Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 5: XUỐNG PHỐ_ NGÀN CÂN TREO SỢI TÓC

Haine cùng với ngài xuống phố. Khi tới nơi vị hoàng tử ngồi trong xe ngựa thẫn thờ nhìn dòng người tấp ngập và khung cảnh tuyết trắng bao phủ khắp nơi. Những mái ngói đỏ hồi xưa bây giờ là màu trắng vì tuyết rơi nhiều. Những đứa trẻ nô đùa với tuyết trắng  ở quảng trường vì nơi của ngài vốn không có tuyết vào mùa đông chỉ có nắng nhẹ nhưng lạnh thì có nhưng không có tuyết nên đây là lần đầu tiên ngài nhìn thấy tuyết và khung cảnh choáng ngợp do tuyết tạo nên. Ngài thoát ra khỏi sự choáng ngợp đó khi Haine cất tiếng gọi ngài và lay nhẹ ngài cất tiếng hỏi.

" Hoàng tử Heria. Ngài có sao không?"

Ngài nhìn sang phía Haine thì ngài giật mình khi nhận ra khuông mặt nhỏ nhắn của Haine đang rất sát ngài và đôi mắt màu hổ phách nhìn ngoài thì rất bình tĩnh nhưng ngài có thể nhìn thấy sự lo lắng trong sâu đôi mắt đó. Ngài chưa kịp nói gì thì Haine đã áp trán mình vào trán ngài. Ngài đỏ mặt nắm lấy vai Haine đẩy ra và trả lời ấp úm: 

" Tôi. . .không. . .sao"

" Vậy thì tốt. Chúng ta xuống thôi." 

" Um. . .umk "

Haine thấy ngài trả lời vậy rời khỏi xe ngựa và gọi ngài khi thấy ngài chưa xuống. Haine gọi ngài thêm lần nữa.

" Hoàng tử Heria."

Ngài giật mình nhìn xuống thấy Haine đã xuống khỏi xe ngựa và đứng dưới gọi ngài. Mái tóc màu hoàng hôn nổi bật trong làn tuyết trắng tinh tuyền. Khi ngài bước xuống xe ngựa thì đã thấy Haine đi một quãng xa ngài vội vã chạy theo. Khi nhìn Haine từ đằng xa ngài có một cảm giác quen thuộc ngài bỗng nhớ lại bức tranh trong phòng cha mình. Bức tranh người phụ nữ có dung mạo xinh đẹp và có phần nghiêm nghị. Đôi mắt cụp xuống như phóng tầm nhìn về một không nào đó vô tận nào đó. Nhìn thì khoảng hai mươi tuổi. Người phụ nữ đó có làn da trắng mịn màn. Điều khiến người phụ nữ đó đặc biệt và nổi bật hơi những người khác đó là người phụ nữ đó sở hữu mái tóc màu hoàng hôn khác với người trong nước ngài. Những điều đó không có từ gì để miêu tả ngoài câu " Tuyệt sắc mĩ nhân " suy nghĩ của ngài biến mất khi Haine cất tiếng hỏi ngài.

" Có thật là ngài không sao chứ? Hoàng tử Heria."

Ngài giật mình rồi lại thẫn thờ một lúc rồi mới trả lời:

" Tôi không sao."

Ngài nói xong nhìn lên ngài mới nhận ra Hai người đang đứng trước một tiệm sách. Nhìn bên ngoài rất cổ kính. Ngài thấy Haine đi vào ngài cũng đi theo vì đây là lần đầu tiên ngài xuống phố nên thấy Haine làm sao ngài làm theo vậy. Khi vào trong tiệm sách. Ngài thấy một ông bác khá già có mái tóc bạc phơ. Khuôn mặt có một số vết nhăn nhưng trang phục thì khác chỉ tề và nghiêm túc. Ông bác nhìn Haine rồi nhìn ngài một lúc lâu rồi nói. Giọng nói trầm ấm vang khắp tiệm sách làm cho sự yên tĩnh của tiệm sách bị phá vỡ.

" Cậu bé hôm nay đi cùng với anh trai à?"

Ngài nghe thấy chủ tiệm gọi Haine là "cậu bé" ngài khá bất ngờ vì từ trước tới giờ. Khi Haine nghe ai đó gọi là "con nít, cậu bé, trẻ con. . ." thì hay tức giận và giải thích mình là một người trường thành. Nhưng lần này khác Haine không nói gì chỉ im lặng. Ngài thấy lạ nhìn Haine. Ngài chợt nhận ra Haine không tức giận mà shock tới đứng người và lẩm bẩm từ "cậu bé, nhỏ. . .". Để giúp Haine bình tĩnh ngài ghé ngay tai Haine nói nhỏ.

" Haine-sensei. Bình tĩnh. Ngài không định trả lời à?"

Haine nghe ngài nói vậy giật mình và bình tĩnh trả lời bác chủ tiệm.

" Lâu rồi không gặp Gustav-san."

Nói xong Haine đi ra chỗ kệ sách tìm những quyển sách mình cần tìm. Ngài không biết làm gì và ngài cũng thắc mắc quan hệ của Gustav với Haine nên đi tới chỗ Gustav và hỏi nhỏ.

