2
Bên trong tòa nhà JW, View bước đến trước thang máy, giữ vẻ mặt ngây ngô, ôm chặt tập hồ sơ như một nhân viên mới đầy bỡ ngỡ.
- Nhìn kìa, lại một kẻ nghèo mơ mộng leo lên JW à?
- Không biết làm thế nào mà lọt được vào đây, nhưng trông dáng vẻ đó thì chắc chẳng trụ nổi bao lâu đâu
- Đúng là loại người không biết thân biết phận
Những tiếng xì xào vang lên từ một nhóm nhân viên lâu năm đứng gần đó. Họ không hề cố gắng hạ giọng, như thể muốn cô nghe thấy để mà tự biết xấu hổ. View khẽ cúi đầu, thu mình lại, nép vào một góc nhỏ. Nhưng ánh mắt giấu sau cặp kính lại hoàn toàn tĩnh lặng, như mặt nước trước cơn bão lớn.
Cô đã nghe những lời này hàng ngàn lần trong suốt 18 năm qua. Chỉ là, hôm nay, chúng không còn quan trọng nữa.
- Giờ làm việc vẫn còn ở đây làm gì?
Giọng nói trong trẻo nhưng mang theo uy nghiêm cất lên từ phía sau.
Đám nhân viên lập tức im bặt, ai nấy đều hoảng hốt quay lại. Một cô gái trong chiếc áo sơ mi trắng, quần âu ôm sát tôn lên đôi chân thẳng tắp nhưng vẫn thấp hơn View 12cm, đang đứng đó với đôi mắt lạnh lẽo.
June Wanwimol - Con gái duy nhất của Kevin Wanwimol.
Cũng là người mà View phải khiến nàng yêu mình - bước cuối cùng để hoàn thành kế hoạch. Với View, nàng là một quân cờ hoàn hảo để cô hoàn thiện kế hoạch
- Giám đốc Wanwimol!
Một nhân viên lắp bắp
- Dạ...thưa giám đốc...chúng tôi chỉ đang...
- Đang làm gì?
June cắt ngang, ánh mắt sắc bén quét qua từng người một.
- Cô ấy là nhân viên mới, và đây là cách các người đối xử với đồng nghiệp của mình sao?
Không ai dám nói thêm lời nào. June nhìn View, nét mặt vẫn không đổi nhưng giọng điệu đã mềm hơn một chút.
- Theo tôi
Bước vào thang máy, View khẽ cúi đầu với June như một nhân viên nhút nhát. Nhưng khi ánh mắt lướt qua đám người vừa rồi, cô chỉ để lại một câu đơn giản:
- Không sao, lần sau đừng làm vậy với người khác nhé
Lời nói nghe có vẻ hiền hòa, nhưng lại ẩn chứa một cơn lạnh lẽo vô hình.
Ánh mắt View lướt qua họ một lần nữa, vẫn là đôi mắt sau cặp kính thư sinh ấy, nhưng trong khoảnh khắc ngắn ngủi, có một tia sắc bén hiện lên - nhanh đến mức chẳng ai kịp nhận ra.
Rồi cửa thang máy khép lại.
Mùi gỗ trầm và xì gà phảng phất trong căn phòng tổng tài rộng lớn. Bên trong, người đàn ông quyền lực nhất JW - Kevin Wanwimol - đang đứng trước bàn làm việc, trên môi là nụ cười hồ hởi.
- View! Cuối cùng cô cũng đến, ta đã đợi cô mãi
Ông ta dang tay, vẻ niềm nở không chút dè chừng. Đôi mắt sắc sảo quan sát View từ đầu đến chân, như thể đánh giá một món hàng đáng giá vừa rơi vào tay mình.
View khẽ nheo mắt. Cô có thể cảm nhận từng đường nét quen thuộc trên gương mặt ấy - gương mặt mà cô đã ám ảnh suốt 18 năm.
Người đàn ông này, bằng chính đôi tay đó, đã kết liễu ba mẹ cô.
Nếu không phải vì kế hoạch, View thề rằng cô đã rút dao và đâm thẳng vào trái tim kẻ trước mặt ngay lúc này, ngay trước mặt con gái hắn ta, để con gái hắn ta cảm nhận nỗi đau của cô năm xưa.
Nhưng không thể. Không phải bây giờ. View nuốt cơn căm hận vào lòng, khẽ nhếch môi, tạo một nụ cười đúng mực.
- Chủ tịch Wanwimol, tôi rất hân hạnh được làm việc tại JW
Kevin bật cười, vỗ vai View một cách thân thiết, như thể họ đã quen biết nhau từ lâu.
- Cô khiêm tốn quá. Ta đã quan sát cô từ lâu rồi. Với năng lực của cô, vị trí trợ lý giám đốc chắc chắn là xứng đáng
View cứng người trong chốc lát. Trợ lý giám đốc sao? Nói cách khác, từ giờ cô sẽ luôn ở bên cạnh June Wanwimol - đích đến cuối cùng trong kế hoạch trả thù.
Thật đúng lúc.
View lặng lẽ liếc nhìn June, người đang đứng khoanh tay bên cạnh, nét mặt bình thản như không có ý kiến gì.
View gật đầu nhẹ, vươn tay ra bắt lấy bàn tay của Kevin. Cảm giác ấm áp từ lòng bàn tay ông ta khiến cô ghê tởm.
Đây chính là bàn tay đã từng siết cò súng. Bàn tay đã từng ký vào những văn kiện để vơ vét toàn bộ tài sản của ba mẹ cô.
Nhưng View vẫn siết chặt nó, cười nhạt.
Từ bây giờ, cô sẽ chính thức trở thành một phần của JW.
___
View bước vào phòng vệ sinh, đóng sầm cửa lại.
Cô đứng trước bồn rửa tay, nhìn chằm chằm vào đôi tay của mình - bàn tay vừa chạm vào kẻ thù không đội trời chung.
Một cơn buồn nôn dâng lên trong cổ họng. Không do dự, View xả nước, lấy xà phòng, chà xát hai bàn tay mình liên tục.
Một lần. Hai lần. Ba lần.
Mùi hương từ Kevin vẫn còn ám vào da thịt cô, như một vết nhơ không thể xóa sạch.
Cô cắn răng, cọ mạnh hơn, đến mức da tay đỏ lên. Cứ mỗi lần phải bắt tay hắn khi gặp mặt khiến cô cảm thấy tay mình gần như đã bị nhuốm tới bẩn thỉu không gì có thể rửa sạch.
18 năm trước, cũng chính bàn tay này, cô đã siết chặt lấy mép cửa, cố kìm nén tiếng nấc khi nhìn thấy ba mẹ mình gục ngã trên vũng máu.
Cũng chính bàn tay này, cô đã lật từng trang hồ sơ, từng tài liệu bị đánh cắp, từng bản hợp đồng chứng minh Kevin Wanwimol đã cướp đi mọi thứ của ba mẹ cô - từ công ty BJ cho đến tài sản, cổ phiếu, vàng bạc.
Ba mẹ cô mất mạng. Công ty BJ biến mất, bị sáp nhập vào JW.
Còn Kevin, hắn đã sống vinh quang trên máu và nước mắt của gia đình cô. View siết chặt nắm đấm tự nhủ với lòng
"Không sao, tất cả mới chỉ là bắt đầu thôi, tôi sẽ giết ông!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com