Vì sao tui từ bỏ chủ thụ
EDIT: Tui viết cái này khi chưa hiểu được chủ công khác với sủng công, bây giờ cũng hiếm bộ nào chủ công mà sủng công cho ra hồn, toàn là sủng thụ.
1. Tiểu bạch thụ
Thụ vô cùng ngây thơ, trong sáng, hiền lành, hoặc là hơi nhút nhát, hoặc là vui vẻ yêu đời luôn nở nụ cười hồn nhiên.
Để xứng với thụ thì công thường là tổng tài, giám đốc, CEO etc... với đặc điểm bá đạo, cường chế. Cặp đôi tạo nên thể loại tra công- tiện thụ huyền thoại với những đặc điểm vô cùng cẩu huyết: thụ bị công abcxyz => thụ yêu công (đừng hỏi tại sao, tiểu bạch mà) => công không yêu thụ nhưng vẫn "tra tấn" (mỡ dâng tận miệng mà không ăn thì chỉ có ngu) => một ngày đẹp trời thụ thấy công đi với anh/cô x nào đấy, thụ nhận ra mình chỉ là kẻ thừa, bỏ đi => công đuổi theo => HE
Motif này không thể thiếu màn ngược công ở khúc cuối, công quỳ lạy xin tha thứ gì đấy. Và biến thành thê nô công, IQ EQ xem như mất sạch.
Đọc nửa chừng rất dễ nổi điên vì IQ rơi nhanh dần đều khi theo suy nghĩ của thụ.
2. Biệt nữu/ Ngạo kiều/ Tạc mao thụ
Gần gần nhau nên ghép vô luôn.
Dễ thấy kiểu thụ này trong truyện vườn trường, võng du, võng phối,.. Nói chung là truyện thanh xuân, tuổi tác nhân vật còn không lớn lắm.
Công thường mang thuộc tính phúc hắc, trung khuyển. Motif thường thấy là công là hotboy/giáo thảo/đại thần trong giới võng du, võng phối,... tóm lại là hàng hot, trong khi thụ là một trạch nam ngoại hình "làn da trắng nõn vì suốt ngày ở trong phòng, dáng người gầy yếu do không thường luyện tập, khuôn mặt baby khó cua gái" Thụ sẽ làm trò mèo gì đó để hấp dẫn công, công sẽ thấy thụ "thú vị", "lúc tạc mao thật đáng yêu", một hồi thì yêu luôn.
Một chuyện quan trọng là dù thụ tạc mao thế nào công vẫn phải xem đó là dễ thương, tình thú, vẫn phải sủng nịch ôn nhu với thụ, bảo vệ thụ trước bàn dân thiên hạ cho dù cả quá trình thụ vẫn chỉ biết tạc mao chứ chả làm được trò gì nên hồn.
3. Yêu giang sơn không yêu mỹ nhân thụ
Đây là tính cách của các vị đế vương/tướng quân/quân sư/... thụ. Công thường ở vị trí còn lại (ví dụ như thụ là vua thì công là tướng quân). Thụ thường tài giỏi, lạnh lùng, vạn nhân mê (anh vua nước láng giềng or bạn vương gia nào đó thầm yêu chẳng hạn) Công yêu thụ đắm đuối, hy sinh ước muốn của mình để làm theo ý thụ, chỉ muốn một nụ cười của mỹ nhân~ Nhưng dĩ nhiên thụ chỉ nghĩ đến giang sơn. Thụ thường có con, trong khi công... well, con cái là phù du.
4. Diễn viên hạng ba thụ
Motif siêu quen thuộc của truyện showbiz. Thụ: diễn viên tay mơ, sau khi có bàn tay vàng (chỉ có hai loại btv ở đây thôi: một là trùng sinh/xuyên qua, hai là công) thì tài năng diễn xuất được buff đến ảnh đế, người gặp người thích hoa gặp hoa nở, fan cuồng stalker everywhere.
Công: kim chủ, tổng tài công ty giải trí, trước thụ thì có thể ngủ một số em nhưng sau thụ thì chỉ có thể ngậm ngùi sống kiếp ăn xin (tại thụ nhiều lúc nổi cơn ghen hay gì đó mà cấm cửa thì~) Thụ có làm gì cho công không? Lúc đầu bày đặt "chúng ta chỉ giao dịch chứ không yêu đương", lúc sau ghen lồng lộn khi thấy công đi với người khác, lại trở về motif tiểu bạch phía trên. Đừng hỏi tại sao công perfect vậy mà thích thụ, đây là bàn tay vàng, đây là nhân vật chính quang hoàn, đây là thế giới xoay quanh thụ.
