Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

16

Benyapa liếc nhìn ả, xong cúi người xuống vùi mạnh điếu thuốc ra nền đất.

Và rồi cô rút trong ống quần ra một khẩu súng ngắn, chỉa thẳng họng súng vào ả. Ramida cũng không phải dạng vừa, tay ả cũng đã cầm súng từ bao giờ.

Thấy thế Benyapa cười khẩy, cô cảm thấy kích thích bởi trò chơi này rồi.

_________

Trong bãi đất bỏ hoang, có hai sát thủ đang cật lực chiến đấu. Không ai thua ai, người thì nhạy bén, kẻ thì nhanh nhẹn, thật không thể chia nỗi thắng thua.

Sau lúc lâu, khi cả hai dần cảm thấy khá mệt, cô ra tay đánh lạc hướng ả và rồi...

*Pằng*

*Pằng*

Hai bên đều nổ súng, ả nhắm vào bụng cô, thật không may khi nó đã trượt mất.

Song với đó, ả nghiêng đầu né viên đạn đang lao đến nhanh hơn nhưng nó đã thành công lướt ngang vào vành tai ả.

Ả thua rồi, máu ở tai cũng ứa ra nhỏ giọt xuống bả vai.

Hạ nòng súng xuống, ả dõng dạc bước đến một bậc thềm nhô lên gần đó và đặt thân ngồi xuống. Rút điếu thuốc ra rồi châm lửa, hút nó, ả quay lại nhìn cô, từ tốn nói.

"Mày thắng rồi! Tao sẽ làm những gì tao đã nói trước đó."

Benyapa không trả lời ngay, vẫn giữ mặt lạnh đi về phía ả.

"Không, mày cũng thắng rồi!"

Ả khó hiểu, rồi cô giơ cánh tay mình lên, nơi ấy đã hằn vệt máu đỏ do viên đạn Ramida gây ra. Cuối cùng chẳng ai thua cả, cô chậm rãi ngồi xuống cạnh ả, tiếp lời.

"Dù vậy, nhưng tao sẽ không để mày đụng đến cô ấy!"

"Ha! Mày thích nó à?"

Benyapa im lặng.

"Vậy thì bảo vệ nó đi, lần này tao sẽ bỏ qua, nhưng nếu nhiệm vụ này được lặp lại, thì tao sẽ giết nó theo lệnh của lão đại đấy."

Ả nói, loe lói đâu đó một chút tình nghĩa giữa họ. Nghe thế, Benyapa chỉ nhếch mép cười, mối quan hệ giữa cô và ả vốn dĩ không phải bạn bè, kẻ thù cũng chẳng phải. Chỉ là ả cũng như cô, cũng yêu thương Rutricha (Ciize) rất nhiều. Nhưng của cô là tình cảm gia đình, còn ả là tình yêu từ tận đáy lòng.

Cô thở hắt một hơi, sau đó quyết tâm bỏ sĩ diện bản thân để trò chuyện nghiêm túc với ả.

"Tại sao mày lại trung thành với lão như thế?"

Điều này cô đã thắc mắc từ rất lâu, nhưng chưa từng muốn tìm ra lời giải. Cô chả hiểu sao Ramida lại tuân theo lệnh lão một cách trung thành như thế mà không hề màng đến tính mạng của mình.

Nhận được câu hỏi mà không ai nên biết, ả liếc nhìn cô trong sự ngờ vực, rồi rít một hơi thuốc dài.

Cuối cùng ả cũng nói.

"Mày có từng nghe về xuất thân của tao khi vào tổ chức chưa?"

"Có, một đứa trẻ mồ côi!?"

"Ha, sự thật nó tệ hơn thế!"

"?"

"Nếu mày muốn biết, thì tao nói mày biết vậy! Lão đại, là cha ruột của tao."

Bùng, lời nói ấy chẳng lọt nỗi vào tai Benyapa, hai chữ sững sờ lộ rõ trên mặt. Ramida Jiranorraphat là con ruột của lão đại sao? Vậy cớ sao lão lại tuyệt nhiên chẳng để lộ ra chút tình thân phụ tử nào đối với ả cả. Cũng phải giấu giếm hoàn toàn dòng máu ruột thịt chảy trong hai người.

"Chuyện điên rồ gì thế này."_Cô gằn giọng thì thầm.

"Là cha nhưng không được nhận cha, thảm không?"

["Dù có như nào thì ta cũng sẽ bảo vệ tổ chức này, kể cả dùng con làm vật hy sinh. Con gái ạ!"]_Lời lão nói năm ả chính thức bị đẩy vào thân phận "mồ côi".

Hoá ra cuộc đời của ả cũng tệ như cô vậy. Có thể tuổi thơ còn tệ hơn cơ ấy chứ, bảo sao ả lại toàn tâm toàn lực đến thế, bảo sao những cuộc giao dịch quan trọng đều có mặt ả đứng ra thực hiện.

"Khốn nạn thật!"_Benyapa nói.

"Nhưng nỗi đau đó có là gì so với lúc mất Ciize cơ chứ."

