Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 71 : Sa bẫy

" Không cần động tay. Tử hà chỉ đến đây trò chuyện thôi!!! "

Bảo vệ ai nấy liền lui ra để lại khoảng không cho cả hai người. Tử Hà từ từ xoay lưng lại chạm mặt Tiểu Kỳ với vẻ mặt vô cùng thống khổ. Di chuyển trên đôi bàn chân rung rung như đứng không vững. Nắm lấy đôi bàn tay của Tiểu Kỳ trao cô sấp giấy. Miệng lắp bắp nói : " Tiểu... Tiểu Kỳ. Em có thể giúp chị một việc được không. Chỉ... chỉ còn em mới có thể....!! "

Ánh mắt Tiểu Kỳ như hiện lên sự nghi hoặc. Đã từng trải qua những gì nếm đủ vị gì cô không hiểu rõ hay sao. Với người phụ nữ trước mặt thật sự không thể một câu liền tin. Tiểu Kỳ nhẹ nhàng gỡ đi bàn tay ấy. Tay cô khoanh trước ngực hỏi : " Tử Hà. Xung quanh cô đâu phải mình tôi. Cần tôi giúp lại là cái cớ gì rồi à!? "

" Đây là sự thật. Chúng ta có thể ra ngoài nói không!? Cầu xin em đấy một lát thôi!!! "

" Vậy được! " - Tử Hà men theo công ty mà đi đến quán cà phê gần đó. Tiểu Kỳ theo sau với ánh mắt luôn luôn quan sát theo khía cạnh đề phòng. Đến nỗi Tử Hà dừng lại rồi cô còn chưa biết. Suýt chút nữa đã va vào Tử Hà. Tử Hà kéo ghê ngồi cho cô. Cả hai trong giờ làm đã hẹn nhau ra nên quán cà phê này căn bản chỉ có một bài người khách qua đường. Tiểu Kỳ biết rõ tâm địa của cô nên chẳng muốn kéo dài. Liền lên tiếng : " Trong giờ làm việc. Cô có chuyện gì nói nhanh đi tôi còn quay lại công ty. "

" Tiểu Kỳ. Thật ra... Chị... và Ức Tinh có mối quan hệ thân mật. Nhưng hiện tại anh ấy vì em mà chẳng muốn gặp chị nữa. Chị chỉ muốn nhờ em một việc là đưa bản xét nghiệm này cho anh ta được không!? "

Ánh mắt thương cảm ấy dần dần như thuyết phục được Tiểu Kỳ trong từng câu nói từ miệng của ả. Nhưng Tiểu Kỳ không ngại hỏi lại xác định một lần nữa : " Sự thật sao!? "

" Em có thể không tin nhưng điều này chẳng có gì to tác cả. Nếu Ức Tinh hẹn em em chỉ cần gặp mặt và thay chị giao bản xét nghiệm này cho anh ấy. Coi như chị xin em!!! "

Tiểu Kỳ cẩn thận quan sát cô rồi quay mặt nơi khác nhưng tay lại cầm lấy sấp giấy ấy rồi đứng lên : " Xem như đây là lần cuối. Cũng như tôi trả ơn cô trong 13 năm chúng ta còn bên cạnh nhau. Nếu có thời gian tôi sẽ gặp Ức Tinh. Còn bây giờ tôi phải quay vào làm việc. Không tiện tiễn cô. Đi thong thả!! "

Tử Hà gật đầu xuống với hình thức như thân thiện kèm theo sự cảm kích vô cùng. Khuất sau lưng Tiểu Kỳ xa rồi, Tử Hà ngẩng đầu với ánh mắt sắt lạnh chưa bao giờ hết. Ả liền cầm lên chiếc điện thoại ấn số của Ức Tinh vui vui vẻ vẻ ngồi xuống thong thả đong đưa chân. Đầu dây bên kia nhận máy, Tử Hà liền tươi cười nói : " Tiểu Kỳ sa bẫy rồi. Bây giờ chỉ cần đợi anh hẹn cô ta ra thôi. Chuyện này càng sớm càng tốt nên đừng kéo dài!! "

" Được. Vậy anh sẽ hẹn Tiểu Kỳ vào tối nay. Em xem được không!? "

" Được được. Vậy em không phiền anh nữa. Nếu tối nay Tiểu Kỳ đồng ý gặp anh thì phone cho em em sẽ đến!!! "

" Vậy hẹn gặp em sau!!! "

__________________________

Đồng hồ vang lên từng nhịp tích tắc, thời gian trôi cũng đã gần đến giờ tan tầm. San San nhẹ tay vén đi tay áo xem đồng hồ gần như giờ này thì Mã Phong có lẽ sẽ trở về nhà sau ngày làm việc, phòng bảo mật nằm ngay hướng đi từ phòng anh ra khỏi công ty. San San với suy nghĩ trong đầu là sẽ đưa Tiểu Kỳ đến phòng bảo mật trước khi anh xuống để anh bắt gặp theo lời Tử Hà nói. Nghĩ là làm. San San đi đến tầng trên gõ cửa gọi Tiểu Kỳ.

" Có chuyện gì sao!? "

" À Tiểu Kỳ. Tôi có chút đồ ở phòng bảo mật. Không dám đi một mình cô có thể cùng tôi đi không!? "

Tiểu Kỳ đưa mắt nhìn. Từ khi nào tính tự vệ của cô lại cao đến như vậy. Nhưng vẫn gật đầu đồng ý : " Cũng được!! "

San San vui vẻ dẫn đầu. Vừa đi vừa nhìn đồng hồ như canh thời gian để anh bắt gặp một cách chuẩn xác. Đi đến nơi Tiểu Kỳ liền có điện thoại đành phải phẩy tay ra hiệu cho San San như từ chối giúp đỡ tiếp khiến San San một phen nhăn mặt. Tiểu Kỳ rời đi vài bước cách xa rồi nhận máy.

" Tiểu Kỳ phải không!? "

" Phải. "

" Tôi là... Uông Ức Tinh. Tối nay em rảnh chứ!? "

" Có thể. "

" Vậy có thể gặp nhau trò chuyện một lát không!? "

" Cũng đúng lúc tôi có việc muốn nói với anh. Vậy anh cho địa chỉ đi!! "

" Khách sạn Tứ Xuyên. Thế nào!? "

" Tại sao là khách sạn?? "

" Đừng hiểu lầm. Trong khách sạn đó có tầng nhà hàng. Tiện thể chỉ muốn mời cô một bữa có thể hay không!? "

" Vậy... vậy tối nay gặp!!! "

" Tiểu Kỳ. Ai vậy!? " - Triệu Tổng tay đang chỉnh lại cavat đi xuống sảnh. Lướt ngang qua vô tình nghe thấy Tiểu Kỳ trò chuyện với ai đấy tiện thể dừng lại hỏi.

Tiểu Kỳ xoay người chạm mặt anh. Cũng như cô xem Ức Tinh là bạn nên trả lời theo cảm nghĩ : " À. Là bạn thôi mà!!! "

" Vậy tối nay em bận rồi sao!? "

" Có lẽ. Anh có việc gì sao!? "

" Muốn mời em đi ăn cùng anh thôi. Nếu không tiện thì để mai vậy!! "

" Vậy hẹn gặp lại anh sau!!! "

Tiểu Kỳ nháy mắt một cái kiêu sa rồi chạy đi về phía tầng xe để lại anh đứng đó nở một nụ cười ngây ngốc.











End chương 71

By_Phong_My_Ho_Ly

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #18#ngontinh