Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.

Ba năm.
Một nghìn ngày.
Và vô số đêm không ngủ.

Chừng đó thời gian kể từ khi Wooje biến mất khỏi thế giới của Park Dohyeon.

Không một tin nhắn.
Không một lời từ biệt.
Chỉ là sáng hôm đó... căn nhà đã không còn hơi ấm.

Seoul, 3 năm sau.
Lễ khai trương chi nhánh thứ 20 của chuỗi café nổi tiếng.
Người đông. Đèn sáng. Âm nhạc vang nhẹ khắp sảnh.

Park Dohyeon – chủ tịch của PDH – bước vào, gương mặt vẫn như cũ: lạnh, cao ngạo, không biểu cảm.

Anh không ngờ, tại nơi này…

Em lại xuất hiện.

Wooje.

Áo sơ mi trắng. Quần tây kem nhạt. Tóc đen gọn gàng.
Ánh mắt em vẫn cong nhẹ khi cười, vẫn ngọt, nhưng giờ không còn ánh nhìn dành cho anh nữa.

- “Em ấy thay đổi rồi.”
“Bình thản. Gọn gàng. Không còn là cục bông nhỏ hay nép vào anh năm xưa.”

Dohyeon đứng chết lặng trong vài giây.

Em quay lại.
Ánh mắt dừng đúng trên người anh.

Và cười.
Nụ cười lịch sự, xa cách. Không chút gì gọi là thân quen.

30 phút sau.
Sảnh phụ.

Wooje đang đứng ngoài ban công. Tay cầm ly trà lạnh.
Ánh mắt em nhìn xa, yên tĩnh như thể thế giới không còn ai quan trọng.

Một giọng nói trầm vang lên phía sau:

- “Wooje vẫn thích uống trà đen à.”

Wooje không quay lại.
Giọng em nhẹ như gió thoảng:

- “Chỉ là thói quen. Không có nghĩa là chưa quên.”

- “Em sống tốt.”

-“Tất nhiên.”

- “Anh... muốn nói chuyện một chút—”

- “Em không đến đây để nghe lời xin lỗi đâu, Dohyeon.”

Dohyeon nghẹn lại.
Tên mình, từ môi em, vẫn ấm. Nhưng giờ như một mũi dao.

Wooje suy nghĩ :
- “Đáng tiếc, em không còn là người hay khóc vì anh nữa đâu.”

Từ xa, một người bước tới.
Là Wangho – anh trai của Wooje. Gương mặt lạnh đi khi nhìn thấy Dohyeon.

- “Wooje à. Về thôi.”

Em gật đầu.
Không quay lại nhìn Dohyeon thêm lần nào nữa.

Và anh chỉ đứng đó.
Giữa đám đông,
Mà thấy mình… trống rỗng.

Đổi mới.
Cam sa mi ta vì đã đọc ạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com