Ramida thẳng thắn, lần đầu tiên ả nói ra lòng mình cho người khác. Suốt ngần ấy năm chưa giây phút nào hình bóng Rutricha mờ nhạt trong tâm trí ả. Dù đã giết đi Mawin để trả thù cho chị, nhưng đối với ả, còn rất nhiều ẩn khuất chưa thể nguôi ngoai.

Nghe ả nói thế Benyapa chỉ biết im lặng. Cũng đúng thôi vì đối với cô, cũng như ả thì cú sốc năm đó quá đổi kinh khủng. Làm sao cô quên được cái ngày nhận thân xác tả tơi nhuộm đầy máu của chị gái mình. Cô khóc đến ngất luôn cơ mà...

.....

"Thôi, giữa tao với mày giải quyết xong rồi. Tao chả rảnh rỗi ngồi đây nói chuyện với mày đâu. Nên nhớ, tao sẽ không để mày đụng đến Wanwimol dù bất cứ thời điểm nào!"_Cô nhấc người dậy, vừa nói vừa cất gọn khẩu súng vào trong.

"Tốt nhất nên biết phận ở đâu, nó là cảnh sát không phải tội phạm, mày là tội phạm, không phải cảnh sát! Yêu nó thì chừa đường lui cho chính mình."_Ả nói nhưng cô không trả lời, vẫn chắc bước đi không ngần ngại.

Ả liếc theo, gương mặt lộ ra vẻ cợt nhả, rồi chợt từ phía bóng lưng dần cất bước ấy, một vật thể được thảy vào người ả. Theo phản xạ bình thường, ả chụp lấy, xoè tay xem thì đó là túi vải gấm nhỏ màu đỏ. Kèm theo chất giọng vọng lại từ xa của cô...

"Bùa hộ mệnh của chị tao từng xin cho tao đấy! Mà giờ chắc nó hợp với mày hơn, nhớ giữ cho kĩ vào!"

Rồi cô đi mất, để lại ả ngồi đờ ra nhìn túi bùa hộ mệnh trên tay. Bất giác mỉm cười, không cần cô phải nhắc nhở, chắc chắn từ giây phút ấy, túi gấm nhỏ này sẽ luôn được ả cẩn thận giữ bên mình. Như thể, thiên thần nhỏ Rutricha của ả sẽ luôn bảo vệ tinh thần cho ả vậy.

___________

Trở về nhà, Benyapa chạy lên phòng kiểm tra xem Wanwimol như thế nào, thì thở phào nhẹ nhõm khi thấy chị đang cuộn tròn trong chăn mà say giấc ngon lành. Mọi chuyện có vẻ vẫn ổn, cô khép cửa phòng lại, sau đó đi xuống nhà, ngồi đăm chiêu nhìn về khoảng không vô định, cô tiến đến phía kệ tủ và lấy một chai rượu whisky, rót ra ly rồi nhấm nháp từ từ.

Cô mong rằng hương vị này sẽ giúp cô tỉnh táo hơn với thân phận thật sự của mình. Như lời Ramida nói. Cô là sát nhân đang bị cảnh sát truy đuổi, còn chị lại là cảnh sát. Cô vốn là mục tiêu của chị, chị vốn là mục tiêu ban đầu của cô. Cô và chị hoàn toàn không thể...

Chuyện hôm nay Ramida xuất hiện với nhiệm vụ của lão đại đã bắt đầu khiến Benyapa e ngại. Hẳn là do tin nhắn hôm trước lão cần gặp nhưng cô từ chối vì đi chơi cùng chị, nên hôm nay mới có chuyện này xảy ra. Có lẽ lão đã đặt Wanwimol vào tầm ngắm và không dễ dàng để Ramida tha cho chị như vậy.

.....

Ở một nơi nào đó, khi Ramida đang trên xe chạy đến quán rượu thì...

*Reng reng reng* Điện thoại từ một dãy số không lưu tên.

"Tôi nghe."

"Đã xử xong chưa?"

"Tôi không hứng thú, nó chỉ là con cảnh sát yếu ớt tầm thường, chả có gì nghiêm trọng. Ông đừng lo, lão đại."

"Ừm, vậy giao hết cho cô! Thế còn chuyện con Film, tính tới đâu rồi?"

"Tạm thời chưa tìm được người trò chuyện với nó đêm đó, hiện tại tôi đã nhốt Film ở nhà riêng, sẽ ổn thôi."

"Được!"

Dứt lời, lão cúp máy. Phải nói đây là số điện thoại thứ bao nhiêu chả đếm xuể mà lão dùng rồi. Hiện trạng thì như cuộc trò chuyện, mọi thứ có vẻ rắc rối hẳn khi biết tin có gián điệp trà trộn vào tổ chức. Ngày hôm trước phía Ramida còn phát hiện có bóng người xuất hiện tiếp cận trò chuyện với Rachanun (Film), rất có thể là tên gián điệp ấy, nếu không mau tìm ra và diệt trừ thì chắc chắn mọi thông tin về tổ chức sẽ bị phía cảnh sát tóm gọn.

__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com