Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 23 đút tôi uống dùm

Gió đêm đầu tháng 9 mát mẻ thổi qua, jennie nhìn mồ hôi rơi như tắm của taehyung có hơi chần chừ mà đi đến gần.

" Này, anh ở đây làm gì vậy?"

Taehyung không nhúc nhích, anh chỉ khẽ liếc mắt nhìn cô một cái sau đó lại tiếp tục hướng mắt nhìn thẳng đúng nghiêm.

Jennie hỏi mà không được đáp lời, cô mấp máy môi nhìn nhìn anh rồi xoay người rời đi.

Nhưng cô vừa nhấc chân thì phía sau đã nghe anh cất giọng khàn khàn nói:

" Rảnh thì mở chai nước..."

Anh hơi ngập ngừng khẽ liếm đôi môi khô nứt của mình, nói tiếp:

" Đút tôi uống dùm."

Anh bị phạt đứng nghiêm tư thế quân đội, không được nhúc nhích vậy nhờ người khác nhúc nhích chắc là được nhỉ?

Jennie không dám tin vào tai mình quay lại nhìn anh như nhìn người ngoài hành tinh, do dự hỏi:

"Anh giỡn hả?"

Taehyung vẫn đứng nghiêm, sống lưng anh thẳng tắp, chỉ có mỗi đôi mắt là chuyển động nhìn cô.

" Giúp nhau chúng chuyện mà hỏi nhiều quá"

Anh cáu gắt hừ hừ một tiếng.

" Nhanh đi, khát quá nè!"

Jennie không hiểu anh lại muốn giở trò gì, nhưng anh đứng đó không dám nhúc nhích, bờ môi khô nứt, mồ hôi nhễ nhại thế kia.

Cô mím môi không hỏi thêm gì, chỉ đi đến ghế đá gần đó cầm chai nước khoáng lên mở ra đi đến đưa cho anh.

Chỉ thấy anh hé môi không có ý định đưa tay nhận lấy, jennie cau mày không tình nguyện lắm mà nhón chân đút cho anh.

" Người kì quái"

Taehyung sắp chết vì khát tới nơi không thèm so đo với cô, được cô đút nước anh thuận theo động tác cổ ngửa đầu uống một hơi hơn nửa chai.

Jennie quá lắm chỉ đứng tới ngực anh, theo đà anh ngửa cổ cô phải cố nhón chân lên, cố rồi cuối cùng cô bị mất trọng tâm đập thẳng mặt vào ngực anh.

"Ui."

Jennie kêu lên một tiếng, taehyung phản ứng nhanh chạy lùi ra sau một bước nhanh tay đỡ lấy cô, thế giới như tỉnh lặng tức khắc.

Gò má cô áp sát lòng ngực nóng hổi ẩm ướt của thiếu niên, từng tiếng đập mạnh mẽ vang bên tai hệt như lúc sáng trên xe buýt.

Jennie đỏ mặt luống cuống đứng thẳng người lên.

" Tôi,tôi..."

Taehyung thấy cô lúng túng tới hai má đỏ gây, anh chỉ mím chật môi âm thầm thu một chân về, nhưng còn chưa đợi anh làm xong thì sau lưng hai người đã vang lên giọng nói trầm thấp uy nghiêm của lão kim.

" Kêu con ra đây chịu phạt, hay là kêu con chọc nghẹo con nhà người ta hả?"

Thấy kim jung seo chắp tai sau sải bước đi đến, taehyung ảo não nhắm mắt hít sau một hơi trả lời ông.

"" Con không có chọc nghẹo cô ấy"

Thật ra, ngay từ đầu

muốn lách luật mới nhờ jennie đút nước cho, cuối cùng vẫn bị ông phát hiện anh không nghiêm túc chịu phạt.

Taehyung tan học về nhà liền bị ông phạt chạy quanh đại viện 10 vòng, giờ bị ông bắt gặt tại trận thế này chắc anh lại phải chạy thêm 10 vòng nữa mất.

Quả nhiên, lão kim đi đến nhìn thấy tư thế của anh không nghiêm chỉnh không nói hai lời đã nhấc chân đá thẳng vào cẳng chân anh.

Taehyung cắn răng nhịn xuống tiếng kêu rên trong cổ họng, mà jennie đã từ xấu hổ chuyển qua kinh hãi trơ mắt nhìn anh bị đánh.

" Xương cứng nhỉ? Còn dám không để mệnh lệnh của vào tai! Hít đất 200 cái cho ta!"

Taehyung thở hổn hệt, sắc mặt đanh lại không hé răng câu nào lập tức nằm sấp xuống mặt đất bắt đầu hít đất.

