Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

23.

"View oi, sáng chủ nhật tuần này, mày
qua nhà tạo dự tiệc sinh nhật tạo được không?" Thằng Minh đứng trước mặt tôi, mắc cỡ gãi đầu.

'Gì vậy trời? Mời sinh nhật thôi mà
cũng ngại là sao?'

"Được thôi." Được ăn ké, ngại gì mà
không đồng ý.

"Ể, Ông không định rủ tui à?" Con Thư
chen mỏ vào, tôi với con Thư quả là
hợp nhau chuyện ăn uống, nghe tin có
chỗ ăn chực là tai thính lắm.

"Ờ tui chưa kịp rủ thôi." Mặt thằng
Minh đen như đít nồi, khổ sở bịa lí do lí trấu.

"Ông thiên vị cho View quá đó, gì mà đôi bạn cùng tiến, ông không thấy có lỗi khi bỏ quên bạn ông hả?"

"Đâu đâu.. tui vấn nhớ đến bà mà. Chỉ
là tui thấy View trước nên rủ View thôi."Trông thằng Minh chột dạ mà thấy tội.

"Ủa ông còn tính rủ ai nữa không?"

"Hết rồi."

"Còn tui, ông không tính rủ tui à?" Con June từ đâu xuất hiện, ngồi ngay trên cái bàn yêu dấu của tôi, nhìn thằng Minh đầy khiêu khích.

Thằng Minh cũng không vừa, con June vừa "giá lâm" nó đã cau mày, trợn trừng trừng đối mắt với nhỏ, hai bên nhìn nhau căng thẳng.

Gì vậy trời? Giống như hai đứa nó sắp
lao vào giết nhau đến nơi vậy.

"Bà đoán xem tui muốn mời bà
không?"
"Tui là bạn THÂN Của View đó." Nó chống một tay xuống bàn, tay còn lại nựng má tôi một cái, tôi lại thơ thơ thẩn thẩn trôi dạt về sao kim.

Sao June hôm nay lạnh lùng quá vậy,
oách quá đi!

"Phải không?" Nhỏ nâng cằm tôi lên,
miết nhẹ. Tim hẫng đi một nhịp, đôi tai như có dòng suối trong lành róc rách chảy qua, thật ngọt ngào.

Tôi gật gật trong vô thức.

"Bà muốn tới thì tới." Thằng Minh hậm hực liếc nhìn tôi một cái, sau đó phủi mông bỏ đi. Con Thư cũng chả hiểu đầu đuôi câu chuyện, lảng đi chỗ khác tránh đạn. Nhỏ June cười nhẹ, làm tôi si mê.

"Hề hề." Tôi cười ngốc. Nụ cười đặc
trưng của con ba Khương.

"Ngoan lắm." Nó vỗ má tôi, bỏ đi nước
một, để mình tôi tiếp tục thơ thơ thẩn
thẩn, cười tít mắt.

———

Tôi đạp xe chở nhỏ Hiền đến, từ xa
đã thấy thằng Minh đứng canh ngoài
cổng.

"View, ở đây, đây nè."
Tôi có đui đâu chứ mà nó í ới gọi, thậm chí còn nhảy cẫng lên dữ vậy.
Tôi thẳng cái 'kétttttt', con June phía
sau đập mặt vào lưng, để kịp ngăn mấy lời nó chuẩn bị thốt ra, tôi lên tiếng.

"Chào, sinh nhật vui vẻ."

Dắt cái xe tuềnh toàng vào sân nhà, tôi đá chống, đưa ngay cho thằng Minh bịch xoài non.

"Quà sinh nhật của mày."

Bịch xoài này tốn rất nhiều công sức
của tôi đó, tôi phải canh me dữ dội, mới dám trèo lên cây hái trộm mấy trái xoài non.

Tôi trèo lên trên hái, con June ở dưới
lụm bỏ bọc, nhờ sự giúp sức của nó, mà công cuộc gian manh của tôi diễn ra rất suông sẻ, trừ việc. ... tôi không bị chủ nhà bắt, mà là bị con chó mực nhà đó nhào ra bắt quả tang tại trận.

Con chó đó chẳng màng đến nhỏ June,
nó chỉ chăm chăm vô tôi mà nhảy lên
táp, tôi chỉ biết trèo lên cao hơn, xém
mấy lần bị táp mất mông rồi.

Nhỏ June thấy chết đách thèm cứu, nó
cười ha hả cả buổi, thảnh thơi đi về, bỏ lại tôi – người đang bị con chó đen thui bắt nạt.

"Con chó này, sao mày chỉ nhắm mỗi
mình tao vậy." Tôi mắng chó mực.

"Gâu gâu."

"Đồ phân biệt đổi xử."
"Gâu gâu."

"Đồ da đen."

"GÂU GÂU GÂU."

"Uiii, ít ra tao trắng hơn mày."

"GÂU GÂU GÂU GÂU."

"Dòng thứ vừa đen vừa lùn."

"GRRRRRRR, GÂU GÂU, GRRRRR, GÂU
GÂU GÂU...!!I"

"Thôi xin lỗi, mày trắng lắm, da trắng
như ngọc, mắt sáng như sao, được
chưa. Tha tao, tha tao đi."

"Gâu gâu." Con chó hài lòng với thái độ hối lỗi của tôi lắm, nó quẩy đuôi tự đắc, cái mặt kênh kiệu trông phát ghét.

Nhân lúc con chó này sơ hở, tôi phóng
xuống, đáp đất bằng mông.

Con đen lùn này không tha cho tôi, lập
tức sủa.

Tôi bị chó dí, chạy muốn xúc cái quần
về nhà, còn con chó mực đó giữa
đường quá mệt, chả buồn đuổi theo
nữa.

Lết được về nhà, đôi dép cặp lên nách,
người ngợm dơ hầy, đầu tóc rối nùi.
Con June ngồi trước hiên học bài, nó
cười khanh khách, nằm vật ra đằng sau khi trông thấy bộ dạng thân tàn ma dại của tôi.

Thì đó là cái sự tích của bịch xoài non
trên tay thằng Minh. Thằng Minh dĩ
nhiên phải cảm kích tôi rồi. Mùa này
lấy xoài chua chấm muối ớt, trời ơi nó
phê nhức cái nách.

Nó cười tít cả mắt, vội vã mời tôi và con June vào nhà.

Tôi chưa thấy hình mà đã nghe tiếng
Con Thư.
"Tụi bây vô đây lẹ đi, không tao ăn hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com