5. Tinh tế/ABO
Thụ: thường là tướng quân, Omega "hiếm thấy nhưng vì lý do abc nào đó mà phải đội vỏ Beta", vạn nhân sùng bái
Công: còn gì nữa ngoài Alpha cao quý. Thường là tướng quân/hoàng tử.. Tài năng ngất trời nhưng nhiều lúc chỉ để trang trí vì thụ chiếm hết scene, công biết một thì thụ biết một trăm (vạn nhân sùng bái mà). Công chỉ có tác dụng rõ rệt nhất là để sủng thụ và cho thụ một thân phận cao quý (thái tử phi/ hoàng hậu gì đó)
Thụ là Omega đặc biệt nhất vũ trụ, chỉ có mình thụ biết cách dùng thuốc ức chế che giấu thân phận. Thụ có kiến thức thiên tài vì trùng cmn sinh. Thụ dũng mãnh khiến cho kẻ thù khiếp sợ. Có khi thụ còn chế tạo cơ giáp cấp SSSSSS mà không ai chế tạo được.
Công thì chỉ cần là Alpha + là vua/hoàng tử gì đó là được. Không cần thể hiện tài năng của công, lấn át hào quang của thụ thì chết.
6. Thú nhân
Thụ: xuyên vào á thú bị cả tộc vứt bỏ, thần cmn kì vươn lên thành lão đại cái gì cũng biết làm
Công: thú nhân mạnh nhất bộ tộc (đúng, chỉ có vậy thôi)
Thụ thể hiện kiến thức hiện đại, mọi người trầm trồ. Công theo đuổi điên cuồng thì thụ vẫn hờ hững vì "tại sao một kẻ tài giỏi như ta lại phải chú ý đến thằng đó". Vâng, thụ ra vẻ không quan tâm, anh đây vẫn là người hiện đại, không cần hạ thấp mình.
7. Xuyên sách
Thụ: xuyên vào vai phản diện hoặc vai nam phụ, cố tránh đi nam chính
Công: nam chính hoặc boss cuối
Đại loại là thụ xuyên vào cố gắng tránh công nhưng bị công bắt được, công một đường say mê bảo vệ thụ, thụ được buff có sức mạnh gì đó...
8. Cho dù thể loại nào thì đều có đặc điểm: công yêu thụ mê muội, sủng nịch, bảo vệ, thụ có thể đáp lại (bằng cách ngạo kiều hay như kiểu ban ơn) hoặc có thể để công chơi kịch một vai.
Tuy nói là truyện nam-nam nhưng nó giống "Thiếu gia và oshin" hơn là hai người bình đẳng yêu nhau. Công làm mọi việc, hèn mọn cầu xin tình yêu của thụ, chuyện sai thì lỗi ở công chứ thụ luôn đáng yêu, cần được che chở, không biết hại ai bao giờ.
9. Ví dụ cho sự bất công rõ ràng:
-Thụ có người thứ ba: tại công không yêu thụ nên thụ phải kiếm người khác, người này ôn nhu hơn công 10000 lần, biết chiều chuộng thụ blah blah blah
-Công có người thứ ba: đồ đểu, tra công, không xứng với thụ, cút đi, ;|%$|€£~!<$\*#
-Thụ lo làm việc bỏ mặc công: ôi quả là người tài giỏi, cái gì cũng perfect, tài năng thế này công có xứng không
-Công lo làm bỏ mặc thụ: đồ vô tâm, vợ mình không lo suốt ngày chui đầu vô chuyện đâu đâu, thôi thụ bỏ luôn kiếm anh khác đi
-Thụ trước đây tra, sau quay đầu: bỏ qua hết, giờ ẻm ngoan vậy thì còn tội lỗi nào nữa, công sướng quá etc
-Công trước đây tra, sau quay đầu: tra công, chết chưa hết tội, thụ đừng có dễ tha thứ như vậy, hành thêm nửa cuốn nữa đi
And then, I packed up my things and left the world of đam mỹ chủ thụ. Đó là thế giới không có công bằng, không có tình yêu, chỉ có tô hồng một bên và tra tấn bên kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com