Jennie thấy anh đã thấm mệt nhưng vẫn ngoan cường chống đẩy từng cái, lần đầu tiên thấy được sự cố chấp cứng đầu của anh cô không khỏi nhìn nhiều thêm hai lần.

Kim Jung seo lúc này mới xoay người sang nhìn jennie, ông hơi híp mắt cười ôn hoà nhìn cô.

" Con là cô bé ở kim gia?"

Jennie dời ánh mắt nhìn ông, tuy không biết ông là ai nhưng người lớn hỏi cô vẫn lễ phép trả lời.

" Dạ vâng"

Lão kim cười cười hất cằm về phía ghế đá nói với cô.

" Qua ngồi uống với ông tách trà."

Đây không phải câu hỏi mà là câu trần thuật không để cho jennie có cơ họi từ chối, cô gật đầu ngoan ngoãn đi theo sau ông ngồi xuống ghế đá.

Lúc này người làm vẫn đi theo sau ông bê trà nóng lên sau đó lại nhẹ nhàng rời đi, jennie không dám nhúc nhích nhìn ông chậm rãi pha trà rồi rót ra hai tách đẩy một tách đến trước mặt cô.

Cô giơ hai tay nhận lấy nâng lên chậm rãi nhấp một ngụm, lão kim nhìn cô gái nhỏ ngoan ngoãn cúi đầu uống trà, ở góc đọ này nhìn xuống quả thật có chút bóng dáng Jeon phu nhân lúc trẻ phản phất qua.

Ông cười hiền hỏi han cô:

" Giờ này cũng tối rồi sao con còn đi ra đây? Không phải tên nhóc kia cầu cứu con đó chứ?"

Jennie vội xua tay đáp:

"Dạ không! Con chỉ đi dạo tình cờ ngang qua thôi ạ."

Tuy ông nói chuyện với cô rất hoà ái nhưng jennie không quên cách đây 3 phút taehyung mới bị ông hung hăng đá cho một cú đau điếng.

Nhớ đến đây cô lại nhịn không được nhìn qua taehyung đang ra sức hít đất bên kia, lúc nảy cô nghe ông cụ này nói anh là bị phạt nha.

Hèn gì ngay cả cử động cũng không dám!

Lão kim thấy cô nhìn sang taehyung, ông chỉ liếc cháu trai một cái tiếp tục hỏi han jennie.

" Con tên gì? Học lớp mấy rồi?"

Jennie nhỏ giọng trả lời ông:

" Dạ con tên jennie, hiện tại học lớp 11 ạ.

" Ồ, là lớp 11 mấy?"

" Dạ lớp 11a ạ."

Lão kim biết lớp A là lớp chọn của trường học nên nghe jennie nói mình học lớp 11a thì càng nhìn cô hoà ái hơn .

" Ta cũng có một đứa cháu khác học cùng lớp với cháu, nó tên won joon sau này cháu học tập gì không hiểu thì hỏi nó, nó làm lớp trưởng đấy!"

Jennie ngạc nhiên, cong cong môi cười nói:

"Là cậu ấy ạ! Con ngồi cùng bàn với cậu ấy thưa ông."

Taehyung dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành 200 cái hít đất, anh thở hỗn hển đứng thẳng người dậy giọng nói đã khàn đặc lên tiếng cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người.

" Báo cáo thủ trưởng, đã hoàn thành xong 200 cái hít đất!"

Lão kim còn muốn nói gì đó với jennie bị anh cắt ngang liền nhíu mày chỉ thẳng ngón tay vào người anh, ông nói jennie.

" Còn nó! Cháu có việc gì nặng cứ sai nó là được."

Jennie há miệng muốn lắc đầu từ chối, nhưng taehyung đã nhanh hơn cô lớn tiếng cãi lại ông cụ.

" Sao học tập thì hỏi tên kia, còn con chỉ làm việc nặng chứ?"

" Còn dám cãi! Dư hơi rỗi sức chơi game xuyên đêm, bỏ luôn việc huấn luyện mỗi sáng ! Con nói đi, con không có trách nhiệm với chính mình thì lấy đâu tự tin dạy học người khác!"

Lão kim rống tiếng nói còn lớn hơn taehyung, bị ông chọc cái sai nên anh nhất thời á khẩu không phản bác được, chỉ là ánh mắt vẫn một vẻ không khuất phục như trước.

Jennie bị tiếng rống của hai ông cháu bức đến lùi vào một góc, giờ cô chuồn về nhà thì có được không nhỉ?

Chứ cô thấy tay ông cụ trước mặt đã nắm chặt tách trà trong tay, tư thế chỉ đợi taehyung cãi thêm một câu là sẽ ném thẳng vào người anh.

























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com