" Gustav-san quen với Haine-sensei à?"

Gustav nhìn Haine rồi quay sang ngài nói.

" Hồi Haine-kun còn bé hay tới đây tìm sách và kêu ta đọc cho. Haine-kun mồ côi từ bé Không được đi học và không có tình thương gia đình. Còn phải tìm cách kiếm  sống và nuôi những đứa trẻ mồ côi khác. Cũng lâu lắm rồi. Nhưng ta không ngờ cậu bé không biết chữ ngày xưa bây giờ lại là một gia sư."

Sau khi nghe Gustav kể vậy ngài quay sang nhìn Haine đang cố gắng lấy quyển sách nhưng nó khá cao với chiều cao của Haine lấy nó là việc không thể. Ngài thấy vậy liền đi ra lấy xuống giùm cho Haine. Haine thấy có ai lấy quyển sách liền quay lại xe người đó là ai thì lại vô tình va phải ngài khiến cho cả hai té xuống nền. Ngài khó khăn ngồi dậy sau cú ngã nhưng khi ngồi dậy ngài cảm thấy cơ thể mình khá nặng ngài nhìn xuống thì thấy Haine đang nằm trên người mình, mắt nhắm nghiền. Nhìn Haine-sensei hướng này dễ thương quá ngài nhìn Haine đỏ mặt suy nghĩ. Suy nghĩ đó biến mất khi Gustav cất tiếng nói.

" Hai người có sao không?"

Ngài giật mình và đỡ Haine dậy cả hai đồng thanh trả lời.

" Tôi không sao."

Haine cầm những quyển sách bị rớt dưới đất lên và nói.

" Gustav-san tôi mượn những quyển sách này được không?"

Gustav nhìn những quyển sách trên tay Haine rồi nhìn Haine một lúc và trả lời.

" Được. Con có thể mượn bất cứ quyển sách nào ở đây"

Haine nghe vậy nhìn Gustav như nói lời cám ơn. Có vẻ như Gustav hiểu cười nhẹ Haine thấy vậy cúi đầu chào rồi rời đi. Ngài thấy vậy cũng cúi đầu chào rồi theo Haine ra khỏi cửa tiệm sách. Sau khi ra khỏi tiệm sách đi một quãng Haine cất tiếng hỏi.

" Ngài có muốn đi đâu nữa không?"

Ngài nhìn Haine suy nghĩ một hồi lâu rồi trả lời một cách phấn khởi.

" Đi tới những nơi Haine-sensei hay tới nhất."

" Umk."

Haine dẫn ngài tới nhiều tiệm sách khác nhau cho tới khi họ dừng lại trước quán cafe ngài khẽ đọc tên quán cafe đó

" Cafe Mitter Meyer."

" Chúng ta vào thôi."

Thấy Haine đi vào ngài đi theo. Khi vào quán một nhân viên phục vụ mặc đồ của quán đi ra đến và dẫn hai người tới chỗ ngồi Haine nhìn người phục vụ và nói.

" Liệu cậu có thể đổi với Richt được không?"

" Để tôi hỏi Richt-kun xem."

Người phục vụ nói xong và rời đi. Một lúc sau một người phục vụ khác có mái tóc vàng dâu cột cao đeo kính đi tới hí hửng nói.

" Haine-sensei. Hôm nay ngài uống gì? Hay như mọi khi."

Ngài nhìn người phục vụ một lúc. Ngài chợt nhận ra đó là Hoàng tử Licht. Ngài rất shock khi một vị Hoàng tử làm việc ở một quán cafe. Ngài hỏi nhỏ như sợ người khác nghe được nhưng đủ để ba người nghe.

" Hoàng tử Licht. Ngài làm việc ở đây à? Haine-sensei ngài cũng biết ư?"

Haine chỉ lẳng lặng nói.

" Umk. Hoàng tử Licht cho tôi như mọi khi."

Hoàng tử Licht nghe vậy rồi nhìn ngài hỏi.

" Hoàng tử Heria. Ngài dùng gì?"

Sự rối loạn của ngài dừng lại ngài nhìn Hoàng tử Licht rồi nhìn Haine và nói.

" Ưm. . .Umk. . .Cho tôi giống với Haine-sensei "

" Hai người đợi xíu sẽ có ngay."

Hoàng tử Licht hí hửng nói rồi rời đi. Ngài nhìn ra cửa sổ nhìn những bông tuyết rơi nhe nhàng xuống thành cửa sổ. Những bông hoa tuyết như nhảy múa trong khoảng không. Ngài lại suy nghĩ người phụ nữ trong tranh. Nếu để ý kĩ thì người phụ nữ có vài điểm rất giống với Haine. Suy nghĩ chấm dứt khi Hoàng tử Licht mang đồ tới và nói.

" Xin lỗi vì để hai người đợi lâu."

