mới quay lại, nhìn thấy Kiều Minh Nguyệt. Gương mặt cô ta thoáng chút bất ngờ, nhưng ngay lập tức thay bằng vẻ thản nhiên đầy giả tạo.
Nguyệt đặt cốc cà phê xuống, tạo ra một cạch nhỏ. Cô đứng dậy, tiến về phía bàn của họ với nụ cười nhếch nhẹ: "Ôi, xin lỗi đã làm phiền. Tôi cứ nghĩ Trà My tiểu thư đây đang ăn sáng cùng bạn trai, không ngờ là ngài Khang nổi danh hiểm ác."
Khang Nhật Minh bật cười thành tiếng: "Chủ tịch Kiều có vẻ hơi hiểu lầm rồi. Trà My và tôi chỉ là bạn bè thân thiết, bàn bạc một vài dự án nhỏ thôi." Hắn nói, nhưng tay vẫn đặt trên eo Trà My.
Trà My vội đứng lên: "Đúng vậy, Minh Nguyệt. Chuyện của tôi và Thanh Phong, chị đừng hiểu lầm. Chúng tôi đã chia tay lâu rồi, chỉ là anh ấy vẫn chưa có thời gian công bố thôi." Cô ta nói dối trơ trẽn, nhưng ánh mắt lướt qua Khang Nhật Minh lại đầy vẻ e dè,thẹn thùng.
Nguyệt chỉ mỉm cười, nụ cười ẩn chứa sự khinh miệt. "Tôi hiểu, tôi hiểu. Thanh Phong là người đàn ông đã có vợ sắp cưới, không thể để Trà My và Khang Tổng phải lén lút như thế này. Tôi hy vọng mối quan hệ này sẽ không ảnh hưởng đến mối làm ăn của ba công ty chúng ta."
Cô dừng lại, nhìn thẳng vào Khang Nhật Minh: "Chào Khang Tổng, tôi xin phép. Dù sao thì, tôi cũng đã có đủ 'tài liệu' cho bữa sáng thú vị này rồi."
Nói xong, Kiều Minh Nguyệt quay lưng rời đi, bỏ lại Khang Nhật Minh với ánh mắt đầy nguy hiểm, và Trà My đang tái xanh mặt mày. Minh Nguyệt biết, tấm ảnh vừa chụp sẽ là chìa khóa để cô tháo gỡ hiểu lầm với Thanh Phong, và đồng thời, cũng là quân cờ đầu tiên để cô lật đổ Khang Nhật Minh.
.....
Sau khi có được món hời trong bữa ăn sáng,cô lại đi đến công ty vì sắp có cuộc họp quan trọng sau ba mươi phút nữa.Cô với vẻ ngoài nổi bật và thu hút, làm nhân viên trong công ty ai cũng bị hút vào làm ngơ ngẩn.
Kiều Minh Nguyệt bước vào phòng họp của tập đoàn Phong Dương, theo sau cô là thư ký riêng, Trần Nhã Kỳ. Nhã Kỳ, với vẻ ngoài thanh lịch, gọn gàng trong bộ suit màu xám than, mang theo một tập hồ sơ dày và một chiếc máy tính bảng. Cô ta không chỉ là thư ký mà còn là "bộ não thứ hai" của Minh Nguyệt, luôn giữ sự chuyên nghiệp lạnh lùng và hoàn toàn trung thành với sếp mình.
Minh Nguyệt ngồi xuống đối diện Dương Thanh Phong. Nhã Kỳ lặng lẽ kéo ghế, đặt máy tính bảng cho Minh Nguyệt và sau đó đứng sát bên cạnh cô, sẵn sàng ghi chép và hỗ trợ. Vị trí này khiến cô ta gần như là hàng chắn giữa Minh Nguyệt và những người bên phía Phong Dương.
"Xin lỗi, có vẻ Kiều Tổng hơi đến muộn," Thanh Phong mở lời.
"Dương Tổng nói đúng. Nhưng đôi khi, một chút chậm trễ lại giúp tôi có thêm những thông tin quý giá cho cuộc họp. Mong rằng Dương Tổng sẽ không trách cứ." Minh Nguyệt đáp, ánh mắt sắc lạnh.
Nhã Kỳ nhận ra sự căng thẳng ngầm giữa hai vị chủ tịch. Cô ta nhanh chóng mở tập tài liệu, chủ động tạo một khoảng dừng.
"Thưa hai bên," Nhã Kỳ cất giọng, âm thanh vang rõ và điềm tĩnh, "Tập đoàn Ánh Nguyệt đề xuất xem xét lại điều khoản G.3 về bảo mật thông tin đối tác chiến lược. Tôi xin phép chiếu slide tổng hợp về các rủi ro có thể phát sinh."
Hành động của Nhã Kỳ đã chuyển trọng tâm cuộc họp trở lại vấn đề kinh doanh, cho phép Minh Nguyệt có vài giây để hít thở sâu và củng cố lại sự lạnh lùng của mình.
Minh Nguyệt gật đầu đồng ý. Cô nhìn Thanh Phong và bắt đầu đưa ra những nghi vấn sắc bén về uy tín đối tác, đồng thời không quên nhấn mạnh đến các "vụ bê bối cá nhân" gần đây.
Thanh Phong nhìn sang Nhã Kỳ. Anh biết cô thư ký này luôn đứng về phía Minh Nguyệt và bảo vệ cô ta tuyệt đối, điều này càng khiến anh thêm bực bội vì không thể tiếp cận cô một cách trực tiếp.
"Kiều Tổng," Thanh Phong ngắt lời, "Nếu Kiều Tổng có bất kỳ bằng chứng cụ thể nào về sự không minh bạch của Phong Dương, hãy đưa ra. Nếu không, tôi đề nghị chúng ta tập trung vào nội dung cuộc họp."
Minh Nguyệt đưa điện thoại cho Nhã Kỳ: "Nhã Kỳ, em chiếu bức ảnh này lên màn hình lớn giúp tôi. Đây là 'bằng chứng cụ thể' mà Dương Tổng cần."
Nhã Kỳ nhận lấy điện thoại, không chần chừ, cô nhanh chóng kết nối và phóng to hình ảnh Khang Nhật Minh ôm eo Trà My. Cô làm mọi thứ với tốc độ và sự im lặng tuyệt đối, không lộ ra bất kỳ sự ngạc nhiên hay cảm xúc cá nhân nào. Hành động này càng làm tăng thêm sự chuyên nghiệp và sức nặng của "bằng chứng" này trong cuộc họp.
Khi hình ảnh hiện ra, cả phòng họp im bặt.
Dương Thanh Phong nhìn bức ảnh, sau đó nhìn thẳng vào Nhã Kỳ, như muốn đọc vị xem cô thư ký này biết được bao nhiêu.
Nhã Kỳ đứng thẳng, ánh mắt kiên định, hơi nghiêng đầu về phía Minh Nguyệt, ngầm hỏi ý sếp.
Minh Nguyệt lạnh lùng lên tiếng: "Nhã Kỳ, em có thể ghi chú lại. Dương Tổng đã cam kết sẽ giải quyết triệt để vấn đề đối tác này ngay lập tức, nhằm đảm bảo sự ổn định của thương vụ. Chúng ta sẽ xem xét tiếp tục hợp tác dựa trên hành động của Tập đoàn Phong Dương."
Nhã Kỳ gõ nhanh vào máy tính bảng, ánh mắt cô ta không rời khỏi Thanh Phong. Cô ta không chỉ ghi chép lời sếp mà còn như đang ghi lại lời hứa của chính chủ tịch Phong Dương.
Thanh Phong cảm thấy áp lực từ cả hai người phụ nữ. Anh biết, Minh Nguyệt đang mượn Nhã Kỳ và cuộc họp để chính thức đóng lại vấn đề liên quan đến Trà My.
Anh ra lệnh cho trợ lý xử lý Trà My và Khang Nhật Minh, sau đó quay sang Minh Nguyệt, ánh mắt đã trở nên dữ dội hơn: "Tôi có một lời giải thích cần nói riêng với Kiều Tổng. Sau cuộc họp, hãy ở lại."
Nhã Kỳ lập tức lên tiếng, xen vào một cách khéo léo: "Thưa Dương Tổng, sau cuộc họp này, Kiều Tổng có cuộc hẹn gấp với Chủ tịch quỹ đầu tư Bách Việt. Thời gian còn rất eo hẹp. Nếu có bất kỳ vấn đề cá nhân nào, tôi sẽ sắp xếp lại lịch sau. Bây giờ, xin mời chúng ta tiếp tục bàn về các điều khoản tài chính."
Cuộc họp cuối cùng cũng đi đến hồi kết,từng cổ đông lần lượt rời khỏi phòng họp nhưng vẫn còn lại ba người đứng trân trân tại đó,Thanh Phong cầm tay cô lại xin chút thời gian để nói chuyện.Vì cô vẫn còn yêu nên đã xiu lòng kêu Nhã Kỳ đi trước và ở lại cùng Thanh Phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com