Ngài nhìn những món Hoàng tử Licht đem ra và nhìn Haine. Haine chỉ thưởng thức một ít rồi lại đọc tiếp quyển sách mới mượn được ở chỗ Gustav và không để ý tới xung quanh là mấy. Ngài nhận ra Haine vì mải đọc sách mà không hề biết rằng kem ở ly cafe dính một ít trên má mình. Ngài nhìn thấy cười nhẹ rồi gọi Haine.

" Haine-sensei."

Haine nghe thấy tiếng gọi ngẩn mặt lên thấy ngài cười cười liền thắc mắc hỏi.

" Hoàng tử Heria. Mặt tôi dính gì à?"

Ngài không nói gì chỉ lấy khăn tay của mình lau vết kem dính trên mặt Haine. Haine thấy vậy khuôn mặt nghiêm nghị của Haine xuất hiện vài vệt phớt hồng nhẹ. Ngài thấy vậy cười nhẹ và nói.

" Haine-sensei. Ngài giống trẻ con thiệt."

Haine nghe thấy từ "trẻ con" liền phồng má liểu dỗi rồi nhìn ngài nói.

" Tôi đã nói với ngài tôi không phải là trẻ con."

Nói xong Haine đọc sách tiếp bơ đi người ngồi đối diện  mình. Ngài biết là Haine dỗi mình, ngài liền nhìn Hoàng tử Licht bằng ánh mắt cầu cứu. Hoàng tử Licht đang nói chuyện với các cô gái thấy vậy dừng cuộc hội thoại và đi lại gần nói khẽ tai ngài.

" Ngài đút Haine-sensei một miếng thử xem đây là món ngài ấy thích nhất đấy. Chúc ngài may mắn"

Ngài nghe Hoàng tử Licht nói vậy liền lấy một miếng bánh gọi Haine và nói.

" Haine-sensei. Ahhh. . ."

Haine nhìn ngài rồi nhìn miếng bánh một lúc rồi.

" Ngoàm."

Haine ăn miếng bánh mà ngài đút và suy nghĩ của ngài lúc này "Haine-sensei dễ thương quá" sung sướng biến mất khi Haine cất tiếng nói.

" Tôi tha cho ngài lần này thôi đó."

Sau một lúc thưởng thức ly cafe nóng và món bánh ngọt hai người tính tiền và rời khỏi quán và đi bộ về hoàng cung trên đường đi ngài với Haine thấy một con hẻm tối. Haine đứng trước con hẻm và nhìn vào đường hẻm  không đi tiếp ngài cũng quay lại nhìn vào con hẻm khi nhìn kĩ có một số thanh niên đang đánh một đứa trẻ. Một tên có khuôn mặt hung tợn nhìn thì chắc là tên đại ca. Hắn đá đứa bé khiến đứa bé ngất mấy tên khác thấy vậy cũng đánh đứa bé. Ngài nhìn Haine. . .Ngài như đứng người khi thấy khuôn mặt bình tĩnh của Haine bây giờ không còn chân mày lưỡi kiếm chau lại tỏ vẻ tức giận. Máu Haine sôi sục lên vì tức giận Haine không ngần ngại gì rút con dao găm nhỏ mà Haine luôn dùng để tự vệ. Cầm nó và lao tới tấn công. Ngài thấy vậy chạy theo sau hỗ trợ. Sau khi hai người đánh hạ hết chúng ngài chạy tới đỡ đứa bé dậy đứa bé cám ơn rồi chạy đi. Ngài không hề biết rằng còn có một tên khác chuẩn bị tấn công. Haine thấy vậy và chạy ra đỡ cú đánh đó.

" HOÀNG TỬ HERIA. CẨN THẬN AHH. . ."

Haine hứng chịu cú đánh đó ngã xuống nền tuyết lạnh. Máu đỏ thấm xuống nền tuyết lạnh. Vết thương chảy máu nhiều khiến Haine ngất lịm. Ngài nhìn thấy vậy hoảng loạn chạy đến gọi tên Haine.

" HAINE-SENSEIIIII. . ."

Tiếng la của ngài khiến cho Hai người lính đi tuần gần đó chú ý và chạy lại một nười lính bắt mấy tên côn đồ còn người lính kia cầm máu tạm thời cho Haine. Sau khi cầm máu cho Haine xong ngài bế Haine chạy nhanh đến khu chửa bệnh của cung điện. Khi chạy ngài lẩm bẩm

" Haine-sensei. Cố lên tôi sẽ đưa ngài đến bác sĩ nhanh thôi. "

Với tốc độ của ngài chưa đầy năm phút đã tới nơi. Khi tới nơi Haine được chuyển dến khu cấp cứu.

~0~ 

GT CHAP SAU. 

" Tất cả các ngươi có thể lui. "

" Ưm. . .Umk. . ."

" Haine cuối cùng cậu cũng tỉnh dậy."

" Haine là ai?"

CHAP 6: HAINE TỈNH DẬY_ MẤT TRÍ 

Đôi lời của con au: Chap này trên 2000 từ hơi dài đúng ko m.n, thiếu động lực tiếp động lực cho au jk, au lười wá ~~~

Tặng m.n nè.

Cám ơn mọi người đã ủng